“Gương mặt nhị tiểu thư sưng húp cả lên rồi, đại tiểu thư ra tay thật là tàn nhẫn...” Trong cơn mê man, ta bất giác đưa tay lên khẽ xoa bụng. Thẩm Vân Dao lúc này đang ngã sõng soài trên nền đá xanh lạnh lẽo, gò má bên trái in hằn dấu năm ngón tay của ta. “Đại tỷ, người nhất quyết muốn hủy hoại dung nhan của muội thì mới hả lòng hả dạ hay sao?” Ả ngẩng cao chiếc cổ trắng ngần, cố tình để lộ sợi dây chuyền ngọc trai mà Tiêu Tử Húc đã tặng. Trong đôi mắt đang mở to đầy vẻ kinh hoàng của ả, ta từ từ giơ cao cánh tay phải của mình lên. Bốp! Bốp! Hai cái tát lần này, ta đã dùng trọn mười phần sức lực, mạnh đến độ cây trâm vàng cài đóa hải đường trên mái tóc ả cũng bị đánh văng ra xa. “Nếu đã muốn đóng kịch làm người bị hại,” Ta khẽ xoay cổ tay đã hơi tê mỏi, rồi cúi xuống nhặt lấy cây trâm kia. “Vậy thì phải diễn cho thật đạt.” Khi mũi trâm sắc nhọn lướt nhẹ qua gò má bên phải vẫn còn nguyên vẹn của ả, một tiếng thét chói tai thảm thiết vang lên, làm cho những đóa hải đường trong sân cũng…

Chương 23

Ác Nữ Tái Sinh - Vương Hảo HảoTác giả: Vương Hảo HảoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Gương mặt nhị tiểu thư sưng húp cả lên rồi, đại tiểu thư ra tay thật là tàn nhẫn...” Trong cơn mê man, ta bất giác đưa tay lên khẽ xoa bụng. Thẩm Vân Dao lúc này đang ngã sõng soài trên nền đá xanh lạnh lẽo, gò má bên trái in hằn dấu năm ngón tay của ta. “Đại tỷ, người nhất quyết muốn hủy hoại dung nhan của muội thì mới hả lòng hả dạ hay sao?” Ả ngẩng cao chiếc cổ trắng ngần, cố tình để lộ sợi dây chuyền ngọc trai mà Tiêu Tử Húc đã tặng. Trong đôi mắt đang mở to đầy vẻ kinh hoàng của ả, ta từ từ giơ cao cánh tay phải của mình lên. Bốp! Bốp! Hai cái tát lần này, ta đã dùng trọn mười phần sức lực, mạnh đến độ cây trâm vàng cài đóa hải đường trên mái tóc ả cũng bị đánh văng ra xa. “Nếu đã muốn đóng kịch làm người bị hại,” Ta khẽ xoay cổ tay đã hơi tê mỏi, rồi cúi xuống nhặt lấy cây trâm kia. “Vậy thì phải diễn cho thật đạt.” Khi mũi trâm sắc nhọn lướt nhẹ qua gò má bên phải vẫn còn nguyên vẹn của ả, một tiếng thét chói tai thảm thiết vang lên, làm cho những đóa hải đường trong sân cũng… Tiêu Tử Húc cũng bị mấy gã gia đinh có thân hình vạm vỡ giữ chặt lấy không cho cử động.Hắn ra sức mà giãy giụa một cách vô cùng kịch liệt, thế nhưng tất cả đều là vô ích, cuối cùng cũng chỉ có thể bị người ta áp giải mà rời khỏi hiện trường của buổi lễ.Những tên gia đinh làm theo như mệnh lệnh đã được truyền xuống, nhốt hắn vào trong một gian nhà kho cũ kỹ, hẻo lánh ở trong phủ, rồi lại cắt cử thêm người để canh gác một cách vô cùng nghiêm ngặt.Vào lúc này, đôi mắt của Thẩm Vân Hàn đã đỏ ngầu lên như máu, hắn giơ thẳng tay lên mà chỉ thẳng vào mặt của ta, rồi gào thét lên rằng:“Là ngươi đã làm ra chuyện này, có đúng không!Nhất định chính là ngươi!Ngươi cứ nhất quyết phải khiến cho cái gia đình này không được một ngày yên ổn thì mới hả lòng hả dạ hay sao!”Ta ngẩng cao đầu lên, rồi nhìn thẳng vào trong đôi mắt của hắn, từng chữ một được thốt ra một cách rõ ràng, mạch lạc:“Vị huynh trưởng tốt của ta ơi, rốt cuộc là ai đã khiến cho cái gia đình này phải lâm vào cảnh bất an, hỗn loạn như ngày hôm nay, lẽ nào trong lòng huynh lại thực sự không rõ hay sao?”“Thay vì cứ phí công tốn sức mà đứng đây để chỉ trích ta, chi bằng huynh hãy thử suy nghĩ xem nên phải dọn dẹp cái mớ hỗn độn mà Thẩm Vân Dao và Tiêu Tử Húc đã để lại như thế nào đi thì hơn.”Phụ thân của ta sau một hồi mê man thì cũng đã lờ mờ tỉnh lại, ông cố gắng chống đỡ lấy thân thể yếu ớt của mình, rồi cho người mang Thẩm Vân Dao ra ngoài đại sảnh!Bên trong đại sảnh, ánh nến khẽ lay động chập chờn, bầu không khí lúc này nặng nề, đè nén đến mức khiến cho người ta cảm thấy gần như nghẹt thở.Thẩm Vân Dao vẫn còn đang cố gắng định bụng sẽ giãy giụa trong một sự vô vọng đến cùng cực, ả ta chỉ tay thẳng về phía của ta, rồi gào khóc một cách thảm thiết:“Thưa phụ thân, chính là tỷ tỷ đã ghen ghét với tình cảm chân thành, sâu đậm giữa nhi nữ và Tiêu công tử, cho nên mới cố tình bày mưu hãm hại chúng con, mục đích là để cho chúng con phải mất hết mặt mũi ngay trong buổi lễ cập kê của tỷ ấy, đồng thời phá hủy đi thanh danh trong sạch của nhi nữ!”“Thưa phụ thân, người nhất định phải đứng ra làm chủ cho nhi nữ!Thật tội nghiệp cho mẫu thân của nhi nữ quá, nếu như bà ấy mà vẫn còn sống ở trên đời này, thì nhất định sẽ đứng ra để mà che chở, bảo vệ cho nhi nữ rồi...”Ta khẽ bật cười một cách lạnh lẽo:“Thưa phụ thân, nếu như Tiêu công tử và muội muội đây quả thực có tình cảm sâu đậm đến như thế, mà muội ấy thì lại đang cảm thấy tủi thân, ấm ức đến nhường này, chi bằng chúng ta hãy cứ thành toàn cho bọn họ luôn đi.Để cho họ sớm ngày được thành thân với nhau, như vậy cũng là một cách tiện lợi để mà bịt miệng của thiên hạ lại đấy ạ.”Thẩm Vân Hàn tức giận xông thẳng đến trước mặt của ta, rồi lớn tiếng quát lên rằng:“Ngươi đừng có mà giả nhân giả nghĩa, giả vờ giả vịt ở đây nữa!Rõ ràng chính là ngươi đã bày ra kế hoạch này từ trước, cố tình dụ dỗ Vân Dao đến cái khu viện đó.”“Chắc chắn là ngươi đã biết rõ Tiêu Tử Húc đang ở đó, ngươi chỉ chờ cho bọn họ làm trò cười cho thiên hạ để mà bôi nhọ thanh danh của Thẩm gia chúng ta mà thôi!”Ngay lúc ấy, vị quản gia vội vã bước vào để bẩm báo rằng:Ở trong chiếc lò hương tại Lê Thương viện quả thực đã phát hiện ra có chứa xuân dược.

Tiêu Tử Húc cũng bị mấy gã gia đinh có thân hình vạm vỡ giữ chặt lấy không cho cử động.

Hắn ra sức mà giãy giụa một cách vô cùng kịch liệt, thế nhưng tất cả đều là vô ích, cuối cùng cũng chỉ có thể bị người ta áp giải mà rời khỏi hiện trường của buổi lễ.

Những tên gia đinh làm theo như mệnh lệnh đã được truyền xuống, nhốt hắn vào trong một gian nhà kho cũ kỹ, hẻo lánh ở trong phủ, rồi lại cắt cử thêm người để canh gác một cách vô cùng nghiêm ngặt.

Vào lúc này, đôi mắt của Thẩm Vân Hàn đã đỏ ngầu lên như máu, hắn giơ thẳng tay lên mà chỉ thẳng vào mặt của ta, rồi gào thét lên rằng:

“Là ngươi đã làm ra chuyện này, có đúng không!

Nhất định chính là ngươi!

Ngươi cứ nhất quyết phải khiến cho cái gia đình này không được một ngày yên ổn thì mới hả lòng hả dạ hay sao!”

Ta ngẩng cao đầu lên, rồi nhìn thẳng vào trong đôi mắt của hắn, từng chữ một được thốt ra một cách rõ ràng, mạch lạc:

“Vị huynh trưởng tốt của ta ơi, rốt cuộc là ai đã khiến cho cái gia đình này phải lâm vào cảnh bất an, hỗn loạn như ngày hôm nay, lẽ nào trong lòng huynh lại thực sự không rõ hay sao?”

“Thay vì cứ phí công tốn sức mà đứng đây để chỉ trích ta, chi bằng huynh hãy thử suy nghĩ xem nên phải dọn dẹp cái mớ hỗn độn mà Thẩm Vân Dao và Tiêu Tử Húc đã để lại như thế nào đi thì hơn.”

Phụ thân của ta sau một hồi mê man thì cũng đã lờ mờ tỉnh lại, ông cố gắng chống đỡ lấy thân thể yếu ớt của mình, rồi cho người mang Thẩm Vân Dao ra ngoài đại sảnh!

Bên trong đại sảnh, ánh nến khẽ lay động chập chờn, bầu không khí lúc này nặng nề, đè nén đến mức khiến cho người ta cảm thấy gần như nghẹt thở.

Thẩm Vân Dao vẫn còn đang cố gắng định bụng sẽ giãy giụa trong một sự vô vọng đến cùng cực, ả ta chỉ tay thẳng về phía của ta, rồi gào khóc một cách thảm thiết:

“Thưa phụ thân, chính là tỷ tỷ đã ghen ghét với tình cảm chân thành, sâu đậm giữa nhi nữ và Tiêu công tử, cho nên mới cố tình bày mưu hãm hại chúng con, mục đích là để cho chúng con phải mất hết mặt mũi ngay trong buổi lễ cập kê của tỷ ấy, đồng thời phá hủy đi thanh danh trong sạch của nhi nữ!”

“Thưa phụ thân, người nhất định phải đứng ra làm chủ cho nhi nữ!

Thật tội nghiệp cho mẫu thân của nhi nữ quá, nếu như bà ấy mà vẫn còn sống ở trên đời này, thì nhất định sẽ đứng ra để mà che chở, bảo vệ cho nhi nữ rồi...”

Ta khẽ bật cười một cách lạnh lẽo:

“Thưa phụ thân, nếu như Tiêu công tử và muội muội đây quả thực có tình cảm sâu đậm đến như thế, mà muội ấy thì lại đang cảm thấy tủi thân, ấm ức đến nhường này, chi bằng chúng ta hãy cứ thành toàn cho bọn họ luôn đi.

Để cho họ sớm ngày được thành thân với nhau, như vậy cũng là một cách tiện lợi để mà bịt miệng của thiên hạ lại đấy ạ.”

Thẩm Vân Hàn tức giận xông thẳng đến trước mặt của ta, rồi lớn tiếng quát lên rằng:

“Ngươi đừng có mà giả nhân giả nghĩa, giả vờ giả vịt ở đây nữa!

Rõ ràng chính là ngươi đã bày ra kế hoạch này từ trước, cố tình dụ dỗ Vân Dao đến cái khu viện đó.”

“Chắc chắn là ngươi đã biết rõ Tiêu Tử Húc đang ở đó, ngươi chỉ chờ cho bọn họ làm trò cười cho thiên hạ để mà bôi nhọ thanh danh của Thẩm gia chúng ta mà thôi!”

Ngay lúc ấy, vị quản gia vội vã bước vào để bẩm báo rằng:

Ở trong chiếc lò hương tại Lê Thương viện quả thực đã phát hiện ra có chứa xuân dược.

Ác Nữ Tái Sinh - Vương Hảo HảoTác giả: Vương Hảo HảoTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh“Gương mặt nhị tiểu thư sưng húp cả lên rồi, đại tiểu thư ra tay thật là tàn nhẫn...” Trong cơn mê man, ta bất giác đưa tay lên khẽ xoa bụng. Thẩm Vân Dao lúc này đang ngã sõng soài trên nền đá xanh lạnh lẽo, gò má bên trái in hằn dấu năm ngón tay của ta. “Đại tỷ, người nhất quyết muốn hủy hoại dung nhan của muội thì mới hả lòng hả dạ hay sao?” Ả ngẩng cao chiếc cổ trắng ngần, cố tình để lộ sợi dây chuyền ngọc trai mà Tiêu Tử Húc đã tặng. Trong đôi mắt đang mở to đầy vẻ kinh hoàng của ả, ta từ từ giơ cao cánh tay phải của mình lên. Bốp! Bốp! Hai cái tát lần này, ta đã dùng trọn mười phần sức lực, mạnh đến độ cây trâm vàng cài đóa hải đường trên mái tóc ả cũng bị đánh văng ra xa. “Nếu đã muốn đóng kịch làm người bị hại,” Ta khẽ xoay cổ tay đã hơi tê mỏi, rồi cúi xuống nhặt lấy cây trâm kia. “Vậy thì phải diễn cho thật đạt.” Khi mũi trâm sắc nhọn lướt nhẹ qua gò má bên phải vẫn còn nguyên vẹn của ả, một tiếng thét chói tai thảm thiết vang lên, làm cho những đóa hải đường trong sân cũng… Tiêu Tử Húc cũng bị mấy gã gia đinh có thân hình vạm vỡ giữ chặt lấy không cho cử động.Hắn ra sức mà giãy giụa một cách vô cùng kịch liệt, thế nhưng tất cả đều là vô ích, cuối cùng cũng chỉ có thể bị người ta áp giải mà rời khỏi hiện trường của buổi lễ.Những tên gia đinh làm theo như mệnh lệnh đã được truyền xuống, nhốt hắn vào trong một gian nhà kho cũ kỹ, hẻo lánh ở trong phủ, rồi lại cắt cử thêm người để canh gác một cách vô cùng nghiêm ngặt.Vào lúc này, đôi mắt của Thẩm Vân Hàn đã đỏ ngầu lên như máu, hắn giơ thẳng tay lên mà chỉ thẳng vào mặt của ta, rồi gào thét lên rằng:“Là ngươi đã làm ra chuyện này, có đúng không!Nhất định chính là ngươi!Ngươi cứ nhất quyết phải khiến cho cái gia đình này không được một ngày yên ổn thì mới hả lòng hả dạ hay sao!”Ta ngẩng cao đầu lên, rồi nhìn thẳng vào trong đôi mắt của hắn, từng chữ một được thốt ra một cách rõ ràng, mạch lạc:“Vị huynh trưởng tốt của ta ơi, rốt cuộc là ai đã khiến cho cái gia đình này phải lâm vào cảnh bất an, hỗn loạn như ngày hôm nay, lẽ nào trong lòng huynh lại thực sự không rõ hay sao?”“Thay vì cứ phí công tốn sức mà đứng đây để chỉ trích ta, chi bằng huynh hãy thử suy nghĩ xem nên phải dọn dẹp cái mớ hỗn độn mà Thẩm Vân Dao và Tiêu Tử Húc đã để lại như thế nào đi thì hơn.”Phụ thân của ta sau một hồi mê man thì cũng đã lờ mờ tỉnh lại, ông cố gắng chống đỡ lấy thân thể yếu ớt của mình, rồi cho người mang Thẩm Vân Dao ra ngoài đại sảnh!Bên trong đại sảnh, ánh nến khẽ lay động chập chờn, bầu không khí lúc này nặng nề, đè nén đến mức khiến cho người ta cảm thấy gần như nghẹt thở.Thẩm Vân Dao vẫn còn đang cố gắng định bụng sẽ giãy giụa trong một sự vô vọng đến cùng cực, ả ta chỉ tay thẳng về phía của ta, rồi gào khóc một cách thảm thiết:“Thưa phụ thân, chính là tỷ tỷ đã ghen ghét với tình cảm chân thành, sâu đậm giữa nhi nữ và Tiêu công tử, cho nên mới cố tình bày mưu hãm hại chúng con, mục đích là để cho chúng con phải mất hết mặt mũi ngay trong buổi lễ cập kê của tỷ ấy, đồng thời phá hủy đi thanh danh trong sạch của nhi nữ!”“Thưa phụ thân, người nhất định phải đứng ra làm chủ cho nhi nữ!Thật tội nghiệp cho mẫu thân của nhi nữ quá, nếu như bà ấy mà vẫn còn sống ở trên đời này, thì nhất định sẽ đứng ra để mà che chở, bảo vệ cho nhi nữ rồi...”Ta khẽ bật cười một cách lạnh lẽo:“Thưa phụ thân, nếu như Tiêu công tử và muội muội đây quả thực có tình cảm sâu đậm đến như thế, mà muội ấy thì lại đang cảm thấy tủi thân, ấm ức đến nhường này, chi bằng chúng ta hãy cứ thành toàn cho bọn họ luôn đi.Để cho họ sớm ngày được thành thân với nhau, như vậy cũng là một cách tiện lợi để mà bịt miệng của thiên hạ lại đấy ạ.”Thẩm Vân Hàn tức giận xông thẳng đến trước mặt của ta, rồi lớn tiếng quát lên rằng:“Ngươi đừng có mà giả nhân giả nghĩa, giả vờ giả vịt ở đây nữa!Rõ ràng chính là ngươi đã bày ra kế hoạch này từ trước, cố tình dụ dỗ Vân Dao đến cái khu viện đó.”“Chắc chắn là ngươi đã biết rõ Tiêu Tử Húc đang ở đó, ngươi chỉ chờ cho bọn họ làm trò cười cho thiên hạ để mà bôi nhọ thanh danh của Thẩm gia chúng ta mà thôi!”Ngay lúc ấy, vị quản gia vội vã bước vào để bẩm báo rằng:Ở trong chiếc lò hương tại Lê Thương viện quả thực đã phát hiện ra có chứa xuân dược.

Chương 23