Dương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của…
Chương 431
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Buổi thử vai kết thúc, Diệp Sanh Ca không rời đi ngay. Cô ngồi cùng đạo diễn Trần và John trên chiếc ghế sofa cạnh cửa sổ kính, bàn luận về bộ phim.Trong lúc đó, Lâm Nhiễm mang trà nước đến cho họ.Diệp Sanh Ca cầm lấy tách trà, tập trung lắng nghe cuộc trò chuyện giữa đạo diễn Trần và John, thì bất chợt thấy Lâm Nhiễm đang cố gắng ra hiệu bằng mắt với mình.Diệp Sanh Ca ngạc nhiên, đặt tách trà xuống, mỉm cười với đạo diễn Trần và John: “Xin lỗi, tôi xin phép một lát.”Đạo diễn Trần mỉm cười gật đầu, mời cô tự nhiên.Diệp Sanh Ca đứng lên đi cùng Lâm Nhiễm ra một góc, vừa đi vừa nghe Lâm Nhiễm nói đầy lo lắng: “Chị Sanh Ca, em thấy kim chủ của chị rồi! Anh ấy đang nói chuyện với một người phụ nữ!”Diệp Sanh Ca sửng sốt: “Sao có thể? Em không nhìn nhầm chứ?”“Thật mà! Kim chủ của chị quá nổi bật, em không thể nào nhìn nhầm được!” Lâm Nhiễm nói, tay chỉ về hướng thang máy bên ngoài phòng chụp, “Ở ngay đó, vừa rồi em chán nên đi dạo vài bước. Kết quả là thấy kim chủ của chị, còn người phụ nữ kia thì quay lưng lại nên em không thấy rõ mặt.”Diệp Sanh Ca bỗng cảm thấy hơi bối rối.Chẳng lẽ… thật sự là Kỷ Thời Đình?Anh có phải đã lên kế hoạch đến đây từ trước? Không lạ gì hôm nay tầng này lại yên tĩnh như vậy, dù đạo diễn Trần có sử dụng phòng chụp cũng không thể đến mức yên ắng thế này.Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca lập tức bước về phía thang máy, nhưng đi được vài bước, cô đột nhiên chậm lại.“Chị Sanh Ca, hay để em đi xem thử xem người phụ nữ đó là ai nhé?” Lâm Nhiễm trông đầy phẫn nộ.“Không cần.” Diệp Sanh Ca suy nghĩ một lát, “Em đứng đây chờ chị.”Lâm Nhiễm gật đầu: “Có chuyện gì chị cứ gọi em, khoảng cách này chị vừa gọi là em nghe được ngay.”…Diệp Sanh Ca bước đến chỗ rẽ, quả nhiên thấy một góc áo màu đen.Tim cô đập nhanh hơn, cô vô thức áp sát tường.Không xa đó, tiếng đối thoại của hai người vang lên đứt quãng.Quả nhiên là Kỷ Thời Đình, và… Lăng Vũ Đồng.Diệp Sanh Ca cắn môi, đột nhiên cảm thấy tức giận. Người đàn ông này còn nói lần sau gặp Lăng Vũ Đồng, anh chắc chắn sẽ tránh xa.Kết quả vẫn nói chuyện với nhau.Cô dựng tai lên, muốn nghe rõ hơn.“…Vậy còn Diệp Sanh Ca, anh có yêu cô ấy không?” Giọng nói nhẹ nhàng của Lăng Vũ Đồng lọt vào tai cô.Diệp Sanh Ca theo bản năng nín thở.…Hai người này quan hệ tốt nhỉ, đến cả vấn đề riêng tư thế này mà cũng nói được.Diệp Sanh Ca cắn chặt môi, nhưng trái tim cô không kìm được mà đập thình thịch. Bởi vì… cô cũng tò mò về câu trả lời cho câu hỏi này.Sau vài giây im lặng, cô nghe thấy tiếng cười nhẹ nhàng của người đàn ông.“Không liên quan đến cô.”Ừm… câu trả lời này cũng không sai, vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Lăng Vũ Đồng. Bất kể câu trả lời là gì, anh cũng không cần thiết phải giải thích với tình cũ.Diệp Sanh Ca nghĩ vậy, cuối cùng nhếch môi cười nhẹ.Quả nhiên là câu trả lời điển hình của Kỷ Thời Đình.Hai người dường như vẫn còn đang trò chuyện, nhưng Diệp Sanh Ca đã không còn hứng thú nghe tiếp.Cô quay lại hướng phòng chụp bước đi.Lâm Nhiễm bước đến, vẻ mặt đầy thông cảm: “Chị Sanh Ca, sao rồi? Chẳng lẽ… người phụ nữ đó là chính thất của kim chủ của chị?”Chẳng trách chị Sanh Ca không dám tiến tới.“Không phải.” Diệp Sanh Ca chợt nhớ ra mình chưa từng nói rõ với Lâm Nhiễm về mối quan hệ thực sự giữa cô và Kỷ Thời Đình, liền nắm lấy cổ tay Lâm Nhiễm, nghiêm túc nói, “Chính thất của anh ấy là chị.”
Buổi thử vai kết thúc, Diệp Sanh Ca không rời đi ngay. Cô ngồi cùng đạo diễn Trần và John trên chiếc ghế sofa cạnh cửa sổ kính, bàn luận về bộ phim.
Trong lúc đó, Lâm Nhiễm mang trà nước đến cho họ.
Diệp Sanh Ca cầm lấy tách trà, tập trung lắng nghe cuộc trò chuyện giữa đạo diễn Trần và John, thì bất chợt thấy Lâm Nhiễm đang cố gắng ra hiệu bằng mắt với mình.
Diệp Sanh Ca ngạc nhiên, đặt tách trà xuống, mỉm cười với đạo diễn Trần và John: “Xin lỗi, tôi xin phép một lát.”
Đạo diễn Trần mỉm cười gật đầu, mời cô tự nhiên.
Diệp Sanh Ca đứng lên đi cùng Lâm Nhiễm ra một góc, vừa đi vừa nghe Lâm Nhiễm nói đầy lo lắng: “Chị Sanh Ca, em thấy kim chủ của chị rồi! Anh ấy đang nói chuyện với một người phụ nữ!”
Diệp Sanh Ca sửng sốt: “Sao có thể? Em không nhìn nhầm chứ?”
“Thật mà! Kim chủ của chị quá nổi bật, em không thể nào nhìn nhầm được!” Lâm Nhiễm nói, tay chỉ về hướng thang máy bên ngoài phòng chụp, “Ở ngay đó, vừa rồi em chán nên đi dạo vài bước. Kết quả là thấy kim chủ của chị, còn người phụ nữ kia thì quay lưng lại nên em không thấy rõ mặt.”
Diệp Sanh Ca bỗng cảm thấy hơi bối rối.
Chẳng lẽ… thật sự là Kỷ Thời Đình?
Anh có phải đã lên kế hoạch đến đây từ trước? Không lạ gì hôm nay tầng này lại yên tĩnh như vậy, dù đạo diễn Trần có sử dụng phòng chụp cũng không thể đến mức yên ắng thế này.
Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca lập tức bước về phía thang máy, nhưng đi được vài bước, cô đột nhiên chậm lại.
“Chị Sanh Ca, hay để em đi xem thử xem người phụ nữ đó là ai nhé?” Lâm Nhiễm trông đầy phẫn nộ.
“Không cần.” Diệp Sanh Ca suy nghĩ một lát, “Em đứng đây chờ chị.”
Lâm Nhiễm gật đầu: “Có chuyện gì chị cứ gọi em, khoảng cách này chị vừa gọi là em nghe được ngay.”
…
Diệp Sanh Ca bước đến chỗ rẽ, quả nhiên thấy một góc áo màu đen.
Tim cô đập nhanh hơn, cô vô thức áp sát tường.
Không xa đó, tiếng đối thoại của hai người vang lên đứt quãng.
Quả nhiên là Kỷ Thời Đình, và… Lăng Vũ Đồng.
Diệp Sanh Ca cắn môi, đột nhiên cảm thấy tức giận. Người đàn ông này còn nói lần sau gặp Lăng Vũ Đồng, anh chắc chắn sẽ tránh xa.
Kết quả vẫn nói chuyện với nhau.
Cô dựng tai lên, muốn nghe rõ hơn.
“…Vậy còn Diệp Sanh Ca, anh có yêu cô ấy không?” Giọng nói nhẹ nhàng của Lăng Vũ Đồng lọt vào tai cô.
Diệp Sanh Ca theo bản năng nín thở.
…Hai người này quan hệ tốt nhỉ, đến cả vấn đề riêng tư thế này mà cũng nói được.
Diệp Sanh Ca cắn chặt môi, nhưng trái tim cô không kìm được mà đập thình thịch. Bởi vì… cô cũng tò mò về câu trả lời cho câu hỏi này.
Sau vài giây im lặng, cô nghe thấy tiếng cười nhẹ nhàng của người đàn ông.
“Không liên quan đến cô.”
Ừm… câu trả lời này cũng không sai, vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Lăng Vũ Đồng. Bất kể câu trả lời là gì, anh cũng không cần thiết phải giải thích với tình cũ.
Diệp Sanh Ca nghĩ vậy, cuối cùng nhếch môi cười nhẹ.
Quả nhiên là câu trả lời điển hình của Kỷ Thời Đình.
Hai người dường như vẫn còn đang trò chuyện, nhưng Diệp Sanh Ca đã không còn hứng thú nghe tiếp.
Cô quay lại hướng phòng chụp bước đi.
Lâm Nhiễm bước đến, vẻ mặt đầy thông cảm: “Chị Sanh Ca, sao rồi? Chẳng lẽ… người phụ nữ đó là chính thất của kim chủ của chị?”
Chẳng trách chị Sanh Ca không dám tiến tới.
“Không phải.” Diệp Sanh Ca chợt nhớ ra mình chưa từng nói rõ với Lâm Nhiễm về mối quan hệ thực sự giữa cô và Kỷ Thời Đình, liền nắm lấy cổ tay Lâm Nhiễm, nghiêm túc nói, “Chính thất của anh ấy là chị.”
Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Buổi thử vai kết thúc, Diệp Sanh Ca không rời đi ngay. Cô ngồi cùng đạo diễn Trần và John trên chiếc ghế sofa cạnh cửa sổ kính, bàn luận về bộ phim.Trong lúc đó, Lâm Nhiễm mang trà nước đến cho họ.Diệp Sanh Ca cầm lấy tách trà, tập trung lắng nghe cuộc trò chuyện giữa đạo diễn Trần và John, thì bất chợt thấy Lâm Nhiễm đang cố gắng ra hiệu bằng mắt với mình.Diệp Sanh Ca ngạc nhiên, đặt tách trà xuống, mỉm cười với đạo diễn Trần và John: “Xin lỗi, tôi xin phép một lát.”Đạo diễn Trần mỉm cười gật đầu, mời cô tự nhiên.Diệp Sanh Ca đứng lên đi cùng Lâm Nhiễm ra một góc, vừa đi vừa nghe Lâm Nhiễm nói đầy lo lắng: “Chị Sanh Ca, em thấy kim chủ của chị rồi! Anh ấy đang nói chuyện với một người phụ nữ!”Diệp Sanh Ca sửng sốt: “Sao có thể? Em không nhìn nhầm chứ?”“Thật mà! Kim chủ của chị quá nổi bật, em không thể nào nhìn nhầm được!” Lâm Nhiễm nói, tay chỉ về hướng thang máy bên ngoài phòng chụp, “Ở ngay đó, vừa rồi em chán nên đi dạo vài bước. Kết quả là thấy kim chủ của chị, còn người phụ nữ kia thì quay lưng lại nên em không thấy rõ mặt.”Diệp Sanh Ca bỗng cảm thấy hơi bối rối.Chẳng lẽ… thật sự là Kỷ Thời Đình?Anh có phải đã lên kế hoạch đến đây từ trước? Không lạ gì hôm nay tầng này lại yên tĩnh như vậy, dù đạo diễn Trần có sử dụng phòng chụp cũng không thể đến mức yên ắng thế này.Nghĩ đến đây, Diệp Sanh Ca lập tức bước về phía thang máy, nhưng đi được vài bước, cô đột nhiên chậm lại.“Chị Sanh Ca, hay để em đi xem thử xem người phụ nữ đó là ai nhé?” Lâm Nhiễm trông đầy phẫn nộ.“Không cần.” Diệp Sanh Ca suy nghĩ một lát, “Em đứng đây chờ chị.”Lâm Nhiễm gật đầu: “Có chuyện gì chị cứ gọi em, khoảng cách này chị vừa gọi là em nghe được ngay.”…Diệp Sanh Ca bước đến chỗ rẽ, quả nhiên thấy một góc áo màu đen.Tim cô đập nhanh hơn, cô vô thức áp sát tường.Không xa đó, tiếng đối thoại của hai người vang lên đứt quãng.Quả nhiên là Kỷ Thời Đình, và… Lăng Vũ Đồng.Diệp Sanh Ca cắn môi, đột nhiên cảm thấy tức giận. Người đàn ông này còn nói lần sau gặp Lăng Vũ Đồng, anh chắc chắn sẽ tránh xa.Kết quả vẫn nói chuyện với nhau.Cô dựng tai lên, muốn nghe rõ hơn.“…Vậy còn Diệp Sanh Ca, anh có yêu cô ấy không?” Giọng nói nhẹ nhàng của Lăng Vũ Đồng lọt vào tai cô.Diệp Sanh Ca theo bản năng nín thở.…Hai người này quan hệ tốt nhỉ, đến cả vấn đề riêng tư thế này mà cũng nói được.Diệp Sanh Ca cắn chặt môi, nhưng trái tim cô không kìm được mà đập thình thịch. Bởi vì… cô cũng tò mò về câu trả lời cho câu hỏi này.Sau vài giây im lặng, cô nghe thấy tiếng cười nhẹ nhàng của người đàn ông.“Không liên quan đến cô.”Ừm… câu trả lời này cũng không sai, vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Lăng Vũ Đồng. Bất kể câu trả lời là gì, anh cũng không cần thiết phải giải thích với tình cũ.Diệp Sanh Ca nghĩ vậy, cuối cùng nhếch môi cười nhẹ.Quả nhiên là câu trả lời điển hình của Kỷ Thời Đình.Hai người dường như vẫn còn đang trò chuyện, nhưng Diệp Sanh Ca đã không còn hứng thú nghe tiếp.Cô quay lại hướng phòng chụp bước đi.Lâm Nhiễm bước đến, vẻ mặt đầy thông cảm: “Chị Sanh Ca, sao rồi? Chẳng lẽ… người phụ nữ đó là chính thất của kim chủ của chị?”Chẳng trách chị Sanh Ca không dám tiến tới.“Không phải.” Diệp Sanh Ca chợt nhớ ra mình chưa từng nói rõ với Lâm Nhiễm về mối quan hệ thực sự giữa cô và Kỷ Thời Đình, liền nắm lấy cổ tay Lâm Nhiễm, nghiêm túc nói, “Chính thất của anh ấy là chị.”