"Giang —— " Nhìn thấy Giang Viện Triều, ánh mắt cảnh vệ dừng lại, lời muốn nói bị mắc kẹt trong cổ họng, trong lòng dâng lên chua xót. Chỉ sau một buổi tối, tóc ông đã bạc trắng. Giang Viện Triều ngẩng đầu lên, giọng nói vốn trầm tĩnh, dùng để ra lệnh giờ đây lại mang theo nỗi bi thương khó tả: "Tra được chưa?" Cảnh vệ sĩ đè nén sự không đành lòng trong lòng, gật đầu đáp: "Báo cáo, đã tra được rồi." "Là...!bị bán đi, gả cho người ta...!minh hôn." Minh hôn? Lại là minh hôn! Một cỗ tanh ngọt dâng lên trong cuống họng, đáy lòng Giang Viện Triều tràn đầy tức giận và lạnh lẽo. Ông cười như khóc. Thật mỉa mai! Giang Viện Triều ông đây, đổ máu chảy mồ hôi, vào sinh ra tử, bảo vệ đất nước, bảo vệ nhân dân, nhưng lại không bảo vệ được con gái ruột của mình! Phát hiện "con gái" trong nhà là con của người khác, con gái ruột của ông đã bị đánh tráo từ lâu, ông lập tức cho người đi điều tra. Sau khi biết được sự thật, ông lại lập tức đến đây. Cả quá trình trước sau chỉ chưa đầy một tuần. Nhưng vẫn…
Chương 523: Chương 523
Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh ThànhTác giả: Anh Anh ChiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Giang —— " Nhìn thấy Giang Viện Triều, ánh mắt cảnh vệ dừng lại, lời muốn nói bị mắc kẹt trong cổ họng, trong lòng dâng lên chua xót. Chỉ sau một buổi tối, tóc ông đã bạc trắng. Giang Viện Triều ngẩng đầu lên, giọng nói vốn trầm tĩnh, dùng để ra lệnh giờ đây lại mang theo nỗi bi thương khó tả: "Tra được chưa?" Cảnh vệ sĩ đè nén sự không đành lòng trong lòng, gật đầu đáp: "Báo cáo, đã tra được rồi." "Là...!bị bán đi, gả cho người ta...!minh hôn." Minh hôn? Lại là minh hôn! Một cỗ tanh ngọt dâng lên trong cuống họng, đáy lòng Giang Viện Triều tràn đầy tức giận và lạnh lẽo. Ông cười như khóc. Thật mỉa mai! Giang Viện Triều ông đây, đổ máu chảy mồ hôi, vào sinh ra tử, bảo vệ đất nước, bảo vệ nhân dân, nhưng lại không bảo vệ được con gái ruột của mình! Phát hiện "con gái" trong nhà là con của người khác, con gái ruột của ông đã bị đánh tráo từ lâu, ông lập tức cho người đi điều tra. Sau khi biết được sự thật, ông lại lập tức đến đây. Cả quá trình trước sau chỉ chưa đầy một tuần. Nhưng vẫn… Đối với chuyện mình được trùng sinh, có được ký ức của nhiều kiếp, Giang Thiên Ca chưa từng có ý định nói cho bất kỳ ai, hoặc để bất kỳ ai biết.Ngay cả với những người thân thiết nhất với cô bây giờ như Giang Viễn Triều, Phương Đức Âm, Lục Chính Tây, Giang Thiên Ca cũng không định để họ biết chuyện này.Dương Xán Như tính toán một lần, có thể khiến cô ấy cảm thấy mình tính sai. Nhưng, nếu cô ấy tính thêm vài lần nữa, thì chưa chắc đã dễ dàng lừa gạt được.Giang Thiên Ca chủ động tìm lý do “tính sai” cho Dương Xán Như: “Hôm nay chắc là thời điểm không thích hợp, nên mới tính sai. Chờ ngày khác, đợi khi nào có dịp, tớ lại tìm cậu xem bói cho kỹ.”Dương Xán Như suy nghĩ một chút, cảm thấy Giang Thiên Ca nói rất có lý.Hiện tại nên dừng tay, đúng là quyết định sáng suốt nhất.Nếu như tính thêm lần nữa, kết quả vẫn như cũ, không chỉ khiến cô ấy càng lộ rõ sự non kém, mất mặt trước Giang Thiên Ca, mà còn khiến cho tình huống càng thêm khó xử.Giang Thiên Ca vốn không muốn đánh cô ấy, nhưng nếu cô ấy còn cố tình xem bói thêm vài lần nữa, thì chắc chắn cô sẽ không nhịn được nữa.“Vậy cũng được.”Dương Xán Như gật đầu, không kiên trì muốn xem bói lại cho Giang Thiên Ca nữa, mà nói: “Thiên Ca, đợi sau khi diễn tập kết thúc, tớ sẽ có thời gian về quê thăm nhà. Chờ tớ về đến nhà, tớ sẽ bảo ông nội đích thân xem cho cậu.”“Mấy năm nay ông nội tớ rất ít khi xem bói cho người khác, rất nhiều người tặng quà nhờ ông ấy xem, ông ấy đều không đồng ý. Nhưng tớ nhờ ông ấy xem cho cậu, ông ấy nhất định sẽ đồng ý!”Dương Xán Như cười rạng rỡ, bởi vì nhắc đến ông nội nhà mình, trên mặt không giấu nổi sự tự hào và kiêu ngạo.Giang Thiên Ca biểu cảm hơi khựng lại: “...”Thấy Dương Xán Như muốn cất quyển sổ tay vừa rồi đi, Giang Thiên Ca nhanh tay lẹ mắt cầm lấy quyển sổ, xé hết những tờ giấy có ghi thời gian sinh của mình và những gì Dương Xán Như vừa viết lúc nãy.Không thể để Dương Xán Như tiếp tục xem bói cho cô, càng không thể để ông nội của Dương Xán Như xem bói cho cô.Trải qua chuyện vừa rồi, Giang Thiên Ca không dám khinh thường năng lực của nhà Dương Xán Như nữa.Trước mặt Dương Xán Như, cô suýt chút nữa đã để lộ sơ hở. Nếu đối mặt với một người có đạo hạnh cao thâm như ông nội của Dương Xán Như, tốc độ cô lộ nguyên hình, e là còn nhanh hơn cả Bạch Cốt Tinh.Giang Thiên Ca đè nén sự chột dạ trong lòng xuống, cười vẫy vẫy tờ giấy trên tay với Dương Xán Như: “Xán Như, đây là lần *****ên tớ gặp được người như cậu ngoài đời thực đấy, tớ cảm thấy cậu thật thần bí, thật lợi hại!”“Hai trang giấy này cậu tặng cho tớ, để tớ làm quà lưu niệm được không? Cậu yên tâm, tớ nhất định sẽ trân trọng nó, khi nào về đến nhà sẽ dán lên tường.”Dương Xán Như không hề nghi ngờ lời nói của Giang Thiên Ca, cô ấy mở to mắt gật đầu: “Được chứ, được chứ, đương nhiên là được rồi! Thế đã đủ chưa, hay là tớ viết thêm cho cậu mấy tờ nữa?”Giang Thiên Ca nghiêm túc gật đầu, “Đủ rồi đủ rồi, quà quý ở chỗ tinh tế chứ không phải ở số lượng, hai tờ này là đủ rồi.”Dương Xán Như vui vẻ gật đầu: “Ừm ừm.”Giang Thiên Ca thầm nói “Xin lỗi” trong lòng, sau đó tiếp tục nghiêm túc bịa chuyện với Dương Xán Như:Vân Mộng Hạ Vũ“Xán Như, hôm nay nghe cậu nói, tớ đã có nhận thức sâu sắc hơn về kỹ thuật bói toán truyền thống của đất nước mình, người nhà cậu, quả thật rất lợi hại.”“Tuy rằng cậu không nói nhiều, nhưng tớ biết, ông nội cậu nhất định là một vị lão tiên sinh đức cao vọng trọng, năng lực phi phàm. Cậu giúp tớ nhờ ông nội xem bói cho tớ, chứng tỏ cậu không coi tớ là người ngoài, tớ rất vui.”“Nhưng ở một phương diện khác, tớ chưa từng tự mình đến bái phỏng ông nội cậu, mà đã để ông ấy xem bói cho tớ, có vẻ như tớ không được tôn trọng ông ấy.”“Cho nên, Xán Như, để tỏ lòng thành, tớ nghĩ đợi sau này có thời gian, tớ sẽ đích thân đến nhà bái phỏng ông nội cậu, tự mình thỉnh cầu ông ấy xem bói cho tớ.”Nói là đến nhà bái phỏng ông nội Dương Xán Như, đương nhiên chỉ là lời khách sáo. Giang Thiên Ca cảm thấy, sau này đừng nói đến chuyện chủ động tiếp cận nhà họ Dương, để đảm bảo an toàn, có khi cô phải tránh xa nhà bọn họ ra.Hiện tại cô phải ổn định Dương Xán Như trước, để sau khi Dương Xán Như về nhà, đừng có nhiệt tình kể chuyện của cô với ông nội Dương.“Xán Như, trước khi tớ đến bái phỏng ông nội cậu, thì cậu đừng nói chuyện của tớ cho ông ấy biết, nếu không, tớ sợ ông nội cậu sẽ cảm thấy tớ không hiểu chuyện, không lễ phép.”Dương Xán Như rất tự tin lắc đầu: “Sẽ không đâu, ông nội tớ chỉ nghiêm khắc với người ngoài thôi, còn ở nhà, ông ấy rất dễ nói chuyện.”“Hơn nữa, ông nội tớ là người rất thương người. Bởi vì tớ lớn như vậy rồi mà bạn bè thật sự rất ít, nên ông nội lúc nào cũng rất tốt với bạn bè của tớ. Trước đây tớ từng nhờ ông nội xem bói giúp bạn bè tớ, ông ấy đều rất vui vẻ đồng ý.”“Thiên Ca, cậu là bạn của tớ, ông nội tớ nhất định cũng sẽ xem bói cho cậu, cho dù cậu không đích thân đến bái phỏng ông ấy, ông ấy cũng sẽ không cảm thấy cậu bất lịch sự đâu.”
Đối với chuyện mình được trùng sinh, có được ký ức của nhiều kiếp, Giang Thiên Ca chưa từng có ý định nói cho bất kỳ ai, hoặc để bất kỳ ai biết.
Ngay cả với những người thân thiết nhất với cô bây giờ như Giang Viễn Triều, Phương Đức Âm, Lục Chính Tây, Giang Thiên Ca cũng không định để họ biết chuyện này.
Dương Xán Như tính toán một lần, có thể khiến cô ấy cảm thấy mình tính sai. Nhưng, nếu cô ấy tính thêm vài lần nữa, thì chưa chắc đã dễ dàng lừa gạt được.
Giang Thiên Ca chủ động tìm lý do “tính sai” cho Dương Xán Như: “Hôm nay chắc là thời điểm không thích hợp, nên mới tính sai. Chờ ngày khác, đợi khi nào có dịp, tớ lại tìm cậu xem bói cho kỹ.”
Dương Xán Như suy nghĩ một chút, cảm thấy Giang Thiên Ca nói rất có lý.
Hiện tại nên dừng tay, đúng là quyết định sáng suốt nhất.
Nếu như tính thêm lần nữa, kết quả vẫn như cũ, không chỉ khiến cô ấy càng lộ rõ sự non kém, mất mặt trước Giang Thiên Ca, mà còn khiến cho tình huống càng thêm khó xử.
Giang Thiên Ca vốn không muốn đánh cô ấy, nhưng nếu cô ấy còn cố tình xem bói thêm vài lần nữa, thì chắc chắn cô sẽ không nhịn được nữa.
“Vậy cũng được.”
Dương Xán Như gật đầu, không kiên trì muốn xem bói lại cho Giang Thiên Ca nữa, mà nói: “Thiên Ca, đợi sau khi diễn tập kết thúc, tớ sẽ có thời gian về quê thăm nhà. Chờ tớ về đến nhà, tớ sẽ bảo ông nội đích thân xem cho cậu.”
“Mấy năm nay ông nội tớ rất ít khi xem bói cho người khác, rất nhiều người tặng quà nhờ ông ấy xem, ông ấy đều không đồng ý. Nhưng tớ nhờ ông ấy xem cho cậu, ông ấy nhất định sẽ đồng ý!”
Dương Xán Như cười rạng rỡ, bởi vì nhắc đến ông nội nhà mình, trên mặt không giấu nổi sự tự hào và kiêu ngạo.
Giang Thiên Ca biểu cảm hơi khựng lại: “...”
Thấy Dương Xán Như muốn cất quyển sổ tay vừa rồi đi, Giang Thiên Ca nhanh tay lẹ mắt cầm lấy quyển sổ, xé hết những tờ giấy có ghi thời gian sinh của mình và những gì Dương Xán Như vừa viết lúc nãy.
Không thể để Dương Xán Như tiếp tục xem bói cho cô, càng không thể để ông nội của Dương Xán Như xem bói cho cô.
Trải qua chuyện vừa rồi, Giang Thiên Ca không dám khinh thường năng lực của nhà Dương Xán Như nữa.
Trước mặt Dương Xán Như, cô suýt chút nữa đã để lộ sơ hở. Nếu đối mặt với một người có đạo hạnh cao thâm như ông nội của Dương Xán Như, tốc độ cô lộ nguyên hình, e là còn nhanh hơn cả Bạch Cốt Tinh.
Giang Thiên Ca đè nén sự chột dạ trong lòng xuống, cười vẫy vẫy tờ giấy trên tay với Dương Xán Như: “Xán Như, đây là lần *****ên tớ gặp được người như cậu ngoài đời thực đấy, tớ cảm thấy cậu thật thần bí, thật lợi hại!”
“Hai trang giấy này cậu tặng cho tớ, để tớ làm quà lưu niệm được không? Cậu yên tâm, tớ nhất định sẽ trân trọng nó, khi nào về đến nhà sẽ dán lên tường.”
Dương Xán Như không hề nghi ngờ lời nói của Giang Thiên Ca, cô ấy mở to mắt gật đầu: “Được chứ, được chứ, đương nhiên là được rồi! Thế đã đủ chưa, hay là tớ viết thêm cho cậu mấy tờ nữa?”
Giang Thiên Ca nghiêm túc gật đầu, “Đủ rồi đủ rồi, quà quý ở chỗ tinh tế chứ không phải ở số lượng, hai tờ này là đủ rồi.”
Dương Xán Như vui vẻ gật đầu: “Ừm ừm.”
Giang Thiên Ca thầm nói “Xin lỗi” trong lòng, sau đó tiếp tục nghiêm túc bịa chuyện với Dương Xán Như:
Vân Mộng Hạ Vũ
“Xán Như, hôm nay nghe cậu nói, tớ đã có nhận thức sâu sắc hơn về kỹ thuật bói toán truyền thống của đất nước mình, người nhà cậu, quả thật rất lợi hại.”
“Tuy rằng cậu không nói nhiều, nhưng tớ biết, ông nội cậu nhất định là một vị lão tiên sinh đức cao vọng trọng, năng lực phi phàm. Cậu giúp tớ nhờ ông nội xem bói cho tớ, chứng tỏ cậu không coi tớ là người ngoài, tớ rất vui.”
“Nhưng ở một phương diện khác, tớ chưa từng tự mình đến bái phỏng ông nội cậu, mà đã để ông ấy xem bói cho tớ, có vẻ như tớ không được tôn trọng ông ấy.”
“Cho nên, Xán Như, để tỏ lòng thành, tớ nghĩ đợi sau này có thời gian, tớ sẽ đích thân đến nhà bái phỏng ông nội cậu, tự mình thỉnh cầu ông ấy xem bói cho tớ.”
Nói là đến nhà bái phỏng ông nội Dương Xán Như, đương nhiên chỉ là lời khách sáo. Giang Thiên Ca cảm thấy, sau này đừng nói đến chuyện chủ động tiếp cận nhà họ Dương, để đảm bảo an toàn, có khi cô phải tránh xa nhà bọn họ ra.
Hiện tại cô phải ổn định Dương Xán Như trước, để sau khi Dương Xán Như về nhà, đừng có nhiệt tình kể chuyện của cô với ông nội Dương.
“Xán Như, trước khi tớ đến bái phỏng ông nội cậu, thì cậu đừng nói chuyện của tớ cho ông ấy biết, nếu không, tớ sợ ông nội cậu sẽ cảm thấy tớ không hiểu chuyện, không lễ phép.”
Dương Xán Như rất tự tin lắc đầu: “Sẽ không đâu, ông nội tớ chỉ nghiêm khắc với người ngoài thôi, còn ở nhà, ông ấy rất dễ nói chuyện.”
“Hơn nữa, ông nội tớ là người rất thương người. Bởi vì tớ lớn như vậy rồi mà bạn bè thật sự rất ít, nên ông nội lúc nào cũng rất tốt với bạn bè của tớ. Trước đây tớ từng nhờ ông nội xem bói giúp bạn bè tớ, ông ấy đều rất vui vẻ đồng ý.”
“Thiên Ca, cậu là bạn của tớ, ông nội tớ nhất định cũng sẽ xem bói cho cậu, cho dù cậu không đích thân đến bái phỏng ông ấy, ông ấy cũng sẽ không cảm thấy cậu bất lịch sự đâu.”
Thập Niên 80 Thiên Kim Thật Trở Về, Sủng Quan Kinh ThànhTác giả: Anh Anh ChiêuTruyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Giang —— " Nhìn thấy Giang Viện Triều, ánh mắt cảnh vệ dừng lại, lời muốn nói bị mắc kẹt trong cổ họng, trong lòng dâng lên chua xót. Chỉ sau một buổi tối, tóc ông đã bạc trắng. Giang Viện Triều ngẩng đầu lên, giọng nói vốn trầm tĩnh, dùng để ra lệnh giờ đây lại mang theo nỗi bi thương khó tả: "Tra được chưa?" Cảnh vệ sĩ đè nén sự không đành lòng trong lòng, gật đầu đáp: "Báo cáo, đã tra được rồi." "Là...!bị bán đi, gả cho người ta...!minh hôn." Minh hôn? Lại là minh hôn! Một cỗ tanh ngọt dâng lên trong cuống họng, đáy lòng Giang Viện Triều tràn đầy tức giận và lạnh lẽo. Ông cười như khóc. Thật mỉa mai! Giang Viện Triều ông đây, đổ máu chảy mồ hôi, vào sinh ra tử, bảo vệ đất nước, bảo vệ nhân dân, nhưng lại không bảo vệ được con gái ruột của mình! Phát hiện "con gái" trong nhà là con của người khác, con gái ruột của ông đã bị đánh tráo từ lâu, ông lập tức cho người đi điều tra. Sau khi biết được sự thật, ông lại lập tức đến đây. Cả quá trình trước sau chỉ chưa đầy một tuần. Nhưng vẫn… Đối với chuyện mình được trùng sinh, có được ký ức của nhiều kiếp, Giang Thiên Ca chưa từng có ý định nói cho bất kỳ ai, hoặc để bất kỳ ai biết.Ngay cả với những người thân thiết nhất với cô bây giờ như Giang Viễn Triều, Phương Đức Âm, Lục Chính Tây, Giang Thiên Ca cũng không định để họ biết chuyện này.Dương Xán Như tính toán một lần, có thể khiến cô ấy cảm thấy mình tính sai. Nhưng, nếu cô ấy tính thêm vài lần nữa, thì chưa chắc đã dễ dàng lừa gạt được.Giang Thiên Ca chủ động tìm lý do “tính sai” cho Dương Xán Như: “Hôm nay chắc là thời điểm không thích hợp, nên mới tính sai. Chờ ngày khác, đợi khi nào có dịp, tớ lại tìm cậu xem bói cho kỹ.”Dương Xán Như suy nghĩ một chút, cảm thấy Giang Thiên Ca nói rất có lý.Hiện tại nên dừng tay, đúng là quyết định sáng suốt nhất.Nếu như tính thêm lần nữa, kết quả vẫn như cũ, không chỉ khiến cô ấy càng lộ rõ sự non kém, mất mặt trước Giang Thiên Ca, mà còn khiến cho tình huống càng thêm khó xử.Giang Thiên Ca vốn không muốn đánh cô ấy, nhưng nếu cô ấy còn cố tình xem bói thêm vài lần nữa, thì chắc chắn cô sẽ không nhịn được nữa.“Vậy cũng được.”Dương Xán Như gật đầu, không kiên trì muốn xem bói lại cho Giang Thiên Ca nữa, mà nói: “Thiên Ca, đợi sau khi diễn tập kết thúc, tớ sẽ có thời gian về quê thăm nhà. Chờ tớ về đến nhà, tớ sẽ bảo ông nội đích thân xem cho cậu.”“Mấy năm nay ông nội tớ rất ít khi xem bói cho người khác, rất nhiều người tặng quà nhờ ông ấy xem, ông ấy đều không đồng ý. Nhưng tớ nhờ ông ấy xem cho cậu, ông ấy nhất định sẽ đồng ý!”Dương Xán Như cười rạng rỡ, bởi vì nhắc đến ông nội nhà mình, trên mặt không giấu nổi sự tự hào và kiêu ngạo.Giang Thiên Ca biểu cảm hơi khựng lại: “...”Thấy Dương Xán Như muốn cất quyển sổ tay vừa rồi đi, Giang Thiên Ca nhanh tay lẹ mắt cầm lấy quyển sổ, xé hết những tờ giấy có ghi thời gian sinh của mình và những gì Dương Xán Như vừa viết lúc nãy.Không thể để Dương Xán Như tiếp tục xem bói cho cô, càng không thể để ông nội của Dương Xán Như xem bói cho cô.Trải qua chuyện vừa rồi, Giang Thiên Ca không dám khinh thường năng lực của nhà Dương Xán Như nữa.Trước mặt Dương Xán Như, cô suýt chút nữa đã để lộ sơ hở. Nếu đối mặt với một người có đạo hạnh cao thâm như ông nội của Dương Xán Như, tốc độ cô lộ nguyên hình, e là còn nhanh hơn cả Bạch Cốt Tinh.Giang Thiên Ca đè nén sự chột dạ trong lòng xuống, cười vẫy vẫy tờ giấy trên tay với Dương Xán Như: “Xán Như, đây là lần *****ên tớ gặp được người như cậu ngoài đời thực đấy, tớ cảm thấy cậu thật thần bí, thật lợi hại!”“Hai trang giấy này cậu tặng cho tớ, để tớ làm quà lưu niệm được không? Cậu yên tâm, tớ nhất định sẽ trân trọng nó, khi nào về đến nhà sẽ dán lên tường.”Dương Xán Như không hề nghi ngờ lời nói của Giang Thiên Ca, cô ấy mở to mắt gật đầu: “Được chứ, được chứ, đương nhiên là được rồi! Thế đã đủ chưa, hay là tớ viết thêm cho cậu mấy tờ nữa?”Giang Thiên Ca nghiêm túc gật đầu, “Đủ rồi đủ rồi, quà quý ở chỗ tinh tế chứ không phải ở số lượng, hai tờ này là đủ rồi.”Dương Xán Như vui vẻ gật đầu: “Ừm ừm.”Giang Thiên Ca thầm nói “Xin lỗi” trong lòng, sau đó tiếp tục nghiêm túc bịa chuyện với Dương Xán Như:Vân Mộng Hạ Vũ“Xán Như, hôm nay nghe cậu nói, tớ đã có nhận thức sâu sắc hơn về kỹ thuật bói toán truyền thống của đất nước mình, người nhà cậu, quả thật rất lợi hại.”“Tuy rằng cậu không nói nhiều, nhưng tớ biết, ông nội cậu nhất định là một vị lão tiên sinh đức cao vọng trọng, năng lực phi phàm. Cậu giúp tớ nhờ ông nội xem bói cho tớ, chứng tỏ cậu không coi tớ là người ngoài, tớ rất vui.”“Nhưng ở một phương diện khác, tớ chưa từng tự mình đến bái phỏng ông nội cậu, mà đã để ông ấy xem bói cho tớ, có vẻ như tớ không được tôn trọng ông ấy.”“Cho nên, Xán Như, để tỏ lòng thành, tớ nghĩ đợi sau này có thời gian, tớ sẽ đích thân đến nhà bái phỏng ông nội cậu, tự mình thỉnh cầu ông ấy xem bói cho tớ.”Nói là đến nhà bái phỏng ông nội Dương Xán Như, đương nhiên chỉ là lời khách sáo. Giang Thiên Ca cảm thấy, sau này đừng nói đến chuyện chủ động tiếp cận nhà họ Dương, để đảm bảo an toàn, có khi cô phải tránh xa nhà bọn họ ra.Hiện tại cô phải ổn định Dương Xán Như trước, để sau khi Dương Xán Như về nhà, đừng có nhiệt tình kể chuyện của cô với ông nội Dương.“Xán Như, trước khi tớ đến bái phỏng ông nội cậu, thì cậu đừng nói chuyện của tớ cho ông ấy biết, nếu không, tớ sợ ông nội cậu sẽ cảm thấy tớ không hiểu chuyện, không lễ phép.”Dương Xán Như rất tự tin lắc đầu: “Sẽ không đâu, ông nội tớ chỉ nghiêm khắc với người ngoài thôi, còn ở nhà, ông ấy rất dễ nói chuyện.”“Hơn nữa, ông nội tớ là người rất thương người. Bởi vì tớ lớn như vậy rồi mà bạn bè thật sự rất ít, nên ông nội lúc nào cũng rất tốt với bạn bè của tớ. Trước đây tớ từng nhờ ông nội xem bói giúp bạn bè tớ, ông ấy đều rất vui vẻ đồng ý.”“Thiên Ca, cậu là bạn của tớ, ông nội tớ nhất định cũng sẽ xem bói cho cậu, cho dù cậu không đích thân đến bái phỏng ông ấy, ông ấy cũng sẽ không cảm thấy cậu bất lịch sự đâu.”