Tác giả:

Thư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm…

Chương 173: Chương 173

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… Trong khoảng thời gian vừa rồi, cô cũng thấy rõ được sự nỗ lực của Trương Hoa Tú, cô ấy thực sự có sự tiến bộ rất lớn, hơn nữa là do cửa hàng của cô cũng không rộng lắm, với năng lực hiện tại của Trương Hoa Tú thì hoàn toàn có thể gánh vác được."Như vậy có sớm quá không ạ?" Trương Hoa Tú e ngại."Điều đó cho thấy em đang tiến bộ rất nhanh. Nếu em không có khả năng, chị sẽ không thể giao cửa hàng cho em, nên phải tin vào bản thân mình. Sau khi trở thành cửa hàng trưởng, lương và hoa hồng cũng sẽ khác với ban đầu. Lương cơ bản là 300 tệ, một tháng vẫn có 1% hoa hồng nhưng em sẽ được hưởng thêm tiền hoa hồng từ cửa hàng chính, cuối năm chị sẽ thưởng thêm dựa trên thành tích của em, nói sơ qua là như vậy, em có yêu cầu gì nữa không?"Thư Nhan cũng có mở thêm một vài quầy hàng, bên chỗ Lão Trương cũng không thể không để ý, sau này bên chỗ Hồ Thụy Tuyết cũng có thể sẽ rất bận rộn, hơn nữa còn có hai đứa nhỏ, nên cô sẽ càng ít tới quản lý cửa hàng này hơn.Tú Tú cắn môi, cố gắng hết sức kiềm chế sự kích động, cúi đầu nói: "Cảm ơn bà chủ đã dạy dỗ, em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ hơn."Làm việc trong cửa hàng này đã mấy tháng, Trương Hoa Tú biết rất rõ doanh thu mỗi tháng nhiều nhất là khoảng ba mươi đến bốn mươi nghìn tệ, ít nhất là hai mươi nghìn tệ, mỗi tháng cô ấy và Oánh Oánh có thể có được vài trăm tệ tiền hoa hồng trở lên, có lúc còn hơn ba trăm, một tháng tiền lương khoảng bảy, tám trăm, ngay cả sinh viên đại học cũng khó có thể có được mức lương này.Hoa hồng 1% từ cửa hàng chính sao? Vậy mỗi tháng hoa hồng của cô ấy ít nhất là 300, cộng với lương và các khoản trợ cấp khác hàng tháng là hơn một nghìn. Lương trung bình của Nam Thành cũng chỉ hơn ba trăm, nhưng cô ấy lại nhận được mức lương hơn ba nghìn một tháng, Trương Hoa Tú cảm thấy như mình đang mơ."Còn một chuyện nữa chị muốn nói với em, chị đã thuê thêm hai nhân viên bán hàng ở đối diện, tạm thời sẽ đến chỗ chúng ta học hỏi trước. Khi bên cửa hàng kia sửa chữa xong thì qua đó ngay, em cố gắng hướng dẫn họ nhé." Vốn dĩ Thư Nhan định thuê thêm một nhân viên bán hàng nữa, cô nghĩ nhân viên bán hàng của cửa hàng bán đồ nội y sẽ ở đây một hai tháng nên cô lại quyết định đợi đến khi họ sang cửa hàng kia mới thuê tiếp, nếu không thì nhân viên còn nhiều hơn cả khách hàng mất.Cô nói qua cho Trương Hoa Tú biết một số thông tin của hai nhân viên kia, sau đó Thư Nhan cũng giao chuyện này cho cô, đồng thời cũng giao thêm cả những việc khác nữa, cuối cùng Thư Nhan cũng cảm thấy thoải mái hơn.Cuối tuần, hai đứa nhỏ không đến lớp học bổ túc, Thư Nhan đưa hai đứa nhỏ đến nhà mới dọn dẹp vệ sinh một chút, trên đường đi qua trung tâm bất động sản, vừa hay gặp giám đốc Vương nên liền chào hỏi."Tổng giám đốc Thư, tôi đang tìm cô đây." Giám đốc Vương gọi Thư Nhan lại."Có chuyện gì vậy?" Thư Nhan không nghĩ ra anh ta tìm cô vì chuyện gì nữa.  "Là chuyện liên quan đến hộ khẩu." Giám đốc Vương mời Thư Nhan lên lầu hai của trung tâm bất động sản, gọi cho bọn trẻ hai ly sữa và rất nhiều bánh kem mà hai đứa thích.TBCLúc đó Thư Nhan đang vội vàng đưa Thanh Thanh đi học, sau khi trả tiền nhà xong, giao hộ khẩu cho Giám đốc Vương, nhưng không biết anh ta làm như thế nào lại lấy được bản in màu xanh hộ khẩu.Hộ khẩu in màu xanh là loại hộ khẩu nằm giữa hộ khẩu chính thức và hộ khẩu tạm trú, sau một thời gian có thể chuyển thành hộ khẩu chính thức.Lúc đó Giám đốc Vương nói sẽ mất khoảng nửa năm, cho nên Thư Nhan cũng không hỏi đến nữa."Cái gì? Sắp duyệt được rồi sao? Hay là không xét duyệt được?" Thư Nhan nhíu mày, sao lúc này làm hộ khẩu lại khó như vậy chứ, đáng lẽ là phải làm được rồi chứ."Xét duyệt được rồi, cũng đã có thể đi xin để nhập hộ khẩu chính thức, nhưng phải tự mình đến tận nơi đăng ký." Thật ra cũng chỉ là cung cấp một số thông tin sau đó ký tên là được."Hôm nay là chủ nhật, đồn cảnh sát không có ai làm việc đúng không?" đương nhiên là Thư Nhan hy vọng sẽ có được hộ khẩu chính thức càng sớm càng tốt."Ngày mai. Tôi đang định gọi cho cô, nhưng thật may lại tình cờ gặp cô.""Lần này sao lại nhanh như vậy, không phải là phải mất nửa năm sao?" Dù sao, ấn tượng của Thư Nhan đối với bộ phận ZF (Chính phủ) là luôn chậm trễ, không thể nhanh như vậy được."Chuyện này tôi cũng không biết, nhưng lấy được hộ khẩu trước là chuyện tốt." Giám đốc Vương cười nói."Đúng vậy, tôi còn muốn hỏi một chuyện nữa, lúc trước tôi sợ con học chậm nên vẫn chưa chuẩn bị gì cả. Chắc anh cũng thấy rồi đấy, tôi và bố tụi nhỏ đã ly hôn, cả hai đứa đều theo tôi, nên tôi muốn thay đổi họ, tên thì có cần phải làm thủ tục gì về phương diện này không?"Lúc đó cô chỉ nghĩ rằng con có thể đi học là được rồi, còn những thứ khác cô không quan tâm đến.

Trong khoảng thời gian vừa rồi, cô cũng thấy rõ được sự nỗ lực của Trương Hoa Tú, cô ấy thực sự có sự tiến bộ rất lớn, hơn nữa là do cửa hàng của cô cũng không rộng lắm, với năng lực hiện tại của Trương Hoa Tú thì hoàn toàn có thể gánh vác được.

"Như vậy có sớm quá không ạ?" Trương Hoa Tú e ngại.

"Điều đó cho thấy em đang tiến bộ rất nhanh. Nếu em không có khả năng, chị sẽ không thể giao cửa hàng cho em, nên phải tin vào bản thân mình. Sau khi trở thành cửa hàng trưởng, lương và hoa hồng cũng sẽ khác với ban đầu. Lương cơ bản là 300 tệ, một tháng vẫn có 1% hoa hồng nhưng em sẽ được hưởng thêm tiền hoa hồng từ cửa hàng chính, cuối năm chị sẽ thưởng thêm dựa trên thành tích của em, nói sơ qua là như vậy, em có yêu cầu gì nữa không?"Thư Nhan cũng có mở thêm một vài quầy hàng, bên chỗ Lão Trương cũng không thể không để ý, sau này bên chỗ Hồ Thụy Tuyết cũng có thể sẽ rất bận rộn, hơn nữa còn có hai đứa nhỏ, nên cô sẽ càng ít tới quản lý cửa hàng này hơn.

Tú Tú cắn môi, cố gắng hết sức kiềm chế sự kích động, cúi đầu nói: "Cảm ơn bà chủ đã dạy dỗ, em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ hơn."

Làm việc trong cửa hàng này đã mấy tháng, Trương Hoa Tú biết rất rõ doanh thu mỗi tháng nhiều nhất là khoảng ba mươi đến bốn mươi nghìn tệ, ít nhất là hai mươi nghìn tệ, mỗi tháng cô ấy và Oánh Oánh có thể có được vài trăm tệ tiền hoa hồng trở lên, có lúc còn hơn ba trăm, một tháng tiền lương khoảng bảy, tám trăm, ngay cả sinh viên đại học cũng khó có thể có được mức lương này.

Hoa hồng 1% từ cửa hàng chính sao? Vậy mỗi tháng hoa hồng của cô ấy ít nhất là 300, cộng với lương và các khoản trợ cấp khác hàng tháng là hơn một nghìn. Lương trung bình của Nam Thành cũng chỉ hơn ba trăm, nhưng cô ấy lại nhận được mức lương hơn ba nghìn một tháng, Trương Hoa Tú cảm thấy như mình đang mơ.

"Còn một chuyện nữa chị muốn nói với em, chị đã thuê thêm hai nhân viên bán hàng ở đối diện, tạm thời sẽ đến chỗ chúng ta học hỏi trước. Khi bên cửa hàng kia sửa chữa xong thì qua đó ngay, em cố gắng hướng dẫn họ nhé." Vốn dĩ Thư Nhan định thuê thêm một nhân viên bán hàng nữa, cô nghĩ nhân viên bán hàng của cửa hàng bán đồ nội y sẽ ở đây một hai tháng nên cô lại quyết định đợi đến khi họ sang cửa hàng kia mới thuê tiếp, nếu không thì nhân viên còn nhiều hơn cả khách hàng mất.

Cô nói qua cho Trương Hoa Tú biết một số thông tin của hai nhân viên kia, sau đó Thư Nhan cũng giao chuyện này cho cô, đồng thời cũng giao thêm cả những việc khác nữa, cuối cùng Thư Nhan cũng cảm thấy thoải mái hơn.

Cuối tuần, hai đứa nhỏ không đến lớp học bổ túc, Thư Nhan đưa hai đứa nhỏ đến nhà mới dọn dẹp vệ sinh một chút, trên đường đi qua trung tâm bất động sản, vừa hay gặp giám đốc Vương nên liền chào hỏi.

"Tổng giám đốc Thư, tôi đang tìm cô đây." Giám đốc Vương gọi Thư Nhan lại.

"Có chuyện gì vậy?" Thư Nhan không nghĩ ra anh ta tìm cô vì chuyện gì nữa.

 

 

"Là chuyện liên quan đến hộ khẩu." Giám đốc Vương mời Thư Nhan lên lầu hai của trung tâm bất động sản, gọi cho bọn trẻ hai ly sữa và rất nhiều bánh kem mà hai đứa thích.

TBC

Lúc đó Thư Nhan đang vội vàng đưa Thanh Thanh đi học, sau khi trả tiền nhà xong, giao hộ khẩu cho Giám đốc Vương, nhưng không biết anh ta làm như thế nào lại lấy được bản in màu xanh hộ khẩu.

Hộ khẩu in màu xanh là loại hộ khẩu nằm giữa hộ khẩu chính thức và hộ khẩu tạm trú, sau một thời gian có thể chuyển thành hộ khẩu chính thức.

Lúc đó Giám đốc Vương nói sẽ mất khoảng nửa năm, cho nên Thư Nhan cũng không hỏi đến nữa.

"Cái gì? Sắp duyệt được rồi sao? Hay là không xét duyệt được?" Thư Nhan nhíu mày, sao lúc này làm hộ khẩu lại khó như vậy chứ, đáng lẽ là phải làm được rồi chứ.

"Xét duyệt được rồi, cũng đã có thể đi xin để nhập hộ khẩu chính thức, nhưng phải tự mình đến tận nơi đăng ký." Thật ra cũng chỉ là cung cấp một số thông tin sau đó ký tên là được.

"Hôm nay là chủ nhật, đồn cảnh sát không có ai làm việc đúng không?" đương nhiên là Thư Nhan hy vọng sẽ có được hộ khẩu chính thức càng sớm càng tốt.

"Ngày mai. Tôi đang định gọi cho cô, nhưng thật may lại tình cờ gặp cô."

"Lần này sao lại nhanh như vậy, không phải là phải mất nửa năm sao?" Dù sao, ấn tượng của Thư Nhan đối với bộ phận ZF (Chính phủ) là luôn chậm trễ, không thể nhanh như vậy được.

"Chuyện này tôi cũng không biết, nhưng lấy được hộ khẩu trước là chuyện tốt." Giám đốc Vương cười nói.

"Đúng vậy, tôi còn muốn hỏi một chuyện nữa, lúc trước tôi sợ con học chậm nên vẫn chưa chuẩn bị gì cả. Chắc anh cũng thấy rồi đấy, tôi và bố tụi nhỏ đã ly hôn, cả hai đứa đều theo tôi, nên tôi muốn thay đổi họ, tên thì có cần phải làm thủ tục gì về phương diện này không?"Lúc đó cô chỉ nghĩ rằng con có thể đi học là được rồi, còn những thứ khác cô không quan tâm đến.

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… Trong khoảng thời gian vừa rồi, cô cũng thấy rõ được sự nỗ lực của Trương Hoa Tú, cô ấy thực sự có sự tiến bộ rất lớn, hơn nữa là do cửa hàng của cô cũng không rộng lắm, với năng lực hiện tại của Trương Hoa Tú thì hoàn toàn có thể gánh vác được."Như vậy có sớm quá không ạ?" Trương Hoa Tú e ngại."Điều đó cho thấy em đang tiến bộ rất nhanh. Nếu em không có khả năng, chị sẽ không thể giao cửa hàng cho em, nên phải tin vào bản thân mình. Sau khi trở thành cửa hàng trưởng, lương và hoa hồng cũng sẽ khác với ban đầu. Lương cơ bản là 300 tệ, một tháng vẫn có 1% hoa hồng nhưng em sẽ được hưởng thêm tiền hoa hồng từ cửa hàng chính, cuối năm chị sẽ thưởng thêm dựa trên thành tích của em, nói sơ qua là như vậy, em có yêu cầu gì nữa không?"Thư Nhan cũng có mở thêm một vài quầy hàng, bên chỗ Lão Trương cũng không thể không để ý, sau này bên chỗ Hồ Thụy Tuyết cũng có thể sẽ rất bận rộn, hơn nữa còn có hai đứa nhỏ, nên cô sẽ càng ít tới quản lý cửa hàng này hơn.Tú Tú cắn môi, cố gắng hết sức kiềm chế sự kích động, cúi đầu nói: "Cảm ơn bà chủ đã dạy dỗ, em nhất định sẽ làm việc chăm chỉ hơn."Làm việc trong cửa hàng này đã mấy tháng, Trương Hoa Tú biết rất rõ doanh thu mỗi tháng nhiều nhất là khoảng ba mươi đến bốn mươi nghìn tệ, ít nhất là hai mươi nghìn tệ, mỗi tháng cô ấy và Oánh Oánh có thể có được vài trăm tệ tiền hoa hồng trở lên, có lúc còn hơn ba trăm, một tháng tiền lương khoảng bảy, tám trăm, ngay cả sinh viên đại học cũng khó có thể có được mức lương này.Hoa hồng 1% từ cửa hàng chính sao? Vậy mỗi tháng hoa hồng của cô ấy ít nhất là 300, cộng với lương và các khoản trợ cấp khác hàng tháng là hơn một nghìn. Lương trung bình của Nam Thành cũng chỉ hơn ba trăm, nhưng cô ấy lại nhận được mức lương hơn ba nghìn một tháng, Trương Hoa Tú cảm thấy như mình đang mơ."Còn một chuyện nữa chị muốn nói với em, chị đã thuê thêm hai nhân viên bán hàng ở đối diện, tạm thời sẽ đến chỗ chúng ta học hỏi trước. Khi bên cửa hàng kia sửa chữa xong thì qua đó ngay, em cố gắng hướng dẫn họ nhé." Vốn dĩ Thư Nhan định thuê thêm một nhân viên bán hàng nữa, cô nghĩ nhân viên bán hàng của cửa hàng bán đồ nội y sẽ ở đây một hai tháng nên cô lại quyết định đợi đến khi họ sang cửa hàng kia mới thuê tiếp, nếu không thì nhân viên còn nhiều hơn cả khách hàng mất.Cô nói qua cho Trương Hoa Tú biết một số thông tin của hai nhân viên kia, sau đó Thư Nhan cũng giao chuyện này cho cô, đồng thời cũng giao thêm cả những việc khác nữa, cuối cùng Thư Nhan cũng cảm thấy thoải mái hơn.Cuối tuần, hai đứa nhỏ không đến lớp học bổ túc, Thư Nhan đưa hai đứa nhỏ đến nhà mới dọn dẹp vệ sinh một chút, trên đường đi qua trung tâm bất động sản, vừa hay gặp giám đốc Vương nên liền chào hỏi."Tổng giám đốc Thư, tôi đang tìm cô đây." Giám đốc Vương gọi Thư Nhan lại."Có chuyện gì vậy?" Thư Nhan không nghĩ ra anh ta tìm cô vì chuyện gì nữa.  "Là chuyện liên quan đến hộ khẩu." Giám đốc Vương mời Thư Nhan lên lầu hai của trung tâm bất động sản, gọi cho bọn trẻ hai ly sữa và rất nhiều bánh kem mà hai đứa thích.TBCLúc đó Thư Nhan đang vội vàng đưa Thanh Thanh đi học, sau khi trả tiền nhà xong, giao hộ khẩu cho Giám đốc Vương, nhưng không biết anh ta làm như thế nào lại lấy được bản in màu xanh hộ khẩu.Hộ khẩu in màu xanh là loại hộ khẩu nằm giữa hộ khẩu chính thức và hộ khẩu tạm trú, sau một thời gian có thể chuyển thành hộ khẩu chính thức.Lúc đó Giám đốc Vương nói sẽ mất khoảng nửa năm, cho nên Thư Nhan cũng không hỏi đến nữa."Cái gì? Sắp duyệt được rồi sao? Hay là không xét duyệt được?" Thư Nhan nhíu mày, sao lúc này làm hộ khẩu lại khó như vậy chứ, đáng lẽ là phải làm được rồi chứ."Xét duyệt được rồi, cũng đã có thể đi xin để nhập hộ khẩu chính thức, nhưng phải tự mình đến tận nơi đăng ký." Thật ra cũng chỉ là cung cấp một số thông tin sau đó ký tên là được."Hôm nay là chủ nhật, đồn cảnh sát không có ai làm việc đúng không?" đương nhiên là Thư Nhan hy vọng sẽ có được hộ khẩu chính thức càng sớm càng tốt."Ngày mai. Tôi đang định gọi cho cô, nhưng thật may lại tình cờ gặp cô.""Lần này sao lại nhanh như vậy, không phải là phải mất nửa năm sao?" Dù sao, ấn tượng của Thư Nhan đối với bộ phận ZF (Chính phủ) là luôn chậm trễ, không thể nhanh như vậy được."Chuyện này tôi cũng không biết, nhưng lấy được hộ khẩu trước là chuyện tốt." Giám đốc Vương cười nói."Đúng vậy, tôi còn muốn hỏi một chuyện nữa, lúc trước tôi sợ con học chậm nên vẫn chưa chuẩn bị gì cả. Chắc anh cũng thấy rồi đấy, tôi và bố tụi nhỏ đã ly hôn, cả hai đứa đều theo tôi, nên tôi muốn thay đổi họ, tên thì có cần phải làm thủ tục gì về phương diện này không?"Lúc đó cô chỉ nghĩ rằng con có thể đi học là được rồi, còn những thứ khác cô không quan tâm đến.

Chương 173: Chương 173