Tác giả:

Dương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của…

Chương 233

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Diệp Sanh Ca suy nghĩ kỹ kế hoạch trong đầu một lần nữa, xác định không có gì thiếu sótliền trở mình trên giường.Kết quả không biết đụng phải vết thương nào, đau đến mức cô phải hít vào một ngụm khí lạnh.… Kỷ Thời Đình thật là nhẫn tâm, ngay cả thuốc cũng không cho cô bôi.Cô ấm ức nghĩ.Kết quả đúng lúc này, Lâm Nhiễm lại chạy đến, trong tay cầm một tuýp thuốc mỡ.“Chị Sanh Ca, đạo diễn Tư vừa gõ cửa bảo em đưa thuốc mỡ cho chị bôi.” Lâm Nhiễm có chút nghi hoặc nói, “Chị Sanh Ca, chị bị thương ở đâu vậy?”Diệp Sanh Ca ngẩn người, cô đúng là bị thương nhưng tại sao Từ Hướng Kiệt lại biết?Chẳng lẽ ông ta tin tức nhanh nhạy nên biết chuyện xảy ra ở cổng tập đoàn Tinh Duật chiều nay?Nhưng tuýp thuốc mỡ này đúng là thứ cô cần, vì vậy cô cũng không suy nghĩ nhiều, vội vén áo ngủ lên: “Ở đây, mau bôi cho chị đi, xoa mạnh vào.”Lâm Nhiễm lúc này mới nhìn thấy vết bầm tím trên người cô, giật mình kêu lên: “Trời ơi, chị Sanh Ca, chị bị người ta đánh sao?”“… Ừ.” Cô buồn bã đáp một tiếng.Kết quả hốc mắt cô bé lập tức đỏ lên: “Chị Sanh Ca, chị thật là không dễ dàng gì.”Hả? Diệp Sanh Ca khó hiểu nhìn cô ấy.“Haiz, kim chủ của chị, đẹp trai như vậy, khí chất như vậy, em không ngờ anh ta cũng thích chơi SM*. Chẳng trách lúc đầu chị không muốn gọi điện thoại cho anh ta cầu cứu anh ta.” Lâm Nhiễm nghiến răng nghiến lợi nói, “Chị nhất định phải tìm cơ hội chia tay với anh ta!”*SM (thống dâm) – thích nhận đau đớn từ người tình hoặc người thích được bạo lực tình d ục.Diệp Sanh Ca á khẩu không nói nên lời.Hóa ra cô ấy tưởng cô bị Kỷ Thời Đình đánh?“Không phải, em đừng nghĩ lung tung.” Cô bất lực phản bác một câu.Nhưng Lâm Nhiễm hiển nhiên đã khẳng định suy đoán của mình, cô ấy hít mũi một cái nói: “Chị Sanh Ca, chị yên tâm, em sẽ không nói cho ai biết đâu.”Diệp Sanh Ca: “…”*Biệt thự Thiên Phàm.Trong thư phòng, Kỷ Thời Đình nhìn thấy tin nhắn “Thuốc đã đưa đến nơi an toàn” do Từ Hướng Kiệt gửi đến, nhịn không được khẽ cười một tiếng, châm một điếu thuốc.Ban đầu anh định tối nay sau khi về nhà sẽ tự mình bôi thuốc cho cô. Ai ngờ người phụ nữ này lại nắm thóp được anh, nhất quyết muốn quay về đoàn phim.Kỷ Thời Đình cắn đầu lọc thuốc lá, cười lạnh một tiếng.Lúc này, Tôn Diệp gõ cửa đi vào.Kỷ Thời Đình gật đầu về phía bàn làm việc, không nói gì, vì vậy Tôn Diệp tự giác đi tới thu dọn tài liệu trên bàn, chuẩn bị mang về công ty.Sau khi thu dọn xong, anh ta nhẹ giọng lên tiếng: “Tổng giám đốc.”Kỷ Thời Đình nhướng mắt, nhìn anh ta dò hỏi.“Anh còn nhớ em họ của phu nhân là Diệp Tư Ngôn không? Trước đây chủ tịch có tổ chức tiệc tối ở nhà cũ, Diệp Tư Ngôn được Tạ Tư Ỷ mời đến, sau đó hiện tại… Diệp Tư Ngôn hình như có thai rồi.” Tôn Diệp ho khan một tiếng, “Diệp Tư Ngôn không nói ra được cha đứa bé là ai. Cha mẹ cô ta muốn đổ lên đầu anh liền tìm đến nhà cũ nhà họ Kỷ nhưng đã bị chú Tần chặn lại.”Kỷ Thời Đình nhếch khóe môi: “Tối hôm đó Diệp Tư Ngôn và Mộ Ngạn Hoài ở chung một phòng phải không?”“Vâng.” Tôn Diệp gật đầu.“Vậy thì để cậu ta chịu trách nhiệm.” Giọng điệu Kỷ Thời Đình lạnh nhạt, “Đây là chuyện vui, để người nhà họ Mộ cùng vui vẻ một chút.”Tôn Diệp lập tức hiểu ra, anh ta mỉm cười nói: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi xử lý ngay.”“Để cậu ta bận rộn một chút, càng bận càng tốt.” Kỷ Thời Đình cười khẩy một tiếng, “Đợi thời cơ thích hợp thì để Tinh Duật phá sản đi.”“Vâng.” Tôn Diệp ôm tập tài liệu trong ngực, vốn định rời đi nhưng trên mặt lại lộ vẻ do dự.“Còn chuyện gì sao?” Kỷ Thời Đình nhướng mày nhìn anh ta.

Diệp Sanh Ca suy nghĩ kỹ kế hoạch trong đầu một lần nữa, xác định không có gì thiếu sótliền trở mình trên giường.

Kết quả không biết đụng phải vết thương nào, đau đến mức cô phải hít vào một ngụm khí lạnh.

… Kỷ Thời Đình thật là nhẫn tâm, ngay cả thuốc cũng không cho cô bôi.

Cô ấm ức nghĩ.

Kết quả đúng lúc này, Lâm Nhiễm lại chạy đến, trong tay cầm một tuýp thuốc mỡ.

“Chị Sanh Ca, đạo diễn Tư vừa gõ cửa bảo em đưa thuốc mỡ cho chị bôi.” Lâm Nhiễm có chút nghi hoặc nói, “Chị Sanh Ca, chị bị thương ở đâu vậy?”

Diệp Sanh Ca ngẩn người, cô đúng là bị thương nhưng tại sao Từ Hướng Kiệt lại biết?

Chẳng lẽ ông ta tin tức nhanh nhạy nên biết chuyện xảy ra ở cổng tập đoàn Tinh Duật chiều nay?

Nhưng tuýp thuốc mỡ này đúng là thứ cô cần, vì vậy cô cũng không suy nghĩ nhiều, vội vén áo ngủ lên: “Ở đây, mau bôi cho chị đi, xoa mạnh vào.”

Lâm Nhiễm lúc này mới nhìn thấy vết bầm tím trên người cô, giật mình kêu lên: “Trời ơi, chị Sanh Ca, chị bị người ta đánh sao?”

“… Ừ.” Cô buồn bã đáp một tiếng.

Kết quả hốc mắt cô bé lập tức đỏ lên: “Chị Sanh Ca, chị thật là không dễ dàng gì.”

Hả? Diệp Sanh Ca khó hiểu nhìn cô ấy.

“Haiz, kim chủ của chị, đẹp trai như vậy, khí chất như vậy, em không ngờ anh ta cũng thích chơi SM*. Chẳng trách lúc đầu chị không muốn gọi điện thoại cho anh ta cầu cứu anh ta.” Lâm Nhiễm nghiến răng nghiến lợi nói, “Chị nhất định phải tìm cơ hội chia tay với anh ta!”

*SM (thống dâm) – thích nhận đau đớn từ người tình hoặc người thích được bạo lực tình d ục.

Diệp Sanh Ca á khẩu không nói nên lời.

Hóa ra cô ấy tưởng cô bị Kỷ Thời Đình đánh?

“Không phải, em đừng nghĩ lung tung.” Cô bất lực phản bác một câu.

Nhưng Lâm Nhiễm hiển nhiên đã khẳng định suy đoán của mình, cô ấy hít mũi một cái nói: “Chị Sanh Ca, chị yên tâm, em sẽ không nói cho ai biết đâu.”

Diệp Sanh Ca: “…”

*

Biệt thự Thiên Phàm.

Trong thư phòng, Kỷ Thời Đình nhìn thấy tin nhắn “Thuốc đã đưa đến nơi an toàn” do Từ Hướng Kiệt gửi đến, nhịn không được khẽ cười một tiếng, châm một điếu thuốc.

Ban đầu anh định tối nay sau khi về nhà sẽ tự mình bôi thuốc cho cô. Ai ngờ người phụ nữ này lại nắm thóp được anh, nhất quyết muốn quay về đoàn phim.

Kỷ Thời Đình cắn đầu lọc thuốc lá, cười lạnh một tiếng.

Lúc này, Tôn Diệp gõ cửa đi vào.

Kỷ Thời Đình gật đầu về phía bàn làm việc, không nói gì, vì vậy Tôn Diệp tự giác đi tới thu dọn tài liệu trên bàn, chuẩn bị mang về công ty.

Sau khi thu dọn xong, anh ta nhẹ giọng lên tiếng: “Tổng giám đốc.”

Kỷ Thời Đình nhướng mắt, nhìn anh ta dò hỏi.

“Anh còn nhớ em họ của phu nhân là Diệp Tư Ngôn không? Trước đây chủ tịch có tổ chức tiệc tối ở nhà cũ, Diệp Tư Ngôn được Tạ Tư Ỷ mời đến, sau đó hiện tại… Diệp Tư Ngôn hình như có thai rồi.” Tôn Diệp ho khan một tiếng, “Diệp Tư Ngôn không nói ra được cha đứa bé là ai. Cha mẹ cô ta muốn đổ lên đầu anh liền tìm đến nhà cũ nhà họ Kỷ nhưng đã bị chú Tần chặn lại.”

Kỷ Thời Đình nhếch khóe môi: “Tối hôm đó Diệp Tư Ngôn và Mộ Ngạn Hoài ở chung một phòng phải không?”

“Vâng.” Tôn Diệp gật đầu.

“Vậy thì để cậu ta chịu trách nhiệm.” Giọng điệu Kỷ Thời Đình lạnh nhạt, “Đây là chuyện vui, để người nhà họ Mộ cùng vui vẻ một chút.”

Tôn Diệp lập tức hiểu ra, anh ta mỉm cười nói: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi xử lý ngay.”

“Để cậu ta bận rộn một chút, càng bận càng tốt.” Kỷ Thời Đình cười khẩy một tiếng, “Đợi thời cơ thích hợp thì để Tinh Duật phá sản đi.”

“Vâng.” Tôn Diệp ôm tập tài liệu trong ngực, vốn định rời đi nhưng trên mặt lại lộ vẻ do dự.

“Còn chuyện gì sao?” Kỷ Thời Đình nhướng mày nhìn anh ta.

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Diệp Sanh Ca suy nghĩ kỹ kế hoạch trong đầu một lần nữa, xác định không có gì thiếu sótliền trở mình trên giường.Kết quả không biết đụng phải vết thương nào, đau đến mức cô phải hít vào một ngụm khí lạnh.… Kỷ Thời Đình thật là nhẫn tâm, ngay cả thuốc cũng không cho cô bôi.Cô ấm ức nghĩ.Kết quả đúng lúc này, Lâm Nhiễm lại chạy đến, trong tay cầm một tuýp thuốc mỡ.“Chị Sanh Ca, đạo diễn Tư vừa gõ cửa bảo em đưa thuốc mỡ cho chị bôi.” Lâm Nhiễm có chút nghi hoặc nói, “Chị Sanh Ca, chị bị thương ở đâu vậy?”Diệp Sanh Ca ngẩn người, cô đúng là bị thương nhưng tại sao Từ Hướng Kiệt lại biết?Chẳng lẽ ông ta tin tức nhanh nhạy nên biết chuyện xảy ra ở cổng tập đoàn Tinh Duật chiều nay?Nhưng tuýp thuốc mỡ này đúng là thứ cô cần, vì vậy cô cũng không suy nghĩ nhiều, vội vén áo ngủ lên: “Ở đây, mau bôi cho chị đi, xoa mạnh vào.”Lâm Nhiễm lúc này mới nhìn thấy vết bầm tím trên người cô, giật mình kêu lên: “Trời ơi, chị Sanh Ca, chị bị người ta đánh sao?”“… Ừ.” Cô buồn bã đáp một tiếng.Kết quả hốc mắt cô bé lập tức đỏ lên: “Chị Sanh Ca, chị thật là không dễ dàng gì.”Hả? Diệp Sanh Ca khó hiểu nhìn cô ấy.“Haiz, kim chủ của chị, đẹp trai như vậy, khí chất như vậy, em không ngờ anh ta cũng thích chơi SM*. Chẳng trách lúc đầu chị không muốn gọi điện thoại cho anh ta cầu cứu anh ta.” Lâm Nhiễm nghiến răng nghiến lợi nói, “Chị nhất định phải tìm cơ hội chia tay với anh ta!”*SM (thống dâm) – thích nhận đau đớn từ người tình hoặc người thích được bạo lực tình d ục.Diệp Sanh Ca á khẩu không nói nên lời.Hóa ra cô ấy tưởng cô bị Kỷ Thời Đình đánh?“Không phải, em đừng nghĩ lung tung.” Cô bất lực phản bác một câu.Nhưng Lâm Nhiễm hiển nhiên đã khẳng định suy đoán của mình, cô ấy hít mũi một cái nói: “Chị Sanh Ca, chị yên tâm, em sẽ không nói cho ai biết đâu.”Diệp Sanh Ca: “…”*Biệt thự Thiên Phàm.Trong thư phòng, Kỷ Thời Đình nhìn thấy tin nhắn “Thuốc đã đưa đến nơi an toàn” do Từ Hướng Kiệt gửi đến, nhịn không được khẽ cười một tiếng, châm một điếu thuốc.Ban đầu anh định tối nay sau khi về nhà sẽ tự mình bôi thuốc cho cô. Ai ngờ người phụ nữ này lại nắm thóp được anh, nhất quyết muốn quay về đoàn phim.Kỷ Thời Đình cắn đầu lọc thuốc lá, cười lạnh một tiếng.Lúc này, Tôn Diệp gõ cửa đi vào.Kỷ Thời Đình gật đầu về phía bàn làm việc, không nói gì, vì vậy Tôn Diệp tự giác đi tới thu dọn tài liệu trên bàn, chuẩn bị mang về công ty.Sau khi thu dọn xong, anh ta nhẹ giọng lên tiếng: “Tổng giám đốc.”Kỷ Thời Đình nhướng mắt, nhìn anh ta dò hỏi.“Anh còn nhớ em họ của phu nhân là Diệp Tư Ngôn không? Trước đây chủ tịch có tổ chức tiệc tối ở nhà cũ, Diệp Tư Ngôn được Tạ Tư Ỷ mời đến, sau đó hiện tại… Diệp Tư Ngôn hình như có thai rồi.” Tôn Diệp ho khan một tiếng, “Diệp Tư Ngôn không nói ra được cha đứa bé là ai. Cha mẹ cô ta muốn đổ lên đầu anh liền tìm đến nhà cũ nhà họ Kỷ nhưng đã bị chú Tần chặn lại.”Kỷ Thời Đình nhếch khóe môi: “Tối hôm đó Diệp Tư Ngôn và Mộ Ngạn Hoài ở chung một phòng phải không?”“Vâng.” Tôn Diệp gật đầu.“Vậy thì để cậu ta chịu trách nhiệm.” Giọng điệu Kỷ Thời Đình lạnh nhạt, “Đây là chuyện vui, để người nhà họ Mộ cùng vui vẻ một chút.”Tôn Diệp lập tức hiểu ra, anh ta mỉm cười nói: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ đi xử lý ngay.”“Để cậu ta bận rộn một chút, càng bận càng tốt.” Kỷ Thời Đình cười khẩy một tiếng, “Đợi thời cơ thích hợp thì để Tinh Duật phá sản đi.”“Vâng.” Tôn Diệp ôm tập tài liệu trong ngực, vốn định rời đi nhưng trên mặt lại lộ vẻ do dự.“Còn chuyện gì sao?” Kỷ Thời Đình nhướng mày nhìn anh ta.

Chương 233