Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 413

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Nhìn thấy cô giáo Mã chuẩn bị dạy sang kiến thức mới, cô ấy lo lắng quay sang hỏi các bạn cùng phòng, quả nhiên, các bạn cùng phòng cũng không thể ghi kịp.Các sinh viên khoa tạo hình ở hàng cuối đều lo lắng gãi đầu gãi tai, lúc này Lưu Lan đột nhiên liếc mắt nhìn về phía Triệu Uyển Thanh."Cậu có ghi..." Cô ấy nhìn về phía quyển vở của Triệu Uyển Thanh, sau đó lập tức sững sờ.Chỉ thấy vở của Triệu Uyển Thanh trống trơn, bên trên chỉ viết mấy chữ, còn là chữ Hán: Từ vựng cơ bản cấp 4.Lưu Lan: "?"Chẳng lẽ đây chính là sự khác nhau giữa học thần và học bá sao?Học bá ghi chép đầy đủ lại gọn gàng, nhưng mà học thần thậm chí còn chẳng viết gì cả???Lúc này Triệu Uyển Thanh đang ngẩn người.Trong tiết tiếng Anh này, sau khi nghe giảng năm phút cô quyết định từ bỏ, quá trình giảng bài của Mã Phấn Đấu không gì khác là học các ký hiệu ngữ âm trước, sau đó lại học từ đơn, rồi học ngữ pháp...Cô có thể bỏ qua mấy kiến thức này, cô quyết định bắt đầu học từ từ vựng cấp 4.Giống như kiếp trước vậy..."Cái gì?" Cô nghe thấy Lưu Lan đang gọi mình, sau đó lại nhìn quyển vở ghi chép chỗ có chỗ không của cô ấy, sau lại nhìn về phía bảng.Thị lực của cô coi như khá tốt, nhưng khi nhìn bảng đen vẫn cảm thấy có chút mờ.Triệu Uyển Thanh trực tiếp kéo quyển vở của Lưu Lan về phía mình, điền vào những chỗ ghi chép đang dang dở của cô ấy.DTVKhông nhìn thấy cũng chẳng sao cả, dù sao mấy ký hiệu phiên âm đó cũng chỉ có mấy cái như vậy, cô tự viết cũng được.Lưu Lan cảm kích nhìn cô một cái, sau khi nhận lại quyển vở liền bắt đầu chia sẻ cho những bạn học cùng lớp khác.Tiết học tiếng Anh này, nhờ sự giúp đỡ của Triệu Uyển Thanh, các sinh viên khoa tạo hình đều có thể ghi chép đầy đủ các kiến thức giáo viên đã giảng dạy.Một hành đồng vô ý nhỏ của Triệu Uyển Thanh đã trực tiếp chiếm được ấn tượng tốt của các bạn cùng lớp.Giữa giờ được nghỉ giải lao năm phút, sau đó lại bắt đầu học tiết nửa tiết còn lại của môn tiếng Anh. Mãi cho đến 12 giờ trưa, tiết tiếng Anh mới kết thúc."Mỗi lớp nhất định phải bầu ra một đại biểu môn tiếng Anh, cũng có thể tự mình tiến cử." Mã Phấn Đấu nhìn về phía các học sinh ở phía dưới.Những lời này quả thực quá đột nhiên, nhưng những sinh viên đang ngồi ở đây đều là học sinh hàng đầu, không ai không muốn phấn đấu để trở nên xuất sắc.Rất nhanh đã có người giơ tay đứng dậy, là Chương Tư Mẫn của lớp một chuyên ngành y học lâm sàng."Xin chào cô giáo, em tên là Chương Tư"Mã Phấn Đấu ngắt lời cô ấy, nói: "Sử dụng tiếng Anh."Cả lớp nháy mắt im lặng, Chương Tư Mẫn cũng sửng sốt một chút, sau đó lập tức chuyển sang giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh.Mặc dù khẩu ngữ tiếng Anh của Chương Tư Mẫn không được trôi chảy và chính xác cho lắm, nhưng cuối cùng cô ấy cũng giới thiệu đầy đủ về bản thân.Trình độ này đã hơn xa 90% số người đang có mặt ở đây rồi."Được, đại biểu của lớp một chuyên ngành lâm sàng chính là em." Mã Phấn Đấu hài lòng gật đầu.Có người *****ên đứng lên tiên phong, quá trình tiến cử tiếp theo cũng suôn sẻ hơn rất nhiều.Sau đó đến lớp hai của chuyên ngành lâm sàng, các chuyên ngành khác cũng lần lượt có người đứng lên giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh, hầu hết đều nói lắp bắp, không được trôi chảy như Trương Tư Mẫn.Chỉ có một chàng trai tên Đường Tiến học ở chuyên ngành y học dự phòng, nói tiếng Anh cực kỳ lưu loát, khiến tất cả mọi người ngồi ở đây đều nghe mê mẩn, ngay cả Mã Phấn Đấu cũng cực kỳ hài lòng lên tiếng khen ngợi anh ấy."Cậu ta từng sống ở nước ngoài." Triệu Uyển Thanh xoa cằm nói.Lưu Lan đang sùng bái nhìn Đường Tiến, đột nhiên nghe được những lời bình luận bên cạnh lập tức bị dội một chậu nước lạnh."Cái gì?"Triệu Uyển Thanh thấy vẻ mặt tràn đầy thất vọng và có chút phẫn nộ của cô ấy, vội vàng nói: "Đi du học cũng chẳng có gì sai cả, chuyện đó không có nghĩa là cậu ta không yêu tổ quốc của mình, cậu nhìn xem cậu ta đã đồng ý trở về, chúng tỏ trong lòng vẫn luôn muốn cống hiến sức lực của bản thân cho đất nước."

Nhìn thấy cô giáo Mã chuẩn bị dạy sang kiến thức mới, cô ấy lo lắng quay sang hỏi các bạn cùng phòng, quả nhiên, các bạn cùng phòng cũng không thể ghi kịp.

Các sinh viên khoa tạo hình ở hàng cuối đều lo lắng gãi đầu gãi tai, lúc này Lưu Lan đột nhiên liếc mắt nhìn về phía Triệu Uyển Thanh.

"Cậu có ghi..." Cô ấy nhìn về phía quyển vở của Triệu Uyển Thanh, sau đó lập tức sững sờ.

Chỉ thấy vở của Triệu Uyển Thanh trống trơn, bên trên chỉ viết mấy chữ, còn là chữ Hán: Từ vựng cơ bản cấp 4.

Lưu Lan: "?"

Chẳng lẽ đây chính là sự khác nhau giữa học thần và học bá sao?

Học bá ghi chép đầy đủ lại gọn gàng, nhưng mà học thần thậm chí còn chẳng viết gì cả???

Lúc này Triệu Uyển Thanh đang ngẩn người.

Trong tiết tiếng Anh này, sau khi nghe giảng năm phút cô quyết định từ bỏ, quá trình giảng bài của Mã Phấn Đấu không gì khác là học các ký hiệu ngữ âm trước, sau đó lại học từ đơn, rồi học ngữ pháp...

Cô có thể bỏ qua mấy kiến thức này, cô quyết định bắt đầu học từ từ vựng cấp 4.

Giống như kiếp trước vậy...

"Cái gì?" Cô nghe thấy Lưu Lan đang gọi mình, sau đó lại nhìn quyển vở ghi chép chỗ có chỗ không của cô ấy, sau lại nhìn về phía bảng.

Thị lực của cô coi như khá tốt, nhưng khi nhìn bảng đen vẫn cảm thấy có chút mờ.

Triệu Uyển Thanh trực tiếp kéo quyển vở của Lưu Lan về phía mình, điền vào những chỗ ghi chép đang dang dở của cô ấy.

DTV

Không nhìn thấy cũng chẳng sao cả, dù sao mấy ký hiệu phiên âm đó cũng chỉ có mấy cái như vậy, cô tự viết cũng được.

Lưu Lan cảm kích nhìn cô một cái, sau khi nhận lại quyển vở liền bắt đầu chia sẻ cho những bạn học cùng lớp khác.

Tiết học tiếng Anh này, nhờ sự giúp đỡ của Triệu Uyển Thanh, các sinh viên khoa tạo hình đều có thể ghi chép đầy đủ các kiến thức giáo viên đã giảng dạy.

Một hành đồng vô ý nhỏ của Triệu Uyển Thanh đã trực tiếp chiếm được ấn tượng tốt của các bạn cùng lớp.

Giữa giờ được nghỉ giải lao năm phút, sau đó lại bắt đầu học tiết nửa tiết còn lại của môn tiếng Anh. Mãi cho đến 12 giờ trưa, tiết tiếng Anh mới kết thúc.

"Mỗi lớp nhất định phải bầu ra một đại biểu môn tiếng Anh, cũng có thể tự mình tiến cử." Mã Phấn Đấu nhìn về phía các học sinh ở phía dưới.

Những lời này quả thực quá đột nhiên, nhưng những sinh viên đang ngồi ở đây đều là học sinh hàng đầu, không ai không muốn phấn đấu để trở nên xuất sắc.

Rất nhanh đã có người giơ tay đứng dậy, là Chương Tư Mẫn của lớp một chuyên ngành y học lâm sàng.

"Xin chào cô giáo, em tên là Chương Tư"

Mã Phấn Đấu ngắt lời cô ấy, nói: "Sử dụng tiếng Anh."

Cả lớp nháy mắt im lặng, Chương Tư Mẫn cũng sửng sốt một chút, sau đó lập tức chuyển sang giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh.

Mặc dù khẩu ngữ tiếng Anh của Chương Tư Mẫn không được trôi chảy và chính xác cho lắm, nhưng cuối cùng cô ấy cũng giới thiệu đầy đủ về bản thân.

Trình độ này đã hơn xa 90% số người đang có mặt ở đây rồi.

"Được, đại biểu của lớp một chuyên ngành lâm sàng chính là em." Mã Phấn Đấu hài lòng gật đầu.

Có người *****ên đứng lên tiên phong, quá trình tiến cử tiếp theo cũng suôn sẻ hơn rất nhiều.

Sau đó đến lớp hai của chuyên ngành lâm sàng, các chuyên ngành khác cũng lần lượt có người đứng lên giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh, hầu hết đều nói lắp bắp, không được trôi chảy như Trương Tư Mẫn.

Chỉ có một chàng trai tên Đường Tiến học ở chuyên ngành y học dự phòng, nói tiếng Anh cực kỳ lưu loát, khiến tất cả mọi người ngồi ở đây đều nghe mê mẩn, ngay cả Mã Phấn Đấu cũng cực kỳ hài lòng lên tiếng khen ngợi anh ấy.

"Cậu ta từng sống ở nước ngoài." Triệu Uyển Thanh xoa cằm nói.

Lưu Lan đang sùng bái nhìn Đường Tiến, đột nhiên nghe được những lời bình luận bên cạnh lập tức bị dội một chậu nước lạnh.

"Cái gì?"

Triệu Uyển Thanh thấy vẻ mặt tràn đầy thất vọng và có chút phẫn nộ của cô ấy, vội vàng nói: "Đi du học cũng chẳng có gì sai cả, chuyện đó không có nghĩa là cậu ta không yêu tổ quốc của mình, cậu nhìn xem cậu ta đã đồng ý trở về, chúng tỏ trong lòng vẫn luôn muốn cống hiến sức lực của bản thân cho đất nước."

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Nhìn thấy cô giáo Mã chuẩn bị dạy sang kiến thức mới, cô ấy lo lắng quay sang hỏi các bạn cùng phòng, quả nhiên, các bạn cùng phòng cũng không thể ghi kịp.Các sinh viên khoa tạo hình ở hàng cuối đều lo lắng gãi đầu gãi tai, lúc này Lưu Lan đột nhiên liếc mắt nhìn về phía Triệu Uyển Thanh."Cậu có ghi..." Cô ấy nhìn về phía quyển vở của Triệu Uyển Thanh, sau đó lập tức sững sờ.Chỉ thấy vở của Triệu Uyển Thanh trống trơn, bên trên chỉ viết mấy chữ, còn là chữ Hán: Từ vựng cơ bản cấp 4.Lưu Lan: "?"Chẳng lẽ đây chính là sự khác nhau giữa học thần và học bá sao?Học bá ghi chép đầy đủ lại gọn gàng, nhưng mà học thần thậm chí còn chẳng viết gì cả???Lúc này Triệu Uyển Thanh đang ngẩn người.Trong tiết tiếng Anh này, sau khi nghe giảng năm phút cô quyết định từ bỏ, quá trình giảng bài của Mã Phấn Đấu không gì khác là học các ký hiệu ngữ âm trước, sau đó lại học từ đơn, rồi học ngữ pháp...Cô có thể bỏ qua mấy kiến thức này, cô quyết định bắt đầu học từ từ vựng cấp 4.Giống như kiếp trước vậy..."Cái gì?" Cô nghe thấy Lưu Lan đang gọi mình, sau đó lại nhìn quyển vở ghi chép chỗ có chỗ không của cô ấy, sau lại nhìn về phía bảng.Thị lực của cô coi như khá tốt, nhưng khi nhìn bảng đen vẫn cảm thấy có chút mờ.Triệu Uyển Thanh trực tiếp kéo quyển vở của Lưu Lan về phía mình, điền vào những chỗ ghi chép đang dang dở của cô ấy.DTVKhông nhìn thấy cũng chẳng sao cả, dù sao mấy ký hiệu phiên âm đó cũng chỉ có mấy cái như vậy, cô tự viết cũng được.Lưu Lan cảm kích nhìn cô một cái, sau khi nhận lại quyển vở liền bắt đầu chia sẻ cho những bạn học cùng lớp khác.Tiết học tiếng Anh này, nhờ sự giúp đỡ của Triệu Uyển Thanh, các sinh viên khoa tạo hình đều có thể ghi chép đầy đủ các kiến thức giáo viên đã giảng dạy.Một hành đồng vô ý nhỏ của Triệu Uyển Thanh đã trực tiếp chiếm được ấn tượng tốt của các bạn cùng lớp.Giữa giờ được nghỉ giải lao năm phút, sau đó lại bắt đầu học tiết nửa tiết còn lại của môn tiếng Anh. Mãi cho đến 12 giờ trưa, tiết tiếng Anh mới kết thúc."Mỗi lớp nhất định phải bầu ra một đại biểu môn tiếng Anh, cũng có thể tự mình tiến cử." Mã Phấn Đấu nhìn về phía các học sinh ở phía dưới.Những lời này quả thực quá đột nhiên, nhưng những sinh viên đang ngồi ở đây đều là học sinh hàng đầu, không ai không muốn phấn đấu để trở nên xuất sắc.Rất nhanh đã có người giơ tay đứng dậy, là Chương Tư Mẫn của lớp một chuyên ngành y học lâm sàng."Xin chào cô giáo, em tên là Chương Tư"Mã Phấn Đấu ngắt lời cô ấy, nói: "Sử dụng tiếng Anh."Cả lớp nháy mắt im lặng, Chương Tư Mẫn cũng sửng sốt một chút, sau đó lập tức chuyển sang giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh.Mặc dù khẩu ngữ tiếng Anh của Chương Tư Mẫn không được trôi chảy và chính xác cho lắm, nhưng cuối cùng cô ấy cũng giới thiệu đầy đủ về bản thân.Trình độ này đã hơn xa 90% số người đang có mặt ở đây rồi."Được, đại biểu của lớp một chuyên ngành lâm sàng chính là em." Mã Phấn Đấu hài lòng gật đầu.Có người *****ên đứng lên tiên phong, quá trình tiến cử tiếp theo cũng suôn sẻ hơn rất nhiều.Sau đó đến lớp hai của chuyên ngành lâm sàng, các chuyên ngành khác cũng lần lượt có người đứng lên giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh, hầu hết đều nói lắp bắp, không được trôi chảy như Trương Tư Mẫn.Chỉ có một chàng trai tên Đường Tiến học ở chuyên ngành y học dự phòng, nói tiếng Anh cực kỳ lưu loát, khiến tất cả mọi người ngồi ở đây đều nghe mê mẩn, ngay cả Mã Phấn Đấu cũng cực kỳ hài lòng lên tiếng khen ngợi anh ấy."Cậu ta từng sống ở nước ngoài." Triệu Uyển Thanh xoa cằm nói.Lưu Lan đang sùng bái nhìn Đường Tiến, đột nhiên nghe được những lời bình luận bên cạnh lập tức bị dội một chậu nước lạnh."Cái gì?"Triệu Uyển Thanh thấy vẻ mặt tràn đầy thất vọng và có chút phẫn nộ của cô ấy, vội vàng nói: "Đi du học cũng chẳng có gì sai cả, chuyện đó không có nghĩa là cậu ta không yêu tổ quốc của mình, cậu nhìn xem cậu ta đã đồng ý trở về, chúng tỏ trong lòng vẫn luôn muốn cống hiến sức lực của bản thân cho đất nước."

Chương 413