Thư à, Thư à... Diệp Thư mơ màng nghe thấy tiếng nói bên tai, trong lòng nghĩ chẳng phải mình đang đi mua đồ ở siêu thị thì gặp động đất bị giá hàng đè trúng sao, chẳng lẽ được cứu rồi đưa vào bệnh viện? Vừa định mở mắt thì nghe thấy ngoài cửa truyền đến giọng nói của một người phụ nữ: “Mẹ, con bé Thư tỉnh chưa, con mang cho con bé Thư một bát cháo rau.” Diệp Thư nghĩ chắc là người nhà bệnh nhân giường bên mang cơm đến, vừa nghĩ vừa mở mắt định ngồi dậy, kết quả chưa kịp ngồi dậy thì đã bị người bên cạnh ấn xuống, còn nói: “Con tỉnh rồi à, nằm yên đó, đừng dậy." “Bác gái, cháu không sao.” Lúc này Diệp Thư giật mình, chuyện gì thế này? Mình không quen bà ấy mà. Nhìn người phụ nữ trước mặt đã ngoài năm mươi, mặc chiếc áo cánh to rộng kiểu cũ, trên áo vá mấy miếng. Nhìn lại căn phòng này, tường trát bằng đất vàng, cửa sổ là khung gỗ dán giấy trắng. Diệp Thư có ngốc đến mấy cũng biết là không ổn rồi, thêm vào đó bản thân Diệp Thư vốn thích đọc tiểu thuyết xuyên không, lập tức nghĩ đến khả…

Chương 183

Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60Tác giả: Kim Hoàng Ngọc Mễ LạpTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThư à, Thư à... Diệp Thư mơ màng nghe thấy tiếng nói bên tai, trong lòng nghĩ chẳng phải mình đang đi mua đồ ở siêu thị thì gặp động đất bị giá hàng đè trúng sao, chẳng lẽ được cứu rồi đưa vào bệnh viện? Vừa định mở mắt thì nghe thấy ngoài cửa truyền đến giọng nói của một người phụ nữ: “Mẹ, con bé Thư tỉnh chưa, con mang cho con bé Thư một bát cháo rau.” Diệp Thư nghĩ chắc là người nhà bệnh nhân giường bên mang cơm đến, vừa nghĩ vừa mở mắt định ngồi dậy, kết quả chưa kịp ngồi dậy thì đã bị người bên cạnh ấn xuống, còn nói: “Con tỉnh rồi à, nằm yên đó, đừng dậy." “Bác gái, cháu không sao.” Lúc này Diệp Thư giật mình, chuyện gì thế này? Mình không quen bà ấy mà. Nhìn người phụ nữ trước mặt đã ngoài năm mươi, mặc chiếc áo cánh to rộng kiểu cũ, trên áo vá mấy miếng. Nhìn lại căn phòng này, tường trát bằng đất vàng, cửa sổ là khung gỗ dán giấy trắng. Diệp Thư có ngốc đến mấy cũng biết là không ổn rồi, thêm vào đó bản thân Diệp Thư vốn thích đọc tiểu thuyết xuyên không, lập tức nghĩ đến khả… Tuy nhiên, vì mở cửa sổ nên trong phòng cũng không nóng lắm.Hôm nay cô nhóc đặc biệt bám người, Diệp Thư hôm nay cũng chiều theo ý con.Diệp Thư ôm con gái dỗ dành, hôm nay con bé đặc biệt ngoan ngoãn, không quấy khóc, khiến ai cũng khen con bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện.Bảo chào hỏi thì ngoan ngoãn chào hỏi, bảo ăn cơm thì ngoan ngoãn ăn cơm.Thế nhưng Diệp Thư biết, đó là vì đến nơi ở mới, con bé hơi bỡ ngỡ. Mặc dù bố mẹ đều ở bên cạnh, nhưng hôm nay Thạch Lỗi và cô đều quá bận.Bận rộn ôn lại chuyện xưa, bận dọn dẹp nhà cửa, bận rộn mua sắm buổi chiều. Không có thời gian để ý đến cô bé.Cô bé cũng biết bố mẹ bận nên không quấy khóc. Thế nên tối đến, lúc đi ngủ, cô bé liền bám lấy bố mẹ, đi đâu cũng không chịu rời.Thấy con gái bất an, Diệp Thư dỗ dành rồi bế cô bé đi rửa mặt mũi chân tay, ru con ngủ.Dỗ con ngủ xong, hai vợ chồng cũng vệ sinh cá nhân rồi lên giường đi ngủ.Cũng vì quá mệt nên đêm đó chẳng ai mơ gì, ngủ một mạch đến tận sáng hôm sau.Hôm nay nhà Diệp Thư định mời vợ chồng ông trưởng làng và nhà ông bác đến ăn cơm, đã mời họ từ trưa và tối hôm qua rồi.Cô vội vàng gọi chồng dậy, để con gái ngủ tiếp, hai vợ chồng rón rén ra ngoài chuẩn bị bữa trưa.Hai người ra đến nhà ngoài thì ông bà nội đã dậy từ bao giờ.Ông bà cũng đã ăn sáng xong, lúc này đang cuốc đất ngoài vườn.Thấy hai vợ chồng dậy, ông bà bảo bữa sáng đang hâm nóng trong nồi.Vợ chồng cô ăn sáng xong là bắt tay vào chuẩn bị bữa trưa luôn.Trước hết, cô cho mỡ lợn vào chảo rán lấy tóp mỡ, lát nữa sẽ dùng tóp mỡ để xào rau.Trưa nay cô không định nấu nướng cầu kỳ, cơm thì nấu cơm độn ngô và cao lương.Món mặn thì đã nhờ bà nội mua một con gà và hai cân thịt ba chỉ từ hôm qua rồi.Gà thì cô định sẽ kho cùng khoai tây, trưa nay nhiều người mà gà thì chỉ có từng này, chắc phải cho thêm nhiều khoai tây thôi.Hai cân thịt thì không đủ để làm thịt kho tàu, cô quyết định sẽ nấu canh xương hầm. Cho nhiều miến vào, miến ngấm vị thịt cũng rất ngon.Xào thêm một đĩa mộc nhĩ trứng, dưa chuột trộn, cà chua trộn đường.Xào thêm một đĩa bí ngòi non, hôm qua cô thấy ở cửa hàng bách hoá có bán rong biển khô nên mua, lại lấy thêm một túi rong biển khô trong không gian ra trộn.Lại dùng tóp mỡ xào thêm một đĩa rau diếp.Vừa vặn đủ 8 món bày biện đầy một bàn.Cô chia mỗi món làm hai phần, một bàn cho người lớn, một bàn nhỏ cho trẻ con.Chứ bày chung một bàn thì không đủ chỗ mất.Vợ chồng ông trưởng làng thì khỏi phải nói, nhà ông bác mới thực sự là con cháu đầy đàn.Ông bác có ba người con trai, hai người con gái. Ba người con trai đều đã yên bề gia thất, hai người con gái thì đi lấy chồng xa.Hiện tại, ông bà bác đang sống cùng với bác cả, hai người con trai còn lại thì chu cấp tiền sinh hoạt phí.Hôm qua nhà cô đến chính là nhà bác cả, không biết hai người con trai còn lại có phải vì mối quan hệ với ông bà không tốt hay không, mà cô thấy hồi còn ở trong làng, ông bà cũng ít qua lại với hai nhà đó. Nhưng hình như cũng không nghe nói có xích mích gì.Cũng có thể là do lúc đó cô còn nhỏ nên không ai nói những chuyện này cho cô biết.Dù sao thì cô cũng không thân thiết gì với hai nhà đó, từ ngày về đến giờ cũng chưa qua thăm bao giờ, lần này mời khách cũng không mời họ.Mà nhà bác cả thôi cũng đã đông người rồi.Bác cả có hai người con trai, hai người cũng đã có vợ con.Anh cả tên là Diệp Hưng Vượng, vợ là Trương Ngọc Bình, có hai con trai, một con gái. Con trai cả là Diệp Thịnh Hoa, năm nay 12 tuổi. Con trai thứ là Diệp Thịnh Gia, năm nay 8 tuổi. Con gái là Diệp Tiểu Văn.Anh hai tên là Diệp Hưng Điền, vợ là Vương Anh Tử, đã có một trai một gái. Con trai là Diệp Thịnh Minh, con gái là Diệp Tiểu Yến, hiện tại Vương Anh Tử đang mang thai đứa thứ ba.

Tuy nhiên, vì mở cửa sổ nên trong phòng cũng không nóng lắm.

Hôm nay cô nhóc đặc biệt bám người, Diệp Thư hôm nay cũng chiều theo ý con.

Diệp Thư ôm con gái dỗ dành, hôm nay con bé đặc biệt ngoan ngoãn, không quấy khóc, khiến ai cũng khen con bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện.

Bảo chào hỏi thì ngoan ngoãn chào hỏi, bảo ăn cơm thì ngoan ngoãn ăn cơm.

Thế nhưng Diệp Thư biết, đó là vì đến nơi ở mới, con bé hơi bỡ ngỡ. Mặc dù bố mẹ đều ở bên cạnh, nhưng hôm nay Thạch Lỗi và cô đều quá bận.

Bận rộn ôn lại chuyện xưa, bận dọn dẹp nhà cửa, bận rộn mua sắm buổi chiều. Không có thời gian để ý đến cô bé.

Cô bé cũng biết bố mẹ bận nên không quấy khóc. Thế nên tối đến, lúc đi ngủ, cô bé liền bám lấy bố mẹ, đi đâu cũng không chịu rời.

Thấy con gái bất an, Diệp Thư dỗ dành rồi bế cô bé đi rửa mặt mũi chân tay, ru con ngủ.

Dỗ con ngủ xong, hai vợ chồng cũng vệ sinh cá nhân rồi lên giường đi ngủ.

Cũng vì quá mệt nên đêm đó chẳng ai mơ gì, ngủ một mạch đến tận sáng hôm sau.

Hôm nay nhà Diệp Thư định mời vợ chồng ông trưởng làng và nhà ông bác đến ăn cơm, đã mời họ từ trưa và tối hôm qua rồi.

Cô vội vàng gọi chồng dậy, để con gái ngủ tiếp, hai vợ chồng rón rén ra ngoài chuẩn bị bữa trưa.

Hai người ra đến nhà ngoài thì ông bà nội đã dậy từ bao giờ.

Ông bà cũng đã ăn sáng xong, lúc này đang cuốc đất ngoài vườn.

Thấy hai vợ chồng dậy, ông bà bảo bữa sáng đang hâm nóng trong nồi.

Vợ chồng cô ăn sáng xong là bắt tay vào chuẩn bị bữa trưa luôn.

Trước hết, cô cho mỡ lợn vào chảo rán lấy tóp mỡ, lát nữa sẽ dùng tóp mỡ để xào rau.

Trưa nay cô không định nấu nướng cầu kỳ, cơm thì nấu cơm độn ngô và cao lương.

Món mặn thì đã nhờ bà nội mua một con gà và hai cân thịt ba chỉ từ hôm qua rồi.

Gà thì cô định sẽ kho cùng khoai tây, trưa nay nhiều người mà gà thì chỉ có từng này, chắc phải cho thêm nhiều khoai tây thôi.

Hai cân thịt thì không đủ để làm thịt kho tàu, cô quyết định sẽ nấu canh xương hầm. Cho nhiều miến vào, miến ngấm vị thịt cũng rất ngon.

Xào thêm một đĩa mộc nhĩ trứng, dưa chuột trộn, cà chua trộn đường.

Xào thêm một đĩa bí ngòi non, hôm qua cô thấy ở cửa hàng bách hoá có bán rong biển khô nên mua, lại lấy thêm một túi rong biển khô trong không gian ra trộn.

Lại dùng tóp mỡ xào thêm một đĩa rau diếp.

Vừa vặn đủ 8 món bày biện đầy một bàn.

Cô chia mỗi món làm hai phần, một bàn cho người lớn, một bàn nhỏ cho trẻ con.

Chứ bày chung một bàn thì không đủ chỗ mất.

Vợ chồng ông trưởng làng thì khỏi phải nói, nhà ông bác mới thực sự là con cháu đầy đàn.

Ông bác có ba người con trai, hai người con gái. Ba người con trai đều đã yên bề gia thất, hai người con gái thì đi lấy chồng xa.

Hiện tại, ông bà bác đang sống cùng với bác cả, hai người con trai còn lại thì chu cấp tiền sinh hoạt phí.

Hôm qua nhà cô đến chính là nhà bác cả, không biết hai người con trai còn lại có phải vì mối quan hệ với ông bà không tốt hay không, mà cô thấy hồi còn ở trong làng, ông bà cũng ít qua lại với hai nhà đó. Nhưng hình như cũng không nghe nói có xích mích gì.

Cũng có thể là do lúc đó cô còn nhỏ nên không ai nói những chuyện này cho cô biết.

Dù sao thì cô cũng không thân thiết gì với hai nhà đó, từ ngày về đến giờ cũng chưa qua thăm bao giờ, lần này mời khách cũng không mời họ.

Mà nhà bác cả thôi cũng đã đông người rồi.

Bác cả có hai người con trai, hai người cũng đã có vợ con.

Anh cả tên là Diệp Hưng Vượng, vợ là Trương Ngọc Bình, có hai con trai, một con gái. Con trai cả là Diệp Thịnh Hoa, năm nay 12 tuổi. Con trai thứ là Diệp Thịnh Gia, năm nay 8 tuổi. Con gái là Diệp Tiểu Văn.

Anh hai tên là Diệp Hưng Điền, vợ là Vương Anh Tử, đã có một trai một gái. Con trai là Diệp Thịnh Minh, con gái là Diệp Tiểu Yến, hiện tại Vương Anh Tử đang mang thai đứa thứ ba.

Kệ Hàng Rơi Trúng đầu, Tiểu Thư Xuyên Về Thập Niên 60Tác giả: Kim Hoàng Ngọc Mễ LạpTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngThư à, Thư à... Diệp Thư mơ màng nghe thấy tiếng nói bên tai, trong lòng nghĩ chẳng phải mình đang đi mua đồ ở siêu thị thì gặp động đất bị giá hàng đè trúng sao, chẳng lẽ được cứu rồi đưa vào bệnh viện? Vừa định mở mắt thì nghe thấy ngoài cửa truyền đến giọng nói của một người phụ nữ: “Mẹ, con bé Thư tỉnh chưa, con mang cho con bé Thư một bát cháo rau.” Diệp Thư nghĩ chắc là người nhà bệnh nhân giường bên mang cơm đến, vừa nghĩ vừa mở mắt định ngồi dậy, kết quả chưa kịp ngồi dậy thì đã bị người bên cạnh ấn xuống, còn nói: “Con tỉnh rồi à, nằm yên đó, đừng dậy." “Bác gái, cháu không sao.” Lúc này Diệp Thư giật mình, chuyện gì thế này? Mình không quen bà ấy mà. Nhìn người phụ nữ trước mặt đã ngoài năm mươi, mặc chiếc áo cánh to rộng kiểu cũ, trên áo vá mấy miếng. Nhìn lại căn phòng này, tường trát bằng đất vàng, cửa sổ là khung gỗ dán giấy trắng. Diệp Thư có ngốc đến mấy cũng biết là không ổn rồi, thêm vào đó bản thân Diệp Thư vốn thích đọc tiểu thuyết xuyên không, lập tức nghĩ đến khả… Tuy nhiên, vì mở cửa sổ nên trong phòng cũng không nóng lắm.Hôm nay cô nhóc đặc biệt bám người, Diệp Thư hôm nay cũng chiều theo ý con.Diệp Thư ôm con gái dỗ dành, hôm nay con bé đặc biệt ngoan ngoãn, không quấy khóc, khiến ai cũng khen con bé ngoan ngoãn, hiểu chuyện.Bảo chào hỏi thì ngoan ngoãn chào hỏi, bảo ăn cơm thì ngoan ngoãn ăn cơm.Thế nhưng Diệp Thư biết, đó là vì đến nơi ở mới, con bé hơi bỡ ngỡ. Mặc dù bố mẹ đều ở bên cạnh, nhưng hôm nay Thạch Lỗi và cô đều quá bận.Bận rộn ôn lại chuyện xưa, bận dọn dẹp nhà cửa, bận rộn mua sắm buổi chiều. Không có thời gian để ý đến cô bé.Cô bé cũng biết bố mẹ bận nên không quấy khóc. Thế nên tối đến, lúc đi ngủ, cô bé liền bám lấy bố mẹ, đi đâu cũng không chịu rời.Thấy con gái bất an, Diệp Thư dỗ dành rồi bế cô bé đi rửa mặt mũi chân tay, ru con ngủ.Dỗ con ngủ xong, hai vợ chồng cũng vệ sinh cá nhân rồi lên giường đi ngủ.Cũng vì quá mệt nên đêm đó chẳng ai mơ gì, ngủ một mạch đến tận sáng hôm sau.Hôm nay nhà Diệp Thư định mời vợ chồng ông trưởng làng và nhà ông bác đến ăn cơm, đã mời họ từ trưa và tối hôm qua rồi.Cô vội vàng gọi chồng dậy, để con gái ngủ tiếp, hai vợ chồng rón rén ra ngoài chuẩn bị bữa trưa.Hai người ra đến nhà ngoài thì ông bà nội đã dậy từ bao giờ.Ông bà cũng đã ăn sáng xong, lúc này đang cuốc đất ngoài vườn.Thấy hai vợ chồng dậy, ông bà bảo bữa sáng đang hâm nóng trong nồi.Vợ chồng cô ăn sáng xong là bắt tay vào chuẩn bị bữa trưa luôn.Trước hết, cô cho mỡ lợn vào chảo rán lấy tóp mỡ, lát nữa sẽ dùng tóp mỡ để xào rau.Trưa nay cô không định nấu nướng cầu kỳ, cơm thì nấu cơm độn ngô và cao lương.Món mặn thì đã nhờ bà nội mua một con gà và hai cân thịt ba chỉ từ hôm qua rồi.Gà thì cô định sẽ kho cùng khoai tây, trưa nay nhiều người mà gà thì chỉ có từng này, chắc phải cho thêm nhiều khoai tây thôi.Hai cân thịt thì không đủ để làm thịt kho tàu, cô quyết định sẽ nấu canh xương hầm. Cho nhiều miến vào, miến ngấm vị thịt cũng rất ngon.Xào thêm một đĩa mộc nhĩ trứng, dưa chuột trộn, cà chua trộn đường.Xào thêm một đĩa bí ngòi non, hôm qua cô thấy ở cửa hàng bách hoá có bán rong biển khô nên mua, lại lấy thêm một túi rong biển khô trong không gian ra trộn.Lại dùng tóp mỡ xào thêm một đĩa rau diếp.Vừa vặn đủ 8 món bày biện đầy một bàn.Cô chia mỗi món làm hai phần, một bàn cho người lớn, một bàn nhỏ cho trẻ con.Chứ bày chung một bàn thì không đủ chỗ mất.Vợ chồng ông trưởng làng thì khỏi phải nói, nhà ông bác mới thực sự là con cháu đầy đàn.Ông bác có ba người con trai, hai người con gái. Ba người con trai đều đã yên bề gia thất, hai người con gái thì đi lấy chồng xa.Hiện tại, ông bà bác đang sống cùng với bác cả, hai người con trai còn lại thì chu cấp tiền sinh hoạt phí.Hôm qua nhà cô đến chính là nhà bác cả, không biết hai người con trai còn lại có phải vì mối quan hệ với ông bà không tốt hay không, mà cô thấy hồi còn ở trong làng, ông bà cũng ít qua lại với hai nhà đó. Nhưng hình như cũng không nghe nói có xích mích gì.Cũng có thể là do lúc đó cô còn nhỏ nên không ai nói những chuyện này cho cô biết.Dù sao thì cô cũng không thân thiết gì với hai nhà đó, từ ngày về đến giờ cũng chưa qua thăm bao giờ, lần này mời khách cũng không mời họ.Mà nhà bác cả thôi cũng đã đông người rồi.Bác cả có hai người con trai, hai người cũng đã có vợ con.Anh cả tên là Diệp Hưng Vượng, vợ là Trương Ngọc Bình, có hai con trai, một con gái. Con trai cả là Diệp Thịnh Hoa, năm nay 12 tuổi. Con trai thứ là Diệp Thịnh Gia, năm nay 8 tuổi. Con gái là Diệp Tiểu Văn.Anh hai tên là Diệp Hưng Điền, vợ là Vương Anh Tử, đã có một trai một gái. Con trai là Diệp Thịnh Minh, con gái là Diệp Tiểu Yến, hiện tại Vương Anh Tử đang mang thai đứa thứ ba.

Chương 183