"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ…
Chương 322: Suy bụng ta ra bụng người
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận MệnhTác giả: Miêu Miêu Tam Thứ PhươngTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ… An Thụ Hải nhớ lại lúc đó mình đang đắm chìm trong niềm vui, sau khi chia sẻ với họ xong còn nói Thẩm Hồng Huy phải làm phù rể cho mình.Sau đó Vân Hiểu Nguyệt liền nói Thẩm Hồng Huy e là không thể đảm nhận công việc này, bởi vì bà và Thẩm Hồng Huy cũng sắp kết hôn rồi.[Vân Hiểu Nguyệt vốn chỉ là trong lúc tức giận đầu óc nóng lên mới nói vậy, nhưng thấy An Thụ Hải lại không có chút nào không vui, ngược lại còn nhiệt tình chúc mừng họ, nói rằng hai người họ cũng giống như ông và Ngọc Ngưng, đều là "những nguời có tình sẽ được ở bên nhau". Ông còn hỏi họ định khi nào tổ chức hôn lễ, làm theo kiểu Trung hay kiểu Tây, chuẩn bị đi đâu hưởng tuần trăng mật, để ông tham khảo.][Cha à, cha có thể tinh ý hơn một chút được không!]An Thụ Hải: "..."Lúc đó ông không phải là vui thật sự sao, hơn nữa nghe tin bạn thân sắp kết hôn, người bình thường đương nhiên cũng sẽ mừng cho họ...[Dù sao thì phản ứng của An Thụ Hải càng làm Vân Hiểu Nguyệt thêm đau khổ và tức giận. Sau ngày hôm đó, bà ta liền hỏi Thẩm Hồng Huy rốt cuộc có yêu bà ta không, có muốn cưới bà ta không. Nếu ông ta đồng ý thì lập tức đi đăng ký kết hôn, dù sao cũng phải kết hôn sớm hơn An Thụ Hải và Bùi Ngọc Ngưng.][Thẩm Hồng Huy tự nhận là yêu Vân Hiểu Nguyệt đến mức có thể làm bất cứ điều gì cho bà, có thể kết hôn với người mình yêu ông ta đương nhiên là cầu còn không được. Vì thế hai người thật sự đã đi đăng ký kết hôn, cưới trước cả An Thụ Hải.][Thật là quá đáng, Thẩm Hồng Huy thật sự cho rằng mình là thánh tình yêu sao? Nếu thật sự yêu như vậy thì sao còn tìm nhiều tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ, sinh ra một đám con riêng một hai cha bốn năm sáu bảy tám đứa.][Đúng rồi, còn nữa, tại sao lúc trước ông ta lại muốn chuyển đi khỏi Hải Thành? Chẳng lẽ sau khi kết hôn không còn rộng lượng nữa, bắt đầu để ý đến chuyện Vân Hiểu Nguyệt thầm yêu cha, nên muốn hoàn toàn cách ly họ?][Để mình tra xem.]Biết được Vân Hiểu Nguyệt từng thầm yêu mình, mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, bà ta có lẽ đã sớm buông bỏ, nhưng An Thụ Hải vẫn không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ.Vì thế ông cố tình né tránh ánh mắt của Vân Hiểu Nguyệt, chỉ nhìn chằm chằm vào Thẩm Hồng Huy, chờ đợi câu trả lời của ông ta.Thẩm Hồng Huy nghe xong lời đảm bảo của An Thụ Hải đương nhiên là muốn đồng ý, nhưng ông ta vẫn phải xem thái độ của Vân Hiểu Nguyệt trước.Nhưng Vân Hiểu Nguyệt nghe xong lời nói rõ ràng của An Thụ Hải vẫn không có ý định đổi lời."Tôi nghĩ tôi vừa nãy đã nói rất rõ ràng rồi? Chuyện này không liên quan đến quan hệ của chúng ta, mà là chuyện giữa hai đứa trẻ. Dù thế nào đi nữa, thông báo hôm qua xử lý An Duệ và mấy đứa trẻ kia đều quá nặng. Tôi cảm thấy biện pháp tôi đề nghị mới là lựa chọn tốt nhất, ảnh hưởng đến mọi người đều là nhỏ nhất."Nhưng biện pháp bà ta nói sao có thể xem là ảnh hưởng đến mọi người đều nhỏ được?Rõ ràng là chỉ ảnh hưởng nhỏ đến mấy kẻ bắt nạt như An Duệ, còn đối với nạn nhân Thẩm Lạc thì ảnh hưởng là lớn nhất còn gì?An Linh vừa nghe người khác nói chuyện, vừa phân tâm tra nguyên nhân Thẩm Hồng Huy chuyển đi khỏi Hải Thành.
An Thụ Hải nhớ lại lúc đó mình đang đắm chìm trong niềm vui, sau khi chia sẻ với họ xong còn nói Thẩm Hồng Huy phải làm phù rể cho mình.
Sau đó Vân Hiểu Nguyệt liền nói Thẩm Hồng Huy e là không thể đảm nhận công việc này, bởi vì bà và Thẩm Hồng Huy cũng sắp kết hôn rồi.
[Vân Hiểu Nguyệt vốn chỉ là trong lúc tức giận đầu óc nóng lên mới nói vậy, nhưng thấy An Thụ Hải lại không có chút nào không vui, ngược lại còn nhiệt tình chúc mừng họ, nói rằng hai người họ cũng giống như ông và Ngọc Ngưng, đều là "những nguời có tình sẽ được ở bên nhau". Ông còn hỏi họ định khi nào tổ chức hôn lễ, làm theo kiểu Trung hay kiểu Tây, chuẩn bị đi đâu hưởng tuần trăng mật, để ông tham khảo.]
[Cha à, cha có thể tinh ý hơn một chút được không!]
An Thụ Hải: "..."
Lúc đó ông không phải là vui thật sự sao, hơn nữa nghe tin bạn thân sắp kết hôn, người bình thường đương nhiên cũng sẽ mừng cho họ...
[Dù sao thì phản ứng của An Thụ Hải càng làm Vân Hiểu Nguyệt thêm đau khổ và tức giận. Sau ngày hôm đó, bà ta liền hỏi Thẩm Hồng Huy rốt cuộc có yêu bà ta không, có muốn cưới bà ta không. Nếu ông ta đồng ý thì lập tức đi đăng ký kết hôn, dù sao cũng phải kết hôn sớm hơn An Thụ Hải và Bùi Ngọc Ngưng.]
[Thẩm Hồng Huy tự nhận là yêu Vân Hiểu Nguyệt đến mức có thể làm bất cứ điều gì cho bà, có thể kết hôn với người mình yêu ông ta đương nhiên là cầu còn không được. Vì thế hai người thật sự đã đi đăng ký kết hôn, cưới trước cả An Thụ Hải.]
[Thật là quá đáng, Thẩm Hồng Huy thật sự cho rằng mình là thánh tình yêu sao? Nếu thật sự yêu như vậy thì sao còn tìm nhiều tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ, sinh ra một đám con riêng một hai cha bốn năm sáu bảy tám đứa.]
[Đúng rồi, còn nữa, tại sao lúc trước ông ta lại muốn chuyển đi khỏi Hải Thành? Chẳng lẽ sau khi kết hôn không còn rộng lượng nữa, bắt đầu để ý đến chuyện Vân Hiểu Nguyệt thầm yêu cha, nên muốn hoàn toàn cách ly họ?]
[Để mình tra xem.]
Biết được Vân Hiểu Nguyệt từng thầm yêu mình, mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, bà ta có lẽ đã sớm buông bỏ, nhưng An Thụ Hải vẫn không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ.
Vì thế ông cố tình né tránh ánh mắt của Vân Hiểu Nguyệt, chỉ nhìn chằm chằm vào Thẩm Hồng Huy, chờ đợi câu trả lời của ông ta.
Thẩm Hồng Huy nghe xong lời đảm bảo của An Thụ Hải đương nhiên là muốn đồng ý, nhưng ông ta vẫn phải xem thái độ của Vân Hiểu Nguyệt trước.
Nhưng Vân Hiểu Nguyệt nghe xong lời nói rõ ràng của An Thụ Hải vẫn không có ý định đổi lời.
"Tôi nghĩ tôi vừa nãy đã nói rất rõ ràng rồi? Chuyện này không liên quan đến quan hệ của chúng ta, mà là chuyện giữa hai đứa trẻ. Dù thế nào đi nữa, thông báo hôm qua xử lý An Duệ và mấy đứa trẻ kia đều quá nặng. Tôi cảm thấy biện pháp tôi đề nghị mới là lựa chọn tốt nhất, ảnh hưởng đến mọi người đều là nhỏ nhất."
Nhưng biện pháp bà ta nói sao có thể xem là ảnh hưởng đến mọi người đều nhỏ được?
Rõ ràng là chỉ ảnh hưởng nhỏ đến mấy kẻ bắt nạt như An Duệ, còn đối với nạn nhân Thẩm Lạc thì ảnh hưởng là lớn nhất còn gì?
An Linh vừa nghe người khác nói chuyện, vừa phân tâm tra nguyên nhân Thẩm Hồng Huy chuyển đi khỏi Hải Thành.
Nghe Được Tiếng Lòng Của Thiên Kim Giả, Ăn Dưa Cải Biến Vận MệnhTác giả: Miêu Miêu Tam Thứ PhươngTruyện Hài Hước, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Trọng Sinh"Phải làm sao bây giờ! Phải làm sao bây giờ!" Trong cơn mơ màng, An Linh nghe thấy một giọng nói lạ lẫm vang lên. Giọng nói kia vừa nhanh vừa chói tai, rõ ràng đang vô cùng sốt ruột. Chuyện gì thế này? Mình... không phải đã chết rồi sao? Máu đã văng tung tóe mấy mét như thế, vậy mà vẫn cứu được à? Đợi khi xuất viện, nhất định phải tặng cờ thưởng cho bệnh viện này, tặng hẳn mười mặt tám mặt cờ, để cảm ơn họ đã cứu cái mạng chó này của cô. Đêm nay, cô vừa mới đoạt giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất của giải thưởng Kim Vân. 22 tuổi đã trở thành Ảnh hậu, không còn nghi ngờ gì nữa, cô chính là ngôi sao chói lóa nhất trong thế hệ mới. Rồi sau đó: "bùm" một tiếng, rất nhanh, cô đã biến thành sao băng. Cô nhân viên lễ tân không biết lấy từ trong khay ra một con dao từ lúc nào, lao thẳng tới và đâm vào cổ An Linh. Cô chỉ nhớ mình đã ngã gục trong vũng máu rồi hoàn toàn mất đi ý thức. … Giọng nói kia lại tiếp tục lẩm bẩm. "Nữ phụ độc ác An Linh chết sớm quá! Giờ cô ta đã chết, An gia sẽ… An Thụ Hải nhớ lại lúc đó mình đang đắm chìm trong niềm vui, sau khi chia sẻ với họ xong còn nói Thẩm Hồng Huy phải làm phù rể cho mình.Sau đó Vân Hiểu Nguyệt liền nói Thẩm Hồng Huy e là không thể đảm nhận công việc này, bởi vì bà và Thẩm Hồng Huy cũng sắp kết hôn rồi.[Vân Hiểu Nguyệt vốn chỉ là trong lúc tức giận đầu óc nóng lên mới nói vậy, nhưng thấy An Thụ Hải lại không có chút nào không vui, ngược lại còn nhiệt tình chúc mừng họ, nói rằng hai người họ cũng giống như ông và Ngọc Ngưng, đều là "những nguời có tình sẽ được ở bên nhau". Ông còn hỏi họ định khi nào tổ chức hôn lễ, làm theo kiểu Trung hay kiểu Tây, chuẩn bị đi đâu hưởng tuần trăng mật, để ông tham khảo.][Cha à, cha có thể tinh ý hơn một chút được không!]An Thụ Hải: "..."Lúc đó ông không phải là vui thật sự sao, hơn nữa nghe tin bạn thân sắp kết hôn, người bình thường đương nhiên cũng sẽ mừng cho họ...[Dù sao thì phản ứng của An Thụ Hải càng làm Vân Hiểu Nguyệt thêm đau khổ và tức giận. Sau ngày hôm đó, bà ta liền hỏi Thẩm Hồng Huy rốt cuộc có yêu bà ta không, có muốn cưới bà ta không. Nếu ông ta đồng ý thì lập tức đi đăng ký kết hôn, dù sao cũng phải kết hôn sớm hơn An Thụ Hải và Bùi Ngọc Ngưng.][Thẩm Hồng Huy tự nhận là yêu Vân Hiểu Nguyệt đến mức có thể làm bất cứ điều gì cho bà, có thể kết hôn với người mình yêu ông ta đương nhiên là cầu còn không được. Vì thế hai người thật sự đã đi đăng ký kết hôn, cưới trước cả An Thụ Hải.][Thật là quá đáng, Thẩm Hồng Huy thật sự cho rằng mình là thánh tình yêu sao? Nếu thật sự yêu như vậy thì sao còn tìm nhiều tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ, sinh ra một đám con riêng một hai cha bốn năm sáu bảy tám đứa.][Đúng rồi, còn nữa, tại sao lúc trước ông ta lại muốn chuyển đi khỏi Hải Thành? Chẳng lẽ sau khi kết hôn không còn rộng lượng nữa, bắt đầu để ý đến chuyện Vân Hiểu Nguyệt thầm yêu cha, nên muốn hoàn toàn cách ly họ?][Để mình tra xem.]Biết được Vân Hiểu Nguyệt từng thầm yêu mình, mặc dù đã qua nhiều năm như vậy, bà ta có lẽ đã sớm buông bỏ, nhưng An Thụ Hải vẫn không khỏi cảm thấy có chút xấu hổ.Vì thế ông cố tình né tránh ánh mắt của Vân Hiểu Nguyệt, chỉ nhìn chằm chằm vào Thẩm Hồng Huy, chờ đợi câu trả lời của ông ta.Thẩm Hồng Huy nghe xong lời đảm bảo của An Thụ Hải đương nhiên là muốn đồng ý, nhưng ông ta vẫn phải xem thái độ của Vân Hiểu Nguyệt trước.Nhưng Vân Hiểu Nguyệt nghe xong lời nói rõ ràng của An Thụ Hải vẫn không có ý định đổi lời."Tôi nghĩ tôi vừa nãy đã nói rất rõ ràng rồi? Chuyện này không liên quan đến quan hệ của chúng ta, mà là chuyện giữa hai đứa trẻ. Dù thế nào đi nữa, thông báo hôm qua xử lý An Duệ và mấy đứa trẻ kia đều quá nặng. Tôi cảm thấy biện pháp tôi đề nghị mới là lựa chọn tốt nhất, ảnh hưởng đến mọi người đều là nhỏ nhất."Nhưng biện pháp bà ta nói sao có thể xem là ảnh hưởng đến mọi người đều nhỏ được?Rõ ràng là chỉ ảnh hưởng nhỏ đến mấy kẻ bắt nạt như An Duệ, còn đối với nạn nhân Thẩm Lạc thì ảnh hưởng là lớn nhất còn gì?An Linh vừa nghe người khác nói chuyện, vừa phân tâm tra nguyên nhân Thẩm Hồng Huy chuyển đi khỏi Hải Thành.