Tác giả:

Thư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm…

Chương 338: Chương 338

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… "Cũng không đến mức lợi hại nhất Nam Thành, chỉ có ở bên Nam Đại bên này, khẳng định chị không thua kém." Ngô Tú Nguyệt thấy sắc mặt Trương Hoa Tú, không vui nói.Trương Hoa Tú cười ha ha một tiếng: "Trước em chẳng muốn nói với chị, hôm nay liền nói cho chị nghe, cửa hàng kia của em một ngày chỉ bằng một phần ba lượng khách của quán chị, nhưng một tháng em có thể có mười nghìn tiền thu về, trừ các khoản chi phí và các hạng mục mở riêng, trong quán có hơn sáu mươi nghìn tiền lợi nhuận, em và Thư Nhan một người có thể chia hơn ba mươi nghìn, nếu gặp phải ngày lễ tổ chức hoạt động là càng nhiều thêm." Thấy vẻ mặt không dám tin của Ngô Tú Nguyệt, Trương Hoa Tú nói tiếp: "Vừa rồi chị mới xem thường công ty Thư Nhan, chị biết công ty cô ấy tên là gì không? Nhan Tuyết, biết thương hiệu Nhan Tuyết Kỳ Hạ không? Nội y Tiêm Tuyết chị biết chứ? Thương hiệu nội y nổi tiếng nhất cả nước, có được gần nghìn nhà quán gia nhập liên minh, Tiêm Nhan biết không? Nữ trang cao cấp nhất Trung quốc, lên quầy chuyên doanh, cùng đẳng cấp với những thương hiệu lớn nước ngoài, những thứ này đều là công ty của Thư Nhan, công ty người ta giá trị mười mấy triệu, cũng giống như cổ phần công ty Thư Nhan đã có giá trị mấy triệu, chị bảo người ta trở về mở cửa hàng quần áo?"Những thứ này đừng nói Ngô Tú Nguyệt, đến chính ba Trương mẹ Trương đã ngây ngẩn cả người."Ôi trời ơi, mẹ ơi! Tôi vừa mới lôi kéo phú bà hàng tỉ không cho đi, lại còn nói với cô ấy không ăn đừng tới nữa." Tim mẹ Trương đập rộn lên."Mẹ." Trương Hoa Tú bất đắc dĩ nhìn bà ta một cái, lại tiếp tục nói với Ngô Tú Nguyệt: "Nếu Thư Nhan không nói, đời này chúng ta cũng không sánh bằng, còn về Lâm Tuệ, cửa hàng kia mới mở không bao lâu, chị đã phát hiện ra vấn đề chưa?""Cái gì?" Bây giờ Ngô Tú Nguyệt còn không chưa tỉnh lại sau việc Thư Nhan phú bà hàng tỉ.""Khách hàng ban đầu mua quần áo ở chỗ chị đều đã đến chỗ cô ấy, cho dù một ngày chỉ bán mười bộ, tiền công với tiền kiếm được cũng không khác chị mấy, cho nên em vẫn không rõ, rốt cuộc chị đang bận rộn cái gì? Bận rộn thành ra như vậy cũng chỉ kiếm được chút tiền ấy, mà chị vẫn còn đắc chí, khoác lác lại còn thổi tới chỗ Thư Nhan..."Nghĩ đến giá trị con người Thư Nhan, Ngô Tú Nguyệt nhất thời xấu hổ giận dữ, cô ấy nào biết Thư Nhan giả heo ăn thịt hổ chứ, có tiền như vậy lại còn khiêm tốn như vậy. Dù sao Ngô Tú Nguyệt tuyệt đối sẽ không thừa nhận chính mình sai.Về đến nhà Thư Nhan cảm khái một phen, tam quan bất đồng, thật sự rất khó làm bạn, quan hệ bạn bè đã sớm phai nhạt, liên lạc ít đi, cứ như vậy mà bỏ qua.Đang nghĩ ngợi, thì điện thoại vang lên, cái này khẳng định là Phương Trạch Vũ."Ngày mai, đến chỗ anh này ăn một bữa cơm?""Ngày mai là ngày gì, đột nhiên mời ăn cơm?" Thư Nhan cố ý đùa anh.  "Không phải ngày gì đặc biệt, chỉ là muốn mời em đến nơi này của anh ăn bữa cơm, có thể bà nội không ở nhà, nhà anh cũng đã quét sạch sẽ rồi."Thư Nhan nhẹ cười: "Được."Thời tiết dần dần trở nên lạnh, hai đứa nhỏ thay đồng phục mới, bên ngoài là bộ áo lông, đi giày nhỏ lái xe đưa đến trường.Trường học thật sự rất tốt, sau khi hai đứa nhỏ đến Nam Sơn, cách nói chuyện làm việc đều xảy ra thay đổi rất nhiều, khiến cho Thư Nhan muốn đăng kí các lớp học lễ nghi.Thư Nhan đi làm muộn hơn so với bọn chúng một chút, sau khi cô cả đến đây, cô không cần đi sớm như trước kia nữa, có thể ăn sáng cùng bọn nhỏ. Chờ bọn nhỏ đi học xong, Thư Nhan mới thu thập đồ của mình.Vừa đến mùa đông, quần áo thu đông với cả áo ngủ mùa đông liền bán được rất nhiều, hiện giờ đã thuê cả tầng lầu, dù là như vậy, nhân lực vẫn khan hiếm như cũ.Thư Nhan đang chuẩn bị hoạt động tiếp theo, cuối tháng này tất phải để cho nhóm người tham gia liên minh thương nghiệp gửi tiền vào, cũng không phải thiếu tiền, có điều là ai cũng không chê nhiều tiền hơn."Vào đi." Nghe thấy tiếng gõ cửa, Thư Nhan ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hạ Nhu cả người mặc tây trang màu trắng, tóc buộc cao lên, trang điểm trang nhã mang một chồng văn kiện tiến vào."Chuyện gì vậy?" Hiện tại Hạ Nhu là thiết kế trưởng của công ty, tuy rằng không phải quản lý, nhưng cũng không kém bao nhiêu.Hóa ra là thu được mấy bản thiết kế không tệ, Hạ Nhu cảm thấy rất có linh tính, lấy qua cho Thư Nhan xem.Bản thiết kế quả thật rất được, chỉ có điều không khiến cho Thư Nhan có cảm giác trước mắt sáng lên, trả lại bản thiết kế cho Hạ Nhu: "Là thực tập sinh chỗ chúng ta?"TBCKhông thấy biểu cảm hài lòng của Thư Nhan, trong lòng Hạ Nhu thầm than một tiếng, tuy bà chủ của bọn họ chưa học qua thiết kế, nhưng ánh mắt thật sự rất tốt, tính nhạy cảm cũng là tuyệt nhất.

"Cũng không đến mức lợi hại nhất Nam Thành, chỉ có ở bên Nam Đại bên này, khẳng định chị không thua kém." Ngô Tú Nguyệt thấy sắc mặt Trương Hoa Tú, không vui nói.

Trương Hoa Tú cười ha ha một tiếng: "Trước em chẳng muốn nói với chị, hôm nay liền nói cho chị nghe, cửa hàng kia của em một ngày chỉ bằng một phần ba lượng khách của quán chị, nhưng một tháng em có thể có mười nghìn tiền thu về, trừ các khoản chi phí và các hạng mục mở riêng, trong quán có hơn sáu mươi nghìn tiền lợi nhuận, em và Thư Nhan một người có thể chia hơn ba mươi nghìn, nếu gặp phải ngày lễ tổ chức hoạt động là càng nhiều thêm." Thấy vẻ mặt không dám tin của Ngô Tú Nguyệt, Trương Hoa Tú nói tiếp: "Vừa rồi chị mới xem thường công ty Thư Nhan, chị biết công ty cô ấy tên là gì không? Nhan Tuyết, biết thương hiệu Nhan Tuyết Kỳ Hạ không? Nội y Tiêm Tuyết chị biết chứ? Thương hiệu nội y nổi tiếng nhất cả nước, có được gần nghìn nhà quán gia nhập liên minh, Tiêm Nhan biết không? Nữ trang cao cấp nhất Trung quốc, lên quầy chuyên doanh, cùng đẳng cấp với những thương hiệu lớn nước ngoài, những thứ này đều là công ty của Thư Nhan, công ty người ta giá trị mười mấy triệu, cũng giống như cổ phần công ty Thư Nhan đã có giá trị mấy triệu, chị bảo người ta trở về mở cửa hàng quần áo?"

Những thứ này đừng nói Ngô Tú Nguyệt, đến chính ba Trương mẹ Trương đã ngây ngẩn cả người.

"Ôi trời ơi, mẹ ơi! Tôi vừa mới lôi kéo phú bà hàng tỉ không cho đi, lại còn nói với cô ấy không ăn đừng tới nữa." Tim mẹ Trương đập rộn lên.

"Mẹ." Trương Hoa Tú bất đắc dĩ nhìn bà ta một cái, lại tiếp tục nói với Ngô Tú Nguyệt: "Nếu Thư Nhan không nói, đời này chúng ta cũng không sánh bằng, còn về Lâm Tuệ, cửa hàng kia mới mở không bao lâu, chị đã phát hiện ra vấn đề chưa?"

"Cái gì?" Bây giờ Ngô Tú Nguyệt còn không chưa tỉnh lại sau việc Thư Nhan phú bà hàng tỉ."

"Khách hàng ban đầu mua quần áo ở chỗ chị đều đã đến chỗ cô ấy, cho dù một ngày chỉ bán mười bộ, tiền công với tiền kiếm được cũng không khác chị mấy, cho nên em vẫn không rõ, rốt cuộc chị đang bận rộn cái gì? Bận rộn thành ra như vậy cũng chỉ kiếm được chút tiền ấy, mà chị vẫn còn đắc chí, khoác lác lại còn thổi tới chỗ Thư Nhan..."

Nghĩ đến giá trị con người Thư Nhan, Ngô Tú Nguyệt nhất thời xấu hổ giận dữ, cô ấy nào biết Thư Nhan giả heo ăn thịt hổ chứ, có tiền như vậy lại còn khiêm tốn như vậy. Dù sao Ngô Tú Nguyệt tuyệt đối sẽ không thừa nhận chính mình sai.

Về đến nhà Thư Nhan cảm khái một phen, tam quan bất đồng, thật sự rất khó làm bạn, quan hệ bạn bè đã sớm phai nhạt, liên lạc ít đi, cứ như vậy mà bỏ qua.

Đang nghĩ ngợi, thì điện thoại vang lên, cái này khẳng định là Phương Trạch Vũ.

"Ngày mai, đến chỗ anh này ăn một bữa cơm?"

"Ngày mai là ngày gì, đột nhiên mời ăn cơm?" Thư Nhan cố ý đùa anh.

 

 

"Không phải ngày gì đặc biệt, chỉ là muốn mời em đến nơi này của anh ăn bữa cơm, có thể bà nội không ở nhà, nhà anh cũng đã quét sạch sẽ rồi."

Thư Nhan nhẹ cười: "Được."

Thời tiết dần dần trở nên lạnh, hai đứa nhỏ thay đồng phục mới, bên ngoài là bộ áo lông, đi giày nhỏ lái xe đưa đến trường.

Trường học thật sự rất tốt, sau khi hai đứa nhỏ đến Nam Sơn, cách nói chuyện làm việc đều xảy ra thay đổi rất nhiều, khiến cho Thư Nhan muốn đăng kí các lớp học lễ nghi.

Thư Nhan đi làm muộn hơn so với bọn chúng một chút, sau khi cô cả đến đây, cô không cần đi sớm như trước kia nữa, có thể ăn sáng cùng bọn nhỏ. Chờ bọn nhỏ đi học xong, Thư Nhan mới thu thập đồ của mình.

Vừa đến mùa đông, quần áo thu đông với cả áo ngủ mùa đông liền bán được rất nhiều, hiện giờ đã thuê cả tầng lầu, dù là như vậy, nhân lực vẫn khan hiếm như cũ.

Thư Nhan đang chuẩn bị hoạt động tiếp theo, cuối tháng này tất phải để cho nhóm người tham gia liên minh thương nghiệp gửi tiền vào, cũng không phải thiếu tiền, có điều là ai cũng không chê nhiều tiền hơn.

"Vào đi." Nghe thấy tiếng gõ cửa, Thư Nhan ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hạ Nhu cả người mặc tây trang màu trắng, tóc buộc cao lên, trang điểm trang nhã mang một chồng văn kiện tiến vào.

"Chuyện gì vậy?" Hiện tại Hạ Nhu là thiết kế trưởng của công ty, tuy rằng không phải quản lý, nhưng cũng không kém bao nhiêu.

Hóa ra là thu được mấy bản thiết kế không tệ, Hạ Nhu cảm thấy rất có linh tính, lấy qua cho Thư Nhan xem.

Bản thiết kế quả thật rất được, chỉ có điều không khiến cho Thư Nhan có cảm giác trước mắt sáng lên, trả lại bản thiết kế cho Hạ Nhu: "Là thực tập sinh chỗ chúng ta?"

TBC

Không thấy biểu cảm hài lòng của Thư Nhan, trong lòng Hạ Nhu thầm than một tiếng, tuy bà chủ của bọn họ chưa học qua thiết kế, nhưng ánh mắt thật sự rất tốt, tính nhạy cảm cũng là tuyệt nhất.

Xuyên Thành Vợ Cũ Của Nam Chính Nhà GiàuTác giả: Tuyết GiaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngThư Nhan nặng nề đỡ đầu, khó khăn đứng dậy, trước mắt là một mảng màu đen, không phải tối hôm qua chỉ ngủ trễ một chút sao, làm sao có thể đau đầu như vậy? Không lẽ sốt? Chân mềm chùn tay, cả người mềm nhũn, Thư Nhan mở miệng, giọng giống như có gì đó chặn lại, căn bản không phát ra được âm thanh nào. Xong đời, kiểu này ngay cả gọi điện cấp cứu cũng không được. Chậm một chút, Thư Nhan a a hai tiếng, cuối cùng cũng có thể lên tiếng, lật đật tìm điện thoại di động gọi cấp cứu. Cô một thân một mình ở bên ngoài làm việc, một mình thuê một căn phòng nhờ, chờ người khác phát hiện, đoán chừng thân thể đã lạnh. Sờ dưới gối nửa ngày, mò ra một tờ tiền, một tờ tiền một trăm đồng màu xanh nhạt? Thư Nhan ngẩn người, tờ tiền này cô cũng không xa lạ gì, khi cô còn bé cũng chính là dùng loại tiền này, nhưng là sau khi chính phủ phát hành tiền giấy mới, loại tiền này cũng không còn thấy nữa. Cô vô cùng chắc chắn mình không có cất giữ loại tiền giấy này. Ngày hôm qua nghỉ ngơi, cô vừa mới thay một tấm… "Cũng không đến mức lợi hại nhất Nam Thành, chỉ có ở bên Nam Đại bên này, khẳng định chị không thua kém." Ngô Tú Nguyệt thấy sắc mặt Trương Hoa Tú, không vui nói.Trương Hoa Tú cười ha ha một tiếng: "Trước em chẳng muốn nói với chị, hôm nay liền nói cho chị nghe, cửa hàng kia của em một ngày chỉ bằng một phần ba lượng khách của quán chị, nhưng một tháng em có thể có mười nghìn tiền thu về, trừ các khoản chi phí và các hạng mục mở riêng, trong quán có hơn sáu mươi nghìn tiền lợi nhuận, em và Thư Nhan một người có thể chia hơn ba mươi nghìn, nếu gặp phải ngày lễ tổ chức hoạt động là càng nhiều thêm." Thấy vẻ mặt không dám tin của Ngô Tú Nguyệt, Trương Hoa Tú nói tiếp: "Vừa rồi chị mới xem thường công ty Thư Nhan, chị biết công ty cô ấy tên là gì không? Nhan Tuyết, biết thương hiệu Nhan Tuyết Kỳ Hạ không? Nội y Tiêm Tuyết chị biết chứ? Thương hiệu nội y nổi tiếng nhất cả nước, có được gần nghìn nhà quán gia nhập liên minh, Tiêm Nhan biết không? Nữ trang cao cấp nhất Trung quốc, lên quầy chuyên doanh, cùng đẳng cấp với những thương hiệu lớn nước ngoài, những thứ này đều là công ty của Thư Nhan, công ty người ta giá trị mười mấy triệu, cũng giống như cổ phần công ty Thư Nhan đã có giá trị mấy triệu, chị bảo người ta trở về mở cửa hàng quần áo?"Những thứ này đừng nói Ngô Tú Nguyệt, đến chính ba Trương mẹ Trương đã ngây ngẩn cả người."Ôi trời ơi, mẹ ơi! Tôi vừa mới lôi kéo phú bà hàng tỉ không cho đi, lại còn nói với cô ấy không ăn đừng tới nữa." Tim mẹ Trương đập rộn lên."Mẹ." Trương Hoa Tú bất đắc dĩ nhìn bà ta một cái, lại tiếp tục nói với Ngô Tú Nguyệt: "Nếu Thư Nhan không nói, đời này chúng ta cũng không sánh bằng, còn về Lâm Tuệ, cửa hàng kia mới mở không bao lâu, chị đã phát hiện ra vấn đề chưa?""Cái gì?" Bây giờ Ngô Tú Nguyệt còn không chưa tỉnh lại sau việc Thư Nhan phú bà hàng tỉ.""Khách hàng ban đầu mua quần áo ở chỗ chị đều đã đến chỗ cô ấy, cho dù một ngày chỉ bán mười bộ, tiền công với tiền kiếm được cũng không khác chị mấy, cho nên em vẫn không rõ, rốt cuộc chị đang bận rộn cái gì? Bận rộn thành ra như vậy cũng chỉ kiếm được chút tiền ấy, mà chị vẫn còn đắc chí, khoác lác lại còn thổi tới chỗ Thư Nhan..."Nghĩ đến giá trị con người Thư Nhan, Ngô Tú Nguyệt nhất thời xấu hổ giận dữ, cô ấy nào biết Thư Nhan giả heo ăn thịt hổ chứ, có tiền như vậy lại còn khiêm tốn như vậy. Dù sao Ngô Tú Nguyệt tuyệt đối sẽ không thừa nhận chính mình sai.Về đến nhà Thư Nhan cảm khái một phen, tam quan bất đồng, thật sự rất khó làm bạn, quan hệ bạn bè đã sớm phai nhạt, liên lạc ít đi, cứ như vậy mà bỏ qua.Đang nghĩ ngợi, thì điện thoại vang lên, cái này khẳng định là Phương Trạch Vũ."Ngày mai, đến chỗ anh này ăn một bữa cơm?""Ngày mai là ngày gì, đột nhiên mời ăn cơm?" Thư Nhan cố ý đùa anh.  "Không phải ngày gì đặc biệt, chỉ là muốn mời em đến nơi này của anh ăn bữa cơm, có thể bà nội không ở nhà, nhà anh cũng đã quét sạch sẽ rồi."Thư Nhan nhẹ cười: "Được."Thời tiết dần dần trở nên lạnh, hai đứa nhỏ thay đồng phục mới, bên ngoài là bộ áo lông, đi giày nhỏ lái xe đưa đến trường.Trường học thật sự rất tốt, sau khi hai đứa nhỏ đến Nam Sơn, cách nói chuyện làm việc đều xảy ra thay đổi rất nhiều, khiến cho Thư Nhan muốn đăng kí các lớp học lễ nghi.Thư Nhan đi làm muộn hơn so với bọn chúng một chút, sau khi cô cả đến đây, cô không cần đi sớm như trước kia nữa, có thể ăn sáng cùng bọn nhỏ. Chờ bọn nhỏ đi học xong, Thư Nhan mới thu thập đồ của mình.Vừa đến mùa đông, quần áo thu đông với cả áo ngủ mùa đông liền bán được rất nhiều, hiện giờ đã thuê cả tầng lầu, dù là như vậy, nhân lực vẫn khan hiếm như cũ.Thư Nhan đang chuẩn bị hoạt động tiếp theo, cuối tháng này tất phải để cho nhóm người tham gia liên minh thương nghiệp gửi tiền vào, cũng không phải thiếu tiền, có điều là ai cũng không chê nhiều tiền hơn."Vào đi." Nghe thấy tiếng gõ cửa, Thư Nhan ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Hạ Nhu cả người mặc tây trang màu trắng, tóc buộc cao lên, trang điểm trang nhã mang một chồng văn kiện tiến vào."Chuyện gì vậy?" Hiện tại Hạ Nhu là thiết kế trưởng của công ty, tuy rằng không phải quản lý, nhưng cũng không kém bao nhiêu.Hóa ra là thu được mấy bản thiết kế không tệ, Hạ Nhu cảm thấy rất có linh tính, lấy qua cho Thư Nhan xem.Bản thiết kế quả thật rất được, chỉ có điều không khiến cho Thư Nhan có cảm giác trước mắt sáng lên, trả lại bản thiết kế cho Hạ Nhu: "Là thực tập sinh chỗ chúng ta?"TBCKhông thấy biểu cảm hài lòng của Thư Nhan, trong lòng Hạ Nhu thầm than một tiếng, tuy bà chủ của bọn họ chưa học qua thiết kế, nhưng ánh mắt thật sự rất tốt, tính nhạy cảm cũng là tuyệt nhất.

Chương 338: Chương 338