Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 123: Chương 123

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cha Triệu đưa cả nhà trở về nhà, lúc trở lại thôn gặp được người quen hỏi cả nhà đây là đi đâu, cha Triệu cười khanh khách nói đi dự tiệc đầy tháng của cháu ngoại.Giọng cha Triệu lớn, người nào tới hỏi cũng nói một hồi, cuối cùng mẹ Triệu còn phải kéo ông về nhà, nếu không ông còn định khoe khoang với người trong thôn hơn nửa ngày.Lúc về nhà, cha Triệu mới lấy bản vẽ ra xem, vừa nhìn lại khiến ông tự hào."Thanh nhi nhà chúng ta quả là rất thông minh, bà xem bản vẽ này vẽ ra hình ra dạng, còn có cái giường nhỏ này, cũng chỉ có con bé mới có thể nghĩ ra!"Triệu mẫu liếc hắn một cái, nói: "Ông ấy à, chính là bà Vương bán dưa, mèo khen mèo dài đuôi!"Bà vừa nói xong, Triệu tiểu đệ liền bưng sữa bột Triệu Uyển Thanh cho đi tới,"Mẹ, thứ chị hai cho này uống ngon lắm!"Mẹ Triệu ôm lấy con trai nhỏ, cười nói: "Đúng không? Chị hai của con ánh mắt tốt, thứ nó nhìn trúng tuyệt đối là đồ tốt!"Cha Triệu: "...Vừa rồi ai mới nói ông là bà Vương bán dưa?"Thứ gì ngon, cho cha nếm thử một miếng."Tiểu Triệu ngoan ngoãn đưa cái ly cho cha Triệu, cha Triệu uống một ngụm lớn, cảm thán nói: "Sữa ngọt!"Mẹ Triệu ngồi ở một bên, nhìn sữa ngọt trong ly, lại nhìn cái giỏ mình xách về, cảm giác quái dị trong lòng lại dâng lên.DTV"Ba nó à, ông nói xem con gái nhà chúng ta lấy đâu ra nhiều đồ tốt như vậy?" Mẹ Triệu hỏi.Cha Triệu há hốc mồm, nói: "Không phải là bà đưa tiền cho con bé nên nó mới mua sao?"Mẹ Triệu liếc mắt một cái: "Tôi cho nó tiền khi nào, chỉ có hồi con bé gả đi, tôi mới cho nó năm mươi đồng tiền hồi môn!"Lần này, cha Triệu cũng thấy không ổn.Những thứ tốt này đều cần không ít tiền và phiếu, hơn nữa con gái đã đưa cho gia đình ba bốn lần...Con bé lấy tiền ở đâu ra?"Không chừng là... Thiệu Hoa đưa cho con bé?"Cha Triệu suy đoán."Quên cái ý nghĩ đó đi! Tam phòng của nhà họ Lâm nghèo thế nào ông còn không biết à, con rể mà có tiền thì nó còn cần ông nội Lâm trả giùm học phí chắc?"Cha Triệu mẹ Triệu lâm vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại, khó tránh khỏi nghĩ đến một số chuyện không tốt... ...Tiệc rượu đầy tháng tổ chức rất thuận lợi, người một nhà cũng mệt mỏi quá sức.Nhất là những người phụ nữ nấu cơm, buổi trưa thu dọn bàn, mẹ Lâm liền chia thức ăn còn lại làm ba phần, trong đó hai phần mang về nhà cho bác gái Lâm và Bác dâu hai nhà họ Lâm."Ôi chao, chúng ta đều là người trong nhà, giúp đỡ là việc nên làm, sao có thể còn vừa ăn vừa lấy!"Lúc này đồ ăn thừa cơm thừa của tiệc đầy tháng chính là thứ tốt, mặc dù là đồ thừa, nhưng dầu, nước rất đầy đủ, so với canh suông ít nước hằng ngày thì tốt hơn nhiều lắm!Nếu chủ nhà nguyện ý cho bạn thức ăn thừa cơm thừa, vậy chắc chắn đó là họ hàng có quan hệ rất tốt.Mẹ Lâm thấy chị dâu cự tuyệt, cũng không cam lòng bỏ bát thức ăn lớn trong tay xuống."Là người một nhà không nên khách khí, chị dâu hai, chị dâu cả lấy về đi!"Mẹ Lâm kiên trì.Bác gái Lâm đành phải cầm, Bác dâu hai nhà họ Lâm cũng lập tức bưng thức ăn vào trong tay.Buổi tối, Triệu Uyển Thanh nằm trên giường vẫn không ngừng suy nghĩ về chuyện của chị cả Triệu.Suy nghĩ nửa ngày vẫn cảm thấy không thích hợp...Điều cô không ngờ được là chuyện của Triệu Uyển Nguyệt ngày hôm sau liền bộc phát...

Cha Triệu đưa cả nhà trở về nhà, lúc trở lại thôn gặp được người quen hỏi cả nhà đây là đi đâu, cha Triệu cười khanh khách nói đi dự tiệc đầy tháng của cháu ngoại.

Giọng cha Triệu lớn, người nào tới hỏi cũng nói một hồi, cuối cùng mẹ Triệu còn phải kéo ông về nhà, nếu không ông còn định khoe khoang với người trong thôn hơn nửa ngày.

Lúc về nhà, cha Triệu mới lấy bản vẽ ra xem, vừa nhìn lại khiến ông tự hào.

"Thanh nhi nhà chúng ta quả là rất thông minh, bà xem bản vẽ này vẽ ra hình ra dạng, còn có cái giường nhỏ này, cũng chỉ có con bé mới có thể nghĩ ra!"

Triệu mẫu liếc hắn một cái, nói: "Ông ấy à, chính là bà Vương bán dưa, mèo khen mèo dài đuôi!"

Bà vừa nói xong, Triệu tiểu đệ liền bưng sữa bột Triệu Uyển Thanh cho đi tới,"Mẹ, thứ chị hai cho này uống ngon lắm!"

Mẹ Triệu ôm lấy con trai nhỏ, cười nói: "Đúng không? Chị hai của con ánh mắt tốt, thứ nó nhìn trúng tuyệt đối là đồ tốt!"

Cha Triệu: "...

Vừa rồi ai mới nói ông là bà Vương bán dưa?

"Thứ gì ngon, cho cha nếm thử một miếng."

Tiểu Triệu ngoan ngoãn đưa cái ly cho cha Triệu, cha Triệu uống một ngụm lớn, cảm thán nói: "Sữa ngọt!"

Mẹ Triệu ngồi ở một bên, nhìn sữa ngọt trong ly, lại nhìn cái giỏ mình xách về, cảm giác quái dị trong lòng lại dâng lên.

DTV

"Ba nó à, ông nói xem con gái nhà chúng ta lấy đâu ra nhiều đồ tốt như vậy?" Mẹ Triệu hỏi.

Cha Triệu há hốc mồm, nói: "Không phải là bà đưa tiền cho con bé nên nó mới mua sao?"

Mẹ Triệu liếc mắt một cái: "Tôi cho nó tiền khi nào, chỉ có hồi con bé gả đi, tôi mới cho nó năm mươi đồng tiền hồi môn!"

Lần này, cha Triệu cũng thấy không ổn.

Những thứ tốt này đều cần không ít tiền và phiếu, hơn nữa con gái đã đưa cho gia đình ba bốn lần...

Con bé lấy tiền ở đâu ra?

"Không chừng là... Thiệu Hoa đưa cho con bé?"Cha Triệu suy đoán.

"Quên cái ý nghĩ đó đi! Tam phòng của nhà họ Lâm nghèo thế nào ông còn không biết à, con rể mà có tiền thì nó còn cần ông nội Lâm trả giùm học phí chắc?"

Cha Triệu mẹ Triệu lâm vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại, khó tránh khỏi nghĩ đến một số chuyện không tốt... ...

Tiệc rượu đầy tháng tổ chức rất thuận lợi, người một nhà cũng mệt mỏi quá sức.

Nhất là những người phụ nữ nấu cơm, buổi trưa thu dọn bàn, mẹ Lâm liền chia thức ăn còn lại làm ba phần, trong đó hai phần mang về nhà cho bác gái Lâm và Bác dâu hai nhà họ Lâm.

"Ôi chao, chúng ta đều là người trong nhà, giúp đỡ là việc nên làm, sao có thể còn vừa ăn vừa lấy!"

Lúc này đồ ăn thừa cơm thừa của tiệc đầy tháng chính là thứ tốt, mặc dù là đồ thừa, nhưng dầu, nước rất đầy đủ, so với canh suông ít nước hằng ngày thì tốt hơn nhiều lắm!

Nếu chủ nhà nguyện ý cho bạn thức ăn thừa cơm thừa, vậy chắc chắn đó là họ hàng có quan hệ rất tốt.

Mẹ Lâm thấy chị dâu cự tuyệt, cũng không cam lòng bỏ bát thức ăn lớn trong tay xuống.

"Là người một nhà không nên khách khí, chị dâu hai, chị dâu cả lấy về đi!"Mẹ Lâm kiên trì.

Bác gái Lâm đành phải cầm, Bác dâu hai nhà họ Lâm cũng lập tức bưng thức ăn vào trong tay.

Buổi tối, Triệu Uyển Thanh nằm trên giường vẫn không ngừng suy nghĩ về chuyện của chị cả Triệu.

Suy nghĩ nửa ngày vẫn cảm thấy không thích hợp...

Điều cô không ngờ được là chuyện của Triệu Uyển Nguyệt ngày hôm sau liền bộc phát...

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cha Triệu đưa cả nhà trở về nhà, lúc trở lại thôn gặp được người quen hỏi cả nhà đây là đi đâu, cha Triệu cười khanh khách nói đi dự tiệc đầy tháng của cháu ngoại.Giọng cha Triệu lớn, người nào tới hỏi cũng nói một hồi, cuối cùng mẹ Triệu còn phải kéo ông về nhà, nếu không ông còn định khoe khoang với người trong thôn hơn nửa ngày.Lúc về nhà, cha Triệu mới lấy bản vẽ ra xem, vừa nhìn lại khiến ông tự hào."Thanh nhi nhà chúng ta quả là rất thông minh, bà xem bản vẽ này vẽ ra hình ra dạng, còn có cái giường nhỏ này, cũng chỉ có con bé mới có thể nghĩ ra!"Triệu mẫu liếc hắn một cái, nói: "Ông ấy à, chính là bà Vương bán dưa, mèo khen mèo dài đuôi!"Bà vừa nói xong, Triệu tiểu đệ liền bưng sữa bột Triệu Uyển Thanh cho đi tới,"Mẹ, thứ chị hai cho này uống ngon lắm!"Mẹ Triệu ôm lấy con trai nhỏ, cười nói: "Đúng không? Chị hai của con ánh mắt tốt, thứ nó nhìn trúng tuyệt đối là đồ tốt!"Cha Triệu: "...Vừa rồi ai mới nói ông là bà Vương bán dưa?"Thứ gì ngon, cho cha nếm thử một miếng."Tiểu Triệu ngoan ngoãn đưa cái ly cho cha Triệu, cha Triệu uống một ngụm lớn, cảm thán nói: "Sữa ngọt!"Mẹ Triệu ngồi ở một bên, nhìn sữa ngọt trong ly, lại nhìn cái giỏ mình xách về, cảm giác quái dị trong lòng lại dâng lên.DTV"Ba nó à, ông nói xem con gái nhà chúng ta lấy đâu ra nhiều đồ tốt như vậy?" Mẹ Triệu hỏi.Cha Triệu há hốc mồm, nói: "Không phải là bà đưa tiền cho con bé nên nó mới mua sao?"Mẹ Triệu liếc mắt một cái: "Tôi cho nó tiền khi nào, chỉ có hồi con bé gả đi, tôi mới cho nó năm mươi đồng tiền hồi môn!"Lần này, cha Triệu cũng thấy không ổn.Những thứ tốt này đều cần không ít tiền và phiếu, hơn nữa con gái đã đưa cho gia đình ba bốn lần...Con bé lấy tiền ở đâu ra?"Không chừng là... Thiệu Hoa đưa cho con bé?"Cha Triệu suy đoán."Quên cái ý nghĩ đó đi! Tam phòng của nhà họ Lâm nghèo thế nào ông còn không biết à, con rể mà có tiền thì nó còn cần ông nội Lâm trả giùm học phí chắc?"Cha Triệu mẹ Triệu lâm vào trầm tư, nghĩ đi nghĩ lại, khó tránh khỏi nghĩ đến một số chuyện không tốt... ...Tiệc rượu đầy tháng tổ chức rất thuận lợi, người một nhà cũng mệt mỏi quá sức.Nhất là những người phụ nữ nấu cơm, buổi trưa thu dọn bàn, mẹ Lâm liền chia thức ăn còn lại làm ba phần, trong đó hai phần mang về nhà cho bác gái Lâm và Bác dâu hai nhà họ Lâm."Ôi chao, chúng ta đều là người trong nhà, giúp đỡ là việc nên làm, sao có thể còn vừa ăn vừa lấy!"Lúc này đồ ăn thừa cơm thừa của tiệc đầy tháng chính là thứ tốt, mặc dù là đồ thừa, nhưng dầu, nước rất đầy đủ, so với canh suông ít nước hằng ngày thì tốt hơn nhiều lắm!Nếu chủ nhà nguyện ý cho bạn thức ăn thừa cơm thừa, vậy chắc chắn đó là họ hàng có quan hệ rất tốt.Mẹ Lâm thấy chị dâu cự tuyệt, cũng không cam lòng bỏ bát thức ăn lớn trong tay xuống."Là người một nhà không nên khách khí, chị dâu hai, chị dâu cả lấy về đi!"Mẹ Lâm kiên trì.Bác gái Lâm đành phải cầm, Bác dâu hai nhà họ Lâm cũng lập tức bưng thức ăn vào trong tay.Buổi tối, Triệu Uyển Thanh nằm trên giường vẫn không ngừng suy nghĩ về chuyện của chị cả Triệu.Suy nghĩ nửa ngày vẫn cảm thấy không thích hợp...Điều cô không ngờ được là chuyện của Triệu Uyển Nguyệt ngày hôm sau liền bộc phát...

Chương 123: Chương 123