Mùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân…

Chương 187: Chương 187

Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm ChồngTác giả: Đông Phương Ký BạchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân… "Trước là con chưa gặp được người phụ nữ tốt, lần này mẹ sẽ tìm cho con một người tính tình hiền lành, biết lo việc nhà sống qua ngày, bảo đảm con sẽ hài lòng."Giang Xuyên không bày tỏ ý kiến, dù sao chỉ cần anh ta không gật đầu, không ai có thể ép buộc anh ta.Cảm giác mệt mỏi ập đến, Giang Xuyên bóp bóp mi tâm.Thật ra thì, sống một mình cũng tốt.Anh ta có một viên ngọc sáng trong lòng, cũng không cảm thấy cô đơn.*Chuyện Giang Xuyên và Đỗ Vãn Thu ly hôn gây ra động tĩnh rất lớn ở viện gia chúc.Thời đại này, mọi người đều cảm thấy ly hôn là chuyện đáng xấu hổ, nhưng mẹ Giang lại không nghĩ vậy, ngay ngày hôm ấy truyền tin ra ngoài.Bà ta không chỉ nói chuyện ly hôn mà còn nói rõ cả lý do.Dáng vẻ hận không thể vạch rõ ranh giới với Đỗ Vãn Thu, chỉ để cho tất cả mọi người biết, con trai bà ta không phải là người có lỗi.Là do Đỗ Vãn Thu kia quá không biết xấu hổ.Mặc dù tất cả mọi người đều kinh ngạc, nhưng lại cảm thấy đây là chuyện trong dự liệu.Thấy người nhà họ Giang không quan tâm đến thể diện, không sợ người khác cười nhạo Giang Xuyên bị cắm sừng, chị dâu Ngô biết nội tình lại thêm mắm thêm muối kể lại chuyện ngày đó.Vân Mộng Hạ VũMột truyền mười, mười truyền một trăm, mọi người đều biết việc làm bẩn thỉu của Đỗ Vãn Thu.Từ vết xe đổ trong quá khứ, mọi người đều nhất trí cho rằng, đây chính là bản chất thật của Đỗ Vãn Thu, không đáng được người khác thông cảm.Chị dâu Vương người ngày trước từng thân thiết với cô ta, để thể hiện thành ý của mình với mọi người, còn kể cả chuyện Đỗ Vãn Thu tự biên tự diễn, ép Giang Xuyên phải cưới cô ta ra ngoài.Vốn tưởng từ nay về sau mọi người trong viện gia chúc sẽ không tẩy chay cô ta nữa, nhưng không ngờ mọi người lại càng xa lánh cô ta.Chuyện này truyền đến tai Giang Xuyên, không gây ra chút gợn sóng nào.Anh ta đã nhìn thấy bộ mặt thật của Đỗ Vãn Thu, việc cô ta làm như vậy cũng không có gì lạ.Trách là trách anh ta có mắt như mù, đã nhìn lầm người.Lúc này, dì Tống đến nhà ngang đưa táo đỏ cho Tiêu Thanh Như, kể cho cô nghe rất nhiều chuyện đặc sắc."Cháu nói xem có tức không, mẹ Giang Xuyên muốn để Viện Viện xem mắt với Giang Xuyên."Tiêu Thanh Như kinh ngạc đến thiếu chút nữa sặc nước bọt: “Sao bọn họ có thể có ý nghĩ như vậy?”Dì Tống xòe tay nói: “Ai biết được?”"Nói gì Viện Viện cũng là một giáo viên, có học thức, có thể giáo dục con trẻ. Mặc dù lão Tống nhà bọn dì không bằng cha của Giang Xuyên, nhưng bọn dì cũng có tôn nghiêm, làm sao có thể để Viện Viện trở thành mẹ kế trong một gia đình như vậy?"Tiêu Thanh Như thầm nghĩ, đây không phải là vấn đề có làm mẹ kế hay không.Chị em tốt của mình ghét Giang Xuyên đến cực điểm, nếu để cậu ấy biết suy nghĩ của mẹ Giang, nhất định sẽ mắng bọn họ xối xả.Dì Tống nói: “Hai người này mà ở chung một chỗ, sợ là ngày nào cũng sẽ đánh nhau, tính khí Viện Viện thất thường, trước kia ở nhà thường mắng Giang Xuyên rất nhiều.”Nói đến đây, dì Tống bật cười.Mẹ Giang Xuyên rất bao che cho con, tất cả là người khác sai, gia đình bọn họ không có chút vấn đề gì.Nếu Viện Viện thực sự gả vào nhà bọn họ, nói không chừng sẽ trở thành một cô con dâu độc ác bắt nạt mẹ chồng.Tiêu Thanh Như chậc một tiếng: “Mọi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cũng không tha hại người.”"Còn không phải hại người sao? Coi như Viện Viện có ế cả đời, dì cũng không để con bé trở thành mẹ kế."Nghĩ đứa bé cũng đáng thương, dì Tống bổ sung nói: “Cũng không phải nói làm mẹ kế không tốt, chỉ là nhà họ Giang không phải là một nhà tốt.”

"Trước là con chưa gặp được người phụ nữ tốt, lần này mẹ sẽ tìm cho con một người tính tình hiền lành, biết lo việc nhà sống qua ngày, bảo đảm con sẽ hài lòng."

Giang Xuyên không bày tỏ ý kiến, dù sao chỉ cần anh ta không gật đầu, không ai có thể ép buộc anh ta.

Cảm giác mệt mỏi ập đến, Giang Xuyên bóp bóp mi tâm.

Thật ra thì, sống một mình cũng tốt.

Anh ta có một viên ngọc sáng trong lòng, cũng không cảm thấy cô đơn.

*

Chuyện Giang Xuyên và Đỗ Vãn Thu ly hôn gây ra động tĩnh rất lớn ở viện gia chúc.

Thời đại này, mọi người đều cảm thấy ly hôn là chuyện đáng xấu hổ, nhưng mẹ Giang lại không nghĩ vậy, ngay ngày hôm ấy truyền tin ra ngoài.

Bà ta không chỉ nói chuyện ly hôn mà còn nói rõ cả lý do.

Dáng vẻ hận không thể vạch rõ ranh giới với Đỗ Vãn Thu, chỉ để cho tất cả mọi người biết, con trai bà ta không phải là người có lỗi.

Là do Đỗ Vãn Thu kia quá không biết xấu hổ.

Mặc dù tất cả mọi người đều kinh ngạc, nhưng lại cảm thấy đây là chuyện trong dự liệu.

Thấy người nhà họ Giang không quan tâm đến thể diện, không sợ người khác cười nhạo Giang Xuyên bị cắm sừng, chị dâu Ngô biết nội tình lại thêm mắm thêm muối kể lại chuyện ngày đó.

Vân Mộng Hạ Vũ

Một truyền mười, mười truyền một trăm, mọi người đều biết việc làm bẩn thỉu của Đỗ Vãn Thu.

Từ vết xe đổ trong quá khứ, mọi người đều nhất trí cho rằng, đây chính là bản chất thật của Đỗ Vãn Thu, không đáng được người khác thông cảm.

Chị dâu Vương người ngày trước từng thân thiết với cô ta, để thể hiện thành ý của mình với mọi người, còn kể cả chuyện Đỗ Vãn Thu tự biên tự diễn, ép Giang Xuyên phải cưới cô ta ra ngoài.

Vốn tưởng từ nay về sau mọi người trong viện gia chúc sẽ không tẩy chay cô ta nữa, nhưng không ngờ mọi người lại càng xa lánh cô ta.

Chuyện này truyền đến tai Giang Xuyên, không gây ra chút gợn sóng nào.

Anh ta đã nhìn thấy bộ mặt thật của Đỗ Vãn Thu, việc cô ta làm như vậy cũng không có gì lạ.

Trách là trách anh ta có mắt như mù, đã nhìn lầm người.

Lúc này, dì Tống đến nhà ngang đưa táo đỏ cho Tiêu Thanh Như, kể cho cô nghe rất nhiều chuyện đặc sắc.

"Cháu nói xem có tức không, mẹ Giang Xuyên muốn để Viện Viện xem mắt với Giang Xuyên."

Tiêu Thanh Như kinh ngạc đến thiếu chút nữa sặc nước bọt: “Sao bọn họ có thể có ý nghĩ như vậy?”

Dì Tống xòe tay nói: “Ai biết được?”

"Nói gì Viện Viện cũng là một giáo viên, có học thức, có thể giáo dục con trẻ. Mặc dù lão Tống nhà bọn dì không bằng cha của Giang Xuyên, nhưng bọn dì cũng có tôn nghiêm, làm sao có thể để Viện Viện trở thành mẹ kế trong một gia đình như vậy?"

Tiêu Thanh Như thầm nghĩ, đây không phải là vấn đề có làm mẹ kế hay không.

Chị em tốt của mình ghét Giang Xuyên đến cực điểm, nếu để cậu ấy biết suy nghĩ của mẹ Giang, nhất định sẽ mắng bọn họ xối xả.

Dì Tống nói: “Hai người này mà ở chung một chỗ, sợ là ngày nào cũng sẽ đánh nhau, tính khí Viện Viện thất thường, trước kia ở nhà thường mắng Giang Xuyên rất nhiều.”

Nói đến đây, dì Tống bật cười.

Mẹ Giang Xuyên rất bao che cho con, tất cả là người khác sai, gia đình bọn họ không có chút vấn đề gì.

Nếu Viện Viện thực sự gả vào nhà bọn họ, nói không chừng sẽ trở thành một cô con dâu độc ác bắt nạt mẹ chồng.

Tiêu Thanh Như chậc một tiếng: “Mọi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cũng không tha hại người.”

"Còn không phải hại người sao? Coi như Viện Viện có ế cả đời, dì cũng không để con bé trở thành mẹ kế."

Nghĩ đứa bé cũng đáng thương, dì Tống bổ sung nói: “Cũng không phải nói làm mẹ kế không tốt, chỉ là nhà họ Giang không phải là một nhà tốt.”

Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm ChồngTác giả: Đông Phương Ký BạchTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa đông năm 1970. Khu vực Tây Bắc tổ quốc nghênh đón trận tuyết rơi đầu tiên, bao phủ trong làn áo bạc, tầm nhìn bị hạn chế, trắng xoá một mảnh. Tiêu Thanh Như là diễn viên vũ đạo của đoàn văn công, hiếm khi được ở nhà nghỉ ngơi một ngày, lại đột ngột phát bệnh nặng. Triệu chứng tới vừa nhanh vừa gấp, bụng dưới đau đớn, đi đứng bất lực, phát sốt đồng thời còn kèm theo buồn nôn nôn mửa. Tiêu Thanh Như trong lòng chỉ có một suy nghĩ, phải nhanh chóng đến bệnh viện. Nhưng trong nhà không ai, cô muốn xuống lầu cũng là vấn đề. Vô lực co quắp ở trên giường, bởi vì đau đớn, bên trong miệng còn có tiếng ***** vỡ vụn tuôn ra. Giang Xuyên đến nhà họ Tiêu đưa sủi cảo, cửa chính rộng mở, trong nhà lại yên tĩnh. Trong lòng buồn bực, chẳng lẽ người đi ra ngoài hết rồi?Không đúng, con bé kia hiếm khi được nghỉ, khẳng định đều ở nhà nghe radio. "Thanh Như?""Em ở đâu?"Tiêu Thanh Như trầm thấp lên tiếng, "Em ở đây. "Giọng nói không đúng!Giang Xuyên đặt hộp cơm bằng nhôm trong tay lên trên bàn, ba chân… "Trước là con chưa gặp được người phụ nữ tốt, lần này mẹ sẽ tìm cho con một người tính tình hiền lành, biết lo việc nhà sống qua ngày, bảo đảm con sẽ hài lòng."Giang Xuyên không bày tỏ ý kiến, dù sao chỉ cần anh ta không gật đầu, không ai có thể ép buộc anh ta.Cảm giác mệt mỏi ập đến, Giang Xuyên bóp bóp mi tâm.Thật ra thì, sống một mình cũng tốt.Anh ta có một viên ngọc sáng trong lòng, cũng không cảm thấy cô đơn.*Chuyện Giang Xuyên và Đỗ Vãn Thu ly hôn gây ra động tĩnh rất lớn ở viện gia chúc.Thời đại này, mọi người đều cảm thấy ly hôn là chuyện đáng xấu hổ, nhưng mẹ Giang lại không nghĩ vậy, ngay ngày hôm ấy truyền tin ra ngoài.Bà ta không chỉ nói chuyện ly hôn mà còn nói rõ cả lý do.Dáng vẻ hận không thể vạch rõ ranh giới với Đỗ Vãn Thu, chỉ để cho tất cả mọi người biết, con trai bà ta không phải là người có lỗi.Là do Đỗ Vãn Thu kia quá không biết xấu hổ.Mặc dù tất cả mọi người đều kinh ngạc, nhưng lại cảm thấy đây là chuyện trong dự liệu.Thấy người nhà họ Giang không quan tâm đến thể diện, không sợ người khác cười nhạo Giang Xuyên bị cắm sừng, chị dâu Ngô biết nội tình lại thêm mắm thêm muối kể lại chuyện ngày đó.Vân Mộng Hạ VũMột truyền mười, mười truyền một trăm, mọi người đều biết việc làm bẩn thỉu của Đỗ Vãn Thu.Từ vết xe đổ trong quá khứ, mọi người đều nhất trí cho rằng, đây chính là bản chất thật của Đỗ Vãn Thu, không đáng được người khác thông cảm.Chị dâu Vương người ngày trước từng thân thiết với cô ta, để thể hiện thành ý của mình với mọi người, còn kể cả chuyện Đỗ Vãn Thu tự biên tự diễn, ép Giang Xuyên phải cưới cô ta ra ngoài.Vốn tưởng từ nay về sau mọi người trong viện gia chúc sẽ không tẩy chay cô ta nữa, nhưng không ngờ mọi người lại càng xa lánh cô ta.Chuyện này truyền đến tai Giang Xuyên, không gây ra chút gợn sóng nào.Anh ta đã nhìn thấy bộ mặt thật của Đỗ Vãn Thu, việc cô ta làm như vậy cũng không có gì lạ.Trách là trách anh ta có mắt như mù, đã nhìn lầm người.Lúc này, dì Tống đến nhà ngang đưa táo đỏ cho Tiêu Thanh Như, kể cho cô nghe rất nhiều chuyện đặc sắc."Cháu nói xem có tức không, mẹ Giang Xuyên muốn để Viện Viện xem mắt với Giang Xuyên."Tiêu Thanh Như kinh ngạc đến thiếu chút nữa sặc nước bọt: “Sao bọn họ có thể có ý nghĩ như vậy?”Dì Tống xòe tay nói: “Ai biết được?”"Nói gì Viện Viện cũng là một giáo viên, có học thức, có thể giáo dục con trẻ. Mặc dù lão Tống nhà bọn dì không bằng cha của Giang Xuyên, nhưng bọn dì cũng có tôn nghiêm, làm sao có thể để Viện Viện trở thành mẹ kế trong một gia đình như vậy?"Tiêu Thanh Như thầm nghĩ, đây không phải là vấn đề có làm mẹ kế hay không.Chị em tốt của mình ghét Giang Xuyên đến cực điểm, nếu để cậu ấy biết suy nghĩ của mẹ Giang, nhất định sẽ mắng bọn họ xối xả.Dì Tống nói: “Hai người này mà ở chung một chỗ, sợ là ngày nào cũng sẽ đánh nhau, tính khí Viện Viện thất thường, trước kia ở nhà thường mắng Giang Xuyên rất nhiều.”Nói đến đây, dì Tống bật cười.Mẹ Giang Xuyên rất bao che cho con, tất cả là người khác sai, gia đình bọn họ không có chút vấn đề gì.Nếu Viện Viện thực sự gả vào nhà bọn họ, nói không chừng sẽ trở thành một cô con dâu độc ác bắt nạt mẹ chồng.Tiêu Thanh Như chậc một tiếng: “Mọi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, cũng không tha hại người.”"Còn không phải hại người sao? Coi như Viện Viện có ế cả đời, dì cũng không để con bé trở thành mẹ kế."Nghĩ đứa bé cũng đáng thương, dì Tống bổ sung nói: “Cũng không phải nói làm mẹ kế không tốt, chỉ là nhà họ Giang không phải là một nhà tốt.”

Chương 187: Chương 187