Dịch: Cải Trắng Lộc Chi đứng dưới nhà đã ngửi thấy mùi thơm nức mũi bay ra từ cửa sổ nhà mình. Ấy là hương vị độc nhất được làm ra dưới bàn tay của quý ông Lộc Dương, tức bố ruột của cô. Hai tay cô bận ôm một đống hàng chuyển phát nhanh, kịp thời lách người vào thang máy trước khi cánh cửa đóng lại.  Cô thở hắt ra một hơi, đang tính với tay bấm thang máy thì thấy nút tầng năm đã sáng đèn bèn rụt tay lại.  Tiếp đó, cô nghe thấy giọng một người đàn ông vang lên: “Cô lên tầng mấy?” Cô cười đáp: “Tôi cũng ở tầng năm.”  Vừa dứt câu, người đàn ông quay ra nhìn cô, đúng lúc cô cũng có thể nhìn được gương mặt người đó từ phía chính diện.  Chỉ trong chớp mắt, cô thấy vô cùng hối hận, tại sao mình lại không trang điểm trước khi ra cửa lấy hàng chuyển phát nhanh chứ.  Sau khi tốt nghiệp, Lộc Chi cũng ở lại thành phố lớn mấy năm để phấn đấu. Tuy rằng tích cóp được chút tiền nhưng vẫn chưa đủ dư dả để có một cuộc sống thoải mái ở đấy, nên cô chọn quay lại thành phố nhỏ nơi mình sinh ra.  Về nhà…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...