Tác giả:

Dương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của…

Chương 720

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Sự bình tĩnh của Diệp Sanh Ca thực sự khiến Kỷ Thời Đình bất ngờ.Nhưng chính sự điềm tĩnh đó giúp anh thả lỏng bớt trái tim căng thẳng.Anh đưa tay đặt nhẹ lên bụng cô: “Con vẫn ổn chứ?”“Nó vẫn khỏe, nếu không sao lại nghịch ngợm thế này chứ.” Diệp Sanh Ca bật cười, “Anh yên tâm, em sẽ bảo vệ nó thật tốt.”“Anh tin em.” Kỷ Thời Đình nói, ôm cô vào lòng chặt hơn, “Em còn mạnh mẽ và bình tĩnh hơn cả anh tưởng.”Chính nhờ sự bình tĩnh này, cô chắc chắn sẽ bảo vệ được đứa bé.“Bởi vì em biết mình vô tội.” Cô tựa cằm lên vai anh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sự ấm áp, “Nhưng bọn họ lại một mực khăng khăng rằng em có nhân cách thứ hai và cho rằng kẻ sát nhân là nhân cách đó. Trước khi anh đến, họ đã liên tục thôi miên em, cố tìm ra nhân cách không tồn tại đó.”Diệp Sanh Ca biết chắc chắn cảnh sát Lưu sẽ không bỏ qua việc nghe lén, nên cô không thể để họ có được bất kỳ bằng chứng nào.Kỷ Thời Đình nhíu mày, ánh mắt tối lại: “Thôi miên? Vậy những gì em vừa chịu đựng không phải là phản ứng của thai nghén, mà là hậu quả của việc thôi miên sao?”Diệp Sanh Ca sững lại một chút, rồi hợp tác nói: “Đúng vậy! Em cũng thắc mắc tại sao hôm nay em lại đau đầu và buồn nôn dữ dội như thế, bình thường em đâu có khó chịu đến vậy.”“Đây là hành vi ngược đãi!” Giọng nói của Kỷ Thời Đình trở nên khàn đặc vì giận dữ, “Nếu họ còn dám làm như vậy với em nữa, anh sẽ kiện họ.”Diệp Sanh Ca bừng sáng đôi mắt: “Thật sao?”“Đương nhiên là thật.” Kỷ Thời Đình gật đầu dứt khoát, “Ngược đãi người bị giam giữ có thể bị phạt tù từ ba đến mười năm.”Diệp Sanh Ca không nhịn được cười khúc khích: “Anh đừng nói với em là anh đã thuộc lòng luật pháp đấy nhé?”“Em nghĩ chứng chỉ hành nghề luật sư của anh là mua sao?” Anh nhướng mày đầy tự tin.Diệp Sanh Ca vội lắc đầu, cười nói: “Thời Đình, anh giỏi thật đấy.”Dù vừa rồi cô đã vượt qua được đợt thẩm vấn, nhưng cô vẫn lo rằng việc thay đổi nhân cách liên tục có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng. Giờ đây, với tội danh “ngược đãi” mà Kỷ Thời Đình đặt ra, chắc chắn cảnh sát Lưu sẽ phải thận trọng hơn.Kỷ Thời Đình cũng không nhịn được cười khẽ, đôi môi nóng bỏng chạm nhẹ lên trán cô: “Thật khó tin là em vẫn có thể cười trong hoàn cảnh này.”Từ lúc Diệp Sanh Ca bị đưa đi, từng giây phút trôi qua với anh đều là một cơn ác mộng.“Bởi vì… em đã có một giấc ngủ rất ngon.” Diệp Sanh Ca nhìn anh bằng đôi mắt sáng long lanh, cô không dám nói quá rõ ràng, “Thời Đình, khi em ra khỏi đây, em sẽ cùng anh về nhà, được không?”Sau chuyện xảy ra hôm qua, cô đã tin rằng mình sẽ không còn gây nguy hiểm cho người đàn ông này nữa. Ít nhất, cô sẽ không bao giờ gây tổn hại đến tính mạng của anh.Vì vậy, dù đang bị giam giữ và bị coi là nghi phạm, cô vẫn không cảm thấy lo lắng. Cô thậm chí còn cảm thấy biết ơn Tạ Tư Ỷ. Khi đối mặt với họng súng của Tạ Tư Ỷ, khao khát sống mãnh liệt đã giúp cô vượt qua rào cản, và nhân cách thứ hai đã xuất hiện để bảo vệ cô, đồng thời tiếp nhận toàn bộ ký ức của cô.Cảm giác đó thật kỳ lạ, như thể cô vừa là chính mình, lại vừa không phải. Giống như khi cô nhập vai vào một nhân vật khác, nhưng vẫn giữ ý thức của mình lơ lửng trên cao, theo dõi mọi thứ và điều khiển mọi thứ.Kỷ Thời Đình hơi sững sờ: “Về nhà?”“Đúng vậy.” Cô mở to đôi mắt, ánh lên tia sáng hạnh phúc, “Em đã mang thai con của anh, chẳng lẽ anh không định tái hôn với em sao?”PS: Góc đề cử, tuy không phải truyện của Hố nhưng Hố nghĩ mấy bồ sẽ thích, truyện “Hợp đồng 30 ngày tổng tài cưng chiều vợ” hoặc bộ “Độc chiếm thâm tình” trên nền tảng mấy bồ click dô để đọc thử văn án nhen

Sự bình tĩnh của Diệp Sanh Ca thực sự khiến Kỷ Thời Đình bất ngờ.

Nhưng chính sự điềm tĩnh đó giúp anh thả lỏng bớt trái tim căng thẳng.

Anh đưa tay đặt nhẹ lên bụng cô: “Con vẫn ổn chứ?”

“Nó vẫn khỏe, nếu không sao lại nghịch ngợm thế này chứ.” Diệp Sanh Ca bật cười, “Anh yên tâm, em sẽ bảo vệ nó thật tốt.”

“Anh tin em.” Kỷ Thời Đình nói, ôm cô vào lòng chặt hơn, “Em còn mạnh mẽ và bình tĩnh hơn cả anh tưởng.”

Chính nhờ sự bình tĩnh này, cô chắc chắn sẽ bảo vệ được đứa bé.

“Bởi vì em biết mình vô tội.” Cô tựa cằm lên vai anh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sự ấm áp, “Nhưng bọn họ lại một mực khăng khăng rằng em có nhân cách thứ hai và cho rằng kẻ sát nhân là nhân cách đó. Trước khi anh đến, họ đã liên tục thôi miên em, cố tìm ra nhân cách không tồn tại đó.”

Diệp Sanh Ca biết chắc chắn cảnh sát Lưu sẽ không bỏ qua việc nghe lén, nên cô không thể để họ có được bất kỳ bằng chứng nào.

Kỷ Thời Đình nhíu mày, ánh mắt tối lại: “Thôi miên? Vậy những gì em vừa chịu đựng không phải là phản ứng của thai nghén, mà là hậu quả của việc thôi miên sao?”

Diệp Sanh Ca sững lại một chút, rồi hợp tác nói: “Đúng vậy! Em cũng thắc mắc tại sao hôm nay em lại đau đầu và buồn nôn dữ dội như thế, bình thường em đâu có khó chịu đến vậy.”

“Đây là hành vi ngược đãi!” Giọng nói của Kỷ Thời Đình trở nên khàn đặc vì giận dữ, “Nếu họ còn dám làm như vậy với em nữa, anh sẽ kiện họ.”

Diệp Sanh Ca bừng sáng đôi mắt: “Thật sao?”

“Đương nhiên là thật.” Kỷ Thời Đình gật đầu dứt khoát, “Ngược đãi người bị giam giữ có thể bị phạt tù từ ba đến mười năm.”

Diệp Sanh Ca không nhịn được cười khúc khích: “Anh đừng nói với em là anh đã thuộc lòng luật pháp đấy nhé?”

“Em nghĩ chứng chỉ hành nghề luật sư của anh là mua sao?” Anh nhướng mày đầy tự tin.

Diệp Sanh Ca vội lắc đầu, cười nói: “Thời Đình, anh giỏi thật đấy.”

Dù vừa rồi cô đã vượt qua được đợt thẩm vấn, nhưng cô vẫn lo rằng việc thay đổi nhân cách liên tục có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng. Giờ đây, với tội danh “ngược đãi” mà Kỷ Thời Đình đặt ra, chắc chắn cảnh sát Lưu sẽ phải thận trọng hơn.

Kỷ Thời Đình cũng không nhịn được cười khẽ, đôi môi nóng bỏng chạm nhẹ lên trán cô: “Thật khó tin là em vẫn có thể cười trong hoàn cảnh này.”

Từ lúc Diệp Sanh Ca bị đưa đi, từng giây phút trôi qua với anh đều là một cơn ác mộng.

“Bởi vì… em đã có một giấc ngủ rất ngon.” Diệp Sanh Ca nhìn anh bằng đôi mắt sáng long lanh, cô không dám nói quá rõ ràng, “Thời Đình, khi em ra khỏi đây, em sẽ cùng anh về nhà, được không?”

Sau chuyện xảy ra hôm qua, cô đã tin rằng mình sẽ không còn gây nguy hiểm cho người đàn ông này nữa. Ít nhất, cô sẽ không bao giờ gây tổn hại đến tính mạng của anh.

Vì vậy, dù đang bị giam giữ và bị coi là nghi phạm, cô vẫn không cảm thấy lo lắng. Cô thậm chí còn cảm thấy biết ơn Tạ Tư Ỷ. Khi đối mặt với họng súng của Tạ Tư Ỷ, khao khát sống mãnh liệt đã giúp cô vượt qua rào cản, và nhân cách thứ hai đã xuất hiện để bảo vệ cô, đồng thời tiếp nhận toàn bộ ký ức của cô.

Cảm giác đó thật kỳ lạ, như thể cô vừa là chính mình, lại vừa không phải. Giống như khi cô nhập vai vào một nhân vật khác, nhưng vẫn giữ ý thức của mình lơ lửng trên cao, theo dõi mọi thứ và điều khiển mọi thứ.

Kỷ Thời Đình hơi sững sờ: “Về nhà?”

“Đúng vậy.” Cô mở to đôi mắt, ánh lên tia sáng hạnh phúc, “Em đã mang thai con của anh, chẳng lẽ anh không định tái hôn với em sao?”

PS: Góc đề cử, tuy không phải truyện của Hố nhưng Hố nghĩ mấy bồ sẽ thích, truyện “Hợp đồng 30 ngày tổng tài cưng chiều vợ” hoặc bộ “Độc chiếm thâm tình” trên nền tảng mấy bồ click dô để đọc thử văn án nhen

Chồng Yêu Ơi, Em Muốn Làm Nũng!Tác giả: ZhihuTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngDương Thành, đêm về khuya. Tối nay Diệp Sanh Ca uống quá nhiều rượu nên đành quay lại công ty ở gần đó ngủ một đêm. Dù sao ngày mai sẽ diễn ra lễ trao giải Đỉnh Thịnh, với tư cách là cổ đông và là người quản lý vàng của công ty, cô có rất nhiều việc phải làm, nhất định phải dậy sớm. Trong văn phòng, Diệp Sanh Ca đang mơ màng ngủ được một lúc thì bị tiếng động bên ngoài làm tỉnh giấc. Cô mở mắt ra, nhìn thấy tia sáng lọt qua khe cửa. Có người ở ngoài đó ư? Diệp Sanh Ca lập tức cảnh giác, khi cô đang cân nhắc có nên báo cảnh sát hay không thì đột nhiên, cửa văn phòng phát ra tiếng “ầm” lớn, giống như có người đụng mạnh vào đó. Ngay sau đó, bên ngoài truyền đến tiếng thở d ốc đầy mập mờ. “Ngạn Hoài, khi nào chúng ta mới có thể chính thức ở bên nhau…” Cùng với tiếng thở d ốc là một giọng nữ mềm mại đầy nũng nịu. Diệp Sanh Ca sững sờ. Đây chẳng phải là giọng nói của Mộ Hiểu Nhã sao? Mộ Hiểu Nhã là nghệ sĩ dưới trướng Diệp Sanh Ca, còn Ngạn Hoài mà cô ta nhắc đến, chính là vị hôn phu của… Sự bình tĩnh của Diệp Sanh Ca thực sự khiến Kỷ Thời Đình bất ngờ.Nhưng chính sự điềm tĩnh đó giúp anh thả lỏng bớt trái tim căng thẳng.Anh đưa tay đặt nhẹ lên bụng cô: “Con vẫn ổn chứ?”“Nó vẫn khỏe, nếu không sao lại nghịch ngợm thế này chứ.” Diệp Sanh Ca bật cười, “Anh yên tâm, em sẽ bảo vệ nó thật tốt.”“Anh tin em.” Kỷ Thời Đình nói, ôm cô vào lòng chặt hơn, “Em còn mạnh mẽ và bình tĩnh hơn cả anh tưởng.”Chính nhờ sự bình tĩnh này, cô chắc chắn sẽ bảo vệ được đứa bé.“Bởi vì em biết mình vô tội.” Cô tựa cằm lên vai anh, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy sự ấm áp, “Nhưng bọn họ lại một mực khăng khăng rằng em có nhân cách thứ hai và cho rằng kẻ sát nhân là nhân cách đó. Trước khi anh đến, họ đã liên tục thôi miên em, cố tìm ra nhân cách không tồn tại đó.”Diệp Sanh Ca biết chắc chắn cảnh sát Lưu sẽ không bỏ qua việc nghe lén, nên cô không thể để họ có được bất kỳ bằng chứng nào.Kỷ Thời Đình nhíu mày, ánh mắt tối lại: “Thôi miên? Vậy những gì em vừa chịu đựng không phải là phản ứng của thai nghén, mà là hậu quả của việc thôi miên sao?”Diệp Sanh Ca sững lại một chút, rồi hợp tác nói: “Đúng vậy! Em cũng thắc mắc tại sao hôm nay em lại đau đầu và buồn nôn dữ dội như thế, bình thường em đâu có khó chịu đến vậy.”“Đây là hành vi ngược đãi!” Giọng nói của Kỷ Thời Đình trở nên khàn đặc vì giận dữ, “Nếu họ còn dám làm như vậy với em nữa, anh sẽ kiện họ.”Diệp Sanh Ca bừng sáng đôi mắt: “Thật sao?”“Đương nhiên là thật.” Kỷ Thời Đình gật đầu dứt khoát, “Ngược đãi người bị giam giữ có thể bị phạt tù từ ba đến mười năm.”Diệp Sanh Ca không nhịn được cười khúc khích: “Anh đừng nói với em là anh đã thuộc lòng luật pháp đấy nhé?”“Em nghĩ chứng chỉ hành nghề luật sư của anh là mua sao?” Anh nhướng mày đầy tự tin.Diệp Sanh Ca vội lắc đầu, cười nói: “Thời Đình, anh giỏi thật đấy.”Dù vừa rồi cô đã vượt qua được đợt thẩm vấn, nhưng cô vẫn lo rằng việc thay đổi nhân cách liên tục có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng. Giờ đây, với tội danh “ngược đãi” mà Kỷ Thời Đình đặt ra, chắc chắn cảnh sát Lưu sẽ phải thận trọng hơn.Kỷ Thời Đình cũng không nhịn được cười khẽ, đôi môi nóng bỏng chạm nhẹ lên trán cô: “Thật khó tin là em vẫn có thể cười trong hoàn cảnh này.”Từ lúc Diệp Sanh Ca bị đưa đi, từng giây phút trôi qua với anh đều là một cơn ác mộng.“Bởi vì… em đã có một giấc ngủ rất ngon.” Diệp Sanh Ca nhìn anh bằng đôi mắt sáng long lanh, cô không dám nói quá rõ ràng, “Thời Đình, khi em ra khỏi đây, em sẽ cùng anh về nhà, được không?”Sau chuyện xảy ra hôm qua, cô đã tin rằng mình sẽ không còn gây nguy hiểm cho người đàn ông này nữa. Ít nhất, cô sẽ không bao giờ gây tổn hại đến tính mạng của anh.Vì vậy, dù đang bị giam giữ và bị coi là nghi phạm, cô vẫn không cảm thấy lo lắng. Cô thậm chí còn cảm thấy biết ơn Tạ Tư Ỷ. Khi đối mặt với họng súng của Tạ Tư Ỷ, khao khát sống mãnh liệt đã giúp cô vượt qua rào cản, và nhân cách thứ hai đã xuất hiện để bảo vệ cô, đồng thời tiếp nhận toàn bộ ký ức của cô.Cảm giác đó thật kỳ lạ, như thể cô vừa là chính mình, lại vừa không phải. Giống như khi cô nhập vai vào một nhân vật khác, nhưng vẫn giữ ý thức của mình lơ lửng trên cao, theo dõi mọi thứ và điều khiển mọi thứ.Kỷ Thời Đình hơi sững sờ: “Về nhà?”“Đúng vậy.” Cô mở to đôi mắt, ánh lên tia sáng hạnh phúc, “Em đã mang thai con của anh, chẳng lẽ anh không định tái hôn với em sao?”PS: Góc đề cử, tuy không phải truyện của Hố nhưng Hố nghĩ mấy bồ sẽ thích, truyện “Hợp đồng 30 ngày tổng tài cưng chiều vợ” hoặc bộ “Độc chiếm thâm tình” trên nền tảng mấy bồ click dô để đọc thử văn án nhen

Chương 720