“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 318: Chương 318
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Hôm qua đã quyết định chuyện mua cửa hàng, nên buổi sáng Triệu Uyển Thanh đã cầm giấy chứng minh đi vào huyện một lần nữa.Lúc đi ngang qua nhị phòng của nhà họ Lâm, vừa khéo đụng phải bác dâu hai đi ra đổ nước.Triệu Uyển Thanh cũng thuận miệng gọi một tiếng bác dâu hai rồi đi thẳng.Bác hai lâm đổ nước xong, sắc mặt nặng nề quay vào nhà."Mẹ, mẹ đi đâu làm gì vậy? Làm còn chưa làm cơm sao? Em năm và em sáu đâu? Sáng sớm chạy đi đâu rồi? Cũng không biết mang đồ đi giặt..." Khương Mỹ Ni từ trong nhà đi ra, trong tay cầm hạt dưa, vừa đi vừa cắn.Bác dâu hai vừa nhìn thấy người con dâu này thì trong lòng đã khó chịu, lại nhớ đến dáng vẻ kiêu căng tự mãn vừa rồi của Triệu Uyển Thanh, trong lòng càng giận hơn.DTVChắc chắn nhà lão tam lại đang cười nhà họ.Cũng phải trách bà trước đây mù mắt, làm sao lại cảm thấy Khương Mỹ Ni này là người tài giỏi chứ?Cưới về nhà, làm gì cũng không biết, hết ăn rồi nằm, suốt ngày chỉ biết chuyển hết đồ trong nhà cho nhà mẹ đẻ.Mấy lần bà đã phát hiện và tìm phiền phức cho Khương Mỹ Ni, ai ngờ Khương Mỹ Ni này là một phế vật nhưng lại là một phế vật rất ngang ngược.Cô ta ỷ vào điều kiện gia đình mình tốt hơn, có hai người chị gái đều được gả vào thành nên dám làm trái ý mẹ chồng.Tuy bác dâu hai là mẹ chồng nhưng sau mấy lần tranh chấp với con dâu Khương Mỹ Ni, bà chưa thắng nổi một lần...Mà càng giận hơn chính là, đứa con dâu phế vật của bà không biết làm gì, thậm chí sinh con cũng không bằng người ta.Gả đến đây đã nhiều năm nhưng cũng chỉ sinh được một đứa con gái hàng lỗ vốn.Không nói không so được với Triệu Uyển Thanh của tam phòng mà đến Chu Hồng Anh của phòng cũ cũng không bằng.Cộng lại tất cả những việc này khiến bác dâu hai phải ôm không ít bực bội trong những năm qua, bây giờ bà đã già hơn những người đồng lứa với mình đến mười tuổi, mỗi khi đi ra ngoài với hai người chị em bạn dâu của mình, trông bà còn giống chị dâu cả hơn."Ăn ăn ăn! Chỉ biết ăn? Còn bắt bà già này làm cho cô ăn? Nằm mơ đi!"Bác dâu hai chửi mắng Khương Mỹ Ni một trận, lúc này mới thở phì phò quay vào nhà.Mới sáng sớm đã bị mẹ chồng mắng cho một trận, Khương Mỹ Ni còn cảm thấy uất ức, cô ta giậm chân quay vào nhà.Trong nhà chỉ có một mình Lâm Yến, Lâm tam cũng đã bắt đầu đi làm việc.Lâm Yến chính là con gái duy nhất của Khương Mỹ Ni và Lâm tam từ khi kết hôn đến nay.Khương Mỹ Ni có xuất thân không tệ lắm, lại thêm có mấy người chị gái đều được gả tốt khiến cô ta càng có cảm giác mình cao quý hơn người nhà họ Lâm. Duy chỉ có phương diện con cái, sinh ra con gái hàng lỗ vốn khiến cô ta bị mẹ chồng bắt được cán, vì vậy mỗi lần cãi nhau đều lấy chuyện này ra châm chọc cô ta.Vốn dĩ Khương Mỹ Ni mang tư tưởng trọng nam khinh nữ, bây giờ còn thường xuyên bị mẹ chồng giống như kẻ thù lấy điều này ra đả kích cô ta nên càng làm cô ta chán ghét con gái mình."Đi lêu lỏng cái gì? Mặc quần áo cũng chậm như vậy, sau này có đớp phân cũng không đến lượt mày!" Khương Mỹ Ni bước đến, nhéo mạnh vào lỗ tai Lâm Yến.Nhéo xong cũng chưa hết giận, cô ta lại đập vào cái lưng gầy yếu của Lâm Yến thêm mấy bàn tay."Hu hu..."Lâm Yến chưa được bốn tuổi nhưng rất hiểu chuyện, cô bé không dám khóc lớn tiếng.Lâm Yến dùng một bàn tay bịt miệng mình lại, một bàn tay còn lại nhanh chóng mặc quần áo vào, sau đó chạy ra khỏi phòng, đi đến nhà bếp."Yến Tử thức dậy rồi à?"Lâm ngũ muội và Lâm lục muội mới gánh nước từ bên ngoài về đã nhìn thấy gương mặt đầy nước mắt của cháu gái mình.
Hôm qua đã quyết định chuyện mua cửa hàng, nên buổi sáng Triệu Uyển Thanh đã cầm giấy chứng minh đi vào huyện một lần nữa.
Lúc đi ngang qua nhị phòng của nhà họ Lâm, vừa khéo đụng phải bác dâu hai đi ra đổ nước.
Triệu Uyển Thanh cũng thuận miệng gọi một tiếng bác dâu hai rồi đi thẳng.
Bác hai lâm đổ nước xong, sắc mặt nặng nề quay vào nhà.
"Mẹ, mẹ đi đâu làm gì vậy? Làm còn chưa làm cơm sao? Em năm và em sáu đâu? Sáng sớm chạy đi đâu rồi? Cũng không biết mang đồ đi giặt..." Khương Mỹ Ni từ trong nhà đi ra, trong tay cầm hạt dưa, vừa đi vừa cắn.
Bác dâu hai vừa nhìn thấy người con dâu này thì trong lòng đã khó chịu, lại nhớ đến dáng vẻ kiêu căng tự mãn vừa rồi của Triệu Uyển Thanh, trong lòng càng giận hơn.
DTV
Chắc chắn nhà lão tam lại đang cười nhà họ.
Cũng phải trách bà trước đây mù mắt, làm sao lại cảm thấy Khương Mỹ Ni này là người tài giỏi chứ?
Cưới về nhà, làm gì cũng không biết, hết ăn rồi nằm, suốt ngày chỉ biết chuyển hết đồ trong nhà cho nhà mẹ đẻ.
Mấy lần bà đã phát hiện và tìm phiền phức cho Khương Mỹ Ni, ai ngờ Khương Mỹ Ni này là một phế vật nhưng lại là một phế vật rất ngang ngược.
Cô ta ỷ vào điều kiện gia đình mình tốt hơn, có hai người chị gái đều được gả vào thành nên dám làm trái ý mẹ chồng.
Tuy bác dâu hai là mẹ chồng nhưng sau mấy lần tranh chấp với con dâu Khương Mỹ Ni, bà chưa thắng nổi một lần...
Mà càng giận hơn chính là, đứa con dâu phế vật của bà không biết làm gì, thậm chí sinh con cũng không bằng người ta.
Gả đến đây đã nhiều năm nhưng cũng chỉ sinh được một đứa con gái hàng lỗ vốn.
Không nói không so được với Triệu Uyển Thanh của tam phòng mà đến Chu Hồng Anh của phòng cũ cũng không bằng.
Cộng lại tất cả những việc này khiến bác dâu hai phải ôm không ít bực bội trong những năm qua, bây giờ bà đã già hơn những người đồng lứa với mình đến mười tuổi, mỗi khi đi ra ngoài với hai người chị em bạn dâu của mình, trông bà còn giống chị dâu cả hơn.
"Ăn ăn ăn! Chỉ biết ăn? Còn bắt bà già này làm cho cô ăn? Nằm mơ đi!"
Bác dâu hai chửi mắng Khương Mỹ Ni một trận, lúc này mới thở phì phò quay vào nhà.
Mới sáng sớm đã bị mẹ chồng mắng cho một trận, Khương Mỹ Ni còn cảm thấy uất ức, cô ta giậm chân quay vào nhà.
Trong nhà chỉ có một mình Lâm Yến, Lâm tam cũng đã bắt đầu đi làm việc.
Lâm Yến chính là con gái duy nhất của Khương Mỹ Ni và Lâm tam từ khi kết hôn đến nay.
Khương Mỹ Ni có xuất thân không tệ lắm, lại thêm có mấy người chị gái đều được gả tốt khiến cô ta càng có cảm giác mình cao quý hơn người nhà họ Lâm. Duy chỉ có phương diện con cái, sinh ra con gái hàng lỗ vốn khiến cô ta bị mẹ chồng bắt được cán, vì vậy mỗi lần cãi nhau đều lấy chuyện này ra châm chọc cô ta.
Vốn dĩ Khương Mỹ Ni mang tư tưởng trọng nam khinh nữ, bây giờ còn thường xuyên bị mẹ chồng giống như kẻ thù lấy điều này ra đả kích cô ta nên càng làm cô ta chán ghét con gái mình.
"Đi lêu lỏng cái gì? Mặc quần áo cũng chậm như vậy, sau này có đớp phân cũng không đến lượt mày!" Khương Mỹ Ni bước đến, nhéo mạnh vào lỗ tai Lâm Yến.
Nhéo xong cũng chưa hết giận, cô ta lại đập vào cái lưng gầy yếu của Lâm Yến thêm mấy bàn tay.
"Hu hu..."
Lâm Yến chưa được bốn tuổi nhưng rất hiểu chuyện, cô bé không dám khóc lớn tiếng.
Lâm Yến dùng một bàn tay bịt miệng mình lại, một bàn tay còn lại nhanh chóng mặc quần áo vào, sau đó chạy ra khỏi phòng, đi đến nhà bếp.
"Yến Tử thức dậy rồi à?"
Lâm ngũ muội và Lâm lục muội mới gánh nước từ bên ngoài về đã nhìn thấy gương mặt đầy nước mắt của cháu gái mình.
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Hôm qua đã quyết định chuyện mua cửa hàng, nên buổi sáng Triệu Uyển Thanh đã cầm giấy chứng minh đi vào huyện một lần nữa.Lúc đi ngang qua nhị phòng của nhà họ Lâm, vừa khéo đụng phải bác dâu hai đi ra đổ nước.Triệu Uyển Thanh cũng thuận miệng gọi một tiếng bác dâu hai rồi đi thẳng.Bác hai lâm đổ nước xong, sắc mặt nặng nề quay vào nhà."Mẹ, mẹ đi đâu làm gì vậy? Làm còn chưa làm cơm sao? Em năm và em sáu đâu? Sáng sớm chạy đi đâu rồi? Cũng không biết mang đồ đi giặt..." Khương Mỹ Ni từ trong nhà đi ra, trong tay cầm hạt dưa, vừa đi vừa cắn.Bác dâu hai vừa nhìn thấy người con dâu này thì trong lòng đã khó chịu, lại nhớ đến dáng vẻ kiêu căng tự mãn vừa rồi của Triệu Uyển Thanh, trong lòng càng giận hơn.DTVChắc chắn nhà lão tam lại đang cười nhà họ.Cũng phải trách bà trước đây mù mắt, làm sao lại cảm thấy Khương Mỹ Ni này là người tài giỏi chứ?Cưới về nhà, làm gì cũng không biết, hết ăn rồi nằm, suốt ngày chỉ biết chuyển hết đồ trong nhà cho nhà mẹ đẻ.Mấy lần bà đã phát hiện và tìm phiền phức cho Khương Mỹ Ni, ai ngờ Khương Mỹ Ni này là một phế vật nhưng lại là một phế vật rất ngang ngược.Cô ta ỷ vào điều kiện gia đình mình tốt hơn, có hai người chị gái đều được gả vào thành nên dám làm trái ý mẹ chồng.Tuy bác dâu hai là mẹ chồng nhưng sau mấy lần tranh chấp với con dâu Khương Mỹ Ni, bà chưa thắng nổi một lần...Mà càng giận hơn chính là, đứa con dâu phế vật của bà không biết làm gì, thậm chí sinh con cũng không bằng người ta.Gả đến đây đã nhiều năm nhưng cũng chỉ sinh được một đứa con gái hàng lỗ vốn.Không nói không so được với Triệu Uyển Thanh của tam phòng mà đến Chu Hồng Anh của phòng cũ cũng không bằng.Cộng lại tất cả những việc này khiến bác dâu hai phải ôm không ít bực bội trong những năm qua, bây giờ bà đã già hơn những người đồng lứa với mình đến mười tuổi, mỗi khi đi ra ngoài với hai người chị em bạn dâu của mình, trông bà còn giống chị dâu cả hơn."Ăn ăn ăn! Chỉ biết ăn? Còn bắt bà già này làm cho cô ăn? Nằm mơ đi!"Bác dâu hai chửi mắng Khương Mỹ Ni một trận, lúc này mới thở phì phò quay vào nhà.Mới sáng sớm đã bị mẹ chồng mắng cho một trận, Khương Mỹ Ni còn cảm thấy uất ức, cô ta giậm chân quay vào nhà.Trong nhà chỉ có một mình Lâm Yến, Lâm tam cũng đã bắt đầu đi làm việc.Lâm Yến chính là con gái duy nhất của Khương Mỹ Ni và Lâm tam từ khi kết hôn đến nay.Khương Mỹ Ni có xuất thân không tệ lắm, lại thêm có mấy người chị gái đều được gả tốt khiến cô ta càng có cảm giác mình cao quý hơn người nhà họ Lâm. Duy chỉ có phương diện con cái, sinh ra con gái hàng lỗ vốn khiến cô ta bị mẹ chồng bắt được cán, vì vậy mỗi lần cãi nhau đều lấy chuyện này ra châm chọc cô ta.Vốn dĩ Khương Mỹ Ni mang tư tưởng trọng nam khinh nữ, bây giờ còn thường xuyên bị mẹ chồng giống như kẻ thù lấy điều này ra đả kích cô ta nên càng làm cô ta chán ghét con gái mình."Đi lêu lỏng cái gì? Mặc quần áo cũng chậm như vậy, sau này có đớp phân cũng không đến lượt mày!" Khương Mỹ Ni bước đến, nhéo mạnh vào lỗ tai Lâm Yến.Nhéo xong cũng chưa hết giận, cô ta lại đập vào cái lưng gầy yếu của Lâm Yến thêm mấy bàn tay."Hu hu..."Lâm Yến chưa được bốn tuổi nhưng rất hiểu chuyện, cô bé không dám khóc lớn tiếng.Lâm Yến dùng một bàn tay bịt miệng mình lại, một bàn tay còn lại nhanh chóng mặc quần áo vào, sau đó chạy ra khỏi phòng, đi đến nhà bếp."Yến Tử thức dậy rồi à?"Lâm ngũ muội và Lâm lục muội mới gánh nước từ bên ngoài về đã nhìn thấy gương mặt đầy nước mắt của cháu gái mình.