Thư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm…
Chương 127: Chương 127
Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… "Nói chuyện này để làm gì, bây giờ chuyện quan trọng nhất của con xử lý thế nào." Cha Lý bĩnh tĩnh hơn một chút: "Nhanh chạy đi tự thú, để mọi chuyện có lẽ phải chung, tranh thủ được xử lý nhẹ hơn.""Tôi đã làm ra nghiệp gì?" Mẹ Lý vừa khóc vừa vỗ tay Lý Kiến Quốc: "Mẹ với ba con cả đời này đều thanh bạch trong sạch, từ nhỏ cũng đã dạy con với em gái con phải làm người tốt, kết quả con lại khen ngược, vì tiền làm ra chuyện như vậy." Bà ấy hít mũi: "Em gái nhỏ, em gái nhỏ, con mau thu dọn đồ này nọ của ba mẹ, mẹ với ba sẽ chuyển ra sau ngõ hẻm, anh trai con số khổ, cưới một người vợ như vậy, mẹ phải về dẫn Tề Tề đi, cháu nội lớn đáng thương của mẹ!"Em gái đang nấp ở cửa phòng tức giận nghiến răng nghiến lợi: "Cuối cùng vẫn là con trai, mình hiếu thảo nữa thì sao?"Thư Nhan vừa trở lại trong cửa hàng, chợt nghe Trương Hoa Tú nói ông Hồ tìm đến cô, chuyện này khá trùng hợp, ngày hôm qua cô đi tìm ông ta cũng không thấy, kết quả ông Hồ đến tìm cô cũng không gặp, chẳng lẽ ông trời không muốn cô mua? Trong lòng Thư Nhan tự chọc chính mình một câu."Ông ấy có nói cái gì khác không?" Trong lòng Thư Nhan rất sốt ruột, nếu có thể mua, cô thật sự dừng bước ở Nam Thành."Ông ấy nói đợi khi chị rảnh đến nhà ông ấy tìm ông ấy, có tin tức tốt." Trương Hoa Tú rất hiếu kỳ đó là tin tức tốt gì, nhưng thuộc việc tư của bà chủ, cô ấy cũng không hỏi nhiều.Cầm lấy túi xách vừa mới bỏ xuống, Thư Nhan nói một tiếng với Trương Hoa Tú, rồi vội vã chạy đến nhà ông Hồ.Ông Hồ nhìn thấy Thư Nhan, chạy nhanh đón cô vào cửa, ông ta cũng hy vọng có thể hoàn thành xong giao dịch này, phí vài ngàn giới thiệu đủ ông ta nghỉ một trận."Tối hôm qua tôi có mời chủ phòng kia ăn cơm, nói chuyện ban ngày với người này, cuối cùng người này đồng ý mỗi mét vuông tính tám ngàn tám đồng, tôi thấy người này chắc không muốn lấy thiếu, hơn nữa gần đây người đến xem phòng rất nhiều, bên này cô vẫn nên sớm quyết định cũng tốt hơn.""Tám ngàn tám? Giá cả này tôi có thể nhận." Ban đầu, Thư Nhan còn muốn nói nếu thật sự không thương lượng được, 9500 cô cũng sẽ mua, không ngờ đến có thể nói đến tám ngàn tám, đã vượt ngoài dự kiến của cô.Tránh đêm dài lắm mộng, lúc này hai người đi tìm chủ phòng, nếu có thể hôm nay sẽ giao tiền đặt cọc, ký đơn giao dịch nếu không Thư Nhan thật sự ngủ không ngoan. "Ông Hồ, tôi tính cho thuê căn phòng này, mất bao lâu mới có thể duyệt, đối phương có thể đợi được không?" Thư Nhan có đủ tiền, nhưng không muốn trả hết toàn bộ, hơn nữa lúc này, tiền sẽ càng ngày càng ít giá trị hơn, cho vay chắc chắn rất có lợi."Tôi có bạn làm ở ngân hàng, tôi đã hỏi người này rồi, chỉ cần tài liệu đầy đủ hết lập tức có thể duyệt." Ông Hồ vỗ ngực, cam đoan.Lúc này cho thuê không giống với sau này, hiện tại ngân hàng có nhiệm vụ cho vay, không được thì không có tiền thưởng, có thể còn bị trừ tiền lương, chỉ cần chứng minh năng lực của mình, ngân hàng ước gì bạn vay nhiều một chút.Thư Nhan có bất động sản cố định, còn có một mặt bằng cửa hàng làm ăn không tệ, chắc chắn có thể duyệt.Chủ phòng là một người tuổi hơn ba mươi, năm trước vừa mới tốt nghiệp nghiên cứu sinh, vợ là bạn học của người đó, hai người đều tìm được việc làm ở nước ngoài hơn nữa quyết định định cư ở nước ngoài, năm nay chuẩn bị mua phòng còn thiếu ít tiền, cho nên mới tính bán mặt bằng cửa hàng trên đường Tây Nam Thành đi.Ở với người đó còn có ba mẹ của người đó, hai người này thất nhiên là người của Nam Thành, vừa nhìn thấy Thư Nhan còn rất nhiệt tình, vừa rót nước vừa lấy điểm tâm.TBC"Dì đừng khách sáo như vậy." Thư Nhân nhận nước, uống một ngụm cười nói: "Chuyện cụ thể chắc ông Hồ đã nói với mọi người rồi, bên này tôi không có ý kiến giá cả, nhưng tôi tính đóng dấu, bên kia ngân hàng có thể cần thời gian vài ngày.""Thế phải mất bao lâu? Con của tôi một tuần nữa sẽ ra nước ngoài." Dì nhíu mày, nếu không phải do thời gian quá gấp, bà ấy bán phòng kia hơn chín ngàn cũng sẽ có người mua, hiện tại cũng có người mua chỉ còn chuyện duy nhất là thanh toán, nhưng con lại đồng ý bán tám ngàn năm."Yên tâm, thời gian chắc chắn đủ." Thư Nhan cười nói: "Nếu đến lúc đó làm không được, tôi sẽ thanh toàn toàn bộ tiền."Trong lời nói của Thư Nhan khiến cho hai cụ như uống thuốc an thần, giai đoạn trước, ông Hồ đã muốn bàn bạc với họ cũng gần hết, lần này gặp mặt chủ yếu chỉ là bàn bạc một ít vấn đề nhỏ.Thư Nhan giao hai mươi nghìn tiền đặt cọc trước, thỏa thuận chia ba, cô với chủ phòng và ông Hồ được một phần.
"Nói chuyện này để làm gì, bây giờ chuyện quan trọng nhất của con xử lý thế nào." Cha Lý bĩnh tĩnh hơn một chút: "Nhanh chạy đi tự thú, để mọi chuyện có lẽ phải chung, tranh thủ được xử lý nhẹ hơn."
"Tôi đã làm ra nghiệp gì?" Mẹ Lý vừa khóc vừa vỗ tay Lý Kiến Quốc: "Mẹ với ba con cả đời này đều thanh bạch trong sạch, từ nhỏ cũng đã dạy con với em gái con phải làm người tốt, kết quả con lại khen ngược, vì tiền làm ra chuyện như vậy." Bà ấy hít mũi: "Em gái nhỏ, em gái nhỏ, con mau thu dọn đồ này nọ của ba mẹ, mẹ với ba sẽ chuyển ra sau ngõ hẻm, anh trai con số khổ, cưới một người vợ như vậy, mẹ phải về dẫn Tề Tề đi, cháu nội lớn đáng thương của mẹ!"
Em gái đang nấp ở cửa phòng tức giận nghiến răng nghiến lợi: "Cuối cùng vẫn là con trai, mình hiếu thảo nữa thì sao?"
Thư Nhan vừa trở lại trong cửa hàng, chợt nghe Trương Hoa Tú nói ông Hồ tìm đến cô, chuyện này khá trùng hợp, ngày hôm qua cô đi tìm ông ta cũng không thấy, kết quả ông Hồ đến tìm cô cũng không gặp, chẳng lẽ ông trời không muốn cô mua? Trong lòng Thư Nhan tự chọc chính mình một câu.
"Ông ấy có nói cái gì khác không?" Trong lòng Thư Nhan rất sốt ruột, nếu có thể mua, cô thật sự dừng bước ở Nam Thành.
"Ông ấy nói đợi khi chị rảnh đến nhà ông ấy tìm ông ấy, có tin tức tốt." Trương Hoa Tú rất hiếu kỳ đó là tin tức tốt gì, nhưng thuộc việc tư của bà chủ, cô ấy cũng không hỏi nhiều.
Cầm lấy túi xách vừa mới bỏ xuống, Thư Nhan nói một tiếng với Trương Hoa Tú, rồi vội vã chạy đến nhà ông Hồ.
Ông Hồ nhìn thấy Thư Nhan, chạy nhanh đón cô vào cửa, ông ta cũng hy vọng có thể hoàn thành xong giao dịch này, phí vài ngàn giới thiệu đủ ông ta nghỉ một trận.
"Tối hôm qua tôi có mời chủ phòng kia ăn cơm, nói chuyện ban ngày với người này, cuối cùng người này đồng ý mỗi mét vuông tính tám ngàn tám đồng, tôi thấy người này chắc không muốn lấy thiếu, hơn nữa gần đây người đến xem phòng rất nhiều, bên này cô vẫn nên sớm quyết định cũng tốt hơn."
"Tám ngàn tám? Giá cả này tôi có thể nhận." Ban đầu, Thư Nhan còn muốn nói nếu thật sự không thương lượng được, 9500 cô cũng sẽ mua, không ngờ đến có thể nói đến tám ngàn tám, đã vượt ngoài dự kiến của cô.
Tránh đêm dài lắm mộng, lúc này hai người đi tìm chủ phòng, nếu có thể hôm nay sẽ giao tiền đặt cọc, ký đơn giao dịch nếu không Thư Nhan thật sự ngủ không ngoan.
"Ông Hồ, tôi tính cho thuê căn phòng này, mất bao lâu mới có thể duyệt, đối phương có thể đợi được không?" Thư Nhan có đủ tiền, nhưng không muốn trả hết toàn bộ, hơn nữa lúc này, tiền sẽ càng ngày càng ít giá trị hơn, cho vay chắc chắn rất có lợi.
"Tôi có bạn làm ở ngân hàng, tôi đã hỏi người này rồi, chỉ cần tài liệu đầy đủ hết lập tức có thể duyệt." Ông Hồ vỗ ngực, cam đoan.
Lúc này cho thuê không giống với sau này, hiện tại ngân hàng có nhiệm vụ cho vay, không được thì không có tiền thưởng, có thể còn bị trừ tiền lương, chỉ cần chứng minh năng lực của mình, ngân hàng ước gì bạn vay nhiều một chút.
Thư Nhan có bất động sản cố định, còn có một mặt bằng cửa hàng làm ăn không tệ, chắc chắn có thể duyệt.
Chủ phòng là một người tuổi hơn ba mươi, năm trước vừa mới tốt nghiệp nghiên cứu sinh, vợ là bạn học của người đó, hai người đều tìm được việc làm ở nước ngoài hơn nữa quyết định định cư ở nước ngoài, năm nay chuẩn bị mua phòng còn thiếu ít tiền, cho nên mới tính bán mặt bằng cửa hàng trên đường Tây Nam Thành đi.
Ở với người đó còn có ba mẹ của người đó, hai người này thất nhiên là người của Nam Thành, vừa nhìn thấy Thư Nhan còn rất nhiệt tình, vừa rót nước vừa lấy điểm tâm.
TBC
"Dì đừng khách sáo như vậy." Thư Nhân nhận nước, uống một ngụm cười nói: "Chuyện cụ thể chắc ông Hồ đã nói với mọi người rồi, bên này tôi không có ý kiến giá cả, nhưng tôi tính đóng dấu, bên kia ngân hàng có thể cần thời gian vài ngày."
"Thế phải mất bao lâu? Con của tôi một tuần nữa sẽ ra nước ngoài." Dì nhíu mày, nếu không phải do thời gian quá gấp, bà ấy bán phòng kia hơn chín ngàn cũng sẽ có người mua, hiện tại cũng có người mua chỉ còn chuyện duy nhất là thanh toán, nhưng con lại đồng ý bán tám ngàn năm.
"Yên tâm, thời gian chắc chắn đủ." Thư Nhan cười nói: "Nếu đến lúc đó làm không được, tôi sẽ thanh toàn toàn bộ tiền."
Trong lời nói của Thư Nhan khiến cho hai cụ như uống thuốc an thần, giai đoạn trước, ông Hồ đã muốn bàn bạc với họ cũng gần hết, lần này gặp mặt chủ yếu chỉ là bàn bạc một ít vấn đề nhỏ.
Thư Nhan giao hai mươi nghìn tiền đặt cọc trước, thỏa thuận chia ba, cô với chủ phòng và ông Hồ được một phần.
Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… "Nói chuyện này để làm gì, bây giờ chuyện quan trọng nhất của con xử lý thế nào." Cha Lý bĩnh tĩnh hơn một chút: "Nhanh chạy đi tự thú, để mọi chuyện có lẽ phải chung, tranh thủ được xử lý nhẹ hơn.""Tôi đã làm ra nghiệp gì?" Mẹ Lý vừa khóc vừa vỗ tay Lý Kiến Quốc: "Mẹ với ba con cả đời này đều thanh bạch trong sạch, từ nhỏ cũng đã dạy con với em gái con phải làm người tốt, kết quả con lại khen ngược, vì tiền làm ra chuyện như vậy." Bà ấy hít mũi: "Em gái nhỏ, em gái nhỏ, con mau thu dọn đồ này nọ của ba mẹ, mẹ với ba sẽ chuyển ra sau ngõ hẻm, anh trai con số khổ, cưới một người vợ như vậy, mẹ phải về dẫn Tề Tề đi, cháu nội lớn đáng thương của mẹ!"Em gái đang nấp ở cửa phòng tức giận nghiến răng nghiến lợi: "Cuối cùng vẫn là con trai, mình hiếu thảo nữa thì sao?"Thư Nhan vừa trở lại trong cửa hàng, chợt nghe Trương Hoa Tú nói ông Hồ tìm đến cô, chuyện này khá trùng hợp, ngày hôm qua cô đi tìm ông ta cũng không thấy, kết quả ông Hồ đến tìm cô cũng không gặp, chẳng lẽ ông trời không muốn cô mua? Trong lòng Thư Nhan tự chọc chính mình một câu."Ông ấy có nói cái gì khác không?" Trong lòng Thư Nhan rất sốt ruột, nếu có thể mua, cô thật sự dừng bước ở Nam Thành."Ông ấy nói đợi khi chị rảnh đến nhà ông ấy tìm ông ấy, có tin tức tốt." Trương Hoa Tú rất hiếu kỳ đó là tin tức tốt gì, nhưng thuộc việc tư của bà chủ, cô ấy cũng không hỏi nhiều.Cầm lấy túi xách vừa mới bỏ xuống, Thư Nhan nói một tiếng với Trương Hoa Tú, rồi vội vã chạy đến nhà ông Hồ.Ông Hồ nhìn thấy Thư Nhan, chạy nhanh đón cô vào cửa, ông ta cũng hy vọng có thể hoàn thành xong giao dịch này, phí vài ngàn giới thiệu đủ ông ta nghỉ một trận."Tối hôm qua tôi có mời chủ phòng kia ăn cơm, nói chuyện ban ngày với người này, cuối cùng người này đồng ý mỗi mét vuông tính tám ngàn tám đồng, tôi thấy người này chắc không muốn lấy thiếu, hơn nữa gần đây người đến xem phòng rất nhiều, bên này cô vẫn nên sớm quyết định cũng tốt hơn.""Tám ngàn tám? Giá cả này tôi có thể nhận." Ban đầu, Thư Nhan còn muốn nói nếu thật sự không thương lượng được, 9500 cô cũng sẽ mua, không ngờ đến có thể nói đến tám ngàn tám, đã vượt ngoài dự kiến của cô.Tránh đêm dài lắm mộng, lúc này hai người đi tìm chủ phòng, nếu có thể hôm nay sẽ giao tiền đặt cọc, ký đơn giao dịch nếu không Thư Nhan thật sự ngủ không ngoan. "Ông Hồ, tôi tính cho thuê căn phòng này, mất bao lâu mới có thể duyệt, đối phương có thể đợi được không?" Thư Nhan có đủ tiền, nhưng không muốn trả hết toàn bộ, hơn nữa lúc này, tiền sẽ càng ngày càng ít giá trị hơn, cho vay chắc chắn rất có lợi."Tôi có bạn làm ở ngân hàng, tôi đã hỏi người này rồi, chỉ cần tài liệu đầy đủ hết lập tức có thể duyệt." Ông Hồ vỗ ngực, cam đoan.Lúc này cho thuê không giống với sau này, hiện tại ngân hàng có nhiệm vụ cho vay, không được thì không có tiền thưởng, có thể còn bị trừ tiền lương, chỉ cần chứng minh năng lực của mình, ngân hàng ước gì bạn vay nhiều một chút.Thư Nhan có bất động sản cố định, còn có một mặt bằng cửa hàng làm ăn không tệ, chắc chắn có thể duyệt.Chủ phòng là một người tuổi hơn ba mươi, năm trước vừa mới tốt nghiệp nghiên cứu sinh, vợ là bạn học của người đó, hai người đều tìm được việc làm ở nước ngoài hơn nữa quyết định định cư ở nước ngoài, năm nay chuẩn bị mua phòng còn thiếu ít tiền, cho nên mới tính bán mặt bằng cửa hàng trên đường Tây Nam Thành đi.Ở với người đó còn có ba mẹ của người đó, hai người này thất nhiên là người của Nam Thành, vừa nhìn thấy Thư Nhan còn rất nhiệt tình, vừa rót nước vừa lấy điểm tâm.TBC"Dì đừng khách sáo như vậy." Thư Nhân nhận nước, uống một ngụm cười nói: "Chuyện cụ thể chắc ông Hồ đã nói với mọi người rồi, bên này tôi không có ý kiến giá cả, nhưng tôi tính đóng dấu, bên kia ngân hàng có thể cần thời gian vài ngày.""Thế phải mất bao lâu? Con của tôi một tuần nữa sẽ ra nước ngoài." Dì nhíu mày, nếu không phải do thời gian quá gấp, bà ấy bán phòng kia hơn chín ngàn cũng sẽ có người mua, hiện tại cũng có người mua chỉ còn chuyện duy nhất là thanh toán, nhưng con lại đồng ý bán tám ngàn năm."Yên tâm, thời gian chắc chắn đủ." Thư Nhan cười nói: "Nếu đến lúc đó làm không được, tôi sẽ thanh toàn toàn bộ tiền."Trong lời nói của Thư Nhan khiến cho hai cụ như uống thuốc an thần, giai đoạn trước, ông Hồ đã muốn bàn bạc với họ cũng gần hết, lần này gặp mặt chủ yếu chỉ là bàn bạc một ít vấn đề nhỏ.Thư Nhan giao hai mươi nghìn tiền đặt cọc trước, thỏa thuận chia ba, cô với chủ phòng và ông Hồ được một phần.