Công rất biết đối nhân xử thế, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã biết dựa vào tài nguyên của mình, ngoài trí tuệ, thể lực, EQ, IQ ra, hắn còn có gương mặt này. Hắn bị cha mẹ ruột vứt bỏ, lớn lên ở trại mồ côi. Người cha người mẹ vô duyên với hắn trong kiếp này chỉ để lại tờ giấy gia cảnh nghèo khổ không thể nuôi nấng, còn đâu chẳng để lại cho hắn đôi câu vài lời nào cả. Từ nhỏ hắn cũng đã biết làm thế nào để tối đa hóa mưu cầu lợi ích cho bản thân. Hắn hiểu chuyện hắn nghe lời, vì thế nên tìm được cha mẹ nuôi phù hợp cho mình. Nhưng số mệnh hắn không tốt, lần đầu tiên được nhận nuôi, chưa sống sung sướng được mấy năm thì cha mẹ nuôi nhiều năm không có con bất ngờ có bầu, vì thế hắn bị trả về trại mồ côi. Lý do vẫn là hoàn cảnh gia đình túng quẫn không có sức nuôi dưỡng. Khi đó Công đã tám tuổi, lớn rồi, nuôi không thân được. Vì thế hắn bị bỏ lại, tự mình lớn lên, nếm hết ấm lạnh, nhìn thấy hết sắc mặt của lòng người, hắn dùng hết thủ đoạn tự bọc mình trong cái vỏ bọc một người thanh niên…
Chương 35: Chương 13
Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu ẤyTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngCông rất biết đối nhân xử thế, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã biết dựa vào tài nguyên của mình, ngoài trí tuệ, thể lực, EQ, IQ ra, hắn còn có gương mặt này. Hắn bị cha mẹ ruột vứt bỏ, lớn lên ở trại mồ côi. Người cha người mẹ vô duyên với hắn trong kiếp này chỉ để lại tờ giấy gia cảnh nghèo khổ không thể nuôi nấng, còn đâu chẳng để lại cho hắn đôi câu vài lời nào cả. Từ nhỏ hắn cũng đã biết làm thế nào để tối đa hóa mưu cầu lợi ích cho bản thân. Hắn hiểu chuyện hắn nghe lời, vì thế nên tìm được cha mẹ nuôi phù hợp cho mình. Nhưng số mệnh hắn không tốt, lần đầu tiên được nhận nuôi, chưa sống sung sướng được mấy năm thì cha mẹ nuôi nhiều năm không có con bất ngờ có bầu, vì thế hắn bị trả về trại mồ côi. Lý do vẫn là hoàn cảnh gia đình túng quẫn không có sức nuôi dưỡng. Khi đó Công đã tám tuổi, lớn rồi, nuôi không thân được. Vì thế hắn bị bỏ lại, tự mình lớn lên, nếm hết ấm lạnh, nhìn thấy hết sắc mặt của lòng người, hắn dùng hết thủ đoạn tự bọc mình trong cái vỏ bọc một người thanh niên… Thiên nga trắng kết hôn rồi.Hôn lễ rất long trọng.Cậu vui lắm.Bởi vì cuối cùng cậu được gả cho người mình yêu.Cậu cười rồi lại khóc, xinh đẹp tựa như tiên tử trong truyện đồng thoại.Công đứng bên cạnh, nhẹ nhàng lau đi nước mắt của cậu.Hôn lên mí mắt cậu.“Đừng khóc.”“Em chỉ là… chỉ là vui quá thôi.”Nước mắt của Thiên nga trắng tựa như thủy tinh vẩy vào vạt áo lễ phục của Công.“Em yêu anh lắm.”Công sờ mái tóc mềm mại của Thiên nga trắng.Cuối cùng hắn đã leo lên được nấc thang lên trời kia một cách vững vàng.Chờ cái ngày hắn thăng quan tiến chức là có thể vứt bỏ người trong lòng đi rồi.Đến lúc ấy hắn có thể bắt đầu một gia đình mới, một hạnh phúc mới.Hắn nghĩ vậy, nhưng hai cánh tay ôm Thiên nga trắng trong ngực lại siết chặt lại..
Thiên nga trắng kết hôn rồi.
Hôn lễ rất long trọng.
Cậu vui lắm.
Bởi vì cuối cùng cậu được gả cho người mình yêu.
Cậu cười rồi lại khóc, xinh đẹp tựa như tiên tử trong truyện đồng thoại.
Công đứng bên cạnh, nhẹ nhàng lau đi nước mắt của cậu.
Hôn lên mí mắt cậu.
“Đừng khóc.
”
“Em chỉ là… chỉ là vui quá thôi.
”
Nước mắt của Thiên nga trắng tựa như thủy tinh vẩy vào vạt áo lễ phục của Công.
“Em yêu anh lắm.
”
Công sờ mái tóc mềm mại của Thiên nga trắng.
Cuối cùng hắn đã leo lên được nấc thang lên trời kia một cách vững vàng.
Chờ cái ngày hắn thăng quan tiến chức là có thể vứt bỏ người trong lòng đi rồi.
Đến lúc ấy hắn có thể bắt đầu một gia đình mới, một hạnh phúc mới.
Hắn nghĩ vậy, nhưng hai cánh tay ôm Thiên nga trắng trong ngực lại siết chặt lại.
.
Thiên Nga Trắng Và Ông Xã Tâm Cơ Của Cậu ẤyTác giả: Trương Đại CátTruyện Đam Mỹ, Truyện SủngCông rất biết đối nhân xử thế, từ lúc còn rất nhỏ hắn đã biết dựa vào tài nguyên của mình, ngoài trí tuệ, thể lực, EQ, IQ ra, hắn còn có gương mặt này. Hắn bị cha mẹ ruột vứt bỏ, lớn lên ở trại mồ côi. Người cha người mẹ vô duyên với hắn trong kiếp này chỉ để lại tờ giấy gia cảnh nghèo khổ không thể nuôi nấng, còn đâu chẳng để lại cho hắn đôi câu vài lời nào cả. Từ nhỏ hắn cũng đã biết làm thế nào để tối đa hóa mưu cầu lợi ích cho bản thân. Hắn hiểu chuyện hắn nghe lời, vì thế nên tìm được cha mẹ nuôi phù hợp cho mình. Nhưng số mệnh hắn không tốt, lần đầu tiên được nhận nuôi, chưa sống sung sướng được mấy năm thì cha mẹ nuôi nhiều năm không có con bất ngờ có bầu, vì thế hắn bị trả về trại mồ côi. Lý do vẫn là hoàn cảnh gia đình túng quẫn không có sức nuôi dưỡng. Khi đó Công đã tám tuổi, lớn rồi, nuôi không thân được. Vì thế hắn bị bỏ lại, tự mình lớn lên, nếm hết ấm lạnh, nhìn thấy hết sắc mặt của lòng người, hắn dùng hết thủ đoạn tự bọc mình trong cái vỏ bọc một người thanh niên… Thiên nga trắng kết hôn rồi.Hôn lễ rất long trọng.Cậu vui lắm.Bởi vì cuối cùng cậu được gả cho người mình yêu.Cậu cười rồi lại khóc, xinh đẹp tựa như tiên tử trong truyện đồng thoại.Công đứng bên cạnh, nhẹ nhàng lau đi nước mắt của cậu.Hôn lên mí mắt cậu.“Đừng khóc.”“Em chỉ là… chỉ là vui quá thôi.”Nước mắt của Thiên nga trắng tựa như thủy tinh vẩy vào vạt áo lễ phục của Công.“Em yêu anh lắm.”Công sờ mái tóc mềm mại của Thiên nga trắng.Cuối cùng hắn đã leo lên được nấc thang lên trời kia một cách vững vàng.Chờ cái ngày hắn thăng quan tiến chức là có thể vứt bỏ người trong lòng đi rồi.Đến lúc ấy hắn có thể bắt đầu một gia đình mới, một hạnh phúc mới.Hắn nghĩ vậy, nhưng hai cánh tay ôm Thiên nga trắng trong ngực lại siết chặt lại..