Dương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của…
Chương 42
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Kỷ Thời Đình một tay ôm chặt eo cô, tay kia giữ cằm cô, ép cô ngẩng đầu lên, tiếp nhận nụ hôn mãnh liệt và nóng bỏng của anh.Vì tiếng hét ngắn ngủi vừa rồi khiến môi cô khẽ mở, anh dễ dàng xâm nhập vào miệng cô. Đầu lưỡi quét qua hàm răng đang run rẩy, rồi cuốn lấy lưỡi cô, len lỏi vào sâu gốc lưỡi, hút mạnh như muốn nuốt trọn cô vào bụng.Diệp Sanh Ca hoàn toàn choáng váng, đầu óc trống rỗng.Nụ hôn mãnh liệt của anh gần như đánh tan mọi suy nghĩ của cô, hơi thở nóng bỏng và mạnh mẽ tràn ngập trong miệng và các giác quan của cô, khiến toàn thân rơi vào trạng thái run rẩy đáng sợ. Dường như toàn bộ sức lực đều bị nụ hôn kia cướp mất. Cô cảm thấy cơ thể mềm nhũn, nước mắt không biết đã trào ra từ lúc nào, không rõ vì k1ch thích hay sợ hãi.Điều đáng sợ hơn là, cô đang ngồi trên đùi anh, bị anh ôm chặt vào lòng, khoảng cách giữa họ gần như không còn.Thứ vừa cứng rắn vừa nóng bỏng phía dưới cơ thể cô, theo từng nụ hôn sâu của anh, càng ngày càng kiêu ngạo, sẵn sàng tung ra cú đánh chí mạng vào cô bất cứ lúc nào.Cô cảm thấy rất sợ hãi, nhưng giữa sự sợ hãi lại có một sự khao khát lạ lẫm. Hai tay cô chống lên bờ ngực rắn chắc của anh, không biết có nên đẩy người đàn ông trước mặt ra không. Nhưng dù cho cô có muốn đẩy, cũng không đủ sức. Bên tai chỉ nghe thấy tiếng thở gấp của anh và âm thanh mờ ám của hai đôi môi siết chặt vào nhau. Thậm chí tiếng rên rỉ của cô cũng bị anh hoàn toàn chặn lại trong miệng.Bàn tay nóng bỏng của Kỷ Thời Đình siết chặt eo cô, dường như vẫn không thoả mãn, Diệp Sanh Ca bị ép ngả vào anh, đón nhận nụ hôn nóng bỏng tiếp theo.Một lúc lâu sau, Kỷ Thời Đình cuối cùng cũng buông tha cho đôi môi bị chà đạp đến sưng đỏ của cô, thở hổn hển.Nhưng đôi mắt của anh vẫn dán chặt không rời khỏi gương mặt cô.Diệp Sanh Ca đến lúc này mới bắt đầu thở d ốc. Toàn thân cô mềm nhũn, má đỏ bừng, đôi mắt long lanh như thể được rửa qua nhiều lần, mờ ảo và ẩm ướt, trông ngây ngô như thể linh hồn đã rời khỏi xác.Yết hầu Kỷ Thời Đình chuyển động, lại một lần nữa chiếm lấy đôi môi cô.“Ưm…” Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng biết sợ hãi, hai tay cô đẩy ngực anh ra, từ chối sự gần gũi của anh, giọng nói run rẩy đứt quãng: “Đừng… đừng…”Cô thực sự không thể chịu nổi nữa.Cô không ngờ người đàn ông bị khống chế bởi dục vọng lại trở nên quá… quá mức chiếm đoạt như vậy, khiến cô không còn sức chống cự. Hai lần trước là do cô uống say hoặc do bị thuốc tác động, không cảm thấy có vấn đề gì. Bây giờ khi tỉnh táo lại đối mặt với tất cả, cô mới nhận ra tâm lý mình chưa sẵn sàng.Tuy nhiên, Kỷ Thời Đình chỉ dừng lại một chút rồi lại nắm chặt hai tay cô, không cho từ chối mà tiến lên cắn lấy môi cô, hôn cô đến mức choáng váng.Khi cuối cùng anh đã buông tha cô, người phụ nữ trong vòng tay anh đã hoàn toàn ngây dại.“Có thích không.” Anh cắn nhẹ vào vành tai cô, giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ.Diệp Sanh Ca muốn khóc, đầu óc mơ hồ không thể suy nghĩ nổi. Toàn thân bị anh khống chế, không thể cử động, ngay cả từ chối cũng không có sức.Kỷ Thời Đình nhìn khuôn mặt như sắp khóc của cô, khẽ cười.“Sao không nói gì?” Yết hầu anh chuyển động kéo cô sát vào lòng, để cô cảm nhận được sự cấp bách của anh.Người phụ nữ quả nhiên co rúm người lại run rẩy, khoé mắt cũng đỏ lên, môi mấp máy vài lần, cuối cùng không nói được lời nào.
Kỷ Thời Đình một tay ôm chặt eo cô, tay kia giữ cằm cô, ép cô ngẩng đầu lên, tiếp nhận nụ hôn mãnh liệt và nóng bỏng của anh.
Vì tiếng hét ngắn ngủi vừa rồi khiến môi cô khẽ mở, anh dễ dàng xâm nhập vào miệng cô. Đầu lưỡi quét qua hàm răng đang run rẩy, rồi cuốn lấy lưỡi cô, len lỏi vào sâu gốc lưỡi, hút mạnh như muốn nuốt trọn cô vào bụng.
Diệp Sanh Ca hoàn toàn choáng váng, đầu óc trống rỗng.
Nụ hôn mãnh liệt của anh gần như đánh tan mọi suy nghĩ của cô, hơi thở nóng bỏng và mạnh mẽ tràn ngập trong miệng và các giác quan của cô, khiến toàn thân rơi vào trạng thái run rẩy đáng sợ. Dường như toàn bộ sức lực đều bị nụ hôn kia cướp mất. Cô cảm thấy cơ thể mềm nhũn, nước mắt không biết đã trào ra từ lúc nào, không rõ vì k1ch thích hay sợ hãi.
Điều đáng sợ hơn là, cô đang ngồi trên đùi anh, bị anh ôm chặt vào lòng, khoảng cách giữa họ gần như không còn.
Thứ vừa cứng rắn vừa nóng bỏng phía dưới cơ thể cô, theo từng nụ hôn sâu của anh, càng ngày càng kiêu ngạo, sẵn sàng tung ra cú đánh chí mạng vào cô bất cứ lúc nào.
Cô cảm thấy rất sợ hãi, nhưng giữa sự sợ hãi lại có một sự khao khát lạ lẫm. Hai tay cô chống lên bờ ngực rắn chắc của anh, không biết có nên đẩy người đàn ông trước mặt ra không. Nhưng dù cho cô có muốn đẩy, cũng không đủ sức. Bên tai chỉ nghe thấy tiếng thở gấp của anh và âm thanh mờ ám của hai đôi môi siết chặt vào nhau. Thậm chí tiếng rên rỉ của cô cũng bị anh hoàn toàn chặn lại trong miệng.
Bàn tay nóng bỏng của Kỷ Thời Đình siết chặt eo cô, dường như vẫn không thoả mãn, Diệp Sanh Ca bị ép ngả vào anh, đón nhận nụ hôn nóng bỏng tiếp theo.
Một lúc lâu sau, Kỷ Thời Đình cuối cùng cũng buông tha cho đôi môi bị chà đạp đến sưng đỏ của cô, thở hổn hển.
Nhưng đôi mắt của anh vẫn dán chặt không rời khỏi gương mặt cô.
Diệp Sanh Ca đến lúc này mới bắt đầu thở d ốc. Toàn thân cô mềm nhũn, má đỏ bừng, đôi mắt long lanh như thể được rửa qua nhiều lần, mờ ảo và ẩm ướt, trông ngây ngô như thể linh hồn đã rời khỏi xác.
Yết hầu Kỷ Thời Đình chuyển động, lại một lần nữa chiếm lấy đôi môi cô.
“Ưm…” Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng biết sợ hãi, hai tay cô đẩy ngực anh ra, từ chối sự gần gũi của anh, giọng nói run rẩy đứt quãng: “Đừng… đừng…”
Cô thực sự không thể chịu nổi nữa.
Cô không ngờ người đàn ông bị khống chế bởi dục vọng lại trở nên quá… quá mức chiếm đoạt như vậy, khiến cô không còn sức chống cự. Hai lần trước là do cô uống say hoặc do bị thuốc tác động, không cảm thấy có vấn đề gì. Bây giờ khi tỉnh táo lại đối mặt với tất cả, cô mới nhận ra tâm lý mình chưa sẵn sàng.
Tuy nhiên, Kỷ Thời Đình chỉ dừng lại một chút rồi lại nắm chặt hai tay cô, không cho từ chối mà tiến lên cắn lấy môi cô, hôn cô đến mức choáng váng.
Khi cuối cùng anh đã buông tha cô, người phụ nữ trong vòng tay anh đã hoàn toàn ngây dại.
“Có thích không.” Anh cắn nhẹ vào vành tai cô, giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ.
Diệp Sanh Ca muốn khóc, đầu óc mơ hồ không thể suy nghĩ nổi. Toàn thân bị anh khống chế, không thể cử động, ngay cả từ chối cũng không có sức.
Kỷ Thời Đình nhìn khuôn mặt như sắp khóc của cô, khẽ cười.
“Sao không nói gì?” Yết hầu anh chuyển động kéo cô sát vào lòng, để cô cảm nhận được sự cấp bách của anh.
Người phụ nữ quả nhiên co rúm người lại run rẩy, khoé mắt cũng đỏ lên, môi mấp máy vài lần, cuối cùng không nói được lời nào.
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Kỷ Thời Đình một tay ôm chặt eo cô, tay kia giữ cằm cô, ép cô ngẩng đầu lên, tiếp nhận nụ hôn mãnh liệt và nóng bỏng của anh.Vì tiếng hét ngắn ngủi vừa rồi khiến môi cô khẽ mở, anh dễ dàng xâm nhập vào miệng cô. Đầu lưỡi quét qua hàm răng đang run rẩy, rồi cuốn lấy lưỡi cô, len lỏi vào sâu gốc lưỡi, hút mạnh như muốn nuốt trọn cô vào bụng.Diệp Sanh Ca hoàn toàn choáng váng, đầu óc trống rỗng.Nụ hôn mãnh liệt của anh gần như đánh tan mọi suy nghĩ của cô, hơi thở nóng bỏng và mạnh mẽ tràn ngập trong miệng và các giác quan của cô, khiến toàn thân rơi vào trạng thái run rẩy đáng sợ. Dường như toàn bộ sức lực đều bị nụ hôn kia cướp mất. Cô cảm thấy cơ thể mềm nhũn, nước mắt không biết đã trào ra từ lúc nào, không rõ vì k1ch thích hay sợ hãi.Điều đáng sợ hơn là, cô đang ngồi trên đùi anh, bị anh ôm chặt vào lòng, khoảng cách giữa họ gần như không còn.Thứ vừa cứng rắn vừa nóng bỏng phía dưới cơ thể cô, theo từng nụ hôn sâu của anh, càng ngày càng kiêu ngạo, sẵn sàng tung ra cú đánh chí mạng vào cô bất cứ lúc nào.Cô cảm thấy rất sợ hãi, nhưng giữa sự sợ hãi lại có một sự khao khát lạ lẫm. Hai tay cô chống lên bờ ngực rắn chắc của anh, không biết có nên đẩy người đàn ông trước mặt ra không. Nhưng dù cho cô có muốn đẩy, cũng không đủ sức. Bên tai chỉ nghe thấy tiếng thở gấp của anh và âm thanh mờ ám của hai đôi môi siết chặt vào nhau. Thậm chí tiếng rên rỉ của cô cũng bị anh hoàn toàn chặn lại trong miệng.Bàn tay nóng bỏng của Kỷ Thời Đình siết chặt eo cô, dường như vẫn không thoả mãn, Diệp Sanh Ca bị ép ngả vào anh, đón nhận nụ hôn nóng bỏng tiếp theo.Một lúc lâu sau, Kỷ Thời Đình cuối cùng cũng buông tha cho đôi môi bị chà đạp đến sưng đỏ của cô, thở hổn hển.Nhưng đôi mắt của anh vẫn dán chặt không rời khỏi gương mặt cô.Diệp Sanh Ca đến lúc này mới bắt đầu thở d ốc. Toàn thân cô mềm nhũn, má đỏ bừng, đôi mắt long lanh như thể được rửa qua nhiều lần, mờ ảo và ẩm ướt, trông ngây ngô như thể linh hồn đã rời khỏi xác.Yết hầu Kỷ Thời Đình chuyển động, lại một lần nữa chiếm lấy đôi môi cô.“Ưm…” Diệp Sanh Ca cuối cùng cũng biết sợ hãi, hai tay cô đẩy ngực anh ra, từ chối sự gần gũi của anh, giọng nói run rẩy đứt quãng: “Đừng… đừng…”Cô thực sự không thể chịu nổi nữa.Cô không ngờ người đàn ông bị khống chế bởi dục vọng lại trở nên quá… quá mức chiếm đoạt như vậy, khiến cô không còn sức chống cự. Hai lần trước là do cô uống say hoặc do bị thuốc tác động, không cảm thấy có vấn đề gì. Bây giờ khi tỉnh táo lại đối mặt với tất cả, cô mới nhận ra tâm lý mình chưa sẵn sàng.Tuy nhiên, Kỷ Thời Đình chỉ dừng lại một chút rồi lại nắm chặt hai tay cô, không cho từ chối mà tiến lên cắn lấy môi cô, hôn cô đến mức choáng váng.Khi cuối cùng anh đã buông tha cô, người phụ nữ trong vòng tay anh đã hoàn toàn ngây dại.“Có thích không.” Anh cắn nhẹ vào vành tai cô, giọng nói trầm khàn đầy quyến rũ.Diệp Sanh Ca muốn khóc, đầu óc mơ hồ không thể suy nghĩ nổi. Toàn thân bị anh khống chế, không thể cử động, ngay cả từ chối cũng không có sức.Kỷ Thời Đình nhìn khuôn mặt như sắp khóc của cô, khẽ cười.“Sao không nói gì?” Yết hầu anh chuyển động kéo cô sát vào lòng, để cô cảm nhận được sự cấp bách của anh.Người phụ nữ quả nhiên co rúm người lại run rẩy, khoé mắt cũng đỏ lên, môi mấp máy vài lần, cuối cùng không nói được lời nào.