Căn phòng này được trang trí nội thất rất hợp gu của tôi, thế nên tôi đã chốt ngay tại chỗ. Người môi giới dường như sợ tôi đổi ý, nên ngay trong ngày đã yêu cầu tôi thanh toán tiền đặt cọc, tiền thuê nhà và một khoản phí môi giới. Ngày hôm sau, tôi dọn đến căn phòng này. Tôi đến vào lúc chạng vạng, thu dọn hành lý xong và sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân vào các vị trí trong phòng rồi đi ngủ. Ban đêm mưa to, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ầm ầm, nhìn thấy sau tấm rèm bị gió thổi tung, lờ mờ hiện ra một bóng người. Dường như đó là bóng dáng của một người đàn ông. Ban đầu tôi hoảng sợ nghĩ rằng có kẻ đột nhập vào nhà, nhưng quan sát một lúc, tôi nhận ra bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện. Là ảo giác sao? Tôi lặng lẽ nhìn một lúc, tôi rùng mình. Cơn gió này thật sự quá lạnh. Tôi xuống giường, đến bên cửa sổ đóng lại. Âm thanh bão tố bên ngoài lập tức nhỏ đi rất nhiều, bóng người kia cũng không xuất hiện trở lại nữa. Tôi tắt đèn, yên tâm ngủ tiếp. Sáng hôm sau thức dậy, ánh nắng…
Chương 4
Yêu Đương Với Chàng Quỷ - Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTác giả: Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCăn phòng này được trang trí nội thất rất hợp gu của tôi, thế nên tôi đã chốt ngay tại chỗ. Người môi giới dường như sợ tôi đổi ý, nên ngay trong ngày đã yêu cầu tôi thanh toán tiền đặt cọc, tiền thuê nhà và một khoản phí môi giới. Ngày hôm sau, tôi dọn đến căn phòng này. Tôi đến vào lúc chạng vạng, thu dọn hành lý xong và sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân vào các vị trí trong phòng rồi đi ngủ. Ban đêm mưa to, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ầm ầm, nhìn thấy sau tấm rèm bị gió thổi tung, lờ mờ hiện ra một bóng người. Dường như đó là bóng dáng của một người đàn ông. Ban đầu tôi hoảng sợ nghĩ rằng có kẻ đột nhập vào nhà, nhưng quan sát một lúc, tôi nhận ra bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện. Là ảo giác sao? Tôi lặng lẽ nhìn một lúc, tôi rùng mình. Cơn gió này thật sự quá lạnh. Tôi xuống giường, đến bên cửa sổ đóng lại. Âm thanh bão tố bên ngoài lập tức nhỏ đi rất nhiều, bóng người kia cũng không xuất hiện trở lại nữa. Tôi tắt đèn, yên tâm ngủ tiếp. Sáng hôm sau thức dậy, ánh nắng… Tôi thậm chí còn chưa mang theo điện thoại.Cũng không có chìa khóa dự phòng.Đêm hôm khuya khoắt, không có bất cứ nơi nào để đi.Con quỷ kia, cuối cùng cũng có cơ hội đuổi tôi ra khỏi nhà.Nó không những không có đức của quỷ, mà còn giậu đổ bìm leo nữa chứ!Tôi dùng sức gõ cửa, gọi nó mở cửa cho tôi vào.Đương nhiên, nó sẽ không nói cho tôi vào là tôi được vào ngay, thế thì tôi sẽ khiến nó không được yên tĩnh.Tôi gõ cửa liên tục nửa tiếng, thì đột nhiên bên tai vang lên tiếng “kẽo kẹt” của một cánh cửa đang từ từ mở ra.Cánh cửa mở ra, lại là cánh cửa của căn hộ bên cạnh.Nếu quả thật tất cả các căn hộ ở đây đều dùng để đặt hũ tro cốt, thì căn phòng bên cạnh, chắc chắn cũng giống căn của tôi, đang có một con quỷ ở.Một bàn chân tái nhợt từ từ bước ra khỏi ngưỡng cửa, tôi nín thở, ánh mắt dần dần di chuyển lên trên.Hiện ra không phải một con quỷ đói hung thần ác sát như tôi tưởng tượng, mà là một nam thanh niên trông khá nghệ sĩ với mái tóc tết bím và bộ râu lún phún.Nếu không phải làn da anh ta quá trắng bệch, đôi mắt thì u ám đầy tử khí, hốc mắt trũng sâu với quầng thâm như úng nước, tôi suýt chút nữa đã nghĩ đây là một người sống.Anh ta đi đến trước mặt tôi, đồng thời, càng ngày càng nhiều quỷ hồn xuất hiện ở hành lang.Có quỷ hồn mở cửa trực tiếp bước ra, có quỷ hồn xuyên tường mà đi qua, có quỷ hồn từ trên trần nhà bay xuống, có quỷ hồn từng bước một đi lên từ cầu thang.Tôi hoảng sợ dựa vào cánh cửa, không biết họ định làm gì tôi.Nam thanh niên trông khá nghệ sĩ dẫn đầu tiến đến gần tôi hít hà, rồi nói: “Người sống à?”Một phụ nữ tầm 30 tuổi, vẻ ngoài chững chạc, nhíu mày: “Mấy ngày nay tôi cứ thấy nơi này không yên bình, hóa ra là cô ấy à.”Một ông lão lớn tuổi hiền hòa nói: “Cô bé, ai bảo cháu đến đây ở vậy? Có phải cháu bị lừa không?”Tôi vội vàng gật đầu: “Vâng, ông ơi, người môi giới nói chủ nhà đi nước ngoài nghỉ dưỡng, nhờ anh ta cho thuê căn phòng. Tôi vừa dọn đến, liền phát hiện, liền phát hiện...”Trước mặt những quỷ hồn đồng loại của con quỷ trong phòng, tôi không tiện nói thêm gì nữa.Những quỷ hồn xôn xao bàn tán, tức giận nói: “Chắc chắn là cái tên tiểu nhân đó có liên quan gì rồi!”“Đúng vậy đúng vậy, hắn ta cũng thật không phải thứ tốt!”“Mọi người còn nhớ không, năm ngoái con trai tôi đi công tác mấy tháng ở nơi khác, giao chìa khóa cho hắn ta trông coi, không mấy ngày sau hắn ta liền dẫn khách thuê vào ở!”“Cô bé này chắc chắn cũng bị hắn ta lừa! Tất cả các căn phòng ở đây đều là do người nhà chúng tôi mua để cho những người đã khuất như chúng tôi ở, ai lại cho thuê ra ngoài? Huống hồ, gia đình này cũng đâu có thiếu tiền.”Tôi nghe mà ngớ người ra, chẳng lẽ tôi thật sự bị người môi giới lừa sao?Con quỷ nam nghệ sĩ ở căn bên cạnh không nói gì, vẫn luôn quan sát tôi, tôi bị ánh mắt đó nhìn đến rợn cả da đầu.Con quỷ nam nghệ sĩ hỏi tôi: “Cô sắp chết phải không?”Nhất thời, tất cả đều im lặng như tờ, nam nữ già trẻ đều nhìn chằm chằm tôi.Tôi im lặng một lát, rồi gục đầu xuống nói rằng: “Tôi chỉ còn không đến nửa năm tuổi thọ.”Trong mắt quỷ ngự tỷ, có thêm một chút đồng tình dành cho tôi, giọng nói cũng thân thiện hơn nhiều: “Chẳng trách cô có thể thấy chúng tôi.”Quỷ ngự tỷ nhìn về phía cánh cửa sau lưng tôi và nói: “Tôi nghe tiếng cô gõ cửa rất lâu, có phải cô bị khóa ở bên ngoài không?”
Tôi thậm chí còn chưa mang theo điện thoại.
Cũng không có chìa khóa dự phòng.
Đêm hôm khuya khoắt, không có bất cứ nơi nào để đi.
Con quỷ kia, cuối cùng cũng có cơ hội đuổi tôi ra khỏi nhà.
Nó không những không có đức của quỷ, mà còn giậu đổ bìm leo nữa chứ!
Tôi dùng sức gõ cửa, gọi nó mở cửa cho tôi vào.
Đương nhiên, nó sẽ không nói cho tôi vào là tôi được vào ngay, thế thì tôi sẽ khiến nó không được yên tĩnh.
Tôi gõ cửa liên tục nửa tiếng, thì đột nhiên bên tai vang lên tiếng “kẽo kẹt” của một cánh cửa đang từ từ mở ra.
Cánh cửa mở ra, lại là cánh cửa của căn hộ bên cạnh.
Nếu quả thật tất cả các căn hộ ở đây đều dùng để đặt hũ tro cốt, thì căn phòng bên cạnh, chắc chắn cũng giống căn của tôi, đang có một con quỷ ở.
Một bàn chân tái nhợt từ từ bước ra khỏi ngưỡng cửa, tôi nín thở, ánh mắt dần dần di chuyển lên trên.
Hiện ra không phải một con quỷ đói hung thần ác sát như tôi tưởng tượng, mà là một nam thanh niên trông khá nghệ sĩ với mái tóc tết bím và bộ râu lún phún.
Nếu không phải làn da anh ta quá trắng bệch, đôi mắt thì u ám đầy tử khí, hốc mắt trũng sâu với quầng thâm như úng nước, tôi suýt chút nữa đã nghĩ đây là một người sống.
Anh ta đi đến trước mặt tôi, đồng thời, càng ngày càng nhiều quỷ hồn xuất hiện ở hành lang.
Có quỷ hồn mở cửa trực tiếp bước ra, có quỷ hồn xuyên tường mà đi qua, có quỷ hồn từ trên trần nhà bay xuống, có quỷ hồn từng bước một đi lên từ cầu thang.
Tôi hoảng sợ dựa vào cánh cửa, không biết họ định làm gì tôi.
Nam thanh niên trông khá nghệ sĩ dẫn đầu tiến đến gần tôi hít hà, rồi nói: “Người sống à?”
Một phụ nữ tầm 30 tuổi, vẻ ngoài chững chạc, nhíu mày: “Mấy ngày nay tôi cứ thấy nơi này không yên bình, hóa ra là cô ấy à.”
Một ông lão lớn tuổi hiền hòa nói: “Cô bé, ai bảo cháu đến đây ở vậy? Có phải cháu bị lừa không?”
Tôi vội vàng gật đầu: “Vâng, ông ơi, người môi giới nói chủ nhà đi nước ngoài nghỉ dưỡng, nhờ anh ta cho thuê căn phòng.
Tôi vừa dọn đến, liền phát hiện, liền phát hiện...”
Trước mặt những quỷ hồn đồng loại của con quỷ trong phòng, tôi không tiện nói thêm gì nữa.
Những quỷ hồn xôn xao bàn tán, tức giận nói: “Chắc chắn là cái tên tiểu nhân đó có liên quan gì rồi!”
“Đúng vậy đúng vậy, hắn ta cũng thật không phải thứ tốt!”
“Mọi người còn nhớ không, năm ngoái con trai tôi đi công tác mấy tháng ở nơi khác, giao chìa khóa cho hắn ta trông coi, không mấy ngày sau hắn ta liền dẫn khách thuê vào ở!”
“Cô bé này chắc chắn cũng bị hắn ta lừa! Tất cả các căn phòng ở đây đều là do người nhà chúng tôi mua để cho những người đã khuất như chúng tôi ở, ai lại cho thuê ra ngoài? Huống hồ, gia đình này cũng đâu có thiếu tiền.”
Tôi nghe mà ngớ người ra, chẳng lẽ tôi thật sự bị người môi giới lừa sao?
Con quỷ nam nghệ sĩ ở căn bên cạnh không nói gì, vẫn luôn quan sát tôi, tôi bị ánh mắt đó nhìn đến rợn cả da đầu.
Con quỷ nam nghệ sĩ hỏi tôi: “Cô sắp chết phải không?”
Nhất thời, tất cả đều im lặng như tờ, nam nữ già trẻ đều nhìn chằm chằm tôi.
Tôi im lặng một lát, rồi gục đầu xuống nói rằng: “Tôi chỉ còn không đến nửa năm tuổi thọ.”
Trong mắt quỷ ngự tỷ, có thêm một chút đồng tình dành cho tôi, giọng nói cũng thân thiện hơn nhiều: “Chẳng trách cô có thể thấy chúng tôi.”
Quỷ ngự tỷ nhìn về phía cánh cửa sau lưng tôi và nói: “Tôi nghe tiếng cô gõ cửa rất lâu, có phải cô bị khóa ở bên ngoài không?”
Yêu Đương Với Chàng Quỷ - Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTác giả: Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCăn phòng này được trang trí nội thất rất hợp gu của tôi, thế nên tôi đã chốt ngay tại chỗ. Người môi giới dường như sợ tôi đổi ý, nên ngay trong ngày đã yêu cầu tôi thanh toán tiền đặt cọc, tiền thuê nhà và một khoản phí môi giới. Ngày hôm sau, tôi dọn đến căn phòng này. Tôi đến vào lúc chạng vạng, thu dọn hành lý xong và sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân vào các vị trí trong phòng rồi đi ngủ. Ban đêm mưa to, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ầm ầm, nhìn thấy sau tấm rèm bị gió thổi tung, lờ mờ hiện ra một bóng người. Dường như đó là bóng dáng của một người đàn ông. Ban đầu tôi hoảng sợ nghĩ rằng có kẻ đột nhập vào nhà, nhưng quan sát một lúc, tôi nhận ra bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện. Là ảo giác sao? Tôi lặng lẽ nhìn một lúc, tôi rùng mình. Cơn gió này thật sự quá lạnh. Tôi xuống giường, đến bên cửa sổ đóng lại. Âm thanh bão tố bên ngoài lập tức nhỏ đi rất nhiều, bóng người kia cũng không xuất hiện trở lại nữa. Tôi tắt đèn, yên tâm ngủ tiếp. Sáng hôm sau thức dậy, ánh nắng… Tôi thậm chí còn chưa mang theo điện thoại.Cũng không có chìa khóa dự phòng.Đêm hôm khuya khoắt, không có bất cứ nơi nào để đi.Con quỷ kia, cuối cùng cũng có cơ hội đuổi tôi ra khỏi nhà.Nó không những không có đức của quỷ, mà còn giậu đổ bìm leo nữa chứ!Tôi dùng sức gõ cửa, gọi nó mở cửa cho tôi vào.Đương nhiên, nó sẽ không nói cho tôi vào là tôi được vào ngay, thế thì tôi sẽ khiến nó không được yên tĩnh.Tôi gõ cửa liên tục nửa tiếng, thì đột nhiên bên tai vang lên tiếng “kẽo kẹt” của một cánh cửa đang từ từ mở ra.Cánh cửa mở ra, lại là cánh cửa của căn hộ bên cạnh.Nếu quả thật tất cả các căn hộ ở đây đều dùng để đặt hũ tro cốt, thì căn phòng bên cạnh, chắc chắn cũng giống căn của tôi, đang có một con quỷ ở.Một bàn chân tái nhợt từ từ bước ra khỏi ngưỡng cửa, tôi nín thở, ánh mắt dần dần di chuyển lên trên.Hiện ra không phải một con quỷ đói hung thần ác sát như tôi tưởng tượng, mà là một nam thanh niên trông khá nghệ sĩ với mái tóc tết bím và bộ râu lún phún.Nếu không phải làn da anh ta quá trắng bệch, đôi mắt thì u ám đầy tử khí, hốc mắt trũng sâu với quầng thâm như úng nước, tôi suýt chút nữa đã nghĩ đây là một người sống.Anh ta đi đến trước mặt tôi, đồng thời, càng ngày càng nhiều quỷ hồn xuất hiện ở hành lang.Có quỷ hồn mở cửa trực tiếp bước ra, có quỷ hồn xuyên tường mà đi qua, có quỷ hồn từ trên trần nhà bay xuống, có quỷ hồn từng bước một đi lên từ cầu thang.Tôi hoảng sợ dựa vào cánh cửa, không biết họ định làm gì tôi.Nam thanh niên trông khá nghệ sĩ dẫn đầu tiến đến gần tôi hít hà, rồi nói: “Người sống à?”Một phụ nữ tầm 30 tuổi, vẻ ngoài chững chạc, nhíu mày: “Mấy ngày nay tôi cứ thấy nơi này không yên bình, hóa ra là cô ấy à.”Một ông lão lớn tuổi hiền hòa nói: “Cô bé, ai bảo cháu đến đây ở vậy? Có phải cháu bị lừa không?”Tôi vội vàng gật đầu: “Vâng, ông ơi, người môi giới nói chủ nhà đi nước ngoài nghỉ dưỡng, nhờ anh ta cho thuê căn phòng. Tôi vừa dọn đến, liền phát hiện, liền phát hiện...”Trước mặt những quỷ hồn đồng loại của con quỷ trong phòng, tôi không tiện nói thêm gì nữa.Những quỷ hồn xôn xao bàn tán, tức giận nói: “Chắc chắn là cái tên tiểu nhân đó có liên quan gì rồi!”“Đúng vậy đúng vậy, hắn ta cũng thật không phải thứ tốt!”“Mọi người còn nhớ không, năm ngoái con trai tôi đi công tác mấy tháng ở nơi khác, giao chìa khóa cho hắn ta trông coi, không mấy ngày sau hắn ta liền dẫn khách thuê vào ở!”“Cô bé này chắc chắn cũng bị hắn ta lừa! Tất cả các căn phòng ở đây đều là do người nhà chúng tôi mua để cho những người đã khuất như chúng tôi ở, ai lại cho thuê ra ngoài? Huống hồ, gia đình này cũng đâu có thiếu tiền.”Tôi nghe mà ngớ người ra, chẳng lẽ tôi thật sự bị người môi giới lừa sao?Con quỷ nam nghệ sĩ ở căn bên cạnh không nói gì, vẫn luôn quan sát tôi, tôi bị ánh mắt đó nhìn đến rợn cả da đầu.Con quỷ nam nghệ sĩ hỏi tôi: “Cô sắp chết phải không?”Nhất thời, tất cả đều im lặng như tờ, nam nữ già trẻ đều nhìn chằm chằm tôi.Tôi im lặng một lát, rồi gục đầu xuống nói rằng: “Tôi chỉ còn không đến nửa năm tuổi thọ.”Trong mắt quỷ ngự tỷ, có thêm một chút đồng tình dành cho tôi, giọng nói cũng thân thiện hơn nhiều: “Chẳng trách cô có thể thấy chúng tôi.”Quỷ ngự tỷ nhìn về phía cánh cửa sau lưng tôi và nói: “Tôi nghe tiếng cô gõ cửa rất lâu, có phải cô bị khóa ở bên ngoài không?”