“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 405
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Khi trở về gặp mấy người hàng xóm xung quanh tứ viện, họ đều là những người thuê nhà gần đây, mọi người tới chào hỏi một hồi rồi liền ai về nhà nấy."Người ở Bắc Kinh thật là nhiệt tình..." Triệu Uyển Thanh lẩm bẩm nói.Thật ra trong lòng cô nghĩ thì không phải như vậy.Những người hàng xóm đó chạy qua chào hỏi với cô đều là xuất phát từ sự tò mò.Tò mò rốt cuộc bà Từ khó tính kia sẽ cho người như thế nào thuê phòng?Nhớ trước đây bọn họ đến xem phòng, không phải đã bị bà Từ chỉ nọ chỉ kia, sau đó cũng chỉ có thể đi đến nhà khác thuê sao.Chỉ là bà Từ khá là hay bắt bẻ, nhưng phòng của bà ấy đúng là vô cùng tốt.Toàn bộ ngõ nhỏ Bắc Loan này, phòng tốt nhất chính là phòng của bà Từ, kể cả trang hoàng cũng là đẹp nhất.Hàng xóm thấy Triệu Uyển Thanh, thì trong lòng âm thầm so đo một chút, rồi liền đem chuyện này vứt ra sau đầu.Triệu Uyển Thanh mang theo hai cân thịt cùng với một ít đồ ăn trở về nấu cơm chiều, trước đó cô còn cố ý đi qua sân nhà chính.Khi vừa đi qua thì cô liền thấy bà Từ đang loay hoay với bếp than, Triệu Uyển Thanh thấy vậy liền tiến lên giúp bà chuẩn bị lò than, rồi đặt nồi nhỏ lên trên."Bà nội Từ, buổi tối bà ăn cái này sao?"Triệu Uyển Thanh đều nhìn thấy, trong nồi nhỏ chỉ có chút gạo cùng với cải trắng, và non nửa nồi nước. Nhìn đồ này thì dường như đang muốn nấu một chút cháo rau ăn."Người già răng không còn tốt, nếu không ăn cái này thì ăn cái gì?" Bà Từ vẫn xụ mặt như vũ, nhưng lại bắt đầu nói nhiều thêm vài câu."Cô phải dùng phòng bếp thì dùng đi, dù sao cô cũng thuê phòng ở đây sao có thể không cho cô dùng được!" Bà Từ cho là cô đang đến hỏi phòng bếp.Khi trở về gặp mấy người hàng xóm xung quanh tứ viện, họ đều là những người thuê nhà gần đây, mọi người tới chào hỏi một hồi rồi liền ai về nhà nấy."Người ở Bắc Kinh thật là nhiệt tình..." Triệu Uyển Thanh lẩm bẩm nói.Thật ra trong lòng cô nghĩ thì không phải như vậy.Những người hàng xóm đó chạy qua chào hỏi với cô đều là xuất phát từ sự tò mò.Tò mò rốt cuộc bà Từ khó tính kia sẽ cho người như thế nào thuê phòng?Nhớ trước đây bọn họ đến xem phòng, không phải đã bị bà Từ chỉ nọ chỉ kia, sau đó cũng chỉ có thể đi đến nhà khác thuê sao.Chỉ là bà Từ khá là hay bắt bẻ, nhưng phòng của bà ấy đúng là vô cùng tốt.Toàn bộ ngõ nhỏ Bắc Loan này, phòng tốt nhất chính là phòng của bà Từ, kể cả trang hoàng cũng là đẹp nhất.Hàng xóm thấy Triệu Uyển Thanh, thì trong lòng âm thầm so đo một chút, rồi liền đem chuyện này vứt ra sau đầu.Triệu Uyển Thanh mang theo hai cân thịt cùng với một ít đồ ăn trở về nấu cơm chiều, trước đó cô còn cố ý đi qua sân nhà chính.Khi vừa đi qua thì cô liền thấy bà Từ đang loay hoay với bếp than, Triệu Uyển Thanh thấy vậy liền tiến lên giúp bà chuẩn bị lò than, rồi đặt nồi nhỏ lên trên."Bà nội Từ, buổi tối bà ăn cái này sao?"Triệu Uyển Thanh đều nhìn thấy, trong nồi nhỏ chỉ có chút gạo cùng với cải trắng, và non nửa nồi nước. Nhìn đồ này thì dường như đang muốn nấu một chút cháo rau ăn."Người già răng không còn tốt, nếu không ăn cái này thì ăn cái gì?" Bà Từ vẫn xụ mặt như vũ, nhưng lại bắt đầu nói nhiều thêm vài câu."Cô phải dùng phòng bếp thì dùng đi, dù sao cô cũng thuê phòng ở đây sao có thể không cho cô dùng được!" Bà Từ cho là cô đang đến hỏi phòng bếp.
Khi trở về gặp mấy người hàng xóm xung quanh tứ viện, họ đều là những người thuê nhà gần đây, mọi người tới chào hỏi một hồi rồi liền ai về nhà nấy.
"Người ở Bắc Kinh thật là nhiệt tình..." Triệu Uyển Thanh lẩm bẩm nói.
Thật ra trong lòng cô nghĩ thì không phải như vậy.
Những người hàng xóm đó chạy qua chào hỏi với cô đều là xuất phát từ sự tò mò.
Tò mò rốt cuộc bà Từ khó tính kia sẽ cho người như thế nào thuê phòng?
Nhớ trước đây bọn họ đến xem phòng, không phải đã bị bà Từ chỉ nọ chỉ kia, sau đó cũng chỉ có thể đi đến nhà khác thuê sao.
Chỉ là bà Từ khá là hay bắt bẻ, nhưng phòng của bà ấy đúng là vô cùng tốt.
Toàn bộ ngõ nhỏ Bắc Loan này, phòng tốt nhất chính là phòng của bà Từ, kể cả trang hoàng cũng là đẹp nhất.
Hàng xóm thấy Triệu Uyển Thanh, thì trong lòng âm thầm so đo một chút, rồi liền đem chuyện này vứt ra sau đầu.
Triệu Uyển Thanh mang theo hai cân thịt cùng với một ít đồ ăn trở về nấu cơm chiều, trước đó cô còn cố ý đi qua sân nhà chính.
Khi vừa đi qua thì cô liền thấy bà Từ đang loay hoay với bếp than, Triệu Uyển Thanh thấy vậy liền tiến lên giúp bà chuẩn bị lò than, rồi đặt nồi nhỏ lên trên.
"Bà nội Từ, buổi tối bà ăn cái này sao?"
Triệu Uyển Thanh đều nhìn thấy, trong nồi nhỏ chỉ có chút gạo cùng với cải trắng, và non nửa nồi nước. Nhìn đồ này thì dường như đang muốn nấu một chút cháo rau ăn.
"Người già răng không còn tốt, nếu không ăn cái này thì ăn cái gì?" Bà Từ vẫn xụ mặt như vũ, nhưng lại bắt đầu nói nhiều thêm vài câu.
"Cô phải dùng phòng bếp thì dùng đi, dù sao cô cũng thuê phòng ở đây sao có thể không cho cô dùng được!" Bà Từ cho là cô đang đến hỏi phòng bếp.
Khi trở về gặp mấy người hàng xóm xung quanh tứ viện, họ đều là những người thuê nhà gần đây, mọi người tới chào hỏi một hồi rồi liền ai về nhà nấy.
"Người ở Bắc Kinh thật là nhiệt tình..." Triệu Uyển Thanh lẩm bẩm nói.
Thật ra trong lòng cô nghĩ thì không phải như vậy.
Những người hàng xóm đó chạy qua chào hỏi với cô đều là xuất phát từ sự tò mò.
Tò mò rốt cuộc bà Từ khó tính kia sẽ cho người như thế nào thuê phòng?
Nhớ trước đây bọn họ đến xem phòng, không phải đã bị bà Từ chỉ nọ chỉ kia, sau đó cũng chỉ có thể đi đến nhà khác thuê sao.
Chỉ là bà Từ khá là hay bắt bẻ, nhưng phòng của bà ấy đúng là vô cùng tốt.
Toàn bộ ngõ nhỏ Bắc Loan này, phòng tốt nhất chính là phòng của bà Từ, kể cả trang hoàng cũng là đẹp nhất.
Hàng xóm thấy Triệu Uyển Thanh, thì trong lòng âm thầm so đo một chút, rồi liền đem chuyện này vứt ra sau đầu.
Triệu Uyển Thanh mang theo hai cân thịt cùng với một ít đồ ăn trở về nấu cơm chiều, trước đó cô còn cố ý đi qua sân nhà chính.
Khi vừa đi qua thì cô liền thấy bà Từ đang loay hoay với bếp than, Triệu Uyển Thanh thấy vậy liền tiến lên giúp bà chuẩn bị lò than, rồi đặt nồi nhỏ lên trên.
"Bà nội Từ, buổi tối bà ăn cái này sao?"
Triệu Uyển Thanh đều nhìn thấy, trong nồi nhỏ chỉ có chút gạo cùng với cải trắng, và non nửa nồi nước. Nhìn đồ này thì dường như đang muốn nấu một chút cháo rau ăn.
"Người già răng không còn tốt, nếu không ăn cái này thì ăn cái gì?" Bà Từ vẫn xụ mặt như vũ, nhưng lại bắt đầu nói nhiều thêm vài câu.
"Cô phải dùng phòng bếp thì dùng đi, dù sao cô cũng thuê phòng ở đây sao có thể không cho cô dùng được!" Bà Từ cho là cô đang đến hỏi phòng bếp.
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Khi trở về gặp mấy người hàng xóm xung quanh tứ viện, họ đều là những người thuê nhà gần đây, mọi người tới chào hỏi một hồi rồi liền ai về nhà nấy."Người ở Bắc Kinh thật là nhiệt tình..." Triệu Uyển Thanh lẩm bẩm nói.Thật ra trong lòng cô nghĩ thì không phải như vậy.Những người hàng xóm đó chạy qua chào hỏi với cô đều là xuất phát từ sự tò mò.Tò mò rốt cuộc bà Từ khó tính kia sẽ cho người như thế nào thuê phòng?Nhớ trước đây bọn họ đến xem phòng, không phải đã bị bà Từ chỉ nọ chỉ kia, sau đó cũng chỉ có thể đi đến nhà khác thuê sao.Chỉ là bà Từ khá là hay bắt bẻ, nhưng phòng của bà ấy đúng là vô cùng tốt.Toàn bộ ngõ nhỏ Bắc Loan này, phòng tốt nhất chính là phòng của bà Từ, kể cả trang hoàng cũng là đẹp nhất.Hàng xóm thấy Triệu Uyển Thanh, thì trong lòng âm thầm so đo một chút, rồi liền đem chuyện này vứt ra sau đầu.Triệu Uyển Thanh mang theo hai cân thịt cùng với một ít đồ ăn trở về nấu cơm chiều, trước đó cô còn cố ý đi qua sân nhà chính.Khi vừa đi qua thì cô liền thấy bà Từ đang loay hoay với bếp than, Triệu Uyển Thanh thấy vậy liền tiến lên giúp bà chuẩn bị lò than, rồi đặt nồi nhỏ lên trên."Bà nội Từ, buổi tối bà ăn cái này sao?"Triệu Uyển Thanh đều nhìn thấy, trong nồi nhỏ chỉ có chút gạo cùng với cải trắng, và non nửa nồi nước. Nhìn đồ này thì dường như đang muốn nấu một chút cháo rau ăn."Người già răng không còn tốt, nếu không ăn cái này thì ăn cái gì?" Bà Từ vẫn xụ mặt như vũ, nhưng lại bắt đầu nói nhiều thêm vài câu."Cô phải dùng phòng bếp thì dùng đi, dù sao cô cũng thuê phòng ở đây sao có thể không cho cô dùng được!" Bà Từ cho là cô đang đến hỏi phòng bếp.Khi trở về gặp mấy người hàng xóm xung quanh tứ viện, họ đều là những người thuê nhà gần đây, mọi người tới chào hỏi một hồi rồi liền ai về nhà nấy."Người ở Bắc Kinh thật là nhiệt tình..." Triệu Uyển Thanh lẩm bẩm nói.Thật ra trong lòng cô nghĩ thì không phải như vậy.Những người hàng xóm đó chạy qua chào hỏi với cô đều là xuất phát từ sự tò mò.Tò mò rốt cuộc bà Từ khó tính kia sẽ cho người như thế nào thuê phòng?Nhớ trước đây bọn họ đến xem phòng, không phải đã bị bà Từ chỉ nọ chỉ kia, sau đó cũng chỉ có thể đi đến nhà khác thuê sao.Chỉ là bà Từ khá là hay bắt bẻ, nhưng phòng của bà ấy đúng là vô cùng tốt.Toàn bộ ngõ nhỏ Bắc Loan này, phòng tốt nhất chính là phòng của bà Từ, kể cả trang hoàng cũng là đẹp nhất.Hàng xóm thấy Triệu Uyển Thanh, thì trong lòng âm thầm so đo một chút, rồi liền đem chuyện này vứt ra sau đầu.Triệu Uyển Thanh mang theo hai cân thịt cùng với một ít đồ ăn trở về nấu cơm chiều, trước đó cô còn cố ý đi qua sân nhà chính.Khi vừa đi qua thì cô liền thấy bà Từ đang loay hoay với bếp than, Triệu Uyển Thanh thấy vậy liền tiến lên giúp bà chuẩn bị lò than, rồi đặt nồi nhỏ lên trên."Bà nội Từ, buổi tối bà ăn cái này sao?"Triệu Uyển Thanh đều nhìn thấy, trong nồi nhỏ chỉ có chút gạo cùng với cải trắng, và non nửa nồi nước. Nhìn đồ này thì dường như đang muốn nấu một chút cháo rau ăn."Người già răng không còn tốt, nếu không ăn cái này thì ăn cái gì?" Bà Từ vẫn xụ mặt như vũ, nhưng lại bắt đầu nói nhiều thêm vài câu."Cô phải dùng phòng bếp thì dùng đi, dù sao cô cũng thuê phòng ở đây sao có thể không cho cô dùng được!" Bà Từ cho là cô đang đến hỏi phòng bếp.