Tháng Tám là thời điểm nóng nhất ở thôn Đại Hà nhưng cũng là lúc nông nhàn, ở nông thôn dù nông nhàn thì cũng không thực sự nhàn rỗi. Thôn Đại Hà nằm ở phía Tây Nam, thủy vực phát triển, đến tháng Tám, nước sông quanh thôn Đại Hà dâng cao không ít, cá tôm trong đó cũng phong phú hơn. Lúc này điều kiện sống không được tốt lắm, đặc biệt là những gia đình đông con, thậm chí nửa tháng mới được ăn chút đồ béo nhưng mọi người cũng có cách, nhân lúc nghỉ hè nước sông dâng cao, không thì xuống sông mò cá bắt tôm, không thì lên núi bắt thỏ rừng gà rừng. Vừa ăn xong bữa trưa, một số người lớn bơi lội giỏi trong thôn đã dẫn theo những đứa trẻ lớn hơn một chút, rủ rê nhau cầm theo giỏ tre chuẩn bị ra sông đầu thôn bắt cá tôm. "Chị Tiểu Sơ, chị có muốn ra sông bắt cá không?" Thẩm Ngưng Sơ vừa ăn cơm xong với mẹ thì cháu gái của bí thư chi bộ Lâm bên cạnh là Lâm Cẩm Tú chạy sang. "Đi chứ, chị thay quần áo, em đợi chị một lát." Thẩm Ngưng Sơ nghe thấy tiếng liền vội vàng đáp lại, dạo này trời nóng,…
Chương 193
Xuyên Thành Con Gái Chết Yểu Của Thiên Kim Thật Trong Niên Đại VănTác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTháng Tám là thời điểm nóng nhất ở thôn Đại Hà nhưng cũng là lúc nông nhàn, ở nông thôn dù nông nhàn thì cũng không thực sự nhàn rỗi. Thôn Đại Hà nằm ở phía Tây Nam, thủy vực phát triển, đến tháng Tám, nước sông quanh thôn Đại Hà dâng cao không ít, cá tôm trong đó cũng phong phú hơn. Lúc này điều kiện sống không được tốt lắm, đặc biệt là những gia đình đông con, thậm chí nửa tháng mới được ăn chút đồ béo nhưng mọi người cũng có cách, nhân lúc nghỉ hè nước sông dâng cao, không thì xuống sông mò cá bắt tôm, không thì lên núi bắt thỏ rừng gà rừng. Vừa ăn xong bữa trưa, một số người lớn bơi lội giỏi trong thôn đã dẫn theo những đứa trẻ lớn hơn một chút, rủ rê nhau cầm theo giỏ tre chuẩn bị ra sông đầu thôn bắt cá tôm. "Chị Tiểu Sơ, chị có muốn ra sông bắt cá không?" Thẩm Ngưng Sơ vừa ăn cơm xong với mẹ thì cháu gái của bí thư chi bộ Lâm bên cạnh là Lâm Cẩm Tú chạy sang. "Đi chứ, chị thay quần áo, em đợi chị một lát." Thẩm Ngưng Sơ nghe thấy tiếng liền vội vàng đáp lại, dạo này trời nóng,… Thẩm Ngưng Sơ cũng không phải là kiểu người yếu đuối không biết gì, tự tin nếu thật sự gặp chuyện gì, cô nhất định có năng lực tự bảo vệ mình, nhưng sự che chở đầy cảm giác an toàn của Cố Khiếu Hành khiến cô cảm thấy ấm áp lạ thường.Thẩm Ngưng Sơ tự nhận mình là người trần tục, đối với kiểu che chở này cũng sẽ vô thức bị hấp dẫn, huống chi đây lại là bạn trai của mình.Cố Khiếu Hành nhìn người đang rúc vào lòng mình, đưa tay xoa xoa đầu cô, anh biết cô nhóc này không phải là người e lệ, dám yêu dám hận, cho dù là lần đầu tiên hôn anh hay là gì, nhưng cứ dính lấy người ta làm nũng thế này thật sự là lần đầu tiên."Sao thế?" Anh hỏi.Đột nhiên Thẩm Ngưng Sơ ngẩng đầu khỏi lòng Cố Khiếu Hành, nói: "Sao anh tốt như vậy? Tốt đến mức em muốn lập tức gả cho anh."Nghe vậy, tay Cố Khiếu Hành khựng lại, thậm chí còn nghi ngờ mình nghe nhầm, lại không chắc chắn hỏi lại một câu: "Vậy bây giờ anh đi đăng ký kết hôn luôn?"Cố Khiếu Hành cứ tưởng Thẩm Ngưng Sơ thật sự muốn kết hôn với mình, kết quả cuối cùng lại là mừng hụt, bất quá anh cũng coi như biết được lời con gái nói lúc cảm động phần lớn là không thể tin.Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc anh bận rộn suy nghĩ thay cho Thẩm Ngưng Sơ, chỉ cần Thẩm Ngưng Sơ còn ở đây một ngày, anh sẽ báo cáo một ngày.Ban đầu chỉ có Đồng Giai Nguyệt biết hai người đang yêu đương, kết quả không lâu sau cả lớp cầu đường đều biết.Lúc Thẩm Ngưng Sơ trở về trường học, rất nhiều người mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đặc biệt là Vạn Xuân Vân, ở trong ký túc xá liên tục vỗ đầu mình mấy cái: "Bảo sao lúc ấy mình nói Cố đội trưởng dạy b.ắ.n s.ú.n.g lại đặc biệt quan tâm Tiểu Sơ, thì ra là vì nguyên nhân này, lúc ấy sao mình không nhìn ra chứ."Vạn Xuân Vân không chỉ là trung tâm buôn chuyện của phòng ngủ, mà cả lớp cũng vậy, cả ngày cứ như trung tâm tình báo, tin tức gì cũng không thoát khỏi tai cô nàng.Kết quả là người ở ngay bên cạnh lại là người cuối cùng biết được, thật có lỗi với danh hiệu chủ nhiệm hội buôn chuyện của cô nàng.Đồng Giai Nguyệt từ ngoài cửa bước vào nghe thấy giọng nói của Vạn Xuân Vân liền cười nói: “Còn nhiều chuyện cậu không biết lắm đâu.”Vạn Xuân Vân nghe vậy lập tức tò mò: “Mau nói đi, còn chuyện gì nữa?”Dì Tống thường hay làm một số món ăn vặt, mỗi lần Thẩm Ngưng Sơ mang đến đều chia sẻ với mọi người, bởi vì là Cố Khiếu Hành mang đến, nên anh chàng shipper này cũng trở thành một nhân vật được yêu thích, thêm vào đó anh đối với Thẩm Ngưng Sơ thật sự rất tốt, có lúc Thẩm Ngưng Sơ thức khuya, anh không chỉ giúp chuẩn bị một ít đồ ăn, còn giúp đuổi muỗi, mọi người ở cùng nhau cũng được thơm lây.Cho nên hiện tại Cố Khiếu Hành ở khu Kiến Kiều có tiếng tốt lắm, Đồng Giai Nguyệt là người được hưởng lợi nhiều nhất thì khỏi phải nói, bây giờ trong miệng toàn là lời khen ngợi Cố Khiếu Hành.Nghe thấy Vạn Xuân Vân tò mò như vậy, tự nhiên không thể không khen ngợi Cố Khiếu Hành một phen.Trong ký túc xá nghe những lời ghen tị như vậy cũng kêu mệt rồi, một mực hỏi Thẩm Ngưng Sơ: “Ngưng Sơ, người yêu tốt như vậy rốt cuộc là từ đâu ra vậy?”Thẩm Ngưng Sơ nghe mọi người trêu chọc, cười nói: “Nhặt được ở vệ đường.”Mọi người nhao nhao muốn đi nhặt ở vệ đường.Cả phòng cười nghiêng ngả, kết quả đang vui vẻ thì Vạn Xuân Vân đột nhiên ợ một cái, rồi nói: “Đúng rồi, mấy ngày nay hai người không ở trường, còn không biết Tống Kiều thôi học rồi đấy.”Về phần người này, Thẩm Ngưng Sơ không muốn để ý tới, nhưng nghe nói thôi học vẫn không nhịn được hỏi một câu: “Chuyện gì vậy?” Người này vậy mà lại chủ động thôi học? Cô ta trông không giống người sẽ thôi học.
Thẩm Ngưng Sơ cũng không phải là kiểu người yếu đuối không biết gì, tự tin nếu thật sự gặp chuyện gì, cô nhất định có năng lực tự bảo vệ mình, nhưng sự che chở đầy cảm giác an toàn của Cố Khiếu Hành khiến cô cảm thấy ấm áp lạ thường.
Thẩm Ngưng Sơ tự nhận mình là người trần tục, đối với kiểu che chở này cũng sẽ vô thức bị hấp dẫn, huống chi đây lại là bạn trai của mình.
Cố Khiếu Hành nhìn người đang rúc vào lòng mình, đưa tay xoa xoa đầu cô, anh biết cô nhóc này không phải là người e lệ, dám yêu dám hận, cho dù là lần đầu tiên hôn anh hay là gì, nhưng cứ dính lấy người ta làm nũng thế này thật sự là lần đầu tiên.
"Sao thế?" Anh hỏi.
Đột nhiên Thẩm Ngưng Sơ ngẩng đầu khỏi lòng Cố Khiếu Hành, nói: "Sao anh tốt như vậy? Tốt đến mức em muốn lập tức gả cho anh."
Nghe vậy, tay Cố Khiếu Hành khựng lại, thậm chí còn nghi ngờ mình nghe nhầm, lại không chắc chắn hỏi lại một câu: "Vậy bây giờ anh đi đăng ký kết hôn luôn?"
Cố Khiếu Hành cứ tưởng Thẩm Ngưng Sơ thật sự muốn kết hôn với mình, kết quả cuối cùng lại là mừng hụt, bất quá anh cũng coi như biết được lời con gái nói lúc cảm động phần lớn là không thể tin.
Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc anh bận rộn suy nghĩ thay cho Thẩm Ngưng Sơ, chỉ cần Thẩm Ngưng Sơ còn ở đây một ngày, anh sẽ báo cáo một ngày.
Ban đầu chỉ có Đồng Giai Nguyệt biết hai người đang yêu đương, kết quả không lâu sau cả lớp cầu đường đều biết.
Lúc Thẩm Ngưng Sơ trở về trường học, rất nhiều người mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đặc biệt là Vạn Xuân Vân, ở trong ký túc xá liên tục vỗ đầu mình mấy cái: "Bảo sao lúc ấy mình nói Cố đội trưởng dạy b.ắ.n s.ú.n.g lại đặc biệt quan tâm Tiểu Sơ, thì ra là vì nguyên nhân này, lúc ấy sao mình không nhìn ra chứ."
Vạn Xuân Vân không chỉ là trung tâm buôn chuyện của phòng ngủ, mà cả lớp cũng vậy, cả ngày cứ như trung tâm tình báo, tin tức gì cũng không thoát khỏi tai cô nàng.
Kết quả là người ở ngay bên cạnh lại là người cuối cùng biết được, thật có lỗi với danh hiệu chủ nhiệm hội buôn chuyện của cô nàng.
Đồng Giai Nguyệt từ ngoài cửa bước vào nghe thấy giọng nói của Vạn Xuân Vân liền cười nói: “Còn nhiều chuyện cậu không biết lắm đâu.”
Vạn Xuân Vân nghe vậy lập tức tò mò: “Mau nói đi, còn chuyện gì nữa?”
Dì Tống thường hay làm một số món ăn vặt, mỗi lần Thẩm Ngưng Sơ mang đến đều chia sẻ với mọi người, bởi vì là Cố Khiếu Hành mang đến, nên anh chàng shipper này cũng trở thành một nhân vật được yêu thích, thêm vào đó anh đối với Thẩm Ngưng Sơ thật sự rất tốt, có lúc Thẩm Ngưng Sơ thức khuya, anh không chỉ giúp chuẩn bị một ít đồ ăn, còn giúp đuổi muỗi, mọi người ở cùng nhau cũng được thơm lây.
Cho nên hiện tại Cố Khiếu Hành ở khu Kiến Kiều có tiếng tốt lắm, Đồng Giai Nguyệt là người được hưởng lợi nhiều nhất thì khỏi phải nói, bây giờ trong miệng toàn là lời khen ngợi Cố Khiếu Hành.
Nghe thấy Vạn Xuân Vân tò mò như vậy, tự nhiên không thể không khen ngợi Cố Khiếu Hành một phen.
Trong ký túc xá nghe những lời ghen tị như vậy cũng kêu mệt rồi, một mực hỏi Thẩm Ngưng Sơ: “Ngưng Sơ, người yêu tốt như vậy rốt cuộc là từ đâu ra vậy?”
Thẩm Ngưng Sơ nghe mọi người trêu chọc, cười nói: “Nhặt được ở vệ đường.”
Mọi người nhao nhao muốn đi nhặt ở vệ đường.
Cả phòng cười nghiêng ngả, kết quả đang vui vẻ thì Vạn Xuân Vân đột nhiên ợ một cái, rồi nói: “Đúng rồi, mấy ngày nay hai người không ở trường, còn không biết Tống Kiều thôi học rồi đấy.”
Về phần người này, Thẩm Ngưng Sơ không muốn để ý tới, nhưng nghe nói thôi học vẫn không nhịn được hỏi một câu: “Chuyện gì vậy?” Người này vậy mà lại chủ động thôi học? Cô ta trông không giống người sẽ thôi học.
Xuyên Thành Con Gái Chết Yểu Của Thiên Kim Thật Trong Niên Đại VănTác giả: Thanh Tri HứaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngTháng Tám là thời điểm nóng nhất ở thôn Đại Hà nhưng cũng là lúc nông nhàn, ở nông thôn dù nông nhàn thì cũng không thực sự nhàn rỗi. Thôn Đại Hà nằm ở phía Tây Nam, thủy vực phát triển, đến tháng Tám, nước sông quanh thôn Đại Hà dâng cao không ít, cá tôm trong đó cũng phong phú hơn. Lúc này điều kiện sống không được tốt lắm, đặc biệt là những gia đình đông con, thậm chí nửa tháng mới được ăn chút đồ béo nhưng mọi người cũng có cách, nhân lúc nghỉ hè nước sông dâng cao, không thì xuống sông mò cá bắt tôm, không thì lên núi bắt thỏ rừng gà rừng. Vừa ăn xong bữa trưa, một số người lớn bơi lội giỏi trong thôn đã dẫn theo những đứa trẻ lớn hơn một chút, rủ rê nhau cầm theo giỏ tre chuẩn bị ra sông đầu thôn bắt cá tôm. "Chị Tiểu Sơ, chị có muốn ra sông bắt cá không?" Thẩm Ngưng Sơ vừa ăn cơm xong với mẹ thì cháu gái của bí thư chi bộ Lâm bên cạnh là Lâm Cẩm Tú chạy sang. "Đi chứ, chị thay quần áo, em đợi chị một lát." Thẩm Ngưng Sơ nghe thấy tiếng liền vội vàng đáp lại, dạo này trời nóng,… Thẩm Ngưng Sơ cũng không phải là kiểu người yếu đuối không biết gì, tự tin nếu thật sự gặp chuyện gì, cô nhất định có năng lực tự bảo vệ mình, nhưng sự che chở đầy cảm giác an toàn của Cố Khiếu Hành khiến cô cảm thấy ấm áp lạ thường.Thẩm Ngưng Sơ tự nhận mình là người trần tục, đối với kiểu che chở này cũng sẽ vô thức bị hấp dẫn, huống chi đây lại là bạn trai của mình.Cố Khiếu Hành nhìn người đang rúc vào lòng mình, đưa tay xoa xoa đầu cô, anh biết cô nhóc này không phải là người e lệ, dám yêu dám hận, cho dù là lần đầu tiên hôn anh hay là gì, nhưng cứ dính lấy người ta làm nũng thế này thật sự là lần đầu tiên."Sao thế?" Anh hỏi.Đột nhiên Thẩm Ngưng Sơ ngẩng đầu khỏi lòng Cố Khiếu Hành, nói: "Sao anh tốt như vậy? Tốt đến mức em muốn lập tức gả cho anh."Nghe vậy, tay Cố Khiếu Hành khựng lại, thậm chí còn nghi ngờ mình nghe nhầm, lại không chắc chắn hỏi lại một câu: "Vậy bây giờ anh đi đăng ký kết hôn luôn?"Cố Khiếu Hành cứ tưởng Thẩm Ngưng Sơ thật sự muốn kết hôn với mình, kết quả cuối cùng lại là mừng hụt, bất quá anh cũng coi như biết được lời con gái nói lúc cảm động phần lớn là không thể tin.Nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến việc anh bận rộn suy nghĩ thay cho Thẩm Ngưng Sơ, chỉ cần Thẩm Ngưng Sơ còn ở đây một ngày, anh sẽ báo cáo một ngày.Ban đầu chỉ có Đồng Giai Nguyệt biết hai người đang yêu đương, kết quả không lâu sau cả lớp cầu đường đều biết.Lúc Thẩm Ngưng Sơ trở về trường học, rất nhiều người mới như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, đặc biệt là Vạn Xuân Vân, ở trong ký túc xá liên tục vỗ đầu mình mấy cái: "Bảo sao lúc ấy mình nói Cố đội trưởng dạy b.ắ.n s.ú.n.g lại đặc biệt quan tâm Tiểu Sơ, thì ra là vì nguyên nhân này, lúc ấy sao mình không nhìn ra chứ."Vạn Xuân Vân không chỉ là trung tâm buôn chuyện của phòng ngủ, mà cả lớp cũng vậy, cả ngày cứ như trung tâm tình báo, tin tức gì cũng không thoát khỏi tai cô nàng.Kết quả là người ở ngay bên cạnh lại là người cuối cùng biết được, thật có lỗi với danh hiệu chủ nhiệm hội buôn chuyện của cô nàng.Đồng Giai Nguyệt từ ngoài cửa bước vào nghe thấy giọng nói của Vạn Xuân Vân liền cười nói: “Còn nhiều chuyện cậu không biết lắm đâu.”Vạn Xuân Vân nghe vậy lập tức tò mò: “Mau nói đi, còn chuyện gì nữa?”Dì Tống thường hay làm một số món ăn vặt, mỗi lần Thẩm Ngưng Sơ mang đến đều chia sẻ với mọi người, bởi vì là Cố Khiếu Hành mang đến, nên anh chàng shipper này cũng trở thành một nhân vật được yêu thích, thêm vào đó anh đối với Thẩm Ngưng Sơ thật sự rất tốt, có lúc Thẩm Ngưng Sơ thức khuya, anh không chỉ giúp chuẩn bị một ít đồ ăn, còn giúp đuổi muỗi, mọi người ở cùng nhau cũng được thơm lây.Cho nên hiện tại Cố Khiếu Hành ở khu Kiến Kiều có tiếng tốt lắm, Đồng Giai Nguyệt là người được hưởng lợi nhiều nhất thì khỏi phải nói, bây giờ trong miệng toàn là lời khen ngợi Cố Khiếu Hành.Nghe thấy Vạn Xuân Vân tò mò như vậy, tự nhiên không thể không khen ngợi Cố Khiếu Hành một phen.Trong ký túc xá nghe những lời ghen tị như vậy cũng kêu mệt rồi, một mực hỏi Thẩm Ngưng Sơ: “Ngưng Sơ, người yêu tốt như vậy rốt cuộc là từ đâu ra vậy?”Thẩm Ngưng Sơ nghe mọi người trêu chọc, cười nói: “Nhặt được ở vệ đường.”Mọi người nhao nhao muốn đi nhặt ở vệ đường.Cả phòng cười nghiêng ngả, kết quả đang vui vẻ thì Vạn Xuân Vân đột nhiên ợ một cái, rồi nói: “Đúng rồi, mấy ngày nay hai người không ở trường, còn không biết Tống Kiều thôi học rồi đấy.”Về phần người này, Thẩm Ngưng Sơ không muốn để ý tới, nhưng nghe nói thôi học vẫn không nhịn được hỏi một câu: “Chuyện gì vậy?” Người này vậy mà lại chủ động thôi học? Cô ta trông không giống người sẽ thôi học.