Tác giả:

Cuối tháng ba ở Ninh Ba, mấy hôm trước là rét nàng bân, trời lạnh đến mức làm người run lẩy bẩy, hai ngày nay thời tiết trở nên nóng hơn, như nhảy vọt qua ngày xuân, trực tiếp vào đầu mùa hè.   Với kiểu thời tiết này, hiển nhiên là mặc những chiếc áo dài cao cổ sẽ khiến người cảm thấy nóng nực, mấy bộ trang phục mùa xuân năm ngoái lại trở thành lỗi thời, không thịnh hành với nữ quyến đại trạch nhà họ Tống.   Không có trang phục mặc, các vị nữ quyến mới nhớ đến hai vị thợ may trong nhà năm nay làm sao vậy? tại sao trong chưa làm xong trang phục mùa đông?   Tam Di Thái nhà họ Tống là người đầu tiên không thể chịu đựng được, vội vàng đi tìm thợ may. Lão gia sắp trở về rồi, sườn xám còn chưa may xong, đến lúc đó bà ta phải mặc cái gì đi gặp lão gia đây?   Tam Di Thái đang đi dưới mái hiên, gặp được Đại thiếu phu nhân nhà họ Tống dẫn nha hoàn đi tới.   Vị đại thiếu phu nhân này có khuôn mặt trái xoan, đôi mắt hạnh sáng ngời, long lanh như nước, làn da trắng hồng, không cần đánh phấn cũng…

Chương 47

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu NhânTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCuối tháng ba ở Ninh Ba, mấy hôm trước là rét nàng bân, trời lạnh đến mức làm người run lẩy bẩy, hai ngày nay thời tiết trở nên nóng hơn, như nhảy vọt qua ngày xuân, trực tiếp vào đầu mùa hè.   Với kiểu thời tiết này, hiển nhiên là mặc những chiếc áo dài cao cổ sẽ khiến người cảm thấy nóng nực, mấy bộ trang phục mùa xuân năm ngoái lại trở thành lỗi thời, không thịnh hành với nữ quyến đại trạch nhà họ Tống.   Không có trang phục mặc, các vị nữ quyến mới nhớ đến hai vị thợ may trong nhà năm nay làm sao vậy? tại sao trong chưa làm xong trang phục mùa đông?   Tam Di Thái nhà họ Tống là người đầu tiên không thể chịu đựng được, vội vàng đi tìm thợ may. Lão gia sắp trở về rồi, sườn xám còn chưa may xong, đến lúc đó bà ta phải mặc cái gì đi gặp lão gia đây?   Tam Di Thái đang đi dưới mái hiên, gặp được Đại thiếu phu nhân nhà họ Tống dẫn nha hoàn đi tới.   Vị đại thiếu phu nhân này có khuôn mặt trái xoan, đôi mắt hạnh sáng ngời, long lanh như nước, làn da trắng hồng, không cần đánh phấn cũng… Nói về bộ phận đại lý máy dệt, Bob đang báo cáo, Tần Du chăm chú lắng nghe: "Bên phía Hải Đông, nhà máy bông và nhà máy in nhuộm đã được xây dựng thêm. Về máy dệt của họ, chúng ta vẫn còn khả năng thu mau rất lớn. Nhưng máy in không phải là điểm mạnh của chúng ta. Tôi đoán họ sẽ sử dụng máy Andrew từ Hà Lan hoặc họ có thể trực tiếp sử dụng máy Heidelberg. Dù sao máy in của Cohen vẫn là một thương hiệu mới. Như bà đã biết, chúng tôi đã liên lạc với họ nhiều lần, họ cũng có những băn khoăn. Lần này Josh đến, không có hẹn trước với Steven. Hôm qua tôi đã liên lạc với nhà máy in nhuộm Hải Đông và nói rằng Steven đang ở Hán Khẩu, không có thời gian gặp mặt."Phu nhân Smith hỏi: "Không có có hỏi qua trước sau? Không biết lịch trình của Steven sao?""Tôi nghe từ những người bên phía Hải Đông nói, Steven đột ngột sắp xếp đi Hán Khẩu."Steven ở nhà máy in nhuộm Hải Đông đang ở Hán Khẩu này chính là Tống Thư Ngạn, Tần Du chỉ có thể nói rằng thế giới thật là nhỏ."Hỏi lại đi. Ngay cả trước đây có Josh ở đây, chúng ta vẫn thiếu người có thể phiên dịch chính xác, bây giờ có Yolanda, vẫn là hy vọng Josh có thể gặp mặt Steven để trao đổi." Phu nhân Smith nói."Madam, tôi muốn tổ chức một cuộc họp để thảo luận về ưu điểm và nhược điểm của ba nhãn hiệu chúng ta vừa nêu ra. Đứng ở góc độ khách hàng, nếu họ sử dụng thương hiệu mới này, họ sẽ làm gì, họ có bất kỳ băn khoăn nào không? Sau khi thảo luận xong, chúng ta sẽ quyết định cách liên lạc với Steven. Nếu thực sự có thể làm việc, vậy thì chỉ cần đến Vũ Hán, bày tỏ thành ý của chúng ta. Nếu như sản phẩm của Cohen thực sự không hiệu quả vậy thì không cần đi chuyến này, dù sao Hải Đông cũng đã hoạt động trong ngành nhuộm này nhiều năm rồi." Tần Du đề nghị. Phu nhân Smith nói: "Được, Josh sẽ có mặt ở công ty lúc mười giờ. Tôi sẽ cùng tham gia cuộc họp." "Tiểu thư Thiên Nga Trắng, tôi cũng sẽ tham gia cuộc họp này." Henry nhìn về phía Tần Du, anh ta quả thực muốn nhìn một chút, rốt cuộc là cái gì khiến cô gái trẻ tuổi này ngông cuồng như vậy."Hoan nghênh."Sau đó đến lượt báo cáo bất động sản, Charles Hà đứng dậy và viết một số dữ liệu lên bảng đen phía sau, là giá đất mà công ty mua gần đây.Lúc này Tần Du mới phát hiện, bất động sản thời Trung Hoa Dân Quốc cũng rất được quan tâm, cô nhớ lúc học lịch sử có nói 1927-1937 là là thời kỳ hưng thịnh của thời dân quốc. Mười năm này là một khoảng thời gian ngắn tương đối ổn định, kinh tế và xã hội phát triển vượt bậc, trong khoảng thời gian này bất động sản luôn phát triển nhanh chóng.Sau đó quân đội Nhật Bản xâm chiếm Trung Quốc, dân tị nạn tràn vào Tô Giới, mười năm yên ổn tan thành mây khói, Tô Giới nước ngoài ở Thượng Hải trở thành một nơi tạm thời an toàn, và rồi những người tị nạn tràn vào Tô Giới...Có lẽ cô có thể làm một ít chuyện, đến lúc đó có thể trợ giúp một số người.Khoảng mười giờ cuộc họp kết thúc, Tần Du đi xuống bộ phận đại lý máy dệt ở dưới lầu.Đi tới cửa lại nghe thấy bên trong có tiếng ồn ào: "Mẹ kiếp, phiền phức lắm rồi đấy, để một cô gái khoảng hai mươi mấy tuổi lên làm lãnh đạo, có phải lúc trước bị cánh cửa nhà vệ sinh đập vào đầu nên hỏng luôn rồi không, cảm thấy chỗ này của chúng ta còn chưa đủ loạn nên muốn tìm thêm chuyện để làm loạn thêm đúng không? Người nước ngoài nào cũng vì tranh quyền mà cái gì cũng có thể làm ra à?"

Nói về bộ phận đại lý máy dệt, Bob đang báo cáo, Tần Du chăm chú lắng nghe: "Bên phía Hải Đông, nhà máy bông và nhà máy in nhuộm đã được xây dựng thêm. Về máy dệt của họ, chúng ta vẫn còn khả năng thu mau rất lớn. Nhưng máy in không phải là điểm mạnh của chúng ta. Tôi đoán họ sẽ sử dụng máy Andrew từ Hà Lan hoặc họ có thể trực tiếp sử dụng máy Heidelberg. Dù sao máy in của Cohen vẫn là một thương hiệu mới. Như bà đã biết, chúng tôi đã liên lạc với họ nhiều lần, họ cũng có những băn khoăn. Lần này Josh đến, không có hẹn trước với Steven. Hôm qua tôi đã liên lạc với nhà máy in nhuộm Hải Đông và nói rằng Steven đang ở Hán Khẩu, không có thời gian gặp mặt."

Phu nhân Smith hỏi: "Không có có hỏi qua trước sau? Không biết lịch trình của Steven sao?"

"Tôi nghe từ những người bên phía Hải Đông nói, Steven đột ngột sắp xếp đi Hán Khẩu."

Steven ở nhà máy in nhuộm Hải Đông đang ở Hán Khẩu này chính là Tống Thư Ngạn, Tần Du chỉ có thể nói rằng thế giới thật là nhỏ.

"Hỏi lại đi. Ngay cả trước đây có Josh ở đây, chúng ta vẫn thiếu người có thể phiên dịch chính xác, bây giờ có Yolanda, vẫn là hy vọng Josh có thể gặp mặt Steven để trao đổi." Phu nhân Smith nói.

"Madam, tôi muốn tổ chức một cuộc họp để thảo luận về ưu điểm và nhược điểm của ba nhãn hiệu chúng ta vừa nêu ra. Đứng ở góc độ khách hàng, nếu họ sử dụng thương hiệu mới này, họ sẽ làm gì, họ có bất kỳ băn khoăn nào không? Sau khi thảo luận xong, chúng ta sẽ quyết định cách liên lạc với Steven. Nếu thực sự có thể làm việc, vậy thì chỉ cần đến Vũ Hán, bày tỏ thành ý của chúng ta. Nếu như sản phẩm của Cohen thực sự không hiệu quả vậy thì không cần đi chuyến này, dù sao Hải Đông cũng đã hoạt động trong ngành nhuộm này nhiều năm rồi." Tần Du đề nghị.

 

Phu nhân Smith nói: "Được, Josh sẽ có mặt ở công ty lúc mười giờ. Tôi sẽ cùng tham gia cuộc họp."

 

"Tiểu thư Thiên Nga Trắng, tôi cũng sẽ tham gia cuộc họp này." Henry nhìn về phía Tần Du, anh ta quả thực muốn nhìn một chút, rốt cuộc là cái gì khiến cô gái trẻ tuổi này ngông cuồng như vậy.

"Hoan nghênh."

Sau đó đến lượt báo cáo bất động sản, Charles Hà đứng dậy và viết một số dữ liệu lên bảng đen phía sau, là giá đất mà công ty mua gần đây.

Lúc này Tần Du mới phát hiện, bất động sản thời Trung Hoa Dân Quốc cũng rất được quan tâm, cô nhớ lúc học lịch sử có nói 1927-1937 là là thời kỳ hưng thịnh của thời dân quốc. Mười năm này là một khoảng thời gian ngắn tương đối ổn định, kinh tế và xã hội phát triển vượt bậc, trong khoảng thời gian này bất động sản luôn phát triển nhanh chóng.

Sau đó quân đội Nhật Bản xâm chiếm Trung Quốc, dân tị nạn tràn vào Tô Giới, mười năm yên ổn tan thành mây khói, Tô Giới nước ngoài ở Thượng Hải trở thành một nơi tạm thời an toàn, và rồi những người tị nạn tràn vào Tô Giới...

Có lẽ cô có thể làm một ít chuyện, đến lúc đó có thể trợ giúp một số người.

Khoảng mười giờ cuộc họp kết thúc, Tần Du đi xuống bộ phận đại lý máy dệt ở dưới lầu.

Đi tới cửa lại nghe thấy bên trong có tiếng ồn ào: "Mẹ kiếp, phiền phức lắm rồi đấy, để một cô gái khoảng hai mươi mấy tuổi lên làm lãnh đạo, có phải lúc trước bị cánh cửa nhà vệ sinh đập vào đầu nên hỏng luôn rồi không, cảm thấy chỗ này của chúng ta còn chưa đủ loạn nên muốn tìm thêm chuyện để làm loạn thêm đúng không? Người nước ngoài nào cũng vì tranh quyền mà cái gì cũng có thể làm ra à?"

Xuyên Thành Đại Thiếu Phu NhânTác giả: Tiểu Bàn CamTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngCuối tháng ba ở Ninh Ba, mấy hôm trước là rét nàng bân, trời lạnh đến mức làm người run lẩy bẩy, hai ngày nay thời tiết trở nên nóng hơn, như nhảy vọt qua ngày xuân, trực tiếp vào đầu mùa hè.   Với kiểu thời tiết này, hiển nhiên là mặc những chiếc áo dài cao cổ sẽ khiến người cảm thấy nóng nực, mấy bộ trang phục mùa xuân năm ngoái lại trở thành lỗi thời, không thịnh hành với nữ quyến đại trạch nhà họ Tống.   Không có trang phục mặc, các vị nữ quyến mới nhớ đến hai vị thợ may trong nhà năm nay làm sao vậy? tại sao trong chưa làm xong trang phục mùa đông?   Tam Di Thái nhà họ Tống là người đầu tiên không thể chịu đựng được, vội vàng đi tìm thợ may. Lão gia sắp trở về rồi, sườn xám còn chưa may xong, đến lúc đó bà ta phải mặc cái gì đi gặp lão gia đây?   Tam Di Thái đang đi dưới mái hiên, gặp được Đại thiếu phu nhân nhà họ Tống dẫn nha hoàn đi tới.   Vị đại thiếu phu nhân này có khuôn mặt trái xoan, đôi mắt hạnh sáng ngời, long lanh như nước, làn da trắng hồng, không cần đánh phấn cũng… Nói về bộ phận đại lý máy dệt, Bob đang báo cáo, Tần Du chăm chú lắng nghe: "Bên phía Hải Đông, nhà máy bông và nhà máy in nhuộm đã được xây dựng thêm. Về máy dệt của họ, chúng ta vẫn còn khả năng thu mau rất lớn. Nhưng máy in không phải là điểm mạnh của chúng ta. Tôi đoán họ sẽ sử dụng máy Andrew từ Hà Lan hoặc họ có thể trực tiếp sử dụng máy Heidelberg. Dù sao máy in của Cohen vẫn là một thương hiệu mới. Như bà đã biết, chúng tôi đã liên lạc với họ nhiều lần, họ cũng có những băn khoăn. Lần này Josh đến, không có hẹn trước với Steven. Hôm qua tôi đã liên lạc với nhà máy in nhuộm Hải Đông và nói rằng Steven đang ở Hán Khẩu, không có thời gian gặp mặt."Phu nhân Smith hỏi: "Không có có hỏi qua trước sau? Không biết lịch trình của Steven sao?""Tôi nghe từ những người bên phía Hải Đông nói, Steven đột ngột sắp xếp đi Hán Khẩu."Steven ở nhà máy in nhuộm Hải Đông đang ở Hán Khẩu này chính là Tống Thư Ngạn, Tần Du chỉ có thể nói rằng thế giới thật là nhỏ."Hỏi lại đi. Ngay cả trước đây có Josh ở đây, chúng ta vẫn thiếu người có thể phiên dịch chính xác, bây giờ có Yolanda, vẫn là hy vọng Josh có thể gặp mặt Steven để trao đổi." Phu nhân Smith nói."Madam, tôi muốn tổ chức một cuộc họp để thảo luận về ưu điểm và nhược điểm của ba nhãn hiệu chúng ta vừa nêu ra. Đứng ở góc độ khách hàng, nếu họ sử dụng thương hiệu mới này, họ sẽ làm gì, họ có bất kỳ băn khoăn nào không? Sau khi thảo luận xong, chúng ta sẽ quyết định cách liên lạc với Steven. Nếu thực sự có thể làm việc, vậy thì chỉ cần đến Vũ Hán, bày tỏ thành ý của chúng ta. Nếu như sản phẩm của Cohen thực sự không hiệu quả vậy thì không cần đi chuyến này, dù sao Hải Đông cũng đã hoạt động trong ngành nhuộm này nhiều năm rồi." Tần Du đề nghị. Phu nhân Smith nói: "Được, Josh sẽ có mặt ở công ty lúc mười giờ. Tôi sẽ cùng tham gia cuộc họp." "Tiểu thư Thiên Nga Trắng, tôi cũng sẽ tham gia cuộc họp này." Henry nhìn về phía Tần Du, anh ta quả thực muốn nhìn một chút, rốt cuộc là cái gì khiến cô gái trẻ tuổi này ngông cuồng như vậy."Hoan nghênh."Sau đó đến lượt báo cáo bất động sản, Charles Hà đứng dậy và viết một số dữ liệu lên bảng đen phía sau, là giá đất mà công ty mua gần đây.Lúc này Tần Du mới phát hiện, bất động sản thời Trung Hoa Dân Quốc cũng rất được quan tâm, cô nhớ lúc học lịch sử có nói 1927-1937 là là thời kỳ hưng thịnh của thời dân quốc. Mười năm này là một khoảng thời gian ngắn tương đối ổn định, kinh tế và xã hội phát triển vượt bậc, trong khoảng thời gian này bất động sản luôn phát triển nhanh chóng.Sau đó quân đội Nhật Bản xâm chiếm Trung Quốc, dân tị nạn tràn vào Tô Giới, mười năm yên ổn tan thành mây khói, Tô Giới nước ngoài ở Thượng Hải trở thành một nơi tạm thời an toàn, và rồi những người tị nạn tràn vào Tô Giới...Có lẽ cô có thể làm một ít chuyện, đến lúc đó có thể trợ giúp một số người.Khoảng mười giờ cuộc họp kết thúc, Tần Du đi xuống bộ phận đại lý máy dệt ở dưới lầu.Đi tới cửa lại nghe thấy bên trong có tiếng ồn ào: "Mẹ kiếp, phiền phức lắm rồi đấy, để một cô gái khoảng hai mươi mấy tuổi lên làm lãnh đạo, có phải lúc trước bị cánh cửa nhà vệ sinh đập vào đầu nên hỏng luôn rồi không, cảm thấy chỗ này của chúng ta còn chưa đủ loạn nên muốn tìm thêm chuyện để làm loạn thêm đúng không? Người nước ngoài nào cũng vì tranh quyền mà cái gì cũng có thể làm ra à?"

Chương 47