Tác giả:

- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?" - 'Kệ ta đi, các người thật phiền phức!" Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa. Thầy giáo: - "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!" Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười: - "Chào!" Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói: - "Cho ngồi chung với, hề hề! " người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm. Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi. Suốt cả buổi…

Chương 7: Nhỏ Crazy

Mình Yêu Nhau Lần Nữa Nhé Em!Tác giả: TakahanaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?" - 'Kệ ta đi, các người thật phiền phức!" Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa. Thầy giáo: - "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!" Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười: - "Chào!" Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói: - "Cho ngồi chung với, hề hề! " người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm. Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi. Suốt cả buổi… Gia đình Hân có mở một tiệm Pizza, do ngon nên khá nổi tiếng và đông khách lắm, còn có dịch vụ giao hàng nữa nên dù là ngày chủ nhật cô cũng không được nghỉ ngơi,  đã vậy còn phải chạy lòng vòng đi giao hàng nữa. Hôm nay cô phải giao cho 3, 4 nhà, đến nhà cuối cùng thì hơi choáng vì ngôi nhà này rất to như biệt thự mà kiểu dáng sang trọng và rất bắt mắt, Hân nhẹ nhàng bấm chuông."tính tong" không có ai ra mở cửa, nhấn thêm lần nữa " tính tong" " tính tong"Từ trong hộp chuông vọng ra tiếng người: " đứa nào lại nghịch chuông vậy!"Hân giật mình rồi trả lời: - "Dạ! cháu là người giao hàng ạ!"- " cô chờ một chút!"Khoảng một phút sau, người đó từ trong nhà bước ra Hân nhận ra đó là ai và người đó cũng nhận ra Hân.Một giây tĩnh lặng~~- " Hể?!?" Phong tròn xoe mắt nhìn.- " Gì?"-" Cậu làm gì ở đây vậy?"- " Tôi đi giao hàng chứ làm gì! nè, cầm nhanh để tôi còn về!Đưa bánh pizza cho Phong, Hân định lên xe máy thì bị cậu kéo tay lại. cô nhìn cậu đỏ mặt :- " cậu muốn gì!"- " cậu.. chưa lấy tiền mà!"- " Hả! ừ quên, đưa tiền đây!" Hân giật tiền từ tay Phong rồi nhảy lên xe ra về, Phong nhìn cười rồi lẩm bẩm : " Đúng là con nhỏ Crazy!"Sáng thứ hai, đến lớp Nhã Hân lại phải đối mặt cùng tên Hoàng Minh Phong đáng ghét, bây giờ nhìn cậu còn đáng sợ hơn trước nhiều, cô áp mặt vô tường thẫn thờ, lâu lâu cô còn khóc " huhu" khiến cho đứa nào đó đặt cho cô cái biệt hiệu " nhỏ crazy" Vốn ngu tiếng anh nên cô chả hiểu cái mô típ gì đang diễn ra nên cũng đồng tình ý kiến, cho rằng cái tên đó hay.- 

Gia đình Hân có mở một tiệm Pizza, do ngon nên khá nổi tiếng và đông khách lắm, còn có dịch vụ giao hàng nữa nên dù là ngày chủ nhật cô cũng không được nghỉ ngơi,  đã vậy còn phải chạy lòng vòng đi giao hàng nữa. Hôm nay cô phải giao cho 3, 4 nhà, đến nhà cuối cùng thì hơi choáng vì ngôi nhà này rất to như biệt thự mà kiểu dáng sang trọng và rất bắt mắt, Hân nhẹ nhàng bấm chuông.

"tính tong" không có ai ra mở cửa, nhấn thêm lần nữa " tính tong" " tính tong"

Từ trong hộp chuông vọng ra tiếng người: " đứa nào lại nghịch chuông vậy!"

Hân giật mình rồi trả lời: 

- "Dạ! cháu là người giao hàng ạ!"

- " cô chờ một chút!"

Khoảng một phút sau, người đó từ trong nhà bước ra Hân nhận ra đó là ai và người đó cũng nhận ra Hân.

Một giây tĩnh lặng~~

- " Hể?!?" Phong tròn xoe mắt nhìn.

- " Gì?"

-" Cậu làm gì ở đây vậy?"

- " Tôi đi giao hàng chứ làm gì! nè, cầm nhanh để tôi còn về!

Đưa bánh pizza cho Phong, Hân định lên xe máy thì bị cậu kéo tay lại. cô nhìn cậu đỏ mặt :

- " cậu muốn gì!"

- " cậu.. chưa lấy tiền mà!"

- " Hả! ừ quên, đưa tiền đây!" Hân giật tiền từ tay Phong rồi nhảy lên xe ra về, Phong nhìn cười rồi lẩm bẩm : " Đúng là con nhỏ Crazy!"

Sáng thứ hai, đến lớp Nhã Hân lại phải đối mặt cùng tên Hoàng Minh Phong đáng ghét, bây giờ nhìn cậu còn đáng sợ hơn trước nhiều, cô áp mặt vô tường thẫn thờ, lâu lâu cô còn khóc " huhu" khiến cho đứa nào đó đặt cho cô cái biệt hiệu " nhỏ crazy" 

Vốn ngu tiếng anh nên cô chả hiểu cái mô típ gì đang diễn ra nên cũng đồng tình ý kiến, cho rằng cái tên đó hay.

Mình Yêu Nhau Lần Nữa Nhé Em!Tác giả: TakahanaTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình- "Thiếu gia cậu mang áo quần gì kì cục vậy?" - 'Kệ ta đi, các người thật phiền phức!" Thiếu gia vơ đại cái cái cặp và chạy ra khỏi nhà, không thèm đi xe riêng nữa. Thầy giáo: - "Hôm nay lớp ta có một bạn mới! bạn ấy tên là Hoàng Minh Phong, em vô chào các bạn đi!" Cậu ta bước vào, áo còn chưa bỏ vô quần, xộc xệch như lưu manh còn một chi tiết nữa là cậu ta còn chưa chải đầu, rồi cậu ta nhìn mọi người cười cười: - "Chào!" Nói xong một câu ngắn gọn xúc tích, hắn không kịp để thầy phân chỗ mà cứ thế chạy xuống chỗ bàn cuối ngồi làm con nhỏ ngồi cạnh giật cả mình, thấy nhỏ ngô nghê không biết gì, hắn vỗ vai nó rồi nói: - "Cho ngồi chung với, hề hề! " người đâu mà vô lối" nhỏ nghĩ thầm. Nhỏ tên là Trịnh Nhã Hân, một học sinh không nổi cũng không chìm của lớp, nhưng Nhã Hân ít nói, thích đọc truyện tranh và tiểu thuyết, lúc nào cũng ôm lấy quyển truyện đọc đến nỗi không biết trời đất có hình gì luôn, lần này nhìn thấy Phong, chắc cậu ta quậy đến nỗi cô không học được mất thôi. Suốt cả buổi… Gia đình Hân có mở một tiệm Pizza, do ngon nên khá nổi tiếng và đông khách lắm, còn có dịch vụ giao hàng nữa nên dù là ngày chủ nhật cô cũng không được nghỉ ngơi,  đã vậy còn phải chạy lòng vòng đi giao hàng nữa. Hôm nay cô phải giao cho 3, 4 nhà, đến nhà cuối cùng thì hơi choáng vì ngôi nhà này rất to như biệt thự mà kiểu dáng sang trọng và rất bắt mắt, Hân nhẹ nhàng bấm chuông."tính tong" không có ai ra mở cửa, nhấn thêm lần nữa " tính tong" " tính tong"Từ trong hộp chuông vọng ra tiếng người: " đứa nào lại nghịch chuông vậy!"Hân giật mình rồi trả lời: - "Dạ! cháu là người giao hàng ạ!"- " cô chờ một chút!"Khoảng một phút sau, người đó từ trong nhà bước ra Hân nhận ra đó là ai và người đó cũng nhận ra Hân.Một giây tĩnh lặng~~- " Hể?!?" Phong tròn xoe mắt nhìn.- " Gì?"-" Cậu làm gì ở đây vậy?"- " Tôi đi giao hàng chứ làm gì! nè, cầm nhanh để tôi còn về!Đưa bánh pizza cho Phong, Hân định lên xe máy thì bị cậu kéo tay lại. cô nhìn cậu đỏ mặt :- " cậu muốn gì!"- " cậu.. chưa lấy tiền mà!"- " Hả! ừ quên, đưa tiền đây!" Hân giật tiền từ tay Phong rồi nhảy lên xe ra về, Phong nhìn cười rồi lẩm bẩm : " Đúng là con nhỏ Crazy!"Sáng thứ hai, đến lớp Nhã Hân lại phải đối mặt cùng tên Hoàng Minh Phong đáng ghét, bây giờ nhìn cậu còn đáng sợ hơn trước nhiều, cô áp mặt vô tường thẫn thờ, lâu lâu cô còn khóc " huhu" khiến cho đứa nào đó đặt cho cô cái biệt hiệu " nhỏ crazy" Vốn ngu tiếng anh nên cô chả hiểu cái mô típ gì đang diễn ra nên cũng đồng tình ý kiến, cho rằng cái tên đó hay.- 

Chương 7: Nhỏ Crazy