Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 102: Chương 102

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Trên đường về nhà, Lâm Thiệu Hoa vẫn nắm tay Triệu Uyển Thanh, Triệu Uyển Thanh vừa mới bắt đầu còn giãy ra,"Trên đường lớn mà làm như vậy không tốt lắm..."Hiện tại tư tưởng mọi người còn bảo thủ, gặp phải nam nữ công khai ôm ôm ấp ấp, cho dù là quan hệ vợ chồng cũng phải kéo người ta đi giáo dục một trận."Không sao, trên đường ít người."Đường bọn họ đi về là đường làng, người đi lại quả thật rất ít, cho dù có người, cũng đa số là người quen trong thôn."Con đường nhập hàng của em chắc chắn an toàn chứ?"Lâm Thiệu Hoa nhìn cô.Triệu Uyển Thanh gật đầu, nói: "An toàn."Lâm Thiệu Hoa im lặng, nói: "Lòng phòng bị không thể không có, dù là con đường an toàn cũng có nguy hiểm, em cẩn thận một chút, nếu thấy tình huống không ổn thì phải ngay lập tức dừng lại, có nghe anh nói không?"Triệu Uyển Thanh: "Vâng, em biết."Hai người trở về nhà, mẹ Lâm đang bày cơm, Lâm Thiệu Hoa nhìn bánh đậu xanh trên tay em trai, lại nhìn mặt em trai, nói: "Thiệu Tư ăn đến béo lên rồi!""Em không nên mập lên sao? Chị dâu cả ngày nấu đồ ăn ngon, có cả bánh ngọt và thịt. Đến chính em còn thấy mình đang béo lên!"Người một nhà ăn cơm xong, mẹ Lâm chủ động nhận công việc rửa chén, để con trai và con dâu có nhiều thời gian bên nhau hơn một chút.Thời tiết đã dần dần vào hạ, đương nhiên là Triệu Uyển Thanh trưa nào cũng phải ngủ một hai tiếng.Lâm Thiệu Hoa ngủ cùng cô, hai người ngủ một giấc trọn vẹn.Chờ Triệu Uyển tỉnh táo lại, cô phát hiện áo của mình đã bị cởi ra, Lâm Thiệu Hoa đang nhẹ nhàng hôn lên chiếc bụng nhô ra của cô.Xúc cảm ẩm ướt xẹt qua bụng, vừa dịu dàng vừa tinh tế..."Đứa trẻ có ngoan không?"Giọng nói khàn khàn của anh vang lên.Triệu Uyển Thanh nuốt nước miếng, khàn giọng trả lời: "Ngoan, không làm loạn..."Tuy rằng trước kia cô chưa từng mang thai, nhưng chưa từng ăn thịt heo còn có thể chưa thấy heo chạy sao? Những màn trình diễn nôn nghén trên ti vi, không thèm ăn, mất ngủ... cô đều không có.Ngược lại, cô ăn được ngủ được, ăn gì cũng ngon.Thỉnh thoảng cô ăn no, đứa nhỏ cũng sẽ thoải mái trở mình trong bụng, tựa như nó cũng ăn no theo.Triệu Uyển Thanh sờ sờ bụng, hỏi: "Anh thích con trai hay con gái?"Cô không có quan niệm trọng nam khinh nữ, nhưng người thời đại này vẫn có loại quan niệm này."Em nói cho anh biết trước, em không phải người trọng nam khinh nữ, anh cũng không được như vậy, cứ xem như đây là con gái, cũng phải yêu thương nó thật nhiều!"Lâm Thiệu Hoa kinh ngạc nhìn cô, nói: "Sinh con trai hay con gái có gì khác nhau? Dù sao chỉ cần là em sinh, anh đều thích."Anh lại hôn bụng cô một cái, đứng dậy đi làm.Thừa dịp Lâm Thiệu Hoa ở nhà, Triệu Uyển Thanh lại làm mấy nồi bánh đậu xanh, chuẩn bị ngày mai mang đi chợ đen bán cùng anh.Mẹ Lâm thấy cô làm nhiều bánh đậu xanh như vậy, đương nhiên là thấy lạ, vừa hỏi mới biết được con trai và con dâu không chỉ đi chợ đen mà còn đi chợ đen đầu cơ trục lợi!Mẹ Lâm lo sợ bất an, Triệu Uyển Thanh thấy bà như vậy cũng không khuyên nhiều. Buổi tối Lâm Thiệu Hoa tan ca trở về, cô kéo anh qua một bên nói: "Mẹ bên kia anh tự giải quyết đi."Mẹ ai người đấy chịu trách nhiệm.Mẹ chồng cô lá gan nhỏ, cô khuyên qua một lần không có tác dụng, vậy thì không có biện pháp.Lâm Thiệu Hoa kéo mẹ Lâm vào trong phòng không biết nói cái gì, mãi cho đến lúc ăn cơm tối mới đi ra. Lúc đi ra, sắc mặt mẹ Lâm đã tốt hơn rất nhiều, nhưng trong ánh mắt nhìn Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa vẫn mang theo lo lắng.Ngay cả lúc ăn cơm tối cũng bày ra vẻ mặt đầy đau xót gắp miếng thịt...DTVTriệu Uyển Thanh nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lâm Thiệu Hoa, thầm nghĩ vẫn là phải để con trai ruột ra trận, còn không phải lập tức đã giải quyết được mẹ Lâm rồi sao!

Trên đường về nhà, Lâm Thiệu Hoa vẫn nắm tay Triệu Uyển Thanh, Triệu Uyển Thanh vừa mới bắt đầu còn giãy ra,"Trên đường lớn mà làm như vậy không tốt lắm..."

Hiện tại tư tưởng mọi người còn bảo thủ, gặp phải nam nữ công khai ôm ôm ấp ấp, cho dù là quan hệ vợ chồng cũng phải kéo người ta đi giáo dục một trận.

"Không sao, trên đường ít người."

Đường bọn họ đi về là đường làng, người đi lại quả thật rất ít, cho dù có người, cũng đa số là người quen trong thôn.

"Con đường nhập hàng của em chắc chắn an toàn chứ?"Lâm Thiệu Hoa nhìn cô.

Triệu Uyển Thanh gật đầu, nói: "An toàn."

Lâm Thiệu Hoa im lặng, nói: "Lòng phòng bị không thể không có, dù là con đường an toàn cũng có nguy hiểm, em cẩn thận một chút, nếu thấy tình huống không ổn thì phải ngay lập tức dừng lại, có nghe anh nói không?"

Triệu Uyển Thanh: "Vâng, em biết."

Hai người trở về nhà, mẹ Lâm đang bày cơm, Lâm Thiệu Hoa nhìn bánh đậu xanh trên tay em trai, lại nhìn mặt em trai, nói: "Thiệu Tư ăn đến béo lên rồi!"

"Em không nên mập lên sao? Chị dâu cả ngày nấu đồ ăn ngon, có cả bánh ngọt và thịt. Đến chính em còn thấy mình đang béo lên!"

Người một nhà ăn cơm xong, mẹ Lâm chủ động nhận công việc rửa chén, để con trai và con dâu có nhiều thời gian bên nhau hơn một chút.

Thời tiết đã dần dần vào hạ, đương nhiên là Triệu Uyển Thanh trưa nào cũng phải ngủ một hai tiếng.

Lâm Thiệu Hoa ngủ cùng cô, hai người ngủ một giấc trọn vẹn.

Chờ Triệu Uyển tỉnh táo lại, cô phát hiện áo của mình đã bị cởi ra, Lâm Thiệu Hoa đang nhẹ nhàng hôn lên chiếc bụng nhô ra của cô.

Xúc cảm ẩm ướt xẹt qua bụng, vừa dịu dàng vừa tinh tế...

"Đứa trẻ có ngoan không?"Giọng nói khàn khàn của anh vang lên.

Triệu Uyển Thanh nuốt nước miếng, khàn giọng trả lời: "Ngoan, không làm loạn..."

Tuy rằng trước kia cô chưa từng mang thai, nhưng chưa từng ăn thịt heo còn có thể chưa thấy heo chạy sao? Những màn trình diễn nôn nghén trên ti vi, không thèm ăn, mất ngủ... cô đều không có.

Ngược lại, cô ăn được ngủ được, ăn gì cũng ngon.

Thỉnh thoảng cô ăn no, đứa nhỏ cũng sẽ thoải mái trở mình trong bụng, tựa như nó cũng ăn no theo.

Triệu Uyển Thanh sờ sờ bụng, hỏi: "Anh thích con trai hay con gái?"

Cô không có quan niệm trọng nam khinh nữ, nhưng người thời đại này vẫn có loại quan niệm này.

"Em nói cho anh biết trước, em không phải người trọng nam khinh nữ, anh cũng không được như vậy, cứ xem như đây là con gái, cũng phải yêu thương nó thật nhiều!"

Lâm Thiệu Hoa kinh ngạc nhìn cô, nói: "Sinh con trai hay con gái có gì khác nhau? Dù sao chỉ cần là em sinh, anh đều thích."

Anh lại hôn bụng cô một cái, đứng dậy đi làm.

Thừa dịp Lâm Thiệu Hoa ở nhà, Triệu Uyển Thanh lại làm mấy nồi bánh đậu xanh, chuẩn bị ngày mai mang đi chợ đen bán cùng anh.

Mẹ Lâm thấy cô làm nhiều bánh đậu xanh như vậy, đương nhiên là thấy lạ, vừa hỏi mới biết được con trai và con dâu không chỉ đi chợ đen mà còn đi chợ đen đầu cơ trục lợi!

Mẹ Lâm lo sợ bất an, Triệu Uyển Thanh thấy bà như vậy cũng không khuyên nhiều. Buổi tối Lâm Thiệu Hoa tan ca trở về, cô kéo anh qua một bên nói: "Mẹ bên kia anh tự giải quyết đi."

Mẹ ai người đấy chịu trách nhiệm.

Mẹ chồng cô lá gan nhỏ, cô khuyên qua một lần không có tác dụng, vậy thì không có biện pháp.

Lâm Thiệu Hoa kéo mẹ Lâm vào trong phòng không biết nói cái gì, mãi cho đến lúc ăn cơm tối mới đi ra. Lúc đi ra, sắc mặt mẹ Lâm đã tốt hơn rất nhiều, nhưng trong ánh mắt nhìn Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa vẫn mang theo lo lắng.

Ngay cả lúc ăn cơm tối cũng bày ra vẻ mặt đầy đau xót gắp miếng thịt...

DTV

Triệu Uyển Thanh nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lâm Thiệu Hoa, thầm nghĩ vẫn là phải để con trai ruột ra trận, còn không phải lập tức đã giải quyết được mẹ Lâm rồi sao!

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Trên đường về nhà, Lâm Thiệu Hoa vẫn nắm tay Triệu Uyển Thanh, Triệu Uyển Thanh vừa mới bắt đầu còn giãy ra,"Trên đường lớn mà làm như vậy không tốt lắm..."Hiện tại tư tưởng mọi người còn bảo thủ, gặp phải nam nữ công khai ôm ôm ấp ấp, cho dù là quan hệ vợ chồng cũng phải kéo người ta đi giáo dục một trận."Không sao, trên đường ít người."Đường bọn họ đi về là đường làng, người đi lại quả thật rất ít, cho dù có người, cũng đa số là người quen trong thôn."Con đường nhập hàng của em chắc chắn an toàn chứ?"Lâm Thiệu Hoa nhìn cô.Triệu Uyển Thanh gật đầu, nói: "An toàn."Lâm Thiệu Hoa im lặng, nói: "Lòng phòng bị không thể không có, dù là con đường an toàn cũng có nguy hiểm, em cẩn thận một chút, nếu thấy tình huống không ổn thì phải ngay lập tức dừng lại, có nghe anh nói không?"Triệu Uyển Thanh: "Vâng, em biết."Hai người trở về nhà, mẹ Lâm đang bày cơm, Lâm Thiệu Hoa nhìn bánh đậu xanh trên tay em trai, lại nhìn mặt em trai, nói: "Thiệu Tư ăn đến béo lên rồi!""Em không nên mập lên sao? Chị dâu cả ngày nấu đồ ăn ngon, có cả bánh ngọt và thịt. Đến chính em còn thấy mình đang béo lên!"Người một nhà ăn cơm xong, mẹ Lâm chủ động nhận công việc rửa chén, để con trai và con dâu có nhiều thời gian bên nhau hơn một chút.Thời tiết đã dần dần vào hạ, đương nhiên là Triệu Uyển Thanh trưa nào cũng phải ngủ một hai tiếng.Lâm Thiệu Hoa ngủ cùng cô, hai người ngủ một giấc trọn vẹn.Chờ Triệu Uyển tỉnh táo lại, cô phát hiện áo của mình đã bị cởi ra, Lâm Thiệu Hoa đang nhẹ nhàng hôn lên chiếc bụng nhô ra của cô.Xúc cảm ẩm ướt xẹt qua bụng, vừa dịu dàng vừa tinh tế..."Đứa trẻ có ngoan không?"Giọng nói khàn khàn của anh vang lên.Triệu Uyển Thanh nuốt nước miếng, khàn giọng trả lời: "Ngoan, không làm loạn..."Tuy rằng trước kia cô chưa từng mang thai, nhưng chưa từng ăn thịt heo còn có thể chưa thấy heo chạy sao? Những màn trình diễn nôn nghén trên ti vi, không thèm ăn, mất ngủ... cô đều không có.Ngược lại, cô ăn được ngủ được, ăn gì cũng ngon.Thỉnh thoảng cô ăn no, đứa nhỏ cũng sẽ thoải mái trở mình trong bụng, tựa như nó cũng ăn no theo.Triệu Uyển Thanh sờ sờ bụng, hỏi: "Anh thích con trai hay con gái?"Cô không có quan niệm trọng nam khinh nữ, nhưng người thời đại này vẫn có loại quan niệm này."Em nói cho anh biết trước, em không phải người trọng nam khinh nữ, anh cũng không được như vậy, cứ xem như đây là con gái, cũng phải yêu thương nó thật nhiều!"Lâm Thiệu Hoa kinh ngạc nhìn cô, nói: "Sinh con trai hay con gái có gì khác nhau? Dù sao chỉ cần là em sinh, anh đều thích."Anh lại hôn bụng cô một cái, đứng dậy đi làm.Thừa dịp Lâm Thiệu Hoa ở nhà, Triệu Uyển Thanh lại làm mấy nồi bánh đậu xanh, chuẩn bị ngày mai mang đi chợ đen bán cùng anh.Mẹ Lâm thấy cô làm nhiều bánh đậu xanh như vậy, đương nhiên là thấy lạ, vừa hỏi mới biết được con trai và con dâu không chỉ đi chợ đen mà còn đi chợ đen đầu cơ trục lợi!Mẹ Lâm lo sợ bất an, Triệu Uyển Thanh thấy bà như vậy cũng không khuyên nhiều. Buổi tối Lâm Thiệu Hoa tan ca trở về, cô kéo anh qua một bên nói: "Mẹ bên kia anh tự giải quyết đi."Mẹ ai người đấy chịu trách nhiệm.Mẹ chồng cô lá gan nhỏ, cô khuyên qua một lần không có tác dụng, vậy thì không có biện pháp.Lâm Thiệu Hoa kéo mẹ Lâm vào trong phòng không biết nói cái gì, mãi cho đến lúc ăn cơm tối mới đi ra. Lúc đi ra, sắc mặt mẹ Lâm đã tốt hơn rất nhiều, nhưng trong ánh mắt nhìn Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa vẫn mang theo lo lắng.Ngay cả lúc ăn cơm tối cũng bày ra vẻ mặt đầy đau xót gắp miếng thịt...DTVTriệu Uyển Thanh nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Lâm Thiệu Hoa, thầm nghĩ vẫn là phải để con trai ruột ra trận, còn không phải lập tức đã giải quyết được mẹ Lâm rồi sao!

Chương 102: Chương 102