“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 324: Chương 324
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Nửa tháng sau, cửa hàng ở trong huyện được trang hoàng xong, trong nửa tháng này, mỗi lần Triệu Uyển Thanh đến huyện đều sẽ ghé thăm một chút.Trong lần kiểm tra nghiệm thu cuối cùng, Triệu Uyển Thanh xem càng kỹ lưỡng hơn, cũng rất hài lòng với kết quả trang hoàng của cửa hàng.Cửa hàng mà cô mua có hình chữ nhật, Triệu Uyển Thanh đã tận dụng ưu thế này để xây dựng một quầy bán điểm tâm hình tròn xung quanh cửa hàng...Quầy điểm tâm hình tròn chính là sắp xếp những quầy hàng nhỏ vòng xung quanh cửa hàng, nhân viên thu ngân đứng ở bên trong quầy để lấy điểm tâm và tính tiền cho khách hàng.Chiếc tủ mà Triệu Uyển Thanh đặt làm được làm bằng gỗ nguyên khối, bên trên có lắp kính, từ bên ngoài có thể nhìn rõ các loại bánh trong đó.Cô đi vòng quanh cửa hàng kiểm tra một lượt, cảm thấy rất hài lòng.Đợi sau khi trở về nhà, lập tức gọi những thợ trang hoàng đến để thanh toán tiền công, cũng thanh toán luôn tiền công của cha Triệu và Triệu Đại Đệ.Sau khi cửa hàng trang hoàng xong, việc khai trương cũng được đưa vào kế hoạch khởi động.Buổi tối, Triệu Uyển Thanh nói với mọi người trong nhà về kế hoạch khai trương cửa hàng hàng của mình: "Con, chị cả sẽ phụ trách làm điểm tâm, làm ở nhà chúng ta, sau khi làm xong sẽ mang đến cửa hàng."Mẹ Lâm gật đầu, tay nghề làm bánh của bà ấy không giỏi cho lắm, không sắp xếp bà ấy đi làm điểm tâm đã là sự trợ giúp lớn nhất cho cửa hàng rồi."Vừa mới khai trương, cũng không biết việc kinh doanh có tốt hay không, con dự định chỉ sắp xếp một nhân viên phục vụ và một nhân viên thu ngân."Triệu Uyển Thanh còn chưa nói xong, em trai Lâm đã tò mò hỏi: "Nhân viên thu ngân là gì ạ? Là người chuyên môn đứng thu tiền sao?"Triệu Uyển Thanh nói: "Đúng vậy, một người giúp khách hàng lấy và đóng gói điểm tâm, nếu như còn phải phụ trách việc cân, tính tiền, thu tiền thì quá bận, trải nghiệm khi mua sắm của khách hàng cũng sẽ không tốt, chị dự định tìm một người khác chuyên đứng thu tiền."Các cung tiêu xã quanh đây thì mọi người đều sẽ đi tìm nhân viên bán hàng để mua đồ, sau khi mua xong lại đưa tiền cho người bán hàng.Triệu Uyển Thanh cảm thấy rằng loại hình phục vụ này có hiệu suất quá thấp, thường xuyên khiến cho những khách hàng mua đồ đứng đằng sau phải xếp hàng dài. Hơn nữa do công việc không được chia nhỏ khiến cho nhân viên bán hàng quá bận rộn, thường mắc lỗi, thái độ phục vụ cũng giảm sút đáng kể.Trước đó cô cũng từng nghĩ đến chuyện nếu bản thân mở cửa hàng, thì phải cố gắng quản lý thương hiệu thật tốt.Mà thái độ phục vụ của công nhân viên cũng là một trong những yếu tố quan trọng liên quan đến hình ảnh thương hiệu.DTVSau khi Triệu Uyển Thanh giải thích xong, cả gia đình cũng đồng ý.Mẹ Lâm cũng nói: "Điều này là đương nhiên, con nhìn những người bán hàng trong cửa hàng bách hóa lớn kia mà xem, sao lại có thể tỏ ra kiêu ngạo như vậy chứ? Chúng ta trả tiền để mua đồ nhưng thái độ lại tỏ ra như chúng ta nợ tiền bọn họ vậy..."Triệu Uyển Thanh gật đầu, sau đó nhìn mẹ Lâm nói: "Vậy... Con sẽ giao công việc phục vụ bán hàng này cho mẹ nhé."Mẹ Lâm kinh ngạc đến mức nhảy khỏi ghế, khiến Thang Viên đang ngồi bên cạnh cũng giật b.ắ.n mình.Bà ấy kinh ngạc nói: "Chuyện này chuyện này sao có thể làm được chứ! Một bà già lớn tuổi như mẹ sao có thể làm nhân viên bán hàng được chứ..."Mặc dù vừa rồi bà ấy còn phàn nàn về thái độ phục vụ của nhân viên bán hàng ở bách hóa không tốt, nhưng mẹ Lâm cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình có thể trở thành một nhân viên bán hàng!Dù sao thì nhân viên bán hàng ở các trung tâm mua sắm đều là những cô gái trẻ, hoặc là những chàng trai trẻ có tài ăn nói!Bà ấy lớn tuổi như vậy rồi, sao có thể làm nhân viên bán hàng được?
Nửa tháng sau, cửa hàng ở trong huyện được trang hoàng xong, trong nửa tháng này, mỗi lần Triệu Uyển Thanh đến huyện đều sẽ ghé thăm một chút.
Trong lần kiểm tra nghiệm thu cuối cùng, Triệu Uyển Thanh xem càng kỹ lưỡng hơn, cũng rất hài lòng với kết quả trang hoàng của cửa hàng.
Cửa hàng mà cô mua có hình chữ nhật, Triệu Uyển Thanh đã tận dụng ưu thế này để xây dựng một quầy bán điểm tâm hình tròn xung quanh cửa hàng...
Quầy điểm tâm hình tròn chính là sắp xếp những quầy hàng nhỏ vòng xung quanh cửa hàng, nhân viên thu ngân đứng ở bên trong quầy để lấy điểm tâm và tính tiền cho khách hàng.
Chiếc tủ mà Triệu Uyển Thanh đặt làm được làm bằng gỗ nguyên khối, bên trên có lắp kính, từ bên ngoài có thể nhìn rõ các loại bánh trong đó.
Cô đi vòng quanh cửa hàng kiểm tra một lượt, cảm thấy rất hài lòng.
Đợi sau khi trở về nhà, lập tức gọi những thợ trang hoàng đến để thanh toán tiền công, cũng thanh toán luôn tiền công của cha Triệu và Triệu Đại Đệ.
Sau khi cửa hàng trang hoàng xong, việc khai trương cũng được đưa vào kế hoạch khởi động.
Buổi tối, Triệu Uyển Thanh nói với mọi người trong nhà về kế hoạch khai trương cửa hàng hàng của mình: "Con, chị cả sẽ phụ trách làm điểm tâm, làm ở nhà chúng ta, sau khi làm xong sẽ mang đến cửa hàng."
Mẹ Lâm gật đầu, tay nghề làm bánh của bà ấy không giỏi cho lắm, không sắp xếp bà ấy đi làm điểm tâm đã là sự trợ giúp lớn nhất cho cửa hàng rồi.
"Vừa mới khai trương, cũng không biết việc kinh doanh có tốt hay không, con dự định chỉ sắp xếp một nhân viên phục vụ và một nhân viên thu ngân."
Triệu Uyển Thanh còn chưa nói xong, em trai Lâm đã tò mò hỏi: "Nhân viên thu ngân là gì ạ? Là người chuyên môn đứng thu tiền sao?"
Triệu Uyển Thanh nói: "Đúng vậy, một người giúp khách hàng lấy và đóng gói điểm tâm, nếu như còn phải phụ trách việc cân, tính tiền, thu tiền thì quá bận, trải nghiệm khi mua sắm của khách hàng cũng sẽ không tốt, chị dự định tìm một người khác chuyên đứng thu tiền."
Các cung tiêu xã quanh đây thì mọi người đều sẽ đi tìm nhân viên bán hàng để mua đồ, sau khi mua xong lại đưa tiền cho người bán hàng.
Triệu Uyển Thanh cảm thấy rằng loại hình phục vụ này có hiệu suất quá thấp, thường xuyên khiến cho những khách hàng mua đồ đứng đằng sau phải xếp hàng dài. Hơn nữa do công việc không được chia nhỏ khiến cho nhân viên bán hàng quá bận rộn, thường mắc lỗi, thái độ phục vụ cũng giảm sút đáng kể.
Trước đó cô cũng từng nghĩ đến chuyện nếu bản thân mở cửa hàng, thì phải cố gắng quản lý thương hiệu thật tốt.
Mà thái độ phục vụ của công nhân viên cũng là một trong những yếu tố quan trọng liên quan đến hình ảnh thương hiệu.
DTV
Sau khi Triệu Uyển Thanh giải thích xong, cả gia đình cũng đồng ý.
Mẹ Lâm cũng nói: "Điều này là đương nhiên, con nhìn những người bán hàng trong cửa hàng bách hóa lớn kia mà xem, sao lại có thể tỏ ra kiêu ngạo như vậy chứ? Chúng ta trả tiền để mua đồ nhưng thái độ lại tỏ ra như chúng ta nợ tiền bọn họ vậy..."
Triệu Uyển Thanh gật đầu, sau đó nhìn mẹ Lâm nói: "Vậy... Con sẽ giao công việc phục vụ bán hàng này cho mẹ nhé."
Mẹ Lâm kinh ngạc đến mức nhảy khỏi ghế, khiến Thang Viên đang ngồi bên cạnh cũng giật b.ắ.n mình.
Bà ấy kinh ngạc nói: "Chuyện này chuyện này sao có thể làm được chứ! Một bà già lớn tuổi như mẹ sao có thể làm nhân viên bán hàng được chứ..."
Mặc dù vừa rồi bà ấy còn phàn nàn về thái độ phục vụ của nhân viên bán hàng ở bách hóa không tốt, nhưng mẹ Lâm cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình có thể trở thành một nhân viên bán hàng!
Dù sao thì nhân viên bán hàng ở các trung tâm mua sắm đều là những cô gái trẻ, hoặc là những chàng trai trẻ có tài ăn nói!
Bà ấy lớn tuổi như vậy rồi, sao có thể làm nhân viên bán hàng được?
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Nửa tháng sau, cửa hàng ở trong huyện được trang hoàng xong, trong nửa tháng này, mỗi lần Triệu Uyển Thanh đến huyện đều sẽ ghé thăm một chút.Trong lần kiểm tra nghiệm thu cuối cùng, Triệu Uyển Thanh xem càng kỹ lưỡng hơn, cũng rất hài lòng với kết quả trang hoàng của cửa hàng.Cửa hàng mà cô mua có hình chữ nhật, Triệu Uyển Thanh đã tận dụng ưu thế này để xây dựng một quầy bán điểm tâm hình tròn xung quanh cửa hàng...Quầy điểm tâm hình tròn chính là sắp xếp những quầy hàng nhỏ vòng xung quanh cửa hàng, nhân viên thu ngân đứng ở bên trong quầy để lấy điểm tâm và tính tiền cho khách hàng.Chiếc tủ mà Triệu Uyển Thanh đặt làm được làm bằng gỗ nguyên khối, bên trên có lắp kính, từ bên ngoài có thể nhìn rõ các loại bánh trong đó.Cô đi vòng quanh cửa hàng kiểm tra một lượt, cảm thấy rất hài lòng.Đợi sau khi trở về nhà, lập tức gọi những thợ trang hoàng đến để thanh toán tiền công, cũng thanh toán luôn tiền công của cha Triệu và Triệu Đại Đệ.Sau khi cửa hàng trang hoàng xong, việc khai trương cũng được đưa vào kế hoạch khởi động.Buổi tối, Triệu Uyển Thanh nói với mọi người trong nhà về kế hoạch khai trương cửa hàng hàng của mình: "Con, chị cả sẽ phụ trách làm điểm tâm, làm ở nhà chúng ta, sau khi làm xong sẽ mang đến cửa hàng."Mẹ Lâm gật đầu, tay nghề làm bánh của bà ấy không giỏi cho lắm, không sắp xếp bà ấy đi làm điểm tâm đã là sự trợ giúp lớn nhất cho cửa hàng rồi."Vừa mới khai trương, cũng không biết việc kinh doanh có tốt hay không, con dự định chỉ sắp xếp một nhân viên phục vụ và một nhân viên thu ngân."Triệu Uyển Thanh còn chưa nói xong, em trai Lâm đã tò mò hỏi: "Nhân viên thu ngân là gì ạ? Là người chuyên môn đứng thu tiền sao?"Triệu Uyển Thanh nói: "Đúng vậy, một người giúp khách hàng lấy và đóng gói điểm tâm, nếu như còn phải phụ trách việc cân, tính tiền, thu tiền thì quá bận, trải nghiệm khi mua sắm của khách hàng cũng sẽ không tốt, chị dự định tìm một người khác chuyên đứng thu tiền."Các cung tiêu xã quanh đây thì mọi người đều sẽ đi tìm nhân viên bán hàng để mua đồ, sau khi mua xong lại đưa tiền cho người bán hàng.Triệu Uyển Thanh cảm thấy rằng loại hình phục vụ này có hiệu suất quá thấp, thường xuyên khiến cho những khách hàng mua đồ đứng đằng sau phải xếp hàng dài. Hơn nữa do công việc không được chia nhỏ khiến cho nhân viên bán hàng quá bận rộn, thường mắc lỗi, thái độ phục vụ cũng giảm sút đáng kể.Trước đó cô cũng từng nghĩ đến chuyện nếu bản thân mở cửa hàng, thì phải cố gắng quản lý thương hiệu thật tốt.Mà thái độ phục vụ của công nhân viên cũng là một trong những yếu tố quan trọng liên quan đến hình ảnh thương hiệu.DTVSau khi Triệu Uyển Thanh giải thích xong, cả gia đình cũng đồng ý.Mẹ Lâm cũng nói: "Điều này là đương nhiên, con nhìn những người bán hàng trong cửa hàng bách hóa lớn kia mà xem, sao lại có thể tỏ ra kiêu ngạo như vậy chứ? Chúng ta trả tiền để mua đồ nhưng thái độ lại tỏ ra như chúng ta nợ tiền bọn họ vậy..."Triệu Uyển Thanh gật đầu, sau đó nhìn mẹ Lâm nói: "Vậy... Con sẽ giao công việc phục vụ bán hàng này cho mẹ nhé."Mẹ Lâm kinh ngạc đến mức nhảy khỏi ghế, khiến Thang Viên đang ngồi bên cạnh cũng giật b.ắ.n mình.Bà ấy kinh ngạc nói: "Chuyện này chuyện này sao có thể làm được chứ! Một bà già lớn tuổi như mẹ sao có thể làm nhân viên bán hàng được chứ..."Mặc dù vừa rồi bà ấy còn phàn nàn về thái độ phục vụ của nhân viên bán hàng ở bách hóa không tốt, nhưng mẹ Lâm cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện mình có thể trở thành một nhân viên bán hàng!Dù sao thì nhân viên bán hàng ở các trung tâm mua sắm đều là những cô gái trẻ, hoặc là những chàng trai trẻ có tài ăn nói!Bà ấy lớn tuổi như vậy rồi, sao có thể làm nhân viên bán hàng được?