Tác giả:

Dương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của…

Chương 534

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Diệp Sanh Ca mím chặt môi, hai tay siết chặt thành nắm đấm. Cô biết anh đang ép cô, nhưng cô làm sao dám mạo hiểm, làm sao dám…Ánh mắt cô run rẩy, lướt qua gương mặt tuấn tú lạnh lùng của anh, cuối cùng dừng lại trên đôi môi mỏng đang mím chặt kia. Cô hít sâu một hơi, run rẩy nói: “Em… em…”Nhìn thấy dáng vẻ do dự của cô, Kỷ Thời Đình nhướng mày, trong mắt hiện lên một tia châm chọc: “Em cái gì? Không phải em muốn anh đừng đi tìm cô ấy sao? Vậy em nói xem, em muốn anh làm gì?”Diệp Sanh Ca cắn chặt môi, trong lòng đấu tranh kịch liệt. Giây phút này, cô hận chính sự yếu đuối của bản thân, hận bản thân không đủ dũng cảm.“Anh… Anh đừng đi.” Cuối cùng, cô thốt ra bốn chữ này, giọng nói nhỏ đến mức gần như không nghe thấy.Kỷ Thời Đình nhướng mày, tựa tiếu phi tiếu nhìn cô: “Em nói cái gì? Anh không nghe rõ.”Diệp Sanh Ca nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt đến mức móng tay gần như đâm vào da thịt. Cô hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh, kiên định lặp lại một lần nữa: “Em nói… Đêm nay… Anh đừng đi…”Lần này, giọng nói của cô tuy rằng vẫn còn run rẩy, nhưng lại vô cùng rõ ràng.

Diệp Sanh Ca mím chặt môi, hai tay siết chặt thành nắm đấm. Cô biết anh đang ép cô, nhưng cô làm sao dám mạo hiểm, làm sao dám…

Ánh mắt cô run rẩy, lướt qua gương mặt tuấn tú lạnh lùng của anh, cuối cùng dừng lại trên đôi môi mỏng đang mím chặt kia. Cô hít sâu một hơi, run rẩy nói: “Em… em…”

Nhìn thấy dáng vẻ do dự của cô, Kỷ Thời Đình nhướng mày, trong mắt hiện lên một tia châm chọc: “Em cái gì? Không phải em muốn anh đừng đi tìm cô ấy sao? Vậy em nói xem, em muốn anh làm gì?”

Diệp Sanh Ca cắn chặt môi, trong lòng đấu tranh kịch liệt. Giây phút này, cô hận chính sự yếu đuối của bản thân, hận bản thân không đủ dũng cảm.

“Anh… Anh đừng đi.” Cuối cùng, cô thốt ra bốn chữ này, giọng nói nhỏ đến mức gần như không nghe thấy.

Kỷ Thời Đình nhướng mày, tựa tiếu phi tiếu nhìn cô: “Em nói cái gì? Anh không nghe rõ.”

Diệp Sanh Ca nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt đến mức móng tay gần như đâm vào da thịt. Cô hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh, kiên định lặp lại một lần nữa: “Em nói… Đêm nay… Anh đừng đi…”

Lần này, giọng nói của cô tuy rằng vẫn còn run rẩy, nhưng lại vô cùng rõ ràng.

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Diệp Sanh Ca mím chặt môi, hai tay siết chặt thành nắm đấm. Cô biết anh đang ép cô, nhưng cô làm sao dám mạo hiểm, làm sao dám…Ánh mắt cô run rẩy, lướt qua gương mặt tuấn tú lạnh lùng của anh, cuối cùng dừng lại trên đôi môi mỏng đang mím chặt kia. Cô hít sâu một hơi, run rẩy nói: “Em… em…”Nhìn thấy dáng vẻ do dự của cô, Kỷ Thời Đình nhướng mày, trong mắt hiện lên một tia châm chọc: “Em cái gì? Không phải em muốn anh đừng đi tìm cô ấy sao? Vậy em nói xem, em muốn anh làm gì?”Diệp Sanh Ca cắn chặt môi, trong lòng đấu tranh kịch liệt. Giây phút này, cô hận chính sự yếu đuối của bản thân, hận bản thân không đủ dũng cảm.“Anh… Anh đừng đi.” Cuối cùng, cô thốt ra bốn chữ này, giọng nói nhỏ đến mức gần như không nghe thấy.Kỷ Thời Đình nhướng mày, tựa tiếu phi tiếu nhìn cô: “Em nói cái gì? Anh không nghe rõ.”Diệp Sanh Ca nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt đến mức móng tay gần như đâm vào da thịt. Cô hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh, kiên định lặp lại một lần nữa: “Em nói… Đêm nay… Anh đừng đi…”Lần này, giọng nói của cô tuy rằng vẫn còn run rẩy, nhưng lại vô cùng rõ ràng.

Chương 534