Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 382

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Thật ra đề thi cũng không phải quá khó, chỉ là đây là lần *****ên thi mà thời gian ôn tập của thí sinh lại ngắn như vậy, thời gian từ khi tuyên bố đến lúc chính thức thi còn chưa đến hai tháng.Mà quãng thời gian hai tháng này căn bản không đủ, rất nhiều thí sinh từ sau khi biết tin tức mới ôn tập, nhưng căn bản họ cũng không có sách giáo và tài liệu ôn tập, nên lại mất thêm thời gian đi thu thập tài liệu. Vì vậy thời gian chính thức ôn tập cũng không có bao nhiêu.Khoa văn thì còn tốt hơn một chút, cho dù không thể ôn tập đúng phần nhưng ít nhất cũng có thể thông qua kiến thức vốn có của bản thân để giải đề.Không cần biết có đúng trọng tâm hay không, nhưng ít nhất sẽ không để trống không, không làm được chút gì.Khoa học tự nhiên thì môn hóa chính là khó nhất, nếu ôn không đúng phần thì có khi đọc không hiểu đề chứ nói chi đến việc giải đề!Triệu Uyển Thanh cũng không bởi vì những thí sinh khác khó khăn mà cảm thấy may mắn hay đắc ý, trong lòng cô cảm thấy, có thể báo danh lần thi đại học này đã là tốt lắm rồi, ít nhất bọn họ đều có gan nắm bắt thời cơ để có cơ hội thay đổi vận mệnh.Cô đem bài thi hóa kiểm tra vài lần, đến khi không thể kiểm tra thêm được nữa thì mới quyết định ghé vào góc bàn nằm nghỉ ngơi một lát.Nửa giờ sau, tiếng chuông kết thúc bài thi rốt cuộc đã vang lên.Triệu Uyển Thanh nộp bài thi, thở một hơi thật sâu, cuối cùng đã được nhẹ nhõm."Bài thi rất khó phải không? Tôi thấy gần cuối giờ thi cô đều nằm ngủ." Nam sinh ngồi bên cạnh Triệu Uyển Thanh hỏi.Vừa rồi anh ta thấy cô đem cả tờ giấy thi viết kín toàn bộ, còn tưởng rằng cô rất giỏi, ai ngờ nửa giờ sau lại lăn ra ngủ ngon lành?Chắc chắn là viết linh tinh.Triệu Uyển Thanh nghĩ một lát, rồi nghiêm túc nói: "Ừ, bài thi rất khó, tôi xem cũng không hiểu được nhiều."Phía sau còn hai môn thi nữa, cô cũng không nên đả kích lòng tin của vị bạn học này, để cho người ta lấy tâm thái bình tĩnh vượt qua kì thi đại học này đi.Thí sinh nam vừa nghe xong, thì trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn không ít, sau lại nhìn khuôn mặt thanh tú kia của cô, sự thấp thỏm còn lại hoàn toàn hóa thành mây khói.Vị nữ đồng học này nhìn khá trẻ, chắc hẳn là thuộc khóa học sinh mới tốt nghiệp.Hai người nhân tiện cùng ra cổng trường thi, nam sinh còn nhiệt tình chia sẻ cảm nghĩ của bản thân về đề thi ngữ văn sáng nay, vẻ mặt hớn hở khi nói còn quơ chân múa tay.Triệu Uyển Thanh thỉnh thoảng lại gật đầu một cái, mãi khi ra đến cổng lớn, thấy Lâm Thiệu Hoa đang chờ mình, thì lúc này cô mới tạm biệt nam sinh,"Tôi đi trước, mai đến phòng thi gặp."Nam thí sinh vội vàng nhiệt tình nói: "Cô ở trong huyện thành sao? Nếu tiện đường để tôi đưa cô về, trên đường nhiều tuyết...""Không cần, vợ tôi, tôi tự đưa được."Một giọng nói trầm thấp của đàn ông vang lên, nam sinh vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy một người đàn ông tuấn lãng đứng ở trước mặt, anh ta liền sửng sốt không thôi.Anh ta nhìn lại Triệu Uyển Thanh một chút, trên mặt không giấu được kinh ngạc.Người con gái trẻ tuổi như vậy mà đã kết hôn rồi???Triệu Uyển Thanh bước lại gần Lâm Thiệu Hoa, xua tay chào nam sinh kia rồi hai người cùng đứng trước cửa đợi Đổng Hiểu Hà.DTV"Bộ dạng vừa rồi của anh... Là học ở đâu ra vậy?" Triệu Uyển Thanh thật sự không thể nhịn được, duỗi tay nhéo tay Lâm Thiệu Hoa, ngại ngùng hỏi.Xem cách nói chuyện cùng ngữ khí vừa rồi của anh, cô còn tưởng rằng mình đang quay phim thần tượng lãng mạn nào đó, nam chủ chính là một người tổng tài bá đạo."Hả?" Lâm Thiệu Hoa kỳ quái nhíu mày.Triệu Uyển Thanh lập tức cúi mặt suy sụp, quả nhiên thẳng nam không thể nào lý giải được suy nghĩ của phụ nữ.Cô yên lặng buông tay ra, Lâm Thiệu Hoa lại trực tiếp nắm lấy tay cô rồi bỏ vào túi áo của mình, mặt còn nhàn nhạt nói: "Ngày mai thi xong anh sẽ đến cửa phòng thi đón em."

Thật ra đề thi cũng không phải quá khó, chỉ là đây là lần *****ên thi mà thời gian ôn tập của thí sinh lại ngắn như vậy, thời gian từ khi tuyên bố đến lúc chính thức thi còn chưa đến hai tháng.

Mà quãng thời gian hai tháng này căn bản không đủ, rất nhiều thí sinh từ sau khi biết tin tức mới ôn tập, nhưng căn bản họ cũng không có sách giáo và tài liệu ôn tập, nên lại mất thêm thời gian đi thu thập tài liệu. Vì vậy thời gian chính thức ôn tập cũng không có bao nhiêu.

Khoa văn thì còn tốt hơn một chút, cho dù không thể ôn tập đúng phần nhưng ít nhất cũng có thể thông qua kiến thức vốn có của bản thân để giải đề.

Không cần biết có đúng trọng tâm hay không, nhưng ít nhất sẽ không để trống không, không làm được chút gì.

Khoa học tự nhiên thì môn hóa chính là khó nhất, nếu ôn không đúng phần thì có khi đọc không hiểu đề chứ nói chi đến việc giải đề!

Triệu Uyển Thanh cũng không bởi vì những thí sinh khác khó khăn mà cảm thấy may mắn hay đắc ý, trong lòng cô cảm thấy, có thể báo danh lần thi đại học này đã là tốt lắm rồi, ít nhất bọn họ đều có gan nắm bắt thời cơ để có cơ hội thay đổi vận mệnh.

Cô đem bài thi hóa kiểm tra vài lần, đến khi không thể kiểm tra thêm được nữa thì mới quyết định ghé vào góc bàn nằm nghỉ ngơi một lát.

Nửa giờ sau, tiếng chuông kết thúc bài thi rốt cuộc đã vang lên.

Triệu Uyển Thanh nộp bài thi, thở một hơi thật sâu, cuối cùng đã được nhẹ nhõm.

"Bài thi rất khó phải không? Tôi thấy gần cuối giờ thi cô đều nằm ngủ." Nam sinh ngồi bên cạnh Triệu Uyển Thanh hỏi.

Vừa rồi anh ta thấy cô đem cả tờ giấy thi viết kín toàn bộ, còn tưởng rằng cô rất giỏi, ai ngờ nửa giờ sau lại lăn ra ngủ ngon lành?

Chắc chắn là viết linh tinh.

Triệu Uyển Thanh nghĩ một lát, rồi nghiêm túc nói: "Ừ, bài thi rất khó, tôi xem cũng không hiểu được nhiều."

Phía sau còn hai môn thi nữa, cô cũng không nên đả kích lòng tin của vị bạn học này, để cho người ta lấy tâm thái bình tĩnh vượt qua kì thi đại học này đi.

Thí sinh nam vừa nghe xong, thì trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn không ít, sau lại nhìn khuôn mặt thanh tú kia của cô, sự thấp thỏm còn lại hoàn toàn hóa thành mây khói.

Vị nữ đồng học này nhìn khá trẻ, chắc hẳn là thuộc khóa học sinh mới tốt nghiệp.

Hai người nhân tiện cùng ra cổng trường thi, nam sinh còn nhiệt tình chia sẻ cảm nghĩ của bản thân về đề thi ngữ văn sáng nay, vẻ mặt hớn hở khi nói còn quơ chân múa tay.

Triệu Uyển Thanh thỉnh thoảng lại gật đầu một cái, mãi khi ra đến cổng lớn, thấy Lâm Thiệu Hoa đang chờ mình, thì lúc này cô mới tạm biệt nam sinh,"Tôi đi trước, mai đến phòng thi gặp."

Nam thí sinh vội vàng nhiệt tình nói: "Cô ở trong huyện thành sao? Nếu tiện đường để tôi đưa cô về, trên đường nhiều tuyết..."

"Không cần, vợ tôi, tôi tự đưa được."

Một giọng nói trầm thấp của đàn ông vang lên, nam sinh vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy một người đàn ông tuấn lãng đứng ở trước mặt, anh ta liền sửng sốt không thôi.

Anh ta nhìn lại Triệu Uyển Thanh một chút, trên mặt không giấu được kinh ngạc.

Người con gái trẻ tuổi như vậy mà đã kết hôn rồi???

Triệu Uyển Thanh bước lại gần Lâm Thiệu Hoa, xua tay chào nam sinh kia rồi hai người cùng đứng trước cửa đợi Đổng Hiểu Hà.

DTV

"Bộ dạng vừa rồi của anh... Là học ở đâu ra vậy?" Triệu Uyển Thanh thật sự không thể nhịn được, duỗi tay nhéo tay Lâm Thiệu Hoa, ngại ngùng hỏi.

Xem cách nói chuyện cùng ngữ khí vừa rồi của anh, cô còn tưởng rằng mình đang quay phim thần tượng lãng mạn nào đó, nam chủ chính là một người tổng tài bá đạo.

"Hả?" Lâm Thiệu Hoa kỳ quái nhíu mày.

Triệu Uyển Thanh lập tức cúi mặt suy sụp, quả nhiên thẳng nam không thể nào lý giải được suy nghĩ của phụ nữ.

Cô yên lặng buông tay ra, Lâm Thiệu Hoa lại trực tiếp nắm lấy tay cô rồi bỏ vào túi áo của mình, mặt còn nhàn nhạt nói: "Ngày mai thi xong anh sẽ đến cửa phòng thi đón em."

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Thật ra đề thi cũng không phải quá khó, chỉ là đây là lần *****ên thi mà thời gian ôn tập của thí sinh lại ngắn như vậy, thời gian từ khi tuyên bố đến lúc chính thức thi còn chưa đến hai tháng.Mà quãng thời gian hai tháng này căn bản không đủ, rất nhiều thí sinh từ sau khi biết tin tức mới ôn tập, nhưng căn bản họ cũng không có sách giáo và tài liệu ôn tập, nên lại mất thêm thời gian đi thu thập tài liệu. Vì vậy thời gian chính thức ôn tập cũng không có bao nhiêu.Khoa văn thì còn tốt hơn một chút, cho dù không thể ôn tập đúng phần nhưng ít nhất cũng có thể thông qua kiến thức vốn có của bản thân để giải đề.Không cần biết có đúng trọng tâm hay không, nhưng ít nhất sẽ không để trống không, không làm được chút gì.Khoa học tự nhiên thì môn hóa chính là khó nhất, nếu ôn không đúng phần thì có khi đọc không hiểu đề chứ nói chi đến việc giải đề!Triệu Uyển Thanh cũng không bởi vì những thí sinh khác khó khăn mà cảm thấy may mắn hay đắc ý, trong lòng cô cảm thấy, có thể báo danh lần thi đại học này đã là tốt lắm rồi, ít nhất bọn họ đều có gan nắm bắt thời cơ để có cơ hội thay đổi vận mệnh.Cô đem bài thi hóa kiểm tra vài lần, đến khi không thể kiểm tra thêm được nữa thì mới quyết định ghé vào góc bàn nằm nghỉ ngơi một lát.Nửa giờ sau, tiếng chuông kết thúc bài thi rốt cuộc đã vang lên.Triệu Uyển Thanh nộp bài thi, thở một hơi thật sâu, cuối cùng đã được nhẹ nhõm."Bài thi rất khó phải không? Tôi thấy gần cuối giờ thi cô đều nằm ngủ." Nam sinh ngồi bên cạnh Triệu Uyển Thanh hỏi.Vừa rồi anh ta thấy cô đem cả tờ giấy thi viết kín toàn bộ, còn tưởng rằng cô rất giỏi, ai ngờ nửa giờ sau lại lăn ra ngủ ngon lành?Chắc chắn là viết linh tinh.Triệu Uyển Thanh nghĩ một lát, rồi nghiêm túc nói: "Ừ, bài thi rất khó, tôi xem cũng không hiểu được nhiều."Phía sau còn hai môn thi nữa, cô cũng không nên đả kích lòng tin của vị bạn học này, để cho người ta lấy tâm thái bình tĩnh vượt qua kì thi đại học này đi.Thí sinh nam vừa nghe xong, thì trong lòng cảm thấy nhẹ nhàng hơn không ít, sau lại nhìn khuôn mặt thanh tú kia của cô, sự thấp thỏm còn lại hoàn toàn hóa thành mây khói.Vị nữ đồng học này nhìn khá trẻ, chắc hẳn là thuộc khóa học sinh mới tốt nghiệp.Hai người nhân tiện cùng ra cổng trường thi, nam sinh còn nhiệt tình chia sẻ cảm nghĩ của bản thân về đề thi ngữ văn sáng nay, vẻ mặt hớn hở khi nói còn quơ chân múa tay.Triệu Uyển Thanh thỉnh thoảng lại gật đầu một cái, mãi khi ra đến cổng lớn, thấy Lâm Thiệu Hoa đang chờ mình, thì lúc này cô mới tạm biệt nam sinh,"Tôi đi trước, mai đến phòng thi gặp."Nam thí sinh vội vàng nhiệt tình nói: "Cô ở trong huyện thành sao? Nếu tiện đường để tôi đưa cô về, trên đường nhiều tuyết...""Không cần, vợ tôi, tôi tự đưa được."Một giọng nói trầm thấp của đàn ông vang lên, nam sinh vừa ngẩng đầu thì nhìn thấy một người đàn ông tuấn lãng đứng ở trước mặt, anh ta liền sửng sốt không thôi.Anh ta nhìn lại Triệu Uyển Thanh một chút, trên mặt không giấu được kinh ngạc.Người con gái trẻ tuổi như vậy mà đã kết hôn rồi???Triệu Uyển Thanh bước lại gần Lâm Thiệu Hoa, xua tay chào nam sinh kia rồi hai người cùng đứng trước cửa đợi Đổng Hiểu Hà.DTV"Bộ dạng vừa rồi của anh... Là học ở đâu ra vậy?" Triệu Uyển Thanh thật sự không thể nhịn được, duỗi tay nhéo tay Lâm Thiệu Hoa, ngại ngùng hỏi.Xem cách nói chuyện cùng ngữ khí vừa rồi của anh, cô còn tưởng rằng mình đang quay phim thần tượng lãng mạn nào đó, nam chủ chính là một người tổng tài bá đạo."Hả?" Lâm Thiệu Hoa kỳ quái nhíu mày.Triệu Uyển Thanh lập tức cúi mặt suy sụp, quả nhiên thẳng nam không thể nào lý giải được suy nghĩ của phụ nữ.Cô yên lặng buông tay ra, Lâm Thiệu Hoa lại trực tiếp nắm lấy tay cô rồi bỏ vào túi áo của mình, mặt còn nhàn nhạt nói: "Ngày mai thi xong anh sẽ đến cửa phòng thi đón em."

Chương 382