Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 363

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Được mấy đứa nhỏ khen ngợi ở trước mặt thế này... Đúng là ngại quá!Một đoàn người đi đến nhà cũ. Dưới mắt Bà cụ Lâm, Chu Hồng Anh và Triệu Uyển Thanh mới ***** áo Lâm Yến ra xem vết thương của cô bé. Vừa nhìn thấy đã không nhịn được phải mắng chửi Khương Mỹ Ni một trận, sau đó hai người bôi dầu thuốc cho Lâm Yến.Rất nhanh sau đó chuyện trong nhà cũng đã truyền ra đến ngoài ruộng.Nhà cũ bên này mới thoa thuốc cho Lâm Yến thì cả nhà bác hai Lâm đã trở lại đây.Nghe Lâm ngũ muội kể lại mọi chuyện, bác hai Lâm đen mặt dẫn vợ và con trai mình quay về nhà tổ."Nhà của anh, anh không quản cho tốt, còn bắt bà mẹ già là tôi quản giúp anh! Người phụ nữ này không được! Ngay hôm nay bảo cô ta xéo đi!"*****ên Bà cụ Lâm mắng bác hai Lâm một trận, mắng đến mức người nhà ông không dám ngẩng đầu lên, sau đó mới dứt khoát nói.Bác dâu hai nghe thấy muốn để Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ, lúc này trong lòng như muốn nở hoa, lập tức cười nói: "Thật sao ạ? Con đã không muốn để cô ta ở trong nhà từ lâu rồi, suốt ngày...""Cô còn có mặt mũi nói sao? Trước đây vì cô muốn cưới cô ta về nên trong nhà mới thành ra như vậy!""Từng người đều là yêu tinh phá nhà!"Bà cụ Lâm nói khiến bác dâu hai lập tức ngậm miệng.Bác hai Lâm rất nghe lời Bà cụ Lâm, trở về nhà lập tức bảo con trai mình đưa Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ.Lâm tam đã tận mắt nhìn thấy vết thương trên người con gái nên lúc này sắc mặt rất khó coi, chỉ tùy tiện gói đồ của cô ta lại rồi đưa cô ta về nhà mẹ đẻ.Đợi trở lại nhà, nhìn thấy dáng vẻ con gái rụt rè, sợ hãi thì trong lòng vô cùng chua xót.Trước đây cậu ấy đã từng nhìn thấy vợ đánh con gái, lúc ấy cậu ấy đã mở miệng ngăn lại, còn từng cảnh cáo vợ mình không được đối xử với con gái như thế.Sau này, đúng là cậu ấy đã không nhìn thấy vợ mình đánh con gái nữa.Bình thường đều phải đi làm, thời gian ở trong nhà không có nhiều, cộng thêm đàn ông thường qua loa nên đã cho rằng chuyện đã qua... Ai ngờ vợ của mình lại lá mặt lá trái như thế!Được mấy đứa nhỏ khen ngợi ở trước mặt thế này... Đúng là ngại quá!Một đoàn người đi đến nhà cũ. Dưới mắt Bà cụ Lâm, Chu Hồng Anh và Triệu Uyển Thanh mới ***** áo Lâm Yến ra xem vết thương của cô bé. Vừa nhìn thấy đã không nhịn được phải mắng chửi Khương Mỹ Ni một trận, sau đó hai người bôi dầu thuốc cho Lâm Yến.Rất nhanh sau đó chuyện trong nhà cũng đã truyền ra đến ngoài ruộng.Nhà cũ bên này mới thoa thuốc cho Lâm Yến thì cả nhà bác hai Lâm đã trở lại đây.Nghe Lâm ngũ muội kể lại mọi chuyện, bác hai Lâm đen mặt dẫn vợ và con trai mình quay về nhà tổ."Nhà của anh, anh không quản cho tốt, còn bắt bà mẹ già là tôi quản giúp anh! Người phụ nữ này không được! Ngay hôm nay bảo cô ta xéo đi!"*****ên Bà cụ Lâm mắng bác hai Lâm một trận, mắng đến mức người nhà ông không dám ngẩng đầu lên, sau đó mới dứt khoát nói.Bác dâu hai nghe thấy muốn để Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ, lúc này trong lòng như muốn nở hoa, lập tức cười nói: "Thật sao ạ? Con đã không muốn để cô ta ở trong nhà từ lâu rồi, suốt ngày...""Cô còn có mặt mũi nói sao? Trước đây vì cô muốn cưới cô ta về nên trong nhà mới thành ra như vậy!""Từng người đều là yêu tinh phá nhà!"Bà cụ Lâm nói khiến bác dâu hai lập tức ngậm miệng.Bác hai Lâm rất nghe lời Bà cụ Lâm, trở về nhà lập tức bảo con trai mình đưa Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ.Lâm tam đã tận mắt nhìn thấy vết thương trên người con gái nên lúc này sắc mặt rất khó coi, chỉ tùy tiện gói đồ của cô ta lại rồi đưa cô ta về nhà mẹ đẻ.Đợi trở lại nhà, nhìn thấy dáng vẻ con gái rụt rè, sợ hãi thì trong lòng vô cùng chua xót.Trước đây cậu ấy đã từng nhìn thấy vợ đánh con gái, lúc ấy cậu ấy đã mở miệng ngăn lại, còn từng cảnh cáo vợ mình không được đối xử với con gái như thế.Sau này, đúng là cậu ấy đã không nhìn thấy vợ mình đánh con gái nữa.Bình thường đều phải đi làm, thời gian ở trong nhà không có nhiều, cộng thêm đàn ông thường qua loa nên đã cho rằng chuyện đã qua... Ai ngờ vợ của mình lại lá mặt lá trái như thế!

Được mấy đứa nhỏ khen ngợi ở trước mặt thế này... Đúng là ngại quá!

Một đoàn người đi đến nhà cũ. Dưới mắt Bà cụ Lâm, Chu Hồng Anh và Triệu Uyển Thanh mới ***** áo Lâm Yến ra xem vết thương của cô bé. Vừa nhìn thấy đã không nhịn được phải mắng chửi Khương Mỹ Ni một trận, sau đó hai người bôi dầu thuốc cho Lâm Yến.

Rất nhanh sau đó chuyện trong nhà cũng đã truyền ra đến ngoài ruộng.

Nhà cũ bên này mới thoa thuốc cho Lâm Yến thì cả nhà bác hai Lâm đã trở lại đây.

Nghe Lâm ngũ muội kể lại mọi chuyện, bác hai Lâm đen mặt dẫn vợ và con trai mình quay về nhà tổ.

"Nhà của anh, anh không quản cho tốt, còn bắt bà mẹ già là tôi quản giúp anh! Người phụ nữ này không được! Ngay hôm nay bảo cô ta xéo đi!"

*****ên Bà cụ Lâm mắng bác hai Lâm một trận, mắng đến mức người nhà ông không dám ngẩng đầu lên, sau đó mới dứt khoát nói.

Bác dâu hai nghe thấy muốn để Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ, lúc này trong lòng như muốn nở hoa, lập tức cười nói: "Thật sao ạ? Con đã không muốn để cô ta ở trong nhà từ lâu rồi, suốt ngày..."

"Cô còn có mặt mũi nói sao? Trước đây vì cô muốn cưới cô ta về nên trong nhà mới thành ra như vậy!"

"Từng người đều là yêu tinh phá nhà!"

Bà cụ Lâm nói khiến bác dâu hai lập tức ngậm miệng.

Bác hai Lâm rất nghe lời Bà cụ Lâm, trở về nhà lập tức bảo con trai mình đưa Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ.

Lâm tam đã tận mắt nhìn thấy vết thương trên người con gái nên lúc này sắc mặt rất khó coi, chỉ tùy tiện gói đồ của cô ta lại rồi đưa cô ta về nhà mẹ đẻ.

Đợi trở lại nhà, nhìn thấy dáng vẻ con gái rụt rè, sợ hãi thì trong lòng vô cùng chua xót.

Trước đây cậu ấy đã từng nhìn thấy vợ đánh con gái, lúc ấy cậu ấy đã mở miệng ngăn lại, còn từng cảnh cáo vợ mình không được đối xử với con gái như thế.

Sau này, đúng là cậu ấy đã không nhìn thấy vợ mình đánh con gái nữa.

Bình thường đều phải đi làm, thời gian ở trong nhà không có nhiều, cộng thêm đàn ông thường qua loa nên đã cho rằng chuyện đã qua... Ai ngờ vợ của mình lại lá mặt lá trái như thế!

Được mấy đứa nhỏ khen ngợi ở trước mặt thế này... Đúng là ngại quá!

Một đoàn người đi đến nhà cũ. Dưới mắt Bà cụ Lâm, Chu Hồng Anh và Triệu Uyển Thanh mới ***** áo Lâm Yến ra xem vết thương của cô bé. Vừa nhìn thấy đã không nhịn được phải mắng chửi Khương Mỹ Ni một trận, sau đó hai người bôi dầu thuốc cho Lâm Yến.

Rất nhanh sau đó chuyện trong nhà cũng đã truyền ra đến ngoài ruộng.

Nhà cũ bên này mới thoa thuốc cho Lâm Yến thì cả nhà bác hai Lâm đã trở lại đây.

Nghe Lâm ngũ muội kể lại mọi chuyện, bác hai Lâm đen mặt dẫn vợ và con trai mình quay về nhà tổ.

"Nhà của anh, anh không quản cho tốt, còn bắt bà mẹ già là tôi quản giúp anh! Người phụ nữ này không được! Ngay hôm nay bảo cô ta xéo đi!"

*****ên Bà cụ Lâm mắng bác hai Lâm một trận, mắng đến mức người nhà ông không dám ngẩng đầu lên, sau đó mới dứt khoát nói.

Bác dâu hai nghe thấy muốn để Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ, lúc này trong lòng như muốn nở hoa, lập tức cười nói: "Thật sao ạ? Con đã không muốn để cô ta ở trong nhà từ lâu rồi, suốt ngày..."

"Cô còn có mặt mũi nói sao? Trước đây vì cô muốn cưới cô ta về nên trong nhà mới thành ra như vậy!"

"Từng người đều là yêu tinh phá nhà!"

Bà cụ Lâm nói khiến bác dâu hai lập tức ngậm miệng.

Bác hai Lâm rất nghe lời Bà cụ Lâm, trở về nhà lập tức bảo con trai mình đưa Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ.

Lâm tam đã tận mắt nhìn thấy vết thương trên người con gái nên lúc này sắc mặt rất khó coi, chỉ tùy tiện gói đồ của cô ta lại rồi đưa cô ta về nhà mẹ đẻ.

Đợi trở lại nhà, nhìn thấy dáng vẻ con gái rụt rè, sợ hãi thì trong lòng vô cùng chua xót.

Trước đây cậu ấy đã từng nhìn thấy vợ đánh con gái, lúc ấy cậu ấy đã mở miệng ngăn lại, còn từng cảnh cáo vợ mình không được đối xử với con gái như thế.

Sau này, đúng là cậu ấy đã không nhìn thấy vợ mình đánh con gái nữa.

Bình thường đều phải đi làm, thời gian ở trong nhà không có nhiều, cộng thêm đàn ông thường qua loa nên đã cho rằng chuyện đã qua... Ai ngờ vợ của mình lại lá mặt lá trái như thế!

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Được mấy đứa nhỏ khen ngợi ở trước mặt thế này... Đúng là ngại quá!Một đoàn người đi đến nhà cũ. Dưới mắt Bà cụ Lâm, Chu Hồng Anh và Triệu Uyển Thanh mới ***** áo Lâm Yến ra xem vết thương của cô bé. Vừa nhìn thấy đã không nhịn được phải mắng chửi Khương Mỹ Ni một trận, sau đó hai người bôi dầu thuốc cho Lâm Yến.Rất nhanh sau đó chuyện trong nhà cũng đã truyền ra đến ngoài ruộng.Nhà cũ bên này mới thoa thuốc cho Lâm Yến thì cả nhà bác hai Lâm đã trở lại đây.Nghe Lâm ngũ muội kể lại mọi chuyện, bác hai Lâm đen mặt dẫn vợ và con trai mình quay về nhà tổ."Nhà của anh, anh không quản cho tốt, còn bắt bà mẹ già là tôi quản giúp anh! Người phụ nữ này không được! Ngay hôm nay bảo cô ta xéo đi!"*****ên Bà cụ Lâm mắng bác hai Lâm một trận, mắng đến mức người nhà ông không dám ngẩng đầu lên, sau đó mới dứt khoát nói.Bác dâu hai nghe thấy muốn để Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ, lúc này trong lòng như muốn nở hoa, lập tức cười nói: "Thật sao ạ? Con đã không muốn để cô ta ở trong nhà từ lâu rồi, suốt ngày...""Cô còn có mặt mũi nói sao? Trước đây vì cô muốn cưới cô ta về nên trong nhà mới thành ra như vậy!""Từng người đều là yêu tinh phá nhà!"Bà cụ Lâm nói khiến bác dâu hai lập tức ngậm miệng.Bác hai Lâm rất nghe lời Bà cụ Lâm, trở về nhà lập tức bảo con trai mình đưa Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ.Lâm tam đã tận mắt nhìn thấy vết thương trên người con gái nên lúc này sắc mặt rất khó coi, chỉ tùy tiện gói đồ của cô ta lại rồi đưa cô ta về nhà mẹ đẻ.Đợi trở lại nhà, nhìn thấy dáng vẻ con gái rụt rè, sợ hãi thì trong lòng vô cùng chua xót.Trước đây cậu ấy đã từng nhìn thấy vợ đánh con gái, lúc ấy cậu ấy đã mở miệng ngăn lại, còn từng cảnh cáo vợ mình không được đối xử với con gái như thế.Sau này, đúng là cậu ấy đã không nhìn thấy vợ mình đánh con gái nữa.Bình thường đều phải đi làm, thời gian ở trong nhà không có nhiều, cộng thêm đàn ông thường qua loa nên đã cho rằng chuyện đã qua... Ai ngờ vợ của mình lại lá mặt lá trái như thế!Được mấy đứa nhỏ khen ngợi ở trước mặt thế này... Đúng là ngại quá!Một đoàn người đi đến nhà cũ. Dưới mắt Bà cụ Lâm, Chu Hồng Anh và Triệu Uyển Thanh mới ***** áo Lâm Yến ra xem vết thương của cô bé. Vừa nhìn thấy đã không nhịn được phải mắng chửi Khương Mỹ Ni một trận, sau đó hai người bôi dầu thuốc cho Lâm Yến.Rất nhanh sau đó chuyện trong nhà cũng đã truyền ra đến ngoài ruộng.Nhà cũ bên này mới thoa thuốc cho Lâm Yến thì cả nhà bác hai Lâm đã trở lại đây.Nghe Lâm ngũ muội kể lại mọi chuyện, bác hai Lâm đen mặt dẫn vợ và con trai mình quay về nhà tổ."Nhà của anh, anh không quản cho tốt, còn bắt bà mẹ già là tôi quản giúp anh! Người phụ nữ này không được! Ngay hôm nay bảo cô ta xéo đi!"*****ên Bà cụ Lâm mắng bác hai Lâm một trận, mắng đến mức người nhà ông không dám ngẩng đầu lên, sau đó mới dứt khoát nói.Bác dâu hai nghe thấy muốn để Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ, lúc này trong lòng như muốn nở hoa, lập tức cười nói: "Thật sao ạ? Con đã không muốn để cô ta ở trong nhà từ lâu rồi, suốt ngày...""Cô còn có mặt mũi nói sao? Trước đây vì cô muốn cưới cô ta về nên trong nhà mới thành ra như vậy!""Từng người đều là yêu tinh phá nhà!"Bà cụ Lâm nói khiến bác dâu hai lập tức ngậm miệng.Bác hai Lâm rất nghe lời Bà cụ Lâm, trở về nhà lập tức bảo con trai mình đưa Khương Mỹ Ni về nhà mẹ đẻ.Lâm tam đã tận mắt nhìn thấy vết thương trên người con gái nên lúc này sắc mặt rất khó coi, chỉ tùy tiện gói đồ của cô ta lại rồi đưa cô ta về nhà mẹ đẻ.Đợi trở lại nhà, nhìn thấy dáng vẻ con gái rụt rè, sợ hãi thì trong lòng vô cùng chua xót.Trước đây cậu ấy đã từng nhìn thấy vợ đánh con gái, lúc ấy cậu ấy đã mở miệng ngăn lại, còn từng cảnh cáo vợ mình không được đối xử với con gái như thế.Sau này, đúng là cậu ấy đã không nhìn thấy vợ mình đánh con gái nữa.Bình thường đều phải đi làm, thời gian ở trong nhà không có nhiều, cộng thêm đàn ông thường qua loa nên đã cho rằng chuyện đã qua... Ai ngờ vợ của mình lại lá mặt lá trái như thế!

Chương 363