“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 99: Chương 99
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Triệu Đại đến đúng lúc trưa, thoạt nhìn hình như cậu vừa mới hái xong trên núi liền chạy đến đây ngay.Mẹ Lâm và Tiểu Lâm cũng vừa tan tầm trở về, mẹ Lâm vào bếp giúp Triệu Uyển Thanh nấu cơm, còn Tiểu Lâm thì bị hấp dẫn bởi cái xe mô hình bằng gỗ do Triệu Đại làm, chạy vòng vòng quanh đó.Triệu Đại đi theo ba Triệu nên cũng rất giỏi nghề mộc. Dù trong thời đại này không thể trực tiếp kiếm tiền từ món nghề này, nhưng gia đình nào cũng cần một số món đồ gia cụ đúng không?Làm nhiều việc, người ta ít nhiều sẽ gửi tiền hay gì đó để cảm ơn, nhưng hơn hết là biếu phiếu hoặc mời bữa cơm.Ba Triệu cũng là dựa vào nghề này, cộng với sự hỗ trợ của Đại đội trưởng mới có thể sống tốt số một số hai trong thôn Hoàng Thổ.Trưa họ đã làm một con gà chiên nguyên con, một nồi canh thịt bò cà chua và một món cải trắng xào mỡ heo, cả gia đình đều ăn no bụng.Triệu Đại không thông minh như Triệu Nhị, đã ăn cơm xong rồi mà vẫn không nhận ra vì sao kỹ năng nấu ăn của chị hai lại tốt hơn so với khi ở nhà.Ăn xong, Triệu Đại không ở lại, xách theo bao tính rời đi.DTVTriệu Uyển Thanh phát hiện ra còn một số quả đào trong bao của cậu, nhíu mày hỏi: "Ủa? Em không phải đến đây mang đào cho chị sao? Sao còn lấy vài quả về nhà?"Triệu Đại mặt đỏ ửng, xấu hổ gãi đầu, nói nhỏ: "Lần trước Hiểu Hà nói cô ấy cũng thích ăn đào...""Ôi!" Triệu Uyển Thanh phì cười.Triệu Đại bị cô cười càng ngại ngùng hơn, cầm bao nhanh chóng rời đi. Trước khi đi, cậu còn tặng chiếc xe mô hình vừa làm xong cho Tiểu Lâm, làm cho cậu nhóc vui mừng nhảy cẫng lên.Triệu Uyển Thanh tựa cửa nhìn quanh, đợi thấy Triệu Đại hối hả chạy đến nhà của Đổng Hiểu Hà, ý cười trên mặt lại càng sâu.Khi Đổng Hiểu Hà được kêu ra, gương mặt cũng đỏ ửng.Triệu Đại là người đơn giản, không biết dùng các từ ngữ lấy lòng, cho đào xong liền đỏ mặt quay về nhà.Nhưng bộ dáng này lọt vào mắt Đổng Hiểu Hà lại trở nên rất đáng tin cậy.Mang quả đào vào trong phòng, em trai Đổng Hiểu Hà là người *****ên chạy đến cướp, cô ấy liền đánh cậu: "Đây là anh ấy tặng chị, không cho em ăn!"Đứa em trai bĩu môi, nói: "Chị càng ngày càng keo kiệt, được rồi, lần sau em trực tiếp tìm anh rể đòi...""Gì mà anh rể? Em đừng ăn nói lung tung." Đổng Hiểu Hà giơ nắm đ.ấ.m lên.Hai chị em đuổi nhau trong sân...Ba Đổng nhặt bao đào trên đất lên, thừa dịp hai người không để ý thì ông lấy một quả đào mang đi rửa sạch rồi ăn,"Cũng ngọt ngon đấy... thằng nhóc này có tâm..."...Thời tiết ngày càng nóng, Triệu Uyển Thanh đang mang thai cảm thấy không quen.Ngày trước đã có thói quen ở trong phòng điều hòa, ngay cả không có điều hòa cũng có thể sử dụng quạt, giờ đây chỉ có thể quạt tay thôi, Triệu Uyển Thanh cảm thấy thật sầu não.Trời nóng, chỉ có cách tìm món gì đó thanh nhiệt vậy.Từ khi thời tiết nóng lên, Triệu Uyển Thanh mỗi ngày đều làm món chè đậu xanh và luôn ướp lạnh một chút. Đây đã trở thành món yêu thích không thể thiếu của cả gia đình cô.Hôm nay, Triệu Uyển Thanh đột nhiên nghĩ mình có thể lọc chè đậu xanh, để hạt đậu xanh lắng xuống. Vừa đúng lúc trong không gian có đồ làm bánh, cô quyết định thử làm bánh đậu xanh.Nhớ đến những chiếc bánh đậu xanh tan ngay khi vừa đặt vào miệng ở hiện đại, Triệu Uyển Thanh nhịn không được nuốt nước miếng.
Triệu Đại đến đúng lúc trưa, thoạt nhìn hình như cậu vừa mới hái xong trên núi liền chạy đến đây ngay.
Mẹ Lâm và Tiểu Lâm cũng vừa tan tầm trở về, mẹ Lâm vào bếp giúp Triệu Uyển Thanh nấu cơm, còn Tiểu Lâm thì bị hấp dẫn bởi cái xe mô hình bằng gỗ do Triệu Đại làm, chạy vòng vòng quanh đó.
Triệu Đại đi theo ba Triệu nên cũng rất giỏi nghề mộc. Dù trong thời đại này không thể trực tiếp kiếm tiền từ món nghề này, nhưng gia đình nào cũng cần một số món đồ gia cụ đúng không?
Làm nhiều việc, người ta ít nhiều sẽ gửi tiền hay gì đó để cảm ơn, nhưng hơn hết là biếu phiếu hoặc mời bữa cơm.
Ba Triệu cũng là dựa vào nghề này, cộng với sự hỗ trợ của Đại đội trưởng mới có thể sống tốt số một số hai trong thôn Hoàng Thổ.
Trưa họ đã làm một con gà chiên nguyên con, một nồi canh thịt bò cà chua và một món cải trắng xào mỡ heo, cả gia đình đều ăn no bụng.
Triệu Đại không thông minh như Triệu Nhị, đã ăn cơm xong rồi mà vẫn không nhận ra vì sao kỹ năng nấu ăn của chị hai lại tốt hơn so với khi ở nhà.
Ăn xong, Triệu Đại không ở lại, xách theo bao tính rời đi.
DTV
Triệu Uyển Thanh phát hiện ra còn một số quả đào trong bao của cậu, nhíu mày hỏi: "Ủa? Em không phải đến đây mang đào cho chị sao? Sao còn lấy vài quả về nhà?"
Triệu Đại mặt đỏ ửng, xấu hổ gãi đầu, nói nhỏ: "Lần trước Hiểu Hà nói cô ấy cũng thích ăn đào..."
"Ôi!" Triệu Uyển Thanh phì cười.
Triệu Đại bị cô cười càng ngại ngùng hơn, cầm bao nhanh chóng rời đi. Trước khi đi, cậu còn tặng chiếc xe mô hình vừa làm xong cho Tiểu Lâm, làm cho cậu nhóc vui mừng nhảy cẫng lên.
Triệu Uyển Thanh tựa cửa nhìn quanh, đợi thấy Triệu Đại hối hả chạy đến nhà của Đổng Hiểu Hà, ý cười trên mặt lại càng sâu.
Khi Đổng Hiểu Hà được kêu ra, gương mặt cũng đỏ ửng.
Triệu Đại là người đơn giản, không biết dùng các từ ngữ lấy lòng, cho đào xong liền đỏ mặt quay về nhà.
Nhưng bộ dáng này lọt vào mắt Đổng Hiểu Hà lại trở nên rất đáng tin cậy.
Mang quả đào vào trong phòng, em trai Đổng Hiểu Hà là người *****ên chạy đến cướp, cô ấy liền đánh cậu: "Đây là anh ấy tặng chị, không cho em ăn!"
Đứa em trai bĩu môi, nói: "Chị càng ngày càng keo kiệt, được rồi, lần sau em trực tiếp tìm anh rể đòi..."
"Gì mà anh rể? Em đừng ăn nói lung tung." Đổng Hiểu Hà giơ nắm đ.ấ.m lên.
Hai chị em đuổi nhau trong sân...
Ba Đổng nhặt bao đào trên đất lên, thừa dịp hai người không để ý thì ông lấy một quả đào mang đi rửa sạch rồi ăn,"Cũng ngọt ngon đấy... thằng nhóc này có tâm..."...
Thời tiết ngày càng nóng, Triệu Uyển Thanh đang mang thai cảm thấy không quen.
Ngày trước đã có thói quen ở trong phòng điều hòa, ngay cả không có điều hòa cũng có thể sử dụng quạt, giờ đây chỉ có thể quạt tay thôi, Triệu Uyển Thanh cảm thấy thật sầu não.
Trời nóng, chỉ có cách tìm món gì đó thanh nhiệt vậy.
Từ khi thời tiết nóng lên, Triệu Uyển Thanh mỗi ngày đều làm món chè đậu xanh và luôn ướp lạnh một chút. Đây đã trở thành món yêu thích không thể thiếu của cả gia đình cô.
Hôm nay, Triệu Uyển Thanh đột nhiên nghĩ mình có thể lọc chè đậu xanh, để hạt đậu xanh lắng xuống. Vừa đúng lúc trong không gian có đồ làm bánh, cô quyết định thử làm bánh đậu xanh.
Nhớ đến những chiếc bánh đậu xanh tan ngay khi vừa đặt vào miệng ở hiện đại, Triệu Uyển Thanh nhịn không được nuốt nước miếng.
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Triệu Đại đến đúng lúc trưa, thoạt nhìn hình như cậu vừa mới hái xong trên núi liền chạy đến đây ngay.Mẹ Lâm và Tiểu Lâm cũng vừa tan tầm trở về, mẹ Lâm vào bếp giúp Triệu Uyển Thanh nấu cơm, còn Tiểu Lâm thì bị hấp dẫn bởi cái xe mô hình bằng gỗ do Triệu Đại làm, chạy vòng vòng quanh đó.Triệu Đại đi theo ba Triệu nên cũng rất giỏi nghề mộc. Dù trong thời đại này không thể trực tiếp kiếm tiền từ món nghề này, nhưng gia đình nào cũng cần một số món đồ gia cụ đúng không?Làm nhiều việc, người ta ít nhiều sẽ gửi tiền hay gì đó để cảm ơn, nhưng hơn hết là biếu phiếu hoặc mời bữa cơm.Ba Triệu cũng là dựa vào nghề này, cộng với sự hỗ trợ của Đại đội trưởng mới có thể sống tốt số một số hai trong thôn Hoàng Thổ.Trưa họ đã làm một con gà chiên nguyên con, một nồi canh thịt bò cà chua và một món cải trắng xào mỡ heo, cả gia đình đều ăn no bụng.Triệu Đại không thông minh như Triệu Nhị, đã ăn cơm xong rồi mà vẫn không nhận ra vì sao kỹ năng nấu ăn của chị hai lại tốt hơn so với khi ở nhà.Ăn xong, Triệu Đại không ở lại, xách theo bao tính rời đi.DTVTriệu Uyển Thanh phát hiện ra còn một số quả đào trong bao của cậu, nhíu mày hỏi: "Ủa? Em không phải đến đây mang đào cho chị sao? Sao còn lấy vài quả về nhà?"Triệu Đại mặt đỏ ửng, xấu hổ gãi đầu, nói nhỏ: "Lần trước Hiểu Hà nói cô ấy cũng thích ăn đào...""Ôi!" Triệu Uyển Thanh phì cười.Triệu Đại bị cô cười càng ngại ngùng hơn, cầm bao nhanh chóng rời đi. Trước khi đi, cậu còn tặng chiếc xe mô hình vừa làm xong cho Tiểu Lâm, làm cho cậu nhóc vui mừng nhảy cẫng lên.Triệu Uyển Thanh tựa cửa nhìn quanh, đợi thấy Triệu Đại hối hả chạy đến nhà của Đổng Hiểu Hà, ý cười trên mặt lại càng sâu.Khi Đổng Hiểu Hà được kêu ra, gương mặt cũng đỏ ửng.Triệu Đại là người đơn giản, không biết dùng các từ ngữ lấy lòng, cho đào xong liền đỏ mặt quay về nhà.Nhưng bộ dáng này lọt vào mắt Đổng Hiểu Hà lại trở nên rất đáng tin cậy.Mang quả đào vào trong phòng, em trai Đổng Hiểu Hà là người *****ên chạy đến cướp, cô ấy liền đánh cậu: "Đây là anh ấy tặng chị, không cho em ăn!"Đứa em trai bĩu môi, nói: "Chị càng ngày càng keo kiệt, được rồi, lần sau em trực tiếp tìm anh rể đòi...""Gì mà anh rể? Em đừng ăn nói lung tung." Đổng Hiểu Hà giơ nắm đ.ấ.m lên.Hai chị em đuổi nhau trong sân...Ba Đổng nhặt bao đào trên đất lên, thừa dịp hai người không để ý thì ông lấy một quả đào mang đi rửa sạch rồi ăn,"Cũng ngọt ngon đấy... thằng nhóc này có tâm..."...Thời tiết ngày càng nóng, Triệu Uyển Thanh đang mang thai cảm thấy không quen.Ngày trước đã có thói quen ở trong phòng điều hòa, ngay cả không có điều hòa cũng có thể sử dụng quạt, giờ đây chỉ có thể quạt tay thôi, Triệu Uyển Thanh cảm thấy thật sầu não.Trời nóng, chỉ có cách tìm món gì đó thanh nhiệt vậy.Từ khi thời tiết nóng lên, Triệu Uyển Thanh mỗi ngày đều làm món chè đậu xanh và luôn ướp lạnh một chút. Đây đã trở thành món yêu thích không thể thiếu của cả gia đình cô.Hôm nay, Triệu Uyển Thanh đột nhiên nghĩ mình có thể lọc chè đậu xanh, để hạt đậu xanh lắng xuống. Vừa đúng lúc trong không gian có đồ làm bánh, cô quyết định thử làm bánh đậu xanh.Nhớ đến những chiếc bánh đậu xanh tan ngay khi vừa đặt vào miệng ở hiện đại, Triệu Uyển Thanh nhịn không được nuốt nước miếng.