Căn phòng này được trang trí nội thất rất hợp gu của tôi, thế nên tôi đã chốt ngay tại chỗ. Người môi giới dường như sợ tôi đổi ý, nên ngay trong ngày đã yêu cầu tôi thanh toán tiền đặt cọc, tiền thuê nhà và một khoản phí môi giới. Ngày hôm sau, tôi dọn đến căn phòng này. Tôi đến vào lúc chạng vạng, thu dọn hành lý xong và sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân vào các vị trí trong phòng rồi đi ngủ. Ban đêm mưa to, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ầm ầm, nhìn thấy sau tấm rèm bị gió thổi tung, lờ mờ hiện ra một bóng người. Dường như đó là bóng dáng của một người đàn ông. Ban đầu tôi hoảng sợ nghĩ rằng có kẻ đột nhập vào nhà, nhưng quan sát một lúc, tôi nhận ra bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện. Là ảo giác sao? Tôi lặng lẽ nhìn một lúc, tôi rùng mình. Cơn gió này thật sự quá lạnh. Tôi xuống giường, đến bên cửa sổ đóng lại. Âm thanh bão tố bên ngoài lập tức nhỏ đi rất nhiều, bóng người kia cũng không xuất hiện trở lại nữa. Tôi tắt đèn, yên tâm ngủ tiếp. Sáng hôm sau thức dậy, ánh nắng…
Chương 7
Yêu Đương Với Chàng Quỷ - Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTác giả: Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCăn phòng này được trang trí nội thất rất hợp gu của tôi, thế nên tôi đã chốt ngay tại chỗ. Người môi giới dường như sợ tôi đổi ý, nên ngay trong ngày đã yêu cầu tôi thanh toán tiền đặt cọc, tiền thuê nhà và một khoản phí môi giới. Ngày hôm sau, tôi dọn đến căn phòng này. Tôi đến vào lúc chạng vạng, thu dọn hành lý xong và sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân vào các vị trí trong phòng rồi đi ngủ. Ban đêm mưa to, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ầm ầm, nhìn thấy sau tấm rèm bị gió thổi tung, lờ mờ hiện ra một bóng người. Dường như đó là bóng dáng của một người đàn ông. Ban đầu tôi hoảng sợ nghĩ rằng có kẻ đột nhập vào nhà, nhưng quan sát một lúc, tôi nhận ra bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện. Là ảo giác sao? Tôi lặng lẽ nhìn một lúc, tôi rùng mình. Cơn gió này thật sự quá lạnh. Tôi xuống giường, đến bên cửa sổ đóng lại. Âm thanh bão tố bên ngoài lập tức nhỏ đi rất nhiều, bóng người kia cũng không xuất hiện trở lại nữa. Tôi tắt đèn, yên tâm ngủ tiếp. Sáng hôm sau thức dậy, ánh nắng… Tiếp xúc với loại nơi này, đại đa số mọi người đều cảm thấy xui xẻo, đàn chị phản ứng như vậy cũng là điều dễ hiểu.Tôi đi tàu điện ngầm về đến nhà, lần này tôi mang cho tên quỷ nam pudding dâu tây.Tôi đã tìm ra quy luật, tên quỷ nam rất thích đồ ngọt.Thật ra rất ít đàn ông thích đồ ngọt, anh ta như vậy làm tôi nhớ đến một người trong ký ức.Mở cửa, trong nhà trước sau như một vẫn là một sự tĩnh lặng như chết.Tôi bật đèn, nhìn thấy cửa phòng ngủ chính mở hé một khe.Tôi cảm thấy khó hiểu.Từ khi tôi dọn vào đến giờ, cánh cửa phòng ngủ chính này vẫn luôn khóa.Trước đây người môi giới nói ở đây có đồ dùng cá nhân của chủ nhà, dặn tôi không được đi vào.Vì cửa bị khóa, tôi vẫn luôn không có ý định đi vào.Bên trong khe cửa tối đen như mực, không thấy một tia ánh sáng, dường như đang âm thầm hấp dẫn tôi đi qua.Tôi cảm thấy tên quỷ nam hiện giờ chắc chắn đang ở bên trong.Tôi thay giày, đặt túi xuống, để pudding dâu tây lên bàn.Tôi nói với căn phòng đó: “Tôi mang đồ ăn ngon cho anh này.”Mấy ngày qua, tôi càng ngày càng tò mò về hắn.Dừng lại một chút, tôi từng bước đi về phía phòng ngủ chính.Đứng ở cửa, tôi liếc mắt một cái đã nhìn thấy một bức ảnh cưới trên đầu giường.Trên ảnh, cô dâu chú rể mặc váy cưới và âu phục, chỉ nhìn vóc dáng thôi đã thấy hai người tuyệt đối là một đôi trai tài gái sắc.Nhưng khuôn mặt của họ lại bị phủ bởi hai mảng cháy xém, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ ban đầu.Đúng lúc tôi đang do dự có nên đi vào hay không, đột nhiên một chai rượu "cọc cọc" lăn đến dưới chân tôi.Tôi sợ đến mức giật nảy mình, chần chừ một lát, rồi cúi người nhặt lên.Đây là chai rượu vang ngọt hoa hồng tôi mua online lần trước, lại bị anh ta uống rồi sao?Độ cồn của chai rượu này không thấp đâu...Tôi đang tự hỏi quỷ uống rượu có say không, bất chợt bị tiếng "thịch thịch thịch" va đập từ tủ quần áo thu hút sự chú ý.Trong tủ quần áo có thứ gì đó.Anh ta gõ một lát, rồi bắt đầu va đập dữ dội, khiến chiếc tủ không ngừng rung lắc, dường như sắp tan tành đến nơi.Tôi cảm giác hẳn là anh ta bị nhốt bên trong.Trong lúc nhất thời không biết lấy đâu ra gan, tôi đi tới, mở tủ.Thế mà lại không nhìn thấy anh ta.Tủ quần áo treo đầy quần áo, có cả đồ của đàn ông lẫn phụ nữ. Tôi cúi đầu, nhìn thấy ở dưới đáy tủ có đặt một chiếc hũ tro cốt.Mấy ngày nay tôi vẫn luôn tò mò chiếc hũ tro cốt đó đặt ở đâu, hóa ra lại ở trong tủ quần áo.Chắc là người môi giới đặt vào.Khóa căn phòng này lại chắc cũng là để tôi không phát hiện ra.Tôi chuẩn bị đóng cửa tủ lại, khóe mắt chú ý tới hai bộ áo cưới long phụng mặc trong hôn lễ.Trên áo thêu đầy chỉ vàng, chất liệu lụa bóng bẩy xen lẫn giữa những bộ quần áo hằng ngày, vô cùng nổi bật.Tôi từng ảo tưởng về dáng vẻ của mình khi kết hôn, rất muốn có được một bộ hỷ phục phong cách Trung Hoa xinh đẹp như vậy.Mặc dù biết chạm vào đồ của người khác là không tốt, nhưng tôi vẫn không kìm được mà lấy bộ hỷ phục xuống, muốn nhìn một cái rồi đặt lại.Bộ hỷ phục này, trên nền vải lụa đỏ thêu rồng phượng bằng chỉ vàng bạc, ngay cả nút cài vạt áo cũng là ngọc trai.Đây chính là bộ hỷ phục trong mơ của tôi.Nhưng tôi sắp chết rồi, đời này là không thể nào mặc được.Tôi thất vọng thở dài, cẩn thận treo quần áo lại.
Tiếp xúc với loại nơi này, đại đa số mọi người đều cảm thấy xui xẻo, đàn chị phản ứng như vậy cũng là điều dễ hiểu.
Tôi đi tàu điện ngầm về đến nhà, lần này tôi mang cho tên quỷ nam pudding dâu tây.
Tôi đã tìm ra quy luật, tên quỷ nam rất thích đồ ngọt.
Thật ra rất ít đàn ông thích đồ ngọt, anh ta như vậy làm tôi nhớ đến một người trong ký ức.
Mở cửa, trong nhà trước sau như một vẫn là một sự tĩnh lặng như chết.
Tôi bật đèn, nhìn thấy cửa phòng ngủ chính mở hé một khe.
Tôi cảm thấy khó hiểu.
Từ khi tôi dọn vào đến giờ, cánh cửa phòng ngủ chính này vẫn luôn khóa.
Trước đây người môi giới nói ở đây có đồ dùng cá nhân của chủ nhà, dặn tôi không được đi vào.
Vì cửa bị khóa, tôi vẫn luôn không có ý định đi vào.
Bên trong khe cửa tối đen như mực, không thấy một tia ánh sáng, dường như đang âm thầm hấp dẫn tôi đi qua.
Tôi cảm thấy tên quỷ nam hiện giờ chắc chắn đang ở bên trong.
Tôi thay giày, đặt túi xuống, để pudding dâu tây lên bàn.
Tôi nói với căn phòng đó: “Tôi mang đồ ăn ngon cho anh này.”
Mấy ngày qua, tôi càng ngày càng tò mò về hắn.
Dừng lại một chút, tôi từng bước đi về phía phòng ngủ chính.
Đứng ở cửa, tôi liếc mắt một cái đã nhìn thấy một bức ảnh cưới trên đầu giường.
Trên ảnh, cô dâu chú rể mặc váy cưới và âu phục, chỉ nhìn vóc dáng thôi đã thấy hai người tuyệt đối là một đôi trai tài gái sắc.
Nhưng khuôn mặt của họ lại bị phủ bởi hai mảng cháy xém, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ ban đầu.
Đúng lúc tôi đang do dự có nên đi vào hay không, đột nhiên một chai rượu "cọc cọc" lăn đến dưới chân tôi.
Tôi sợ đến mức giật nảy mình, chần chừ một lát, rồi cúi người nhặt lên.
Đây là chai rượu vang ngọt hoa hồng tôi mua online lần trước, lại bị anh ta uống rồi sao?
Độ cồn của chai rượu này không thấp đâu...
Tôi đang tự hỏi quỷ uống rượu có say không, bất chợt bị tiếng "thịch thịch thịch" va đập từ tủ quần áo thu hút sự chú ý.
Trong tủ quần áo có thứ gì đó.
Anh ta gõ một lát, rồi bắt đầu va đập dữ dội, khiến chiếc tủ không ngừng rung lắc, dường như sắp tan tành đến nơi.
Tôi cảm giác hẳn là anh ta bị nhốt bên trong.
Trong lúc nhất thời không biết lấy đâu ra gan, tôi đi tới, mở tủ.
Thế mà lại không nhìn thấy anh ta.
Tủ quần áo treo đầy quần áo, có cả đồ của đàn ông lẫn phụ nữ.
Tôi cúi đầu, nhìn thấy ở dưới đáy tủ có đặt một chiếc hũ tro cốt.
Mấy ngày nay tôi vẫn luôn tò mò chiếc hũ tro cốt đó đặt ở đâu, hóa ra lại ở trong tủ quần áo.
Chắc là người môi giới đặt vào.
Khóa căn phòng này lại chắc cũng là để tôi không phát hiện ra.
Tôi chuẩn bị đóng cửa tủ lại, khóe mắt chú ý tới hai bộ áo cưới long phụng mặc trong hôn lễ.
Trên áo thêu đầy chỉ vàng, chất liệu lụa bóng bẩy xen lẫn giữa những bộ quần áo hằng ngày, vô cùng nổi bật.
Tôi từng ảo tưởng về dáng vẻ của mình khi kết hôn, rất muốn có được một bộ hỷ phục phong cách Trung Hoa xinh đẹp như vậy.
Mặc dù biết chạm vào đồ của người khác là không tốt, nhưng tôi vẫn không kìm được mà lấy bộ hỷ phục xuống, muốn nhìn một cái rồi đặt lại.
Bộ hỷ phục này, trên nền vải lụa đỏ thêu rồng phượng bằng chỉ vàng bạc, ngay cả nút cài vạt áo cũng là ngọc trai.
Đây chính là bộ hỷ phục trong mơ của tôi.
Nhưng tôi sắp chết rồi, đời này là không thể nào mặc được.
Tôi thất vọng thở dài, cẩn thận treo quần áo lại.
Yêu Đương Với Chàng Quỷ - Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTác giả: Hảo Vận Nguyên Tiêu ThangTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCăn phòng này được trang trí nội thất rất hợp gu của tôi, thế nên tôi đã chốt ngay tại chỗ. Người môi giới dường như sợ tôi đổi ý, nên ngay trong ngày đã yêu cầu tôi thanh toán tiền đặt cọc, tiền thuê nhà và một khoản phí môi giới. Ngày hôm sau, tôi dọn đến căn phòng này. Tôi đến vào lúc chạng vạng, thu dọn hành lý xong và sắp xếp đồ dùng sinh hoạt cá nhân vào các vị trí trong phòng rồi đi ngủ. Ban đêm mưa to, tôi giật mình tỉnh giấc bởi tiếng sấm chớp ầm ầm, nhìn thấy sau tấm rèm bị gió thổi tung, lờ mờ hiện ra một bóng người. Dường như đó là bóng dáng của một người đàn ông. Ban đầu tôi hoảng sợ nghĩ rằng có kẻ đột nhập vào nhà, nhưng quan sát một lúc, tôi nhận ra bóng dáng ấy lúc ẩn lúc hiện. Là ảo giác sao? Tôi lặng lẽ nhìn một lúc, tôi rùng mình. Cơn gió này thật sự quá lạnh. Tôi xuống giường, đến bên cửa sổ đóng lại. Âm thanh bão tố bên ngoài lập tức nhỏ đi rất nhiều, bóng người kia cũng không xuất hiện trở lại nữa. Tôi tắt đèn, yên tâm ngủ tiếp. Sáng hôm sau thức dậy, ánh nắng… Tiếp xúc với loại nơi này, đại đa số mọi người đều cảm thấy xui xẻo, đàn chị phản ứng như vậy cũng là điều dễ hiểu.Tôi đi tàu điện ngầm về đến nhà, lần này tôi mang cho tên quỷ nam pudding dâu tây.Tôi đã tìm ra quy luật, tên quỷ nam rất thích đồ ngọt.Thật ra rất ít đàn ông thích đồ ngọt, anh ta như vậy làm tôi nhớ đến một người trong ký ức.Mở cửa, trong nhà trước sau như một vẫn là một sự tĩnh lặng như chết.Tôi bật đèn, nhìn thấy cửa phòng ngủ chính mở hé một khe.Tôi cảm thấy khó hiểu.Từ khi tôi dọn vào đến giờ, cánh cửa phòng ngủ chính này vẫn luôn khóa.Trước đây người môi giới nói ở đây có đồ dùng cá nhân của chủ nhà, dặn tôi không được đi vào.Vì cửa bị khóa, tôi vẫn luôn không có ý định đi vào.Bên trong khe cửa tối đen như mực, không thấy một tia ánh sáng, dường như đang âm thầm hấp dẫn tôi đi qua.Tôi cảm thấy tên quỷ nam hiện giờ chắc chắn đang ở bên trong.Tôi thay giày, đặt túi xuống, để pudding dâu tây lên bàn.Tôi nói với căn phòng đó: “Tôi mang đồ ăn ngon cho anh này.”Mấy ngày qua, tôi càng ngày càng tò mò về hắn.Dừng lại một chút, tôi từng bước đi về phía phòng ngủ chính.Đứng ở cửa, tôi liếc mắt một cái đã nhìn thấy một bức ảnh cưới trên đầu giường.Trên ảnh, cô dâu chú rể mặc váy cưới và âu phục, chỉ nhìn vóc dáng thôi đã thấy hai người tuyệt đối là một đôi trai tài gái sắc.Nhưng khuôn mặt của họ lại bị phủ bởi hai mảng cháy xém, hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ ban đầu.Đúng lúc tôi đang do dự có nên đi vào hay không, đột nhiên một chai rượu "cọc cọc" lăn đến dưới chân tôi.Tôi sợ đến mức giật nảy mình, chần chừ một lát, rồi cúi người nhặt lên.Đây là chai rượu vang ngọt hoa hồng tôi mua online lần trước, lại bị anh ta uống rồi sao?Độ cồn của chai rượu này không thấp đâu...Tôi đang tự hỏi quỷ uống rượu có say không, bất chợt bị tiếng "thịch thịch thịch" va đập từ tủ quần áo thu hút sự chú ý.Trong tủ quần áo có thứ gì đó.Anh ta gõ một lát, rồi bắt đầu va đập dữ dội, khiến chiếc tủ không ngừng rung lắc, dường như sắp tan tành đến nơi.Tôi cảm giác hẳn là anh ta bị nhốt bên trong.Trong lúc nhất thời không biết lấy đâu ra gan, tôi đi tới, mở tủ.Thế mà lại không nhìn thấy anh ta.Tủ quần áo treo đầy quần áo, có cả đồ của đàn ông lẫn phụ nữ. Tôi cúi đầu, nhìn thấy ở dưới đáy tủ có đặt một chiếc hũ tro cốt.Mấy ngày nay tôi vẫn luôn tò mò chiếc hũ tro cốt đó đặt ở đâu, hóa ra lại ở trong tủ quần áo.Chắc là người môi giới đặt vào.Khóa căn phòng này lại chắc cũng là để tôi không phát hiện ra.Tôi chuẩn bị đóng cửa tủ lại, khóe mắt chú ý tới hai bộ áo cưới long phụng mặc trong hôn lễ.Trên áo thêu đầy chỉ vàng, chất liệu lụa bóng bẩy xen lẫn giữa những bộ quần áo hằng ngày, vô cùng nổi bật.Tôi từng ảo tưởng về dáng vẻ của mình khi kết hôn, rất muốn có được một bộ hỷ phục phong cách Trung Hoa xinh đẹp như vậy.Mặc dù biết chạm vào đồ của người khác là không tốt, nhưng tôi vẫn không kìm được mà lấy bộ hỷ phục xuống, muốn nhìn một cái rồi đặt lại.Bộ hỷ phục này, trên nền vải lụa đỏ thêu rồng phượng bằng chỉ vàng bạc, ngay cả nút cài vạt áo cũng là ngọc trai.Đây chính là bộ hỷ phục trong mơ của tôi.Nhưng tôi sắp chết rồi, đời này là không thể nào mặc được.Tôi thất vọng thở dài, cẩn thận treo quần áo lại.