Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 367

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Thang Viên cũng đã học xong, thấy Lượng Tử đến đây, cô bé nhiệt tình đi tìm que gỗ đến: "Chị cũng dạy em, chị viết chữ còn đẹp hơn anh trai viết."Lâm Lượng chỉ muốn đến chơi đùa: "...""Không, không được! Em vẫn nên đi về thì hơn..."Lâm Lượng vung chân nhỏ lên chạy về nhà mình, cậu bé quyết định buổi chiều sẽ đến tìm anh họ và chị họ chơi sau.Buổi chiều Lâm Lượng lại đến, không khéo là Đoàn Tử và Thang Viên lại đang ôn tập, còn đặt câu hỏi kiểm tra nhau.Lâm Lượng bị dọa sợ phải nhanh chóng chạy về nhà.Chu Hồng Anh thấy cậu bé vừa mới chạy ra rồi chạy về thì thắc mắc, hỏi: "Lượng Tử, không phải nói đi tìm Đoàn Tử và Thang Viên chơi sao? Sao lại chạy về rồi?"Lượng Tử thuận miệng nói: "Họ bận học chữ nên con..."Chu Hồng Anh nghe xong thì vô cùng bất ngờ. Thế mà Đoàn Tử và Thang Viên đã bắt đầu học chữ rồi?Cúi đầu nhìn con trai nhà mình chỉ nhỏ hơn hai anh em sinh đôi bên kia có mấy tháng. Lúc này Chu Hồng Anh đặt giỏ thức ăn xuống, xách con trai mình đến tam phòng: "Học với anh trai và chị gái một lúc đi! Chạng vạng tối mới được về nhà!"Lâm Lượng: "..." Cuối cùng vẫn không thoát khỏi học chữ.Đầu tháng chín vừa thoáng qua, người nhà họ Khương đã tự mình đưa Khương Mỹ Ni trở lại.Lúc này người nhà họ Khương xem như có thành ý, họ mang đến không ít thứ, trước tiên đến phòng cũ bên kia để nói lời xin lỗi với trưởng bối trước, nói rằng đã dạy lại con gái mình, Khương Mỹ Ni sẽ không dám lại lại những việc vô sỉ như trước đó nữa, sau này sẽ thành thật ở nhà hiếu kính trưởng bối, chăm sóc, dạy dỗ con gái.Bác dâu hai biết người con dâu này của bà đã trở về thì lập tức từ ngoài ruộng trở về nhà xem náo nhiệt.Vừa nghe nhà họ Khương nói như vậy, bà lập tức nói: "Hiếu kính trưởng bối? Nuôi dưỡng, dạy dỗ con gái? Tôi không dám hy vọng xa vời vào hai câu này đâu. Cô ta tôn kính trưởng bối ở đâu? Còn về chuyện chăm sóc dạy dỗ con gái thì càng đánh rắm! Cứ sinh con trai trước đi rồi nói!"Trước mặt mọi người, bác dâu hai nói lời này nhưng không ai lên tiếng ngăn cản hay răn dạy bà như thường ngày, nhìn xuống các tiểu bối, ai ai cũng giữ im lặng, hiển nhiên là tất cả mọi người đều đang ngầm thừa nhận lời bà nói.Mặt người nhà họ Khương đã đen càng thêm đen, họ rầu rỉ rất lâu mới véo Khương Mỹ Ni, bắt cô ta phải hứa trước mặt mọi người sau này sẽ làm được.

Thang Viên cũng đã học xong, thấy Lượng Tử đến đây, cô bé nhiệt tình đi tìm que gỗ đến: "Chị cũng dạy em, chị viết chữ còn đẹp hơn anh trai viết."

Lâm Lượng chỉ muốn đến chơi đùa: "..."

"Không, không được! Em vẫn nên đi về thì hơn..."

Lâm Lượng vung chân nhỏ lên chạy về nhà mình, cậu bé quyết định buổi chiều sẽ đến tìm anh họ và chị họ chơi sau.

Buổi chiều Lâm Lượng lại đến, không khéo là Đoàn Tử và Thang Viên lại đang ôn tập, còn đặt câu hỏi kiểm tra nhau.

Lâm Lượng bị dọa sợ phải nhanh chóng chạy về nhà.

Chu Hồng Anh thấy cậu bé vừa mới chạy ra rồi chạy về thì thắc mắc, hỏi: "Lượng Tử, không phải nói đi tìm Đoàn Tử và Thang Viên chơi sao? Sao lại chạy về rồi?"

Lượng Tử thuận miệng nói: "Họ bận học chữ nên con..."

Chu Hồng Anh nghe xong thì vô cùng bất ngờ. Thế mà Đoàn Tử và Thang Viên đã bắt đầu học chữ rồi?

Cúi đầu nhìn con trai nhà mình chỉ nhỏ hơn hai anh em sinh đôi bên kia có mấy tháng. Lúc này Chu Hồng Anh đặt giỏ thức ăn xuống, xách con trai mình đến tam phòng: "Học với anh trai và chị gái một lúc đi! Chạng vạng tối mới được về nhà!"

Lâm Lượng: "..." Cuối cùng vẫn không thoát khỏi học chữ.

Đầu tháng chín vừa thoáng qua, người nhà họ Khương đã tự mình đưa Khương Mỹ Ni trở lại.

Lúc này người nhà họ Khương xem như có thành ý, họ mang đến không ít thứ, trước tiên đến phòng cũ bên kia để nói lời xin lỗi với trưởng bối trước, nói rằng đã dạy lại con gái mình, Khương Mỹ Ni sẽ không dám lại lại những việc vô sỉ như trước đó nữa, sau này sẽ thành thật ở nhà hiếu kính trưởng bối, chăm sóc, dạy dỗ con gái.

Bác dâu hai biết người con dâu này của bà đã trở về thì lập tức từ ngoài ruộng trở về nhà xem náo nhiệt.

Vừa nghe nhà họ Khương nói như vậy, bà lập tức nói: "Hiếu kính trưởng bối? Nuôi dưỡng, dạy dỗ con gái? Tôi không dám hy vọng xa vời vào hai câu này đâu. Cô ta tôn kính trưởng bối ở đâu? Còn về chuyện chăm sóc dạy dỗ con gái thì càng đánh rắm! Cứ sinh con trai trước đi rồi nói!"

Trước mặt mọi người, bác dâu hai nói lời này nhưng không ai lên tiếng ngăn cản hay răn dạy bà như thường ngày, nhìn xuống các tiểu bối, ai ai cũng giữ im lặng, hiển nhiên là tất cả mọi người đều đang ngầm thừa nhận lời bà nói.

Mặt người nhà họ Khương đã đen càng thêm đen, họ rầu rỉ rất lâu mới véo Khương Mỹ Ni, bắt cô ta phải hứa trước mặt mọi người sau này sẽ làm được.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Thang Viên cũng đã học xong, thấy Lượng Tử đến đây, cô bé nhiệt tình đi tìm que gỗ đến: "Chị cũng dạy em, chị viết chữ còn đẹp hơn anh trai viết."Lâm Lượng chỉ muốn đến chơi đùa: "...""Không, không được! Em vẫn nên đi về thì hơn..."Lâm Lượng vung chân nhỏ lên chạy về nhà mình, cậu bé quyết định buổi chiều sẽ đến tìm anh họ và chị họ chơi sau.Buổi chiều Lâm Lượng lại đến, không khéo là Đoàn Tử và Thang Viên lại đang ôn tập, còn đặt câu hỏi kiểm tra nhau.Lâm Lượng bị dọa sợ phải nhanh chóng chạy về nhà.Chu Hồng Anh thấy cậu bé vừa mới chạy ra rồi chạy về thì thắc mắc, hỏi: "Lượng Tử, không phải nói đi tìm Đoàn Tử và Thang Viên chơi sao? Sao lại chạy về rồi?"Lượng Tử thuận miệng nói: "Họ bận học chữ nên con..."Chu Hồng Anh nghe xong thì vô cùng bất ngờ. Thế mà Đoàn Tử và Thang Viên đã bắt đầu học chữ rồi?Cúi đầu nhìn con trai nhà mình chỉ nhỏ hơn hai anh em sinh đôi bên kia có mấy tháng. Lúc này Chu Hồng Anh đặt giỏ thức ăn xuống, xách con trai mình đến tam phòng: "Học với anh trai và chị gái một lúc đi! Chạng vạng tối mới được về nhà!"Lâm Lượng: "..." Cuối cùng vẫn không thoát khỏi học chữ.Đầu tháng chín vừa thoáng qua, người nhà họ Khương đã tự mình đưa Khương Mỹ Ni trở lại.Lúc này người nhà họ Khương xem như có thành ý, họ mang đến không ít thứ, trước tiên đến phòng cũ bên kia để nói lời xin lỗi với trưởng bối trước, nói rằng đã dạy lại con gái mình, Khương Mỹ Ni sẽ không dám lại lại những việc vô sỉ như trước đó nữa, sau này sẽ thành thật ở nhà hiếu kính trưởng bối, chăm sóc, dạy dỗ con gái.Bác dâu hai biết người con dâu này của bà đã trở về thì lập tức từ ngoài ruộng trở về nhà xem náo nhiệt.Vừa nghe nhà họ Khương nói như vậy, bà lập tức nói: "Hiếu kính trưởng bối? Nuôi dưỡng, dạy dỗ con gái? Tôi không dám hy vọng xa vời vào hai câu này đâu. Cô ta tôn kính trưởng bối ở đâu? Còn về chuyện chăm sóc dạy dỗ con gái thì càng đánh rắm! Cứ sinh con trai trước đi rồi nói!"Trước mặt mọi người, bác dâu hai nói lời này nhưng không ai lên tiếng ngăn cản hay răn dạy bà như thường ngày, nhìn xuống các tiểu bối, ai ai cũng giữ im lặng, hiển nhiên là tất cả mọi người đều đang ngầm thừa nhận lời bà nói.Mặt người nhà họ Khương đã đen càng thêm đen, họ rầu rỉ rất lâu mới véo Khương Mỹ Ni, bắt cô ta phải hứa trước mặt mọi người sau này sẽ làm được.

Chương 367