Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 182: Chương 182

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cô ấy xoa cánh tay mình: "Màn Thầu khỏe như vậy sao? Vừa rồi cặp chân của nhóc con đá vào người em rất đau!"Triệu Uyển Thanh cũng hơi ngại ngùng, cô vội vàng tìm thuốc xoa vào chỗ bị đau của Đổng Hiểu Hà, vừa nói: "Sức của Màn Thầu hơi lớn..."Đổng Hiểu Hà nhìn thấy thuốc xoa, đột nhiên nhớ đến quà cưới Triệu Uyển Thanh tặng cho."Uyển Thanh, bàn chải đánh răng chị cho em rất tốt, em và Vĩnh Cường mỗi người một cái, bàn chải vừa mềm vừa đánh răng rất sạch. Còn cò xà phòng nữa, thật sự rất thơm, chúng em không nỡ dùng..." Cô ấy đã tịch thu luôn xà phòng của Vĩnh Cường."Cái đó không phải xà phòng thường mà là xà phòng thơm, bình thường dùng để tắm rửa." Triệu Uyển Thanh cười nói.Nghe cô ấy nói bàn chải đánh răng dùng rất tốt, Triệu Uyển Thanh lại lấy thêm năm cái trong tủ của mình ra: "Em mang về cho cha mẹ, chị cả và Tiểu Triệu, mỗi người một cái."Bàn chải đánh răng tốt như vậy, thế mà cô lại quên mất nên đưa cho nhà mẹ đẻ của mình mỗi người một cái.DTVCô thật sự không dám khen ngợi bàn chải đánh răng ở nơi này...Cô nhớ ngày *****ên mình đến đây, lúc đánh răng, cô đã bị bàn chải đánh răng làm cho chảy m.á.u lợi.Lông bàn chải thật sự rất cứng.Lúc này Triệu Uyển Thanh mới đổi tất cả bàn chải đánh răng trong nhà thành loại bàn chải có lông mềm, siêu mảnh của hiện đại.Còn về bàn chải trước đây?À, cô đều dùng để đánh giày rồi."Còn cả băng vệ sinh kia... Chị đã mua ở đâu vậy?" Đổng Hiểu Hà nhận lấy bàn chải đánh răng, cô ấy lại hỏi tiếp về băng vệ sinh mà cô ấy quan tâm nhất.Có trời mới biết lúc Đổng Hiểu Hà xé một miếng băng vệ sinh ra, tâm trạng của cô ấy đã kích động đến mức nào.Đóng gói vô cùng tinh tế, bên trong vừa trắng, vừa mềm, tuy cô ấy còn chưa dùng đến nhưng nhìn qua thì vô cùng tốt.Thậm chí Đổng Hiểu Hà còn không nỡ lấy ra sử dụng, cô ấy dự định sẽ giữ lại cho con gái tương lai của mình xài.Triệu Uyển Thanh nhìn hết một vòng mới hạ giọng nói: "Thượng Hải bên kia nhập khẩu về, em đừng nói ra ngoài..."Đổng Hiểu Hà lập tức gật đầu, cô ấy hiểu.Thời gian gần đây vẫn cấm đoán buôn bán bí mật nhưng nhà nào dám nói mình trong sạch.Hoặc ít hoặc nhiều đều có cả.Trước khi đi, Đổng Hiểu Hà hỏi Triệu Uyển Thanh mượn sách giáo khoa lớp mười.Bây giờ cô ấy đã lập gia đình nên không thể học tập chung với Triệu Uyển Thanh nữa.May mắn là Triệu Uyển Thanh học nhanh, cô đang đọc sách giáo khoa lớp mười một nên có thể để Đổng Hiểu Hà mang sách giáo khoa lớp mười về nhà.Hai người trở về nhà, Triệu Đại nhìn thấy trong tay Đổng Hiểu Hà cầm theo sách giáo khoa thì ngượng ngùng nói: "Hiểu Hà, em thật chăm học!"Tuy anh ấy và vợ mình đều tốt nghiệp sơ trung nhưng vợ anh ấy còn hiếu học hơn anh ấy, bây giờ cô còn tiếp tục học chương trình của cao trung, điều này khiến Triệu Đại rất hổ thẹn."Em chỉ tùy tiện học một ít..."Nhắc đến chuyện này Đổng Hiểu Hà cũng thấy ủ rũ.Bây giờ không phải là thời đại người ta bàn về trình độ tri thức, có rất nhiều người thi đậu trường đại học Công Nông Binh nhưng còn không giỏi bằng họ.Không biết có phải vì đã qua lại với Triệu Uyển Thanh hay không mà trong lòng Đổng Hiểu Hà cũng dần dần có một niềm tin rất kiên định.Cho dù không thể lên đại học nhưng khi rảnh rỗi, mở sách ra, tiếp thu một ít kiến thức trong đó cũng tiếp thêm cho cô ấy nhiều sức mạnh và cả hy vọng...Đổng Hiểu Hà: "Xem như để sau này dạy cho con chúng ta..."Triệu Đại mở to hai mắt: "Hiểu Hà, em mang thai sao?"Chẳng phải họ mới vừa kết hôn thôi sao?Đổng Hiểu Hà đỏ mặt, véo anh ấy một cái, trong lòng thì thầm mắng, có lẽ chồng của cô ấy thiếu mất một sợi gân...

Cô ấy xoa cánh tay mình: "Màn Thầu khỏe như vậy sao? Vừa rồi cặp chân của nhóc con đá vào người em rất đau!"

Triệu Uyển Thanh cũng hơi ngại ngùng, cô vội vàng tìm thuốc xoa vào chỗ bị đau của Đổng Hiểu Hà, vừa nói: "Sức của Màn Thầu hơi lớn..."

Đổng Hiểu Hà nhìn thấy thuốc xoa, đột nhiên nhớ đến quà cưới Triệu Uyển Thanh tặng cho.

"Uyển Thanh, bàn chải đánh răng chị cho em rất tốt, em và Vĩnh Cường mỗi người một cái, bàn chải vừa mềm vừa đánh răng rất sạch. Còn cò xà phòng nữa, thật sự rất thơm, chúng em không nỡ dùng..." Cô ấy đã tịch thu luôn xà phòng của Vĩnh Cường.

"Cái đó không phải xà phòng thường mà là xà phòng thơm, bình thường dùng để tắm rửa." Triệu Uyển Thanh cười nói.

Nghe cô ấy nói bàn chải đánh răng dùng rất tốt, Triệu Uyển Thanh lại lấy thêm năm cái trong tủ của mình ra: "Em mang về cho cha mẹ, chị cả và Tiểu Triệu, mỗi người một cái."

Bàn chải đánh răng tốt như vậy, thế mà cô lại quên mất nên đưa cho nhà mẹ đẻ của mình mỗi người một cái.

DTV

Cô thật sự không dám khen ngợi bàn chải đánh răng ở nơi này...

Cô nhớ ngày *****ên mình đến đây, lúc đánh răng, cô đã bị bàn chải đánh răng làm cho chảy m.á.u lợi.

Lông bàn chải thật sự rất cứng.

Lúc này Triệu Uyển Thanh mới đổi tất cả bàn chải đánh răng trong nhà thành loại bàn chải có lông mềm, siêu mảnh của hiện đại.

Còn về bàn chải trước đây?

À, cô đều dùng để đánh giày rồi.

"Còn cả băng vệ sinh kia... Chị đã mua ở đâu vậy?" Đổng Hiểu Hà nhận lấy bàn chải đánh răng, cô ấy lại hỏi tiếp về băng vệ sinh mà cô ấy quan tâm nhất.

Có trời mới biết lúc Đổng Hiểu Hà xé một miếng băng vệ sinh ra, tâm trạng của cô ấy đã kích động đến mức nào.

Đóng gói vô cùng tinh tế, bên trong vừa trắng, vừa mềm, tuy cô ấy còn chưa dùng đến nhưng nhìn qua thì vô cùng tốt.

Thậm chí Đổng Hiểu Hà còn không nỡ lấy ra sử dụng, cô ấy dự định sẽ giữ lại cho con gái tương lai của mình xài.

Triệu Uyển Thanh nhìn hết một vòng mới hạ giọng nói: "Thượng Hải bên kia nhập khẩu về, em đừng nói ra ngoài..."

Đổng Hiểu Hà lập tức gật đầu, cô ấy hiểu.

Thời gian gần đây vẫn cấm đoán buôn bán bí mật nhưng nhà nào dám nói mình trong sạch.

Hoặc ít hoặc nhiều đều có cả.

Trước khi đi, Đổng Hiểu Hà hỏi Triệu Uyển Thanh mượn sách giáo khoa lớp mười.

Bây giờ cô ấy đã lập gia đình nên không thể học tập chung với Triệu Uyển Thanh nữa.

May mắn là Triệu Uyển Thanh học nhanh, cô đang đọc sách giáo khoa lớp mười một nên có thể để Đổng Hiểu Hà mang sách giáo khoa lớp mười về nhà.

Hai người trở về nhà, Triệu Đại nhìn thấy trong tay Đổng Hiểu Hà cầm theo sách giáo khoa thì ngượng ngùng nói: "Hiểu Hà, em thật chăm học!"

Tuy anh ấy và vợ mình đều tốt nghiệp sơ trung nhưng vợ anh ấy còn hiếu học hơn anh ấy, bây giờ cô còn tiếp tục học chương trình của cao trung, điều này khiến Triệu Đại rất hổ thẹn.

"Em chỉ tùy tiện học một ít..."

Nhắc đến chuyện này Đổng Hiểu Hà cũng thấy ủ rũ.

Bây giờ không phải là thời đại người ta bàn về trình độ tri thức, có rất nhiều người thi đậu trường đại học Công Nông Binh nhưng còn không giỏi bằng họ.

Không biết có phải vì đã qua lại với Triệu Uyển Thanh hay không mà trong lòng Đổng Hiểu Hà cũng dần dần có một niềm tin rất kiên định.

Cho dù không thể lên đại học nhưng khi rảnh rỗi, mở sách ra, tiếp thu một ít kiến thức trong đó cũng tiếp thêm cho cô ấy nhiều sức mạnh và cả hy vọng...

Đổng Hiểu Hà: "Xem như để sau này dạy cho con chúng ta..."

Triệu Đại mở to hai mắt: "Hiểu Hà, em mang thai sao?"

Chẳng phải họ mới vừa kết hôn thôi sao?

Đổng Hiểu Hà đỏ mặt, véo anh ấy một cái, trong lòng thì thầm mắng, có lẽ chồng của cô ấy thiếu mất một sợi gân...

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cô ấy xoa cánh tay mình: "Màn Thầu khỏe như vậy sao? Vừa rồi cặp chân của nhóc con đá vào người em rất đau!"Triệu Uyển Thanh cũng hơi ngại ngùng, cô vội vàng tìm thuốc xoa vào chỗ bị đau của Đổng Hiểu Hà, vừa nói: "Sức của Màn Thầu hơi lớn..."Đổng Hiểu Hà nhìn thấy thuốc xoa, đột nhiên nhớ đến quà cưới Triệu Uyển Thanh tặng cho."Uyển Thanh, bàn chải đánh răng chị cho em rất tốt, em và Vĩnh Cường mỗi người một cái, bàn chải vừa mềm vừa đánh răng rất sạch. Còn cò xà phòng nữa, thật sự rất thơm, chúng em không nỡ dùng..." Cô ấy đã tịch thu luôn xà phòng của Vĩnh Cường."Cái đó không phải xà phòng thường mà là xà phòng thơm, bình thường dùng để tắm rửa." Triệu Uyển Thanh cười nói.Nghe cô ấy nói bàn chải đánh răng dùng rất tốt, Triệu Uyển Thanh lại lấy thêm năm cái trong tủ của mình ra: "Em mang về cho cha mẹ, chị cả và Tiểu Triệu, mỗi người một cái."Bàn chải đánh răng tốt như vậy, thế mà cô lại quên mất nên đưa cho nhà mẹ đẻ của mình mỗi người một cái.DTVCô thật sự không dám khen ngợi bàn chải đánh răng ở nơi này...Cô nhớ ngày *****ên mình đến đây, lúc đánh răng, cô đã bị bàn chải đánh răng làm cho chảy m.á.u lợi.Lông bàn chải thật sự rất cứng.Lúc này Triệu Uyển Thanh mới đổi tất cả bàn chải đánh răng trong nhà thành loại bàn chải có lông mềm, siêu mảnh của hiện đại.Còn về bàn chải trước đây?À, cô đều dùng để đánh giày rồi."Còn cả băng vệ sinh kia... Chị đã mua ở đâu vậy?" Đổng Hiểu Hà nhận lấy bàn chải đánh răng, cô ấy lại hỏi tiếp về băng vệ sinh mà cô ấy quan tâm nhất.Có trời mới biết lúc Đổng Hiểu Hà xé một miếng băng vệ sinh ra, tâm trạng của cô ấy đã kích động đến mức nào.Đóng gói vô cùng tinh tế, bên trong vừa trắng, vừa mềm, tuy cô ấy còn chưa dùng đến nhưng nhìn qua thì vô cùng tốt.Thậm chí Đổng Hiểu Hà còn không nỡ lấy ra sử dụng, cô ấy dự định sẽ giữ lại cho con gái tương lai của mình xài.Triệu Uyển Thanh nhìn hết một vòng mới hạ giọng nói: "Thượng Hải bên kia nhập khẩu về, em đừng nói ra ngoài..."Đổng Hiểu Hà lập tức gật đầu, cô ấy hiểu.Thời gian gần đây vẫn cấm đoán buôn bán bí mật nhưng nhà nào dám nói mình trong sạch.Hoặc ít hoặc nhiều đều có cả.Trước khi đi, Đổng Hiểu Hà hỏi Triệu Uyển Thanh mượn sách giáo khoa lớp mười.Bây giờ cô ấy đã lập gia đình nên không thể học tập chung với Triệu Uyển Thanh nữa.May mắn là Triệu Uyển Thanh học nhanh, cô đang đọc sách giáo khoa lớp mười một nên có thể để Đổng Hiểu Hà mang sách giáo khoa lớp mười về nhà.Hai người trở về nhà, Triệu Đại nhìn thấy trong tay Đổng Hiểu Hà cầm theo sách giáo khoa thì ngượng ngùng nói: "Hiểu Hà, em thật chăm học!"Tuy anh ấy và vợ mình đều tốt nghiệp sơ trung nhưng vợ anh ấy còn hiếu học hơn anh ấy, bây giờ cô còn tiếp tục học chương trình của cao trung, điều này khiến Triệu Đại rất hổ thẹn."Em chỉ tùy tiện học một ít..."Nhắc đến chuyện này Đổng Hiểu Hà cũng thấy ủ rũ.Bây giờ không phải là thời đại người ta bàn về trình độ tri thức, có rất nhiều người thi đậu trường đại học Công Nông Binh nhưng còn không giỏi bằng họ.Không biết có phải vì đã qua lại với Triệu Uyển Thanh hay không mà trong lòng Đổng Hiểu Hà cũng dần dần có một niềm tin rất kiên định.Cho dù không thể lên đại học nhưng khi rảnh rỗi, mở sách ra, tiếp thu một ít kiến thức trong đó cũng tiếp thêm cho cô ấy nhiều sức mạnh và cả hy vọng...Đổng Hiểu Hà: "Xem như để sau này dạy cho con chúng ta..."Triệu Đại mở to hai mắt: "Hiểu Hà, em mang thai sao?"Chẳng phải họ mới vừa kết hôn thôi sao?Đổng Hiểu Hà đỏ mặt, véo anh ấy một cái, trong lòng thì thầm mắng, có lẽ chồng của cô ấy thiếu mất một sợi gân...

Chương 182: Chương 182