"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ…
Chương 253
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận MệnhTác giả: Miêu Miêu Tam Thứ PhươngTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ… "Cạch!” một tiếng.Chiếc đũa gỗ trong tay Thu Lê vậy mà đã bị anh bẻ gãy. Âm thanh phát ra trực tiếp làm mấy người còn lại trên bàn giật mình."A Lê?”Trì Lăng Lăng không thể tin nổi nhìn đôi đũa gãy, mặt lộ vẻ lo lắng. "Anh hôm nay sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”An Linh cũng nghi ngờ nhìn sang.[Anh trai ruột của mình lực tay cũng thật lớn nha.]"Không có gì." Thu Lê ho một tiếng để che giấu. "Chỉ là nghĩ đến một vụ án phiền phức thôi. Anh đi đổi một đôi đũa khác.”"Không phải đã nói lúc ăn cơm đừng nghĩ đến vụ án sao?” Trì Lăng Lăng trách móc."Thu Lê đây cũng là vì tận tâm với công việc mà." Kỳ Dịch Trạch còn mở miệng giúp giải thích. "Cậu ấy chính là một kẻ cuồng công việc, em lại không phải ngày đầu tiên mới biết. Một khi đã tập trung vào công việc thì còn đâu mà để ý đến chuyện khác.”Thu Lê nhìn bạn gái và người bạn trên danh nghĩa của mình, nhắm mắt hít một hơi thật sâu mới miễn cưỡng đè nén được lửa giận trong lòng. Anh đi xin lỗi nhân viên phục vụ và đề nghị bồi thường tiền đôi đũa.Nhân viên phục vụ rất nhanh đã mang một đôi đũa khác cho anh và tỏ ý không cần bồi thường.Thu Lê nói lời cảm ơn rồi quay lại chỗ ngồi, tâm trạng đã được điều chỉnh lại. Ít nhất bề ngoài đã không nhìn ra bất kỳ sự d.a.o động cảm xúc nào."Xin lỗi nhé." Sợ bị An Linh nhìn ra điều gì, anh còn chủ động xin lỗi. "Sau này sẽ không như vậy nữa, anh sẽ chú ý.”"Nghiêm túc vậy làm gì?” Kỳ Dịch Trạch cười trêu chọc anh. "Cuồng công việc có gì không tốt, văn phòng luật sư của chúng ta còn phải dựa vào cậu nhiều đấy.”[Đúng đúng đúng, văn phòng luật sư dựa vào anh ấy, còn bạn gái anh ấy thì dựa vào anh, đúng không?]"Khụ khụ khụ!”Thu Niệm vừa uống một ngụm nước đột nhiên bị sặc, ho sù sụ.An Linh vội vàng vỗ lưng cho cô. "Không sao chứ? Sao lại uống vội thế?”"Không sao, khụ khụ, không sao!” Thu Niệm xua xua tay.[Hai anh em nhà này Sao thế nhỉ, ăn cơm một người còn không tập trung hơn người kia.][Chờ đã, mình vừa tra đến đâu rồi nhỉ?][À đúng rồi, tra đến đoạn sau đêm mặn nồng đó, Kỳ Dịch Trạch đã cho Trì Lăng Lăng hai lựa chọn. Và lựa chọn thứ hai đã trúng ngay vào ý của Trì Lăng Lăng. Bởi vì cô cảm thấy Thu Lê mới là tình yêu đích thực của mình, nên một chút cũng không muốn chia tay. Nhưng cô lại cảm thấy Kỳ Dịch Trạch nhiều năm như vậy đều say đắm mình chắc chắn cũng là thật lòng yêu cô. Bây giờ Kỳ Dịch Trạch rõ ràng có thể dùng chuyện hai người phát sinh quan hệ để ép cô chia tay với Thu Lê rồi ở bên hắn, nhưng lại vì tôn trọng cô, không muốn làm cô khó xử, ngược lại còn cho cô cơ hội lựa chọn. Điều này làm Trì Lăng Lăng vô cùng cảm động.]Thu Lê, Thu Niệm: "…"Tôn trọng?Cảm động?Có phải cách Trì Lăng Lăng hiểu hai từ này khác với người khác không?Nếu thật sự tôn trọng cô thì đã không thể nào trong lúc cô đang qua lại với Thu Lê mà vẫn luôn theo đuổi cô. Hơn nữa, đã lỡ phát sinh quan hệ với cô rồi lại còn giả nhân giả nghĩa cho cô quyền lựa chọn, rốt cuộc có gì đáng để cảm động chứ?
"Cạch!” một tiếng.
Chiếc đũa gỗ trong tay Thu Lê vậy mà đã bị anh bẻ gãy. Âm thanh phát ra trực tiếp làm mấy người còn lại trên bàn giật mình.
"A Lê?”
Trì Lăng Lăng không thể tin nổi nhìn đôi đũa gãy, mặt lộ vẻ lo lắng. "Anh hôm nay sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
An Linh cũng nghi ngờ nhìn sang.
[Anh trai ruột của mình lực tay cũng thật lớn nha.]
"Không có gì." Thu Lê ho một tiếng để che giấu. "Chỉ là nghĩ đến một vụ án phiền phức thôi. Anh đi đổi một đôi đũa khác.”
"Không phải đã nói lúc ăn cơm đừng nghĩ đến vụ án sao?” Trì Lăng Lăng trách móc.
"Thu Lê đây cũng là vì tận tâm với công việc mà." Kỳ Dịch Trạch còn mở miệng giúp giải thích. "Cậu ấy chính là một kẻ cuồng công việc, em lại không phải ngày đầu tiên mới biết. Một khi đã tập trung vào công việc thì còn đâu mà để ý đến chuyện khác.”
Thu Lê nhìn bạn gái và người bạn trên danh nghĩa của mình, nhắm mắt hít một hơi thật sâu mới miễn cưỡng đè nén được lửa giận trong lòng. Anh đi xin lỗi nhân viên phục vụ và đề nghị bồi thường tiền đôi đũa.
Nhân viên phục vụ rất nhanh đã mang một đôi đũa khác cho anh và tỏ ý không cần bồi thường.
Thu Lê nói lời cảm ơn rồi quay lại chỗ ngồi, tâm trạng đã được điều chỉnh lại. Ít nhất bề ngoài đã không nhìn ra bất kỳ sự d.a.o động cảm xúc nào.
"Xin lỗi nhé." Sợ bị An Linh nhìn ra điều gì, anh còn chủ động xin lỗi. "Sau này sẽ không như vậy nữa, anh sẽ chú ý.”
"Nghiêm túc vậy làm gì?” Kỳ Dịch Trạch cười trêu chọc anh. "Cuồng công việc có gì không tốt, văn phòng luật sư của chúng ta còn phải dựa vào cậu nhiều đấy.”
[Đúng đúng đúng, văn phòng luật sư dựa vào anh ấy, còn bạn gái anh ấy thì dựa vào anh, đúng không?]
"Khụ khụ khụ!”
Thu Niệm vừa uống một ngụm nước đột nhiên bị sặc, ho sù sụ.
An Linh vội vàng vỗ lưng cho cô. "Không sao chứ? Sao lại uống vội thế?”
"Không sao, khụ khụ, không sao!” Thu Niệm xua xua tay.
[Hai anh em nhà này Sao thế nhỉ, ăn cơm một người còn không tập trung hơn người kia.]
[Chờ đã, mình vừa tra đến đâu rồi nhỉ?]
[À đúng rồi, tra đến đoạn sau đêm mặn nồng đó, Kỳ Dịch Trạch đã cho Trì Lăng Lăng hai lựa chọn. Và lựa chọn thứ hai đã trúng ngay vào ý của Trì Lăng Lăng. Bởi vì cô cảm thấy Thu Lê mới là tình yêu đích thực của mình, nên một chút cũng không muốn chia tay. Nhưng cô lại cảm thấy Kỳ Dịch Trạch nhiều năm như vậy đều say đắm mình chắc chắn cũng là thật lòng yêu cô. Bây giờ Kỳ Dịch Trạch rõ ràng có thể dùng chuyện hai người phát sinh quan hệ để ép cô chia tay với Thu Lê rồi ở bên hắn, nhưng lại vì tôn trọng cô, không muốn làm cô khó xử, ngược lại còn cho cô cơ hội lựa chọn. Điều này làm Trì Lăng Lăng vô cùng cảm động.]
Thu Lê, Thu Niệm: "…"
Tôn trọng?
Cảm động?
Có phải cách Trì Lăng Lăng hiểu hai từ này khác với người khác không?
Nếu thật sự tôn trọng cô thì đã không thể nào trong lúc cô đang qua lại với Thu Lê mà vẫn luôn theo đuổi cô. Hơn nữa, đã lỡ phát sinh quan hệ với cô rồi lại còn giả nhân giả nghĩa cho cô quyền lựa chọn, rốt cuộc có gì đáng để cảm động chứ?
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận MệnhTác giả: Miêu Miêu Tam Thứ PhươngTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ… "Cạch!” một tiếng.Chiếc đũa gỗ trong tay Thu Lê vậy mà đã bị anh bẻ gãy. Âm thanh phát ra trực tiếp làm mấy người còn lại trên bàn giật mình."A Lê?”Trì Lăng Lăng không thể tin nổi nhìn đôi đũa gãy, mặt lộ vẻ lo lắng. "Anh hôm nay sao vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”An Linh cũng nghi ngờ nhìn sang.[Anh trai ruột của mình lực tay cũng thật lớn nha.]"Không có gì." Thu Lê ho một tiếng để che giấu. "Chỉ là nghĩ đến một vụ án phiền phức thôi. Anh đi đổi một đôi đũa khác.”"Không phải đã nói lúc ăn cơm đừng nghĩ đến vụ án sao?” Trì Lăng Lăng trách móc."Thu Lê đây cũng là vì tận tâm với công việc mà." Kỳ Dịch Trạch còn mở miệng giúp giải thích. "Cậu ấy chính là một kẻ cuồng công việc, em lại không phải ngày đầu tiên mới biết. Một khi đã tập trung vào công việc thì còn đâu mà để ý đến chuyện khác.”Thu Lê nhìn bạn gái và người bạn trên danh nghĩa của mình, nhắm mắt hít một hơi thật sâu mới miễn cưỡng đè nén được lửa giận trong lòng. Anh đi xin lỗi nhân viên phục vụ và đề nghị bồi thường tiền đôi đũa.Nhân viên phục vụ rất nhanh đã mang một đôi đũa khác cho anh và tỏ ý không cần bồi thường.Thu Lê nói lời cảm ơn rồi quay lại chỗ ngồi, tâm trạng đã được điều chỉnh lại. Ít nhất bề ngoài đã không nhìn ra bất kỳ sự d.a.o động cảm xúc nào."Xin lỗi nhé." Sợ bị An Linh nhìn ra điều gì, anh còn chủ động xin lỗi. "Sau này sẽ không như vậy nữa, anh sẽ chú ý.”"Nghiêm túc vậy làm gì?” Kỳ Dịch Trạch cười trêu chọc anh. "Cuồng công việc có gì không tốt, văn phòng luật sư của chúng ta còn phải dựa vào cậu nhiều đấy.”[Đúng đúng đúng, văn phòng luật sư dựa vào anh ấy, còn bạn gái anh ấy thì dựa vào anh, đúng không?]"Khụ khụ khụ!”Thu Niệm vừa uống một ngụm nước đột nhiên bị sặc, ho sù sụ.An Linh vội vàng vỗ lưng cho cô. "Không sao chứ? Sao lại uống vội thế?”"Không sao, khụ khụ, không sao!” Thu Niệm xua xua tay.[Hai anh em nhà này Sao thế nhỉ, ăn cơm một người còn không tập trung hơn người kia.][Chờ đã, mình vừa tra đến đâu rồi nhỉ?][À đúng rồi, tra đến đoạn sau đêm mặn nồng đó, Kỳ Dịch Trạch đã cho Trì Lăng Lăng hai lựa chọn. Và lựa chọn thứ hai đã trúng ngay vào ý của Trì Lăng Lăng. Bởi vì cô cảm thấy Thu Lê mới là tình yêu đích thực của mình, nên một chút cũng không muốn chia tay. Nhưng cô lại cảm thấy Kỳ Dịch Trạch nhiều năm như vậy đều say đắm mình chắc chắn cũng là thật lòng yêu cô. Bây giờ Kỳ Dịch Trạch rõ ràng có thể dùng chuyện hai người phát sinh quan hệ để ép cô chia tay với Thu Lê rồi ở bên hắn, nhưng lại vì tôn trọng cô, không muốn làm cô khó xử, ngược lại còn cho cô cơ hội lựa chọn. Điều này làm Trì Lăng Lăng vô cùng cảm động.]Thu Lê, Thu Niệm: "…"Tôn trọng?Cảm động?Có phải cách Trì Lăng Lăng hiểu hai từ này khác với người khác không?Nếu thật sự tôn trọng cô thì đã không thể nào trong lúc cô đang qua lại với Thu Lê mà vẫn luôn theo đuổi cô. Hơn nữa, đã lỡ phát sinh quan hệ với cô rồi lại còn giả nhân giả nghĩa cho cô quyền lựa chọn, rốt cuộc có gì đáng để cảm động chứ?