Công rất biết đối nhân xử thế, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã biết dựa vào tài nguyên của mình, ngoài trí tuệ, thể lực, EQ, IQ ra, hắn còn có gương mặt này. Hắn bị cha mẹ ruột vứt bỏ, lớn lên ở trại mồ côi. Người cha người mẹ vô duyên với hắn trong kiếp này chỉ để lại tờ giấy gia cảnh nghèo khổ không thể nuôi nấng, còn đâu chẳng để lại cho hắn đôi câu vài lời nào cả. Từ nhỏ hắn cũng đã biết làm thế nào để tối đa hóa mưu cầu lợi ích cho bản thân. Hắn hiểu chuyện hắn nghe lời, vì thế nên tìm được cha mẹ nuôi phù hợp cho mình. Nhưng số mệnh hắn không tốt, lần đầu tiên được nhận nuôi, chưa sống sung sướng được mấy năm thì cha mẹ nuôi nhiều năm không có con bất ngờ có bầu, vì thế hắn bị trả về trại mồ côi. Lý do vẫn là hoàn cảnh gia đình túng quẫn không có sức nuôi dưỡng. Khi đó Công đã tám tuổi, lớn rồi, nuôi không thân được. Vì thế hắn bị bỏ lại, tự mình lớn lên, nếm hết ấm lạnh, nhìn thấy hết sắc mặt của lòng người, hắn dùng hết thủ đoạn tự bọc mình trong cái vỏ bọc một người thanh niên…

Chương 14

Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu ẤyTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngCông rất biết đối nhân xử thế, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã biết dựa vào tài nguyên của mình, ngoài trí tuệ, thể lực, EQ, IQ ra, hắn còn có gương mặt này. Hắn bị cha mẹ ruột vứt bỏ, lớn lên ở trại mồ côi. Người cha người mẹ vô duyên với hắn trong kiếp này chỉ để lại tờ giấy gia cảnh nghèo khổ không thể nuôi nấng, còn đâu chẳng để lại cho hắn đôi câu vài lời nào cả. Từ nhỏ hắn cũng đã biết làm thế nào để tối đa hóa mưu cầu lợi ích cho bản thân. Hắn hiểu chuyện hắn nghe lời, vì thế nên tìm được cha mẹ nuôi phù hợp cho mình. Nhưng số mệnh hắn không tốt, lần đầu tiên được nhận nuôi, chưa sống sung sướng được mấy năm thì cha mẹ nuôi nhiều năm không có con bất ngờ có bầu, vì thế hắn bị trả về trại mồ côi. Lý do vẫn là hoàn cảnh gia đình túng quẫn không có sức nuôi dưỡng. Khi đó Công đã tám tuổi, lớn rồi, nuôi không thân được. Vì thế hắn bị bỏ lại, tự mình lớn lên, nếm hết ấm lạnh, nhìn thấy hết sắc mặt của lòng người, hắn dùng hết thủ đoạn tự bọc mình trong cái vỏ bọc một người thanh niên… Thiên nga trắng chẳng biết cái gì cả.Từ nhỏ đến lớn cậu được sống trong tháp ngà.Cậu không thích tiếp nhận sự nghiệp của cha.Không muốn kinh doanh.Cậu chỉ thích hoa cỏ núi non, thích sáng tác vẽ vời, thích thiết kế, thích tất cả những thứ vừa phí tiền lại không kiếm được tiền.Cha cậu lên kế hoạch cho cậu vào công ty để đào tạo.Cậu không muốn, vậy là đẩy Công vào thay.“Anh hay em đi cũng thế mà, dù sao của em cũng là của anh.”Thiên nga trắng vùi trong lòng Công len lén cười.Chẳng qua cậu không biết rằng chính cậu đã thả sói vào bầy dê.Công ty nhà cậu, không biết đã dần đổi họ từ lúc nào..

Thiên nga trắng chẳng biết cái gì cả.

Từ nhỏ đến lớn cậu được sống trong tháp ngà.

Cậu không thích tiếp nhận sự nghiệp của cha.

Không muốn kinh doanh.

Cậu chỉ thích hoa cỏ núi non, thích sáng tác vẽ vời, thích thiết kế, thích tất cả những thứ vừa phí tiền lại không kiếm được tiền.

Cha cậu lên kế hoạch cho cậu vào công ty để đào tạo.

Cậu không muốn, vậy là đẩy Công vào thay.

“Anh hay em đi cũng thế mà, dù sao của em cũng là của anh.

Thiên nga trắng vùi trong lòng Công len lén cười.

Chẳng qua cậu không biết rằng chính cậu đã thả sói vào bầy dê.

Công ty nhà cậu, không biết đã dần đổi họ từ lúc nào.

.

Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu ẤyTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngCông rất biết đối nhân xử thế, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã biết dựa vào tài nguyên của mình, ngoài trí tuệ, thể lực, EQ, IQ ra, hắn còn có gương mặt này. Hắn bị cha mẹ ruột vứt bỏ, lớn lên ở trại mồ côi. Người cha người mẹ vô duyên với hắn trong kiếp này chỉ để lại tờ giấy gia cảnh nghèo khổ không thể nuôi nấng, còn đâu chẳng để lại cho hắn đôi câu vài lời nào cả. Từ nhỏ hắn cũng đã biết làm thế nào để tối đa hóa mưu cầu lợi ích cho bản thân. Hắn hiểu chuyện hắn nghe lời, vì thế nên tìm được cha mẹ nuôi phù hợp cho mình. Nhưng số mệnh hắn không tốt, lần đầu tiên được nhận nuôi, chưa sống sung sướng được mấy năm thì cha mẹ nuôi nhiều năm không có con bất ngờ có bầu, vì thế hắn bị trả về trại mồ côi. Lý do vẫn là hoàn cảnh gia đình túng quẫn không có sức nuôi dưỡng. Khi đó Công đã tám tuổi, lớn rồi, nuôi không thân được. Vì thế hắn bị bỏ lại, tự mình lớn lên, nếm hết ấm lạnh, nhìn thấy hết sắc mặt của lòng người, hắn dùng hết thủ đoạn tự bọc mình trong cái vỏ bọc một người thanh niên… Thiên nga trắng chẳng biết cái gì cả.Từ nhỏ đến lớn cậu được sống trong tháp ngà.Cậu không thích tiếp nhận sự nghiệp của cha.Không muốn kinh doanh.Cậu chỉ thích hoa cỏ núi non, thích sáng tác vẽ vời, thích thiết kế, thích tất cả những thứ vừa phí tiền lại không kiếm được tiền.Cha cậu lên kế hoạch cho cậu vào công ty để đào tạo.Cậu không muốn, vậy là đẩy Công vào thay.“Anh hay em đi cũng thế mà, dù sao của em cũng là của anh.”Thiên nga trắng vùi trong lòng Công len lén cười.Chẳng qua cậu không biết rằng chính cậu đã thả sói vào bầy dê.Công ty nhà cậu, không biết đã dần đổi họ từ lúc nào..

Chương 14