Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 354

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Thang Viên: "..."Bên cạnh, Tiểu Lâm và Tiểu Triệu đang kể lại chuyện ở trường học.Tiểu Lâm chỉ vào Tiểu Triệu, vẻ mặt hâm mộ nói: "Vĩnh Lạc được tuyển vào dàn đồng ca của trường học, quốc khánh năm nay còn muốn họ biểu diễn một tiết mục."Mọi người nghe xong đều vui vẻ.Nhà họ Lâm không có tế bào nghệ thuật nên khi nghe Tiểu Triệu được tuyển vào dàn đồng ca, còn được tham gia biểu diễn thì đều thấy rất mới lạ.Triệu Uyển Thanh gắp một miếng thịt kho cho Tiểu Triệu, hỏi: "Giáo viên đã chọn em à?"Tiểu Triệu còn chưa lên tiếng, Tiểu Lâm đã trả lời giúp cậu: "Đúng vậy ạ. Tất cả các lớp mười đều tham gia dự tuyển, chỉ chọn ra chín người, mà Vịnh Lạc chính là người được chọn *****ên."Triệu Uyển Thanh cười, trong lòng cô tự nhủ, quả nhiên em trai mình rất có thiên phú âm nhạc.Ăn cơm tối xong, Tiểu Triệu cầm cặp lên quay về thôn Hoàng Thổ.Đến tối đi ngủ, Triệu Uyển Thanh lật qua lộn lại nhưng vẫn chưa ngủ được, trong lòng cô đang suy nghĩ về chuyện của em trai mình."Sao còn chưa ngủ?"Lâm Thiệu Hoa ôm chầm lấy cô bằng một tay rồi ôm chặt cô trong n.g.ự.c mình, không cho cô động đậy.Triệu Uyển Thanh: "Thiệu Hoa, anh thấy sau này em trai út của em học ca hát thì thế nào?"Người ôm cô hơi sửng sốt, anh ngẫm nghĩ mới nói: "Ừm. Anh nghe nói đoàn nghệ thuật trong huyện cũng khôi phục lại rồi."Đoàn nghệ thuật sao?Trái lại Triệu Uyển Thanh không muốn để Tiểu Triệu tham gia đoàn nghệ thuật gì đó. Theo cô biết chẳng mấy chốc nữa kỳ thi đại học sẽ được khôi phục lại, em trai út của cô có thể thi vào một trường nghệ thuật rồi theo học chuyên ngành ca hát.Cô ngẩng đầu liếc đến chiếc cằm góc cạnh rõ ràng của người đàn ông, trong lòng lại tự nhủ, cũng không thể trách vì sao anh chỉ nghĩ đến đoàn nghệ thuật.Vì nói thế nào thì hiện nay kỳ thi đại học cũng chưa được khôi phục lại, không ai biết được sẽ không lâu nữa cuộc đời của họ sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất chỉ vì ba chữ "thi đại học".Thang Viên: "..."Bên cạnh, Tiểu Lâm và Tiểu Triệu đang kể lại chuyện ở trường học.Tiểu Lâm chỉ vào Tiểu Triệu, vẻ mặt hâm mộ nói: "Vĩnh Lạc được tuyển vào dàn đồng ca của trường học, quốc khánh năm nay còn muốn họ biểu diễn một tiết mục."Mọi người nghe xong đều vui vẻ.Nhà họ Lâm không có tế bào nghệ thuật nên khi nghe Tiểu Triệu được tuyển vào dàn đồng ca, còn được tham gia biểu diễn thì đều thấy rất mới lạ.Triệu Uyển Thanh gắp một miếng thịt kho cho Tiểu Triệu, hỏi: "Giáo viên đã chọn em à?"Tiểu Triệu còn chưa lên tiếng, Tiểu Lâm đã trả lời giúp cậu: "Đúng vậy ạ. Tất cả các lớp mười đều tham gia dự tuyển, chỉ chọn ra chín người, mà Vịnh Lạc chính là người được chọn *****ên."Triệu Uyển Thanh cười, trong lòng cô tự nhủ, quả nhiên em trai mình rất có thiên phú âm nhạc.Ăn cơm tối xong, Tiểu Triệu cầm cặp lên quay về thôn Hoàng Thổ.Đến tối đi ngủ, Triệu Uyển Thanh lật qua lộn lại nhưng vẫn chưa ngủ được, trong lòng cô đang suy nghĩ về chuyện của em trai mình."Sao còn chưa ngủ?"Lâm Thiệu Hoa ôm chầm lấy cô bằng một tay rồi ôm chặt cô trong n.g.ự.c mình, không cho cô động đậy.Triệu Uyển Thanh: "Thiệu Hoa, anh thấy sau này em trai út của em học ca hát thì thế nào?"Người ôm cô hơi sửng sốt, anh ngẫm nghĩ mới nói: "Ừm. Anh nghe nói đoàn nghệ thuật trong huyện cũng khôi phục lại rồi."Đoàn nghệ thuật sao?Trái lại Triệu Uyển Thanh không muốn để Tiểu Triệu tham gia đoàn nghệ thuật gì đó. Theo cô biết chẳng mấy chốc nữa kỳ thi đại học sẽ được khôi phục lại, em trai út của cô có thể thi vào một trường nghệ thuật rồi theo học chuyên ngành ca hát.Cô ngẩng đầu liếc đến chiếc cằm góc cạnh rõ ràng của người đàn ông, trong lòng lại tự nhủ, cũng không thể trách vì sao anh chỉ nghĩ đến đoàn nghệ thuật.Vì nói thế nào thì hiện nay kỳ thi đại học cũng chưa được khôi phục lại, không ai biết được sẽ không lâu nữa cuộc đời của họ sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất chỉ vì ba chữ "thi đại học".

Thang Viên: "..."

Bên cạnh, Tiểu Lâm và Tiểu Triệu đang kể lại chuyện ở trường học.

Tiểu Lâm chỉ vào Tiểu Triệu, vẻ mặt hâm mộ nói: "Vĩnh Lạc được tuyển vào dàn đồng ca của trường học, quốc khánh năm nay còn muốn họ biểu diễn một tiết mục."

Mọi người nghe xong đều vui vẻ.

Nhà họ Lâm không có tế bào nghệ thuật nên khi nghe Tiểu Triệu được tuyển vào dàn đồng ca, còn được tham gia biểu diễn thì đều thấy rất mới lạ.

Triệu Uyển Thanh gắp một miếng thịt kho cho Tiểu Triệu, hỏi: "Giáo viên đã chọn em à?"

Tiểu Triệu còn chưa lên tiếng, Tiểu Lâm đã trả lời giúp cậu: "Đúng vậy ạ. Tất cả các lớp mười đều tham gia dự tuyển, chỉ chọn ra chín người, mà Vịnh Lạc chính là người được chọn *****ên."

Triệu Uyển Thanh cười, trong lòng cô tự nhủ, quả nhiên em trai mình rất có thiên phú âm nhạc.

Ăn cơm tối xong, Tiểu Triệu cầm cặp lên quay về thôn Hoàng Thổ.

Đến tối đi ngủ, Triệu Uyển Thanh lật qua lộn lại nhưng vẫn chưa ngủ được, trong lòng cô đang suy nghĩ về chuyện của em trai mình.

"Sao còn chưa ngủ?"

Lâm Thiệu Hoa ôm chầm lấy cô bằng một tay rồi ôm chặt cô trong n.g.ự.c mình, không cho cô động đậy.

Triệu Uyển Thanh: "Thiệu Hoa, anh thấy sau này em trai út của em học ca hát thì thế nào?"

Người ôm cô hơi sửng sốt, anh ngẫm nghĩ mới nói: "Ừm. Anh nghe nói đoàn nghệ thuật trong huyện cũng khôi phục lại rồi."

Đoàn nghệ thuật sao?

Trái lại Triệu Uyển Thanh không muốn để Tiểu Triệu tham gia đoàn nghệ thuật gì đó. Theo cô biết chẳng mấy chốc nữa kỳ thi đại học sẽ được khôi phục lại, em trai út của cô có thể thi vào một trường nghệ thuật rồi theo học chuyên ngành ca hát.

Cô ngẩng đầu liếc đến chiếc cằm góc cạnh rõ ràng của người đàn ông, trong lòng lại tự nhủ, cũng không thể trách vì sao anh chỉ nghĩ đến đoàn nghệ thuật.

Vì nói thế nào thì hiện nay kỳ thi đại học cũng chưa được khôi phục lại, không ai biết được sẽ không lâu nữa cuộc đời của họ sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất chỉ vì ba chữ "thi đại học".

Thang Viên: "..."

Bên cạnh, Tiểu Lâm và Tiểu Triệu đang kể lại chuyện ở trường học.

Tiểu Lâm chỉ vào Tiểu Triệu, vẻ mặt hâm mộ nói: "Vĩnh Lạc được tuyển vào dàn đồng ca của trường học, quốc khánh năm nay còn muốn họ biểu diễn một tiết mục."

Mọi người nghe xong đều vui vẻ.

Nhà họ Lâm không có tế bào nghệ thuật nên khi nghe Tiểu Triệu được tuyển vào dàn đồng ca, còn được tham gia biểu diễn thì đều thấy rất mới lạ.

Triệu Uyển Thanh gắp một miếng thịt kho cho Tiểu Triệu, hỏi: "Giáo viên đã chọn em à?"

Tiểu Triệu còn chưa lên tiếng, Tiểu Lâm đã trả lời giúp cậu: "Đúng vậy ạ. Tất cả các lớp mười đều tham gia dự tuyển, chỉ chọn ra chín người, mà Vịnh Lạc chính là người được chọn *****ên."

Triệu Uyển Thanh cười, trong lòng cô tự nhủ, quả nhiên em trai mình rất có thiên phú âm nhạc.

Ăn cơm tối xong, Tiểu Triệu cầm cặp lên quay về thôn Hoàng Thổ.

Đến tối đi ngủ, Triệu Uyển Thanh lật qua lộn lại nhưng vẫn chưa ngủ được, trong lòng cô đang suy nghĩ về chuyện của em trai mình.

"Sao còn chưa ngủ?"

Lâm Thiệu Hoa ôm chầm lấy cô bằng một tay rồi ôm chặt cô trong n.g.ự.c mình, không cho cô động đậy.

Triệu Uyển Thanh: "Thiệu Hoa, anh thấy sau này em trai út của em học ca hát thì thế nào?"

Người ôm cô hơi sửng sốt, anh ngẫm nghĩ mới nói: "Ừm. Anh nghe nói đoàn nghệ thuật trong huyện cũng khôi phục lại rồi."

Đoàn nghệ thuật sao?

Trái lại Triệu Uyển Thanh không muốn để Tiểu Triệu tham gia đoàn nghệ thuật gì đó. Theo cô biết chẳng mấy chốc nữa kỳ thi đại học sẽ được khôi phục lại, em trai út của cô có thể thi vào một trường nghệ thuật rồi theo học chuyên ngành ca hát.

Cô ngẩng đầu liếc đến chiếc cằm góc cạnh rõ ràng của người đàn ông, trong lòng lại tự nhủ, cũng không thể trách vì sao anh chỉ nghĩ đến đoàn nghệ thuật.

Vì nói thế nào thì hiện nay kỳ thi đại học cũng chưa được khôi phục lại, không ai biết được sẽ không lâu nữa cuộc đời của họ sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất chỉ vì ba chữ "thi đại học".

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Thang Viên: "..."Bên cạnh, Tiểu Lâm và Tiểu Triệu đang kể lại chuyện ở trường học.Tiểu Lâm chỉ vào Tiểu Triệu, vẻ mặt hâm mộ nói: "Vĩnh Lạc được tuyển vào dàn đồng ca của trường học, quốc khánh năm nay còn muốn họ biểu diễn một tiết mục."Mọi người nghe xong đều vui vẻ.Nhà họ Lâm không có tế bào nghệ thuật nên khi nghe Tiểu Triệu được tuyển vào dàn đồng ca, còn được tham gia biểu diễn thì đều thấy rất mới lạ.Triệu Uyển Thanh gắp một miếng thịt kho cho Tiểu Triệu, hỏi: "Giáo viên đã chọn em à?"Tiểu Triệu còn chưa lên tiếng, Tiểu Lâm đã trả lời giúp cậu: "Đúng vậy ạ. Tất cả các lớp mười đều tham gia dự tuyển, chỉ chọn ra chín người, mà Vịnh Lạc chính là người được chọn *****ên."Triệu Uyển Thanh cười, trong lòng cô tự nhủ, quả nhiên em trai mình rất có thiên phú âm nhạc.Ăn cơm tối xong, Tiểu Triệu cầm cặp lên quay về thôn Hoàng Thổ.Đến tối đi ngủ, Triệu Uyển Thanh lật qua lộn lại nhưng vẫn chưa ngủ được, trong lòng cô đang suy nghĩ về chuyện của em trai mình."Sao còn chưa ngủ?"Lâm Thiệu Hoa ôm chầm lấy cô bằng một tay rồi ôm chặt cô trong n.g.ự.c mình, không cho cô động đậy.Triệu Uyển Thanh: "Thiệu Hoa, anh thấy sau này em trai út của em học ca hát thì thế nào?"Người ôm cô hơi sửng sốt, anh ngẫm nghĩ mới nói: "Ừm. Anh nghe nói đoàn nghệ thuật trong huyện cũng khôi phục lại rồi."Đoàn nghệ thuật sao?Trái lại Triệu Uyển Thanh không muốn để Tiểu Triệu tham gia đoàn nghệ thuật gì đó. Theo cô biết chẳng mấy chốc nữa kỳ thi đại học sẽ được khôi phục lại, em trai út của cô có thể thi vào một trường nghệ thuật rồi theo học chuyên ngành ca hát.Cô ngẩng đầu liếc đến chiếc cằm góc cạnh rõ ràng của người đàn ông, trong lòng lại tự nhủ, cũng không thể trách vì sao anh chỉ nghĩ đến đoàn nghệ thuật.Vì nói thế nào thì hiện nay kỳ thi đại học cũng chưa được khôi phục lại, không ai biết được sẽ không lâu nữa cuộc đời của họ sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất chỉ vì ba chữ "thi đại học".Thang Viên: "..."Bên cạnh, Tiểu Lâm và Tiểu Triệu đang kể lại chuyện ở trường học.Tiểu Lâm chỉ vào Tiểu Triệu, vẻ mặt hâm mộ nói: "Vĩnh Lạc được tuyển vào dàn đồng ca của trường học, quốc khánh năm nay còn muốn họ biểu diễn một tiết mục."Mọi người nghe xong đều vui vẻ.Nhà họ Lâm không có tế bào nghệ thuật nên khi nghe Tiểu Triệu được tuyển vào dàn đồng ca, còn được tham gia biểu diễn thì đều thấy rất mới lạ.Triệu Uyển Thanh gắp một miếng thịt kho cho Tiểu Triệu, hỏi: "Giáo viên đã chọn em à?"Tiểu Triệu còn chưa lên tiếng, Tiểu Lâm đã trả lời giúp cậu: "Đúng vậy ạ. Tất cả các lớp mười đều tham gia dự tuyển, chỉ chọn ra chín người, mà Vịnh Lạc chính là người được chọn *****ên."Triệu Uyển Thanh cười, trong lòng cô tự nhủ, quả nhiên em trai mình rất có thiên phú âm nhạc.Ăn cơm tối xong, Tiểu Triệu cầm cặp lên quay về thôn Hoàng Thổ.Đến tối đi ngủ, Triệu Uyển Thanh lật qua lộn lại nhưng vẫn chưa ngủ được, trong lòng cô đang suy nghĩ về chuyện của em trai mình."Sao còn chưa ngủ?"Lâm Thiệu Hoa ôm chầm lấy cô bằng một tay rồi ôm chặt cô trong n.g.ự.c mình, không cho cô động đậy.Triệu Uyển Thanh: "Thiệu Hoa, anh thấy sau này em trai út của em học ca hát thì thế nào?"Người ôm cô hơi sửng sốt, anh ngẫm nghĩ mới nói: "Ừm. Anh nghe nói đoàn nghệ thuật trong huyện cũng khôi phục lại rồi."Đoàn nghệ thuật sao?Trái lại Triệu Uyển Thanh không muốn để Tiểu Triệu tham gia đoàn nghệ thuật gì đó. Theo cô biết chẳng mấy chốc nữa kỳ thi đại học sẽ được khôi phục lại, em trai út của cô có thể thi vào một trường nghệ thuật rồi theo học chuyên ngành ca hát.Cô ngẩng đầu liếc đến chiếc cằm góc cạnh rõ ràng của người đàn ông, trong lòng lại tự nhủ, cũng không thể trách vì sao anh chỉ nghĩ đến đoàn nghệ thuật.Vì nói thế nào thì hiện nay kỳ thi đại học cũng chưa được khôi phục lại, không ai biết được sẽ không lâu nữa cuộc đời của họ sẽ thay đổi nghiêng trời lệch đất chỉ vì ba chữ "thi đại học".

Chương 354