Mùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân…
Chương 158: Chương 158
Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm ChồngTác giả: Đông Phương Ký BạchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân… Chị dâu Ngô ngồi xuống sofa: "Ngồi lên cái này thật thoải mái, chị cũng muốn làm một bộ, nhưng ông chồng nhà chị không đồng ý, một hai nói rằng chịu đựng gian khổ là phẩm chất đức tính tốt đẹp, cuộc sống sau này không phải là để chịu khổ, mua một bộ ghế sofa thì có sao đâu?"Nói rồi, lại ấn ấn ghế sofa, thoải mái hơn nhiều so với ngồi ghế lạnh.Lúc bình thường có thể ngồi, cũng có thể nằm, tiện lợi biết bao nhiêu.Tiêu Thanh Như trêu chọc nói: "Nghe nói chị dâu cũng là người nắm giữ quản lý tài chính trong nhà, có muốn dùng số tiền đó không, không phải do chị định đoạt sao.""Nói thì nói vậy thôi, nhưng việc mua ghế sofa tốn một số tiền rất lớn, chị sợ mua về rồi sẽ hối hận.""Những khoản chi lớn thật sự cần suy xét cẩn thận."Chị dâu Ngô cảm thấy hiếm lạ với ghế sofa đủ rồi, lúc này mới bắt đầu nói về tin đồn: "Chị dâu ở nhà mẹ đẻ chị làm việc ở xưởng dệt, nghe nói Đỗ Vãn Thu có quan hệ không rõ ràng với một cán sự nhỏ."Tiêu Thanh Như nhướng mày: "Thời buổi này bắt gian quan hệ nam nữ rất nghiêm ngặt, nếu thật sự có quan hệ gì, hẳn bây giờ cô ta không thể đi làm rồi phải không?"Chị dâu Ngô chậc lưỡi một cái: "Tác phong của cô ta và người nọ, ai trong bọn chị lại không biết? Cô ta vẫn giở cái trò đó, mập mập mờ mờ, nhưng lại không có nhược điểm có tính thực tế, chẳng phải trước đây cô ta cùng đã đi bước đi như vậy gài bẫy Giang Xuyên sao?"Tiêu Thanh Như cảm thấy, nếu như Đỗ Vãn Thu thực sự thông minh thì không nên làm những chuyện như vậy ở bên ngoài.Dù sao thì điều kiện của nhà họ Giang cũng rất tốt, Giang Xuyên cũng nằm dưới sự quản lý của cô ta, không cần thiết phải hủy hoại cuộc sống hiện tại của mình.Nhưng nếu cô ta tham lam, muốn quá nhiều đồ vật, lựa chọn cô ta đưa ra có thể sẽ khác với lựa chọn của người bình thường.Gút mắt giữa ba người này, tất cả mọi người viện gia chúc đều biết, cho nên chị dâu Ngô mới có thể nghe được một chút tin đồn về Đỗ Vãn Thu, giờ đến đây chia sẻ với Tiêu Thanh Như.Lúc này nhìn thấy cô không thay đổi sắc mặt, không nhịn được cười nói: "Chị còn tưởng rằng em sẽ gấp không chờ nổi muốn đến xem kịch vui chứ, vừa nhìn đã biết Đỗ Vãn Thu là loại người không an phận, chuyện này còn chưa kết thúc đâu.""Chị dâu cũng đã nói chuyện này còn chưa kết thúc, vậy em chờ xem kết quả là được.""Nếu chị là em, thế nào chị cũng phải mắng Đỗ Vãn Thu đến mức m.á.u chó phun đầy đầu.""Làm sao chị dâu biết được em có mắng hay không?"Chị dâu Ngô bà ra vẻ mặt hiểu rõ: "Với tính tình của em, tất cả mọi người đều biết, chuyện như mắng chửi người này, em không làm được."Tiêu Thanh Như cũng không biết mình nên nói cái gì, cô thật sự đã từng mắng Đỗ Vãn Thu, chỉ là không ai biết mà thôi."Công việc kia của cô ta có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm, tất cả đều muốn tìm ra bắt lỗi Đỗ Vãn Thu, để cô ta chịu buông bỏ chức vụ của mình."Tiêu Thanh Như cong môi nói: "Nhìn dáng vẻ này xem ra trong xưởng rất náo nhiệt.""Còn không phải sao, người trong viện chúng ta đều có chút dè dặt, nhưng người trong xưởng thì không có nhiều cố kỵ như vậy, bộ dạng đó của Đỗ Vãn Thu không có hiệu quả đâu."Khi xung quanh đều là những người có đạo đức, việc tỏ ra yếu đuối sẽ khiến đối phương mềm lòng, nhận được nhiều sự giúp đỡ hơn.Ngược lại, liền sẽ trở thành túi trút giận mà mỗi người đều có thể dẫm một chân.Chị dâu Ngô nghĩ thầm, cái người Đỗ Vãn Thu kia thật sự là một tên trộm gà, chắc chắn sẽ không nuốt nổi cơn giận, phụ nữ không chấp nhận nổi bộ dạng kia của cô ta, không phải cô ta sẽ dùng công phu lên người đàn ông sao?Cũng không biết người này vô tri, hay thật sự lớn mật, dùng thủ đoạn để gả cho Giang Xuyên còn chưa đủ, còn muốn làm chuyện bậy bạ ở bên ngoài, đây là muốn tự đào hố chôn mình mà.Nếu là trước đây, Tiêu Thanh Như mời lười chú ý đến chuyện của của Giang Xuyên và Đỗ Vãn Thu.Bây giờ, cô hy vọng hai người đó có một cuộc sống gà bay chó sủa.Suy cho cùng, người tùy ý làm tổn thương người khác thì không có tư cách được hạnh phúc, người bị tổn thương không thể chỉ có mình cô.Vân Mộng Hạ VũNgồi trong nhà Tiêu Thanh Như một lúc nữa, chị dâu Ngô lo sợ ngồi hỏng ghế sofa nhà bọn họ, cho nên không ở lâu.
Chị dâu Ngô ngồi xuống sofa: "Ngồi lên cái này thật thoải mái, chị cũng muốn làm một bộ, nhưng ông chồng nhà chị không đồng ý, một hai nói rằng chịu đựng gian khổ là phẩm chất đức tính tốt đẹp, cuộc sống sau này không phải là để chịu khổ, mua một bộ ghế sofa thì có sao đâu?"
Nói rồi, lại ấn ấn ghế sofa, thoải mái hơn nhiều so với ngồi ghế lạnh.
Lúc bình thường có thể ngồi, cũng có thể nằm, tiện lợi biết bao nhiêu.
Tiêu Thanh Như trêu chọc nói: "Nghe nói chị dâu cũng là người nắm giữ quản lý tài chính trong nhà, có muốn dùng số tiền đó không, không phải do chị định đoạt sao."
"Nói thì nói vậy thôi, nhưng việc mua ghế sofa tốn một số tiền rất lớn, chị sợ mua về rồi sẽ hối hận."
"Những khoản chi lớn thật sự cần suy xét cẩn thận."
Chị dâu Ngô cảm thấy hiếm lạ với ghế sofa đủ rồi, lúc này mới bắt đầu nói về tin đồn: "Chị dâu ở nhà mẹ đẻ chị làm việc ở xưởng dệt, nghe nói Đỗ Vãn Thu có quan hệ không rõ ràng với một cán sự nhỏ."
Tiêu Thanh Như nhướng mày: "Thời buổi này bắt gian quan hệ nam nữ rất nghiêm ngặt, nếu thật sự có quan hệ gì, hẳn bây giờ cô ta không thể đi làm rồi phải không?"
Chị dâu Ngô chậc lưỡi một cái: "Tác phong của cô ta và người nọ, ai trong bọn chị lại không biết? Cô ta vẫn giở cái trò đó, mập mập mờ mờ, nhưng lại không có nhược điểm có tính thực tế, chẳng phải trước đây cô ta cùng đã đi bước đi như vậy gài bẫy Giang Xuyên sao?"
Tiêu Thanh Như cảm thấy, nếu như Đỗ Vãn Thu thực sự thông minh thì không nên làm những chuyện như vậy ở bên ngoài.
Dù sao thì điều kiện của nhà họ Giang cũng rất tốt, Giang Xuyên cũng nằm dưới sự quản lý của cô ta, không cần thiết phải hủy hoại cuộc sống hiện tại của mình.
Nhưng nếu cô ta tham lam, muốn quá nhiều đồ vật, lựa chọn cô ta đưa ra có thể sẽ khác với lựa chọn của người bình thường.
Gút mắt giữa ba người này, tất cả mọi người viện gia chúc đều biết, cho nên chị dâu Ngô mới có thể nghe được một chút tin đồn về Đỗ Vãn Thu, giờ đến đây chia sẻ với Tiêu Thanh Như.
Lúc này nhìn thấy cô không thay đổi sắc mặt, không nhịn được cười nói: "Chị còn tưởng rằng em sẽ gấp không chờ nổi muốn đến xem kịch vui chứ, vừa nhìn đã biết Đỗ Vãn Thu là loại người không an phận, chuyện này còn chưa kết thúc đâu."
"Chị dâu cũng đã nói chuyện này còn chưa kết thúc, vậy em chờ xem kết quả là được."
"Nếu chị là em, thế nào chị cũng phải mắng Đỗ Vãn Thu đến mức m.á.u chó phun đầy đầu."
"Làm sao chị dâu biết được em có mắng hay không?"
Chị dâu Ngô bà ra vẻ mặt hiểu rõ: "Với tính tình của em, tất cả mọi người đều biết, chuyện như mắng chửi người này, em không làm được."
Tiêu Thanh Như cũng không biết mình nên nói cái gì, cô thật sự đã từng mắng Đỗ Vãn Thu, chỉ là không ai biết mà thôi.
"Công việc kia của cô ta có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm, tất cả đều muốn tìm ra bắt lỗi Đỗ Vãn Thu, để cô ta chịu buông bỏ chức vụ của mình."
Tiêu Thanh Như cong môi nói: "Nhìn dáng vẻ này xem ra trong xưởng rất náo nhiệt."
"Còn không phải sao, người trong viện chúng ta đều có chút dè dặt, nhưng người trong xưởng thì không có nhiều cố kỵ như vậy, bộ dạng đó của Đỗ Vãn Thu không có hiệu quả đâu."
Khi xung quanh đều là những người có đạo đức, việc tỏ ra yếu đuối sẽ khiến đối phương mềm lòng, nhận được nhiều sự giúp đỡ hơn.
Ngược lại, liền sẽ trở thành túi trút giận mà mỗi người đều có thể dẫm một chân.
Chị dâu Ngô nghĩ thầm, cái người Đỗ Vãn Thu kia thật sự là một tên trộm gà, chắc chắn sẽ không nuốt nổi cơn giận, phụ nữ không chấp nhận nổi bộ dạng kia của cô ta, không phải cô ta sẽ dùng công phu lên người đàn ông sao?
Cũng không biết người này vô tri, hay thật sự lớn mật, dùng thủ đoạn để gả cho Giang Xuyên còn chưa đủ, còn muốn làm chuyện bậy bạ ở bên ngoài, đây là muốn tự đào hố chôn mình mà.
Nếu là trước đây, Tiêu Thanh Như mời lười chú ý đến chuyện của của Giang Xuyên và Đỗ Vãn Thu.
Bây giờ, cô hy vọng hai người đó có một cuộc sống gà bay chó sủa.
Suy cho cùng, người tùy ý làm tổn thương người khác thì không có tư cách được hạnh phúc, người bị tổn thương không thể chỉ có mình cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngồi trong nhà Tiêu Thanh Như một lúc nữa, chị dâu Ngô lo sợ ngồi hỏng ghế sofa nhà bọn họ, cho nên không ở lâu.
Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm ChồngTác giả: Đông Phương Ký BạchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân… Chị dâu Ngô ngồi xuống sofa: "Ngồi lên cái này thật thoải mái, chị cũng muốn làm một bộ, nhưng ông chồng nhà chị không đồng ý, một hai nói rằng chịu đựng gian khổ là phẩm chất đức tính tốt đẹp, cuộc sống sau này không phải là để chịu khổ, mua một bộ ghế sofa thì có sao đâu?"Nói rồi, lại ấn ấn ghế sofa, thoải mái hơn nhiều so với ngồi ghế lạnh.Lúc bình thường có thể ngồi, cũng có thể nằm, tiện lợi biết bao nhiêu.Tiêu Thanh Như trêu chọc nói: "Nghe nói chị dâu cũng là người nắm giữ quản lý tài chính trong nhà, có muốn dùng số tiền đó không, không phải do chị định đoạt sao.""Nói thì nói vậy thôi, nhưng việc mua ghế sofa tốn một số tiền rất lớn, chị sợ mua về rồi sẽ hối hận.""Những khoản chi lớn thật sự cần suy xét cẩn thận."Chị dâu Ngô cảm thấy hiếm lạ với ghế sofa đủ rồi, lúc này mới bắt đầu nói về tin đồn: "Chị dâu ở nhà mẹ đẻ chị làm việc ở xưởng dệt, nghe nói Đỗ Vãn Thu có quan hệ không rõ ràng với một cán sự nhỏ."Tiêu Thanh Như nhướng mày: "Thời buổi này bắt gian quan hệ nam nữ rất nghiêm ngặt, nếu thật sự có quan hệ gì, hẳn bây giờ cô ta không thể đi làm rồi phải không?"Chị dâu Ngô chậc lưỡi một cái: "Tác phong của cô ta và người nọ, ai trong bọn chị lại không biết? Cô ta vẫn giở cái trò đó, mập mập mờ mờ, nhưng lại không có nhược điểm có tính thực tế, chẳng phải trước đây cô ta cùng đã đi bước đi như vậy gài bẫy Giang Xuyên sao?"Tiêu Thanh Như cảm thấy, nếu như Đỗ Vãn Thu thực sự thông minh thì không nên làm những chuyện như vậy ở bên ngoài.Dù sao thì điều kiện của nhà họ Giang cũng rất tốt, Giang Xuyên cũng nằm dưới sự quản lý của cô ta, không cần thiết phải hủy hoại cuộc sống hiện tại của mình.Nhưng nếu cô ta tham lam, muốn quá nhiều đồ vật, lựa chọn cô ta đưa ra có thể sẽ khác với lựa chọn của người bình thường.Gút mắt giữa ba người này, tất cả mọi người viện gia chúc đều biết, cho nên chị dâu Ngô mới có thể nghe được một chút tin đồn về Đỗ Vãn Thu, giờ đến đây chia sẻ với Tiêu Thanh Như.Lúc này nhìn thấy cô không thay đổi sắc mặt, không nhịn được cười nói: "Chị còn tưởng rằng em sẽ gấp không chờ nổi muốn đến xem kịch vui chứ, vừa nhìn đã biết Đỗ Vãn Thu là loại người không an phận, chuyện này còn chưa kết thúc đâu.""Chị dâu cũng đã nói chuyện này còn chưa kết thúc, vậy em chờ xem kết quả là được.""Nếu chị là em, thế nào chị cũng phải mắng Đỗ Vãn Thu đến mức m.á.u chó phun đầy đầu.""Làm sao chị dâu biết được em có mắng hay không?"Chị dâu Ngô bà ra vẻ mặt hiểu rõ: "Với tính tình của em, tất cả mọi người đều biết, chuyện như mắng chửi người này, em không làm được."Tiêu Thanh Như cũng không biết mình nên nói cái gì, cô thật sự đã từng mắng Đỗ Vãn Thu, chỉ là không ai biết mà thôi."Công việc kia của cô ta có rất nhiều người đang nhìn chằm chằm, tất cả đều muốn tìm ra bắt lỗi Đỗ Vãn Thu, để cô ta chịu buông bỏ chức vụ của mình."Tiêu Thanh Như cong môi nói: "Nhìn dáng vẻ này xem ra trong xưởng rất náo nhiệt.""Còn không phải sao, người trong viện chúng ta đều có chút dè dặt, nhưng người trong xưởng thì không có nhiều cố kỵ như vậy, bộ dạng đó của Đỗ Vãn Thu không có hiệu quả đâu."Khi xung quanh đều là những người có đạo đức, việc tỏ ra yếu đuối sẽ khiến đối phương mềm lòng, nhận được nhiều sự giúp đỡ hơn.Ngược lại, liền sẽ trở thành túi trút giận mà mỗi người đều có thể dẫm một chân.Chị dâu Ngô nghĩ thầm, cái người Đỗ Vãn Thu kia thật sự là một tên trộm gà, chắc chắn sẽ không nuốt nổi cơn giận, phụ nữ không chấp nhận nổi bộ dạng kia của cô ta, không phải cô ta sẽ dùng công phu lên người đàn ông sao?Cũng không biết người này vô tri, hay thật sự lớn mật, dùng thủ đoạn để gả cho Giang Xuyên còn chưa đủ, còn muốn làm chuyện bậy bạ ở bên ngoài, đây là muốn tự đào hố chôn mình mà.Nếu là trước đây, Tiêu Thanh Như mời lười chú ý đến chuyện của của Giang Xuyên và Đỗ Vãn Thu.Bây giờ, cô hy vọng hai người đó có một cuộc sống gà bay chó sủa.Suy cho cùng, người tùy ý làm tổn thương người khác thì không có tư cách được hạnh phúc, người bị tổn thương không thể chỉ có mình cô.Vân Mộng Hạ VũNgồi trong nhà Tiêu Thanh Như một lúc nữa, chị dâu Ngô lo sợ ngồi hỏng ghế sofa nhà bọn họ, cho nên không ở lâu.