Công rất biết đối nhân xử thế, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã biết dựa vào tài nguyên của mình, ngoài trí tuệ, thể lực, EQ, IQ ra, hắn còn có gương mặt này. Hắn bị cha mẹ ruột vứt bỏ, lớn lên ở trại mồ côi. Người cha người mẹ vô duyên với hắn trong kiếp này chỉ để lại tờ giấy gia cảnh nghèo khổ không thể nuôi nấng, còn đâu chẳng để lại cho hắn đôi câu vài lời nào cả. Từ nhỏ hắn cũng đã biết làm thế nào để tối đa hóa mưu cầu lợi ích cho bản thân. Hắn hiểu chuyện hắn nghe lời, vì thế nên tìm được cha mẹ nuôi phù hợp cho mình. Nhưng số mệnh hắn không tốt, lần đầu tiên được nhận nuôi, chưa sống sung sướng được mấy năm thì cha mẹ nuôi nhiều năm không có con bất ngờ có bầu, vì thế hắn bị trả về trại mồ côi. Lý do vẫn là hoàn cảnh gia đình túng quẫn không có sức nuôi dưỡng. Khi đó Công đã tám tuổi, lớn rồi, nuôi không thân được. Vì thế hắn bị bỏ lại, tự mình lớn lên, nếm hết ấm lạnh, nhìn thấy hết sắc mặt của lòng người, hắn dùng hết thủ đoạn tự bọc mình trong cái vỏ bọc một người thanh niên…

Chương 18

Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu ẤyTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngCông rất biết đối nhân xử thế, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã biết dựa vào tài nguyên của mình, ngoài trí tuệ, thể lực, EQ, IQ ra, hắn còn có gương mặt này. Hắn bị cha mẹ ruột vứt bỏ, lớn lên ở trại mồ côi. Người cha người mẹ vô duyên với hắn trong kiếp này chỉ để lại tờ giấy gia cảnh nghèo khổ không thể nuôi nấng, còn đâu chẳng để lại cho hắn đôi câu vài lời nào cả. Từ nhỏ hắn cũng đã biết làm thế nào để tối đa hóa mưu cầu lợi ích cho bản thân. Hắn hiểu chuyện hắn nghe lời, vì thế nên tìm được cha mẹ nuôi phù hợp cho mình. Nhưng số mệnh hắn không tốt, lần đầu tiên được nhận nuôi, chưa sống sung sướng được mấy năm thì cha mẹ nuôi nhiều năm không có con bất ngờ có bầu, vì thế hắn bị trả về trại mồ côi. Lý do vẫn là hoàn cảnh gia đình túng quẫn không có sức nuôi dưỡng. Khi đó Công đã tám tuổi, lớn rồi, nuôi không thân được. Vì thế hắn bị bỏ lại, tự mình lớn lên, nếm hết ấm lạnh, nhìn thấy hết sắc mặt của lòng người, hắn dùng hết thủ đoạn tự bọc mình trong cái vỏ bọc một người thanh niên… Công phát hiện dạo này có người đeo đuổi hắn.Nhưng do hắn và Thiên nga trắng dính lấy nhau như hình với bóng, cho nên cùng lắm chỉ là mấy tin nhắn quấy rối.Hắn không thèm để ý xóa đi hết.Lúc mới kết hôn, để chứng tỏ lòng trung thành, Công kết nối số di động của mình với Thiên nga trắng.Bên hắn mà có bất kỳ biến động gì thì bên kia cũng có thể thấy được, nhiều năm vậy rồi chưa từng thay đổi.Nhưng khi hắn nhận được những tin nhắn kia thì Thiên nga trắng chẳng tỏ vẻ gì, giống như không nhìn thấy vậy.Công không nhịn được hỏi.“Em tắt chức năng đó đi rồi.”Thiên nga trắng cười trả lời.“Anh cũng cần có không gian riêng mà, hơn nữa tin công việc quá nhiều, em chả buồn xem, cứ kêu hoài kêu suốt nên tắt luôn nó đi rồi.”“Tắt từ bao giờ?”“À… hồi mới kết hôn ấy.”Thiên nga trắng không quá để ý lấy bánh tart trứng cậu vừa nướng trong lò xong ra ngoài.“Chồng ơi anh nếm thử bánh này đi! Lần này em cho thêm nho khô vào, chắc sẽ ngon hơn đấy?”“Ừ.”Công bị đút cho miệng đầy hương sữa xốp giòn, cứ cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.Thiên nga trắng cười híp mắt.Lịch sử tin nhắn có gì hay mà xem chứ, nếu thật sự thay lòng chẳng lẽ không nghĩ tới việc đổi điện thoại khác sao?“Chồng ơi, hôn cái nào.”Chụt~.

Công phát hiện dạo này có người đeo đuổi hắn.

Nhưng do hắn và Thiên nga trắng dính lấy nhau như hình với bóng, cho nên cùng lắm chỉ là mấy tin nhắn quấy rối.

Hắn không thèm để ý xóa đi hết.

Lúc mới kết hôn, để chứng tỏ lòng trung thành, Công kết nối số di động của mình với Thiên nga trắng.

Bên hắn mà có bất kỳ biến động gì thì bên kia cũng có thể thấy được, nhiều năm vậy rồi chưa từng thay đổi.

Nhưng khi hắn nhận được những tin nhắn kia thì Thiên nga trắng chẳng tỏ vẻ gì, giống như không nhìn thấy vậy.

Công không nhịn được hỏi.

“Em tắt chức năng đó đi rồi.

Thiên nga trắng cười trả lời.

“Anh cũng cần có không gian riêng mà, hơn nữa tin công việc quá nhiều, em chả buồn xem, cứ kêu hoài kêu suốt nên tắt luôn nó đi rồi.

“Tắt từ bao giờ?”

“À… hồi mới kết hôn ấy.

Thiên nga trắng không quá để ý lấy bánh tart trứng cậu vừa nướng trong lò xong ra ngoài.

“Chồng ơi anh nếm thử bánh này đi! Lần này em cho thêm nho khô vào, chắc sẽ ngon hơn đấy?”

“Ừ.

Công bị đút cho miệng đầy hương sữa xốp giòn, cứ cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.

Thiên nga trắng cười híp mắt.

Lịch sử tin nhắn có gì hay mà xem chứ, nếu thật sự thay lòng chẳng lẽ không nghĩ tới việc đổi điện thoại khác sao?

“Chồng ơi, hôn cái nào.

Chụt~.

Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu ẤyTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngCông rất biết đối nhân xử thế, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã biết dựa vào tài nguyên của mình, ngoài trí tuệ, thể lực, EQ, IQ ra, hắn còn có gương mặt này. Hắn bị cha mẹ ruột vứt bỏ, lớn lên ở trại mồ côi. Người cha người mẹ vô duyên với hắn trong kiếp này chỉ để lại tờ giấy gia cảnh nghèo khổ không thể nuôi nấng, còn đâu chẳng để lại cho hắn đôi câu vài lời nào cả. Từ nhỏ hắn cũng đã biết làm thế nào để tối đa hóa mưu cầu lợi ích cho bản thân. Hắn hiểu chuyện hắn nghe lời, vì thế nên tìm được cha mẹ nuôi phù hợp cho mình. Nhưng số mệnh hắn không tốt, lần đầu tiên được nhận nuôi, chưa sống sung sướng được mấy năm thì cha mẹ nuôi nhiều năm không có con bất ngờ có bầu, vì thế hắn bị trả về trại mồ côi. Lý do vẫn là hoàn cảnh gia đình túng quẫn không có sức nuôi dưỡng. Khi đó Công đã tám tuổi, lớn rồi, nuôi không thân được. Vì thế hắn bị bỏ lại, tự mình lớn lên, nếm hết ấm lạnh, nhìn thấy hết sắc mặt của lòng người, hắn dùng hết thủ đoạn tự bọc mình trong cái vỏ bọc một người thanh niên… Công phát hiện dạo này có người đeo đuổi hắn.Nhưng do hắn và Thiên nga trắng dính lấy nhau như hình với bóng, cho nên cùng lắm chỉ là mấy tin nhắn quấy rối.Hắn không thèm để ý xóa đi hết.Lúc mới kết hôn, để chứng tỏ lòng trung thành, Công kết nối số di động của mình với Thiên nga trắng.Bên hắn mà có bất kỳ biến động gì thì bên kia cũng có thể thấy được, nhiều năm vậy rồi chưa từng thay đổi.Nhưng khi hắn nhận được những tin nhắn kia thì Thiên nga trắng chẳng tỏ vẻ gì, giống như không nhìn thấy vậy.Công không nhịn được hỏi.“Em tắt chức năng đó đi rồi.”Thiên nga trắng cười trả lời.“Anh cũng cần có không gian riêng mà, hơn nữa tin công việc quá nhiều, em chả buồn xem, cứ kêu hoài kêu suốt nên tắt luôn nó đi rồi.”“Tắt từ bao giờ?”“À… hồi mới kết hôn ấy.”Thiên nga trắng không quá để ý lấy bánh tart trứng cậu vừa nướng trong lò xong ra ngoài.“Chồng ơi anh nếm thử bánh này đi! Lần này em cho thêm nho khô vào, chắc sẽ ngon hơn đấy?”“Ừ.”Công bị đút cho miệng đầy hương sữa xốp giòn, cứ cảm thấy có chỗ nào đó là lạ.Thiên nga trắng cười híp mắt.Lịch sử tin nhắn có gì hay mà xem chứ, nếu thật sự thay lòng chẳng lẽ không nghĩ tới việc đổi điện thoại khác sao?“Chồng ơi, hôn cái nào.”Chụt~.

Chương 18