Tác giả:

Dương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của…

Chương 251

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… “Là anh suy xét không chu toàn, bây giờ đúng là không phải lúc động vào cô ta.” Kỷ Thời Đình thản nhiên nói, “Nhưng mà, em nói anh lừa em… là có ý gì?”Nói rồi, anh nhìn cô bằng đôi mắt đen láy đầy chân thành.“Ơ…” Diệp Sanh Ca cười gượng, “Không có gì, anh cứ coi như chưa nghe thấy gì đi.”Cô còn tưởng Kỷ Thời Đình cố tình miêu tả Tiêu Duệ Lãng thành một phiền phức lớn để khiến cô áy náy. Nhưng anh lại thẳng thắn thừa nhận mình nghĩ chưa nghĩ kiến cô cảm thấy bản thân đã nghĩ quá nhiều.Kỷ Thời Đình liếc nhìn cô, thản nhiên “Ừ” một tiếng, có vẻ như không để tâm.Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm. Bỗng cô chợt nhớ ra một chuyện.“Đúng rồi, em đã bảo Từ Hướng Kiệt ra thông báo đuổi Mộ Hiểu Nhã khỏi đoàn phim.” Cô lo lắng nói, “Làm như vậy có khi nào chọc giận Tiêu Duệ Lãng không? Hình như anh ta có khả năng thu hồi giấy phép quay phim của “Tiết Ninh Truyện” đấy.”“Tạm thời anh ta chưa có bản lĩnh đó.” Kỷ Thời Đình nhếch mép cười khẩy, “Bộ phim này do T.S đầu tư nắm giữ quyền quyết định tuyệt đối, em cứ yên tâm.”“Tiếc thật, lẽ ra có thể vạch trần bộ mặt thật của Mộ Hiểu Nhã rồi.” Diệp Sanh Ca tiếc nuối thở dài, “Cô ta giả làm Mộc Hạ lâu như vậy rồi.”“Lại đây.” Kỷ Thời Đình bỗng nhiên trầm giọng lên tiếng.Diệp Sanh Ca ngẩn người, khó hiểu đi tới: “Sao vậy?”Kỷ Thời Đình vươn tay ôm lấy eo cô, để cô ngồi lên đùi mình.“Em nhắc đến Mộc Hạ, ngược lại nhắc nhở anh một chuyện.” Anh đưa tay vuốt ve cằm cô.“Hửm?” Diệp Sanh Ca mở to mắt.“Em là Mộc Hạ thật sự.” Kỷ Thời Đình khẽ vuốt ve cằm cô, nụ cười có chút thâm sâu, “Vừa rồi anh mới nhận ra điều này có ý nghĩa gì.”“Có nghĩa là em là thần tượng của anh.” Diệp Sanh Ca đảo mắt, giọng điệu có chút đắc ý, “Anh hoàn toàn không ngờ tới đúng không?”Trong mắt Kỷ Thời Đình dường như cuồn cuộn những cảm xúc khó tả, giọng nói anh trầm xuống: “Phải. Thật sự là một bất ngờ ngoài ý muốn.”“Thật ra em biết rất nhiều thứ đấy.” Trong lòng Diệp Sanh Ca vui sướng nhảy nhót, nhưng ngoài mặt vẫn phải giả vờ thản nhiên, “Sau này anh sẽ phát hiện ra, cưới em đảm bảo không thiệt. Tuy em có thể mang đến cho anh một số rắc rối, nhưng tuyệt đối đáng giá.”Kỷ Thời Đình cong môi, đưa tay nhéo nhéo đôi má mềm mại của cô: “Diệp Sanh Ca.”Giọng nói anh trầm thấp khàn khàn, mang đến cho người ta một cảm giác dịu dàng đến lạ.“A…” Khí thế của cô lập tức yếu đi, từ tai đến má đều đỏ bừng, “Sao… Sao vậy?”“Anh rất ghét phiền phức.” Giọng người đàn ông trầm thấp, rót vào tai cô, “Đã cưới em rồi, anh tuyệt đối sẽ không đổi người, em cứ yên tâm mà yêu anh.”Tim Diệp Sanh Ca đập loạn xạ, cô lí nhí nói: “Đổi người khác với anh cũng đâu có gì phiền phức… Lời hứa này chẳng có chút trọng lượng nào cả… Ưm!”Đáp lại cô là nụ hôn sâu mang hương vị chanh của Kỷ Thời Đình.Kỹ thuật hôn của người đàn ông ngày càng cao siêu, anh hôn rất sâu, rất nhanh sau đó khoang miệng cô tràn ngập hơi thở của anh, bàn tay nóng bỏng của anh cũng vừa vặn đặt trên vị trí trái tim cô, bá đạo chiếm đoạt, tuyên bố hùng hồn, khiến Diệp Sanh Ca gần như không có sức chống cự.Khi Kỷ Thời Đình buông cô ra, đến cả đầu ngón tay cô cũng tê dại.“Em…” Cô thở hổn hển, đôi môi đỏ mọng run rẩy thốt ra một câu, “Em muốn quay lại đoàn phim!”Cô biết mà! Ở bên cạnh người đàn ông này, anh nhất định sẽ tìm mọi cách trêu chọc cô!

“Là anh suy xét không chu toàn, bây giờ đúng là không phải lúc động vào cô ta.” Kỷ Thời Đình thản nhiên nói, “Nhưng mà, em nói anh lừa em… là có ý gì?”

Nói rồi, anh nhìn cô bằng đôi mắt đen láy đầy chân thành.

“Ơ…” Diệp Sanh Ca cười gượng, “Không có gì, anh cứ coi như chưa nghe thấy gì đi.”

Cô còn tưởng Kỷ Thời Đình cố tình miêu tả Tiêu Duệ Lãng thành một phiền phức lớn để khiến cô áy náy. Nhưng anh lại thẳng thắn thừa nhận mình nghĩ chưa nghĩ kiến cô cảm thấy bản thân đã nghĩ quá nhiều.

Kỷ Thời Đình liếc nhìn cô, thản nhiên “Ừ” một tiếng, có vẻ như không để tâm.

Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm. Bỗng cô chợt nhớ ra một chuyện.

“Đúng rồi, em đã bảo Từ Hướng Kiệt ra thông báo đuổi Mộ Hiểu Nhã khỏi đoàn phim.” Cô lo lắng nói, “Làm như vậy có khi nào chọc giận Tiêu Duệ Lãng không? Hình như anh ta có khả năng thu hồi giấy phép quay phim của “Tiết Ninh Truyện” đấy.”

“Tạm thời anh ta chưa có bản lĩnh đó.” Kỷ Thời Đình nhếch mép cười khẩy, “Bộ phim này do T.S đầu tư nắm giữ quyền quyết định tuyệt đối, em cứ yên tâm.”

“Tiếc thật, lẽ ra có thể vạch trần bộ mặt thật của Mộ Hiểu Nhã rồi.” Diệp Sanh Ca tiếc nuối thở dài, “Cô ta giả làm Mộc Hạ lâu như vậy rồi.”

“Lại đây.” Kỷ Thời Đình bỗng nhiên trầm giọng lên tiếng.

Diệp Sanh Ca ngẩn người, khó hiểu đi tới: “Sao vậy?”

Kỷ Thời Đình vươn tay ôm lấy eo cô, để cô ngồi lên đùi mình.

“Em nhắc đến Mộc Hạ, ngược lại nhắc nhở anh một chuyện.” Anh đưa tay vuốt ve cằm cô.

“Hửm?” Diệp Sanh Ca mở to mắt.

“Em là Mộc Hạ thật sự.” Kỷ Thời Đình khẽ vuốt ve cằm cô, nụ cười có chút thâm sâu, “Vừa rồi anh mới nhận ra điều này có ý nghĩa gì.”

“Có nghĩa là em là thần tượng của anh.” Diệp Sanh Ca đảo mắt, giọng điệu có chút đắc ý, “Anh hoàn toàn không ngờ tới đúng không?”

Trong mắt Kỷ Thời Đình dường như cuồn cuộn những cảm xúc khó tả, giọng nói anh trầm xuống: “Phải. Thật sự là một bất ngờ ngoài ý muốn.”

“Thật ra em biết rất nhiều thứ đấy.” Trong lòng Diệp Sanh Ca vui sướng nhảy nhót, nhưng ngoài mặt vẫn phải giả vờ thản nhiên, “Sau này anh sẽ phát hiện ra, cưới em đảm bảo không thiệt. Tuy em có thể mang đến cho anh một số rắc rối, nhưng tuyệt đối đáng giá.”

Kỷ Thời Đình cong môi, đưa tay nhéo nhéo đôi má mềm mại của cô: “Diệp Sanh Ca.”

Giọng nói anh trầm thấp khàn khàn, mang đến cho người ta một cảm giác dịu dàng đến lạ.

“A…” Khí thế của cô lập tức yếu đi, từ tai đến má đều đỏ bừng, “Sao… Sao vậy?”

“Anh rất ghét phiền phức.” Giọng người đàn ông trầm thấp, rót vào tai cô, “Đã cưới em rồi, anh tuyệt đối sẽ không đổi người, em cứ yên tâm mà yêu anh.”

Tim Diệp Sanh Ca đập loạn xạ, cô lí nhí nói: “Đổi người khác với anh cũng đâu có gì phiền phức… Lời hứa này chẳng có chút trọng lượng nào cả… Ưm!”

Đáp lại cô là nụ hôn sâu mang hương vị chanh của Kỷ Thời Đình.

Kỹ thuật hôn của người đàn ông ngày càng cao siêu, anh hôn rất sâu, rất nhanh sau đó khoang miệng cô tràn ngập hơi thở của anh, bàn tay nóng bỏng của anh cũng vừa vặn đặt trên vị trí trái tim cô, bá đạo chiếm đoạt, tuyên bố hùng hồn, khiến Diệp Sanh Ca gần như không có sức chống cự.

Khi Kỷ Thời Đình buông cô ra, đến cả đầu ngón tay cô cũng tê dại.

“Em…” Cô thở hổn hển, đôi môi đỏ mọng run rẩy thốt ra một câu, “Em muốn quay lại đoàn phim!”

Cô biết mà! Ở bên cạnh người đàn ông này, anh nhất định sẽ tìm mọi cách trêu chọc cô!

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… “Là anh suy xét không chu toàn, bây giờ đúng là không phải lúc động vào cô ta.” Kỷ Thời Đình thản nhiên nói, “Nhưng mà, em nói anh lừa em… là có ý gì?”Nói rồi, anh nhìn cô bằng đôi mắt đen láy đầy chân thành.“Ơ…” Diệp Sanh Ca cười gượng, “Không có gì, anh cứ coi như chưa nghe thấy gì đi.”Cô còn tưởng Kỷ Thời Đình cố tình miêu tả Tiêu Duệ Lãng thành một phiền phức lớn để khiến cô áy náy. Nhưng anh lại thẳng thắn thừa nhận mình nghĩ chưa nghĩ kiến cô cảm thấy bản thân đã nghĩ quá nhiều.Kỷ Thời Đình liếc nhìn cô, thản nhiên “Ừ” một tiếng, có vẻ như không để tâm.Diệp Sanh Ca thở phào nhẹ nhõm. Bỗng cô chợt nhớ ra một chuyện.“Đúng rồi, em đã bảo Từ Hướng Kiệt ra thông báo đuổi Mộ Hiểu Nhã khỏi đoàn phim.” Cô lo lắng nói, “Làm như vậy có khi nào chọc giận Tiêu Duệ Lãng không? Hình như anh ta có khả năng thu hồi giấy phép quay phim của “Tiết Ninh Truyện” đấy.”“Tạm thời anh ta chưa có bản lĩnh đó.” Kỷ Thời Đình nhếch mép cười khẩy, “Bộ phim này do T.S đầu tư nắm giữ quyền quyết định tuyệt đối, em cứ yên tâm.”“Tiếc thật, lẽ ra có thể vạch trần bộ mặt thật của Mộ Hiểu Nhã rồi.” Diệp Sanh Ca tiếc nuối thở dài, “Cô ta giả làm Mộc Hạ lâu như vậy rồi.”“Lại đây.” Kỷ Thời Đình bỗng nhiên trầm giọng lên tiếng.Diệp Sanh Ca ngẩn người, khó hiểu đi tới: “Sao vậy?”Kỷ Thời Đình vươn tay ôm lấy eo cô, để cô ngồi lên đùi mình.“Em nhắc đến Mộc Hạ, ngược lại nhắc nhở anh một chuyện.” Anh đưa tay vuốt ve cằm cô.“Hửm?” Diệp Sanh Ca mở to mắt.“Em là Mộc Hạ thật sự.” Kỷ Thời Đình khẽ vuốt ve cằm cô, nụ cười có chút thâm sâu, “Vừa rồi anh mới nhận ra điều này có ý nghĩa gì.”“Có nghĩa là em là thần tượng của anh.” Diệp Sanh Ca đảo mắt, giọng điệu có chút đắc ý, “Anh hoàn toàn không ngờ tới đúng không?”Trong mắt Kỷ Thời Đình dường như cuồn cuộn những cảm xúc khó tả, giọng nói anh trầm xuống: “Phải. Thật sự là một bất ngờ ngoài ý muốn.”“Thật ra em biết rất nhiều thứ đấy.” Trong lòng Diệp Sanh Ca vui sướng nhảy nhót, nhưng ngoài mặt vẫn phải giả vờ thản nhiên, “Sau này anh sẽ phát hiện ra, cưới em đảm bảo không thiệt. Tuy em có thể mang đến cho anh một số rắc rối, nhưng tuyệt đối đáng giá.”Kỷ Thời Đình cong môi, đưa tay nhéo nhéo đôi má mềm mại của cô: “Diệp Sanh Ca.”Giọng nói anh trầm thấp khàn khàn, mang đến cho người ta một cảm giác dịu dàng đến lạ.“A…” Khí thế của cô lập tức yếu đi, từ tai đến má đều đỏ bừng, “Sao… Sao vậy?”“Anh rất ghét phiền phức.” Giọng người đàn ông trầm thấp, rót vào tai cô, “Đã cưới em rồi, anh tuyệt đối sẽ không đổi người, em cứ yên tâm mà yêu anh.”Tim Diệp Sanh Ca đập loạn xạ, cô lí nhí nói: “Đổi người khác với anh cũng đâu có gì phiền phức… Lời hứa này chẳng có chút trọng lượng nào cả… Ưm!”Đáp lại cô là nụ hôn sâu mang hương vị chanh của Kỷ Thời Đình.Kỹ thuật hôn của người đàn ông ngày càng cao siêu, anh hôn rất sâu, rất nhanh sau đó khoang miệng cô tràn ngập hơi thở của anh, bàn tay nóng bỏng của anh cũng vừa vặn đặt trên vị trí trái tim cô, bá đạo chiếm đoạt, tuyên bố hùng hồn, khiến Diệp Sanh Ca gần như không có sức chống cự.Khi Kỷ Thời Đình buông cô ra, đến cả đầu ngón tay cô cũng tê dại.“Em…” Cô thở hổn hển, đôi môi đỏ mọng run rẩy thốt ra một câu, “Em muốn quay lại đoàn phim!”Cô biết mà! Ở bên cạnh người đàn ông này, anh nhất định sẽ tìm mọi cách trêu chọc cô!

Chương 251