Giờ nghỉ trưa. Nghiêm Húc nằm trên sô pha trong phòng làm việc, mặc dù hai mắt nhắm nghiền nhưng hắn không ngủ, bởi vì thính giác khác thường, hắn có thể nghe rõ ràng những âm thanh ồn ào ngoài cửa. Nghiêm Húc định đeo nút bịt tai để ngủ một giấc, chợt nghe đám cấp dưới nhắc tới mình. “Nghiêm tổng thiệt hung dữ, hôm nay tôi đưa bảng kế hoạch mà chẳng dám nhìn thẳng vào mắt anh ấy.” Tôi cũng không ép cô xem mắt tôi. “Nhưng Nghiêm tổng đẹp trai thiệt á! Không nhìn thì lỗ!” Chuyện tôi đẹp trai thì không thể phủ nhận rồi. “Nghiêm tổng nói chuyện rất áp bức, mỗi lần anh ấy nói chuyện với tổng giám đốc, tôi đều sợ tổng giám đốc bị anh ấy ăn tươi mất ~” Ai muốn ăn tên bò sát Bách Yến ngay cả khẽ răng cũng không đủ nhét chứ. “Tôi thấy là, nếu Nghiêm tổng nuôi thú cưng chắc hẳn sẽ trở nên dịu dàng hơn nhiều.” “Đúng, đúng, mèo nhỏ, chó nhỏ, hay thỏ con cũng được.” Được lắm, mấy cô nàng này đều là chim sẻ thành tinh hết rồi. Nghiêm Húc nghe nhân viên tám chuyện của mình, bỗng trong đám…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...