“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 424
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cô ấy cũng tự nhận bản thân đã là người từng trải, trước kia đi theo Triệu Uyển Thanh làm nhân viên thu ngân ở Trần Ký, đương nhiên cô ấy biết rất rõ doanh số hàng ngày của Trần Ký thế nào.Thế nhưng chồng của cô ấy chỉ bày quầy hàng bán mà thôi, làm sao có thể so với người ta mở cửa hàng được chứ?Triệu Uyển Thanh cũng rất bất ngờ, lợi nhuận thế này còn tốt hơn cô đã dự đoán.Sau khi hai vợ chồng Triệu đại hết sững sờ, lúc này mới chia lại một nửa lợi nhuận cho Triệu Uyển Thanh."Chị cũng không phải ra sức gì cả, sao có thể nhận nhiều lợi nhuận như vậy được?" Triệu Uyển Thanh kiên quyết từ chối nhận 50% lợi nhuận.Trong chuyện này, cô chỉ đưa ra công thức và máy cán mì, còn về việc kiếm tiền đều do Triệu đại vất vả buôn bán.Triệu Uyển Thanh rút ra năm đồng, nói: "Chị chỉ lấy năm đồng này, xem như em phân cho chị một phần sáu lợi nhuận.""Thế này làm sao được? Chị hai, chị vẫn nên lấy về...""Em đừng lôi kéo nữa, chị chỉ thu năm đồng này mà thôi."Triệu đại không còn cách nào, đành phải làm theo lời chị hai mình nói.Tình hình buôn bán mì khô nóng của Triệu đại đã dần đi vào quỹ đạo, Triệu Uyển Thanh cũng yên tâm mà chuẩn bị công việc làm ăn tiếp theo của mình.Cô dự định mở một cửa hàng.Hôm đó tan học về, Triệu Uyển Thanh bước ra khỏi cổng trường mình, rẽ vào con đường đi đến Thanh Hoa.Người gác cổng ở trường thấy cô ăn mặc thời thượng, dáng người xinh đẹp nên cho rằng cô là người không đứng đắn, lập tức đưa tay ngăn cô lại."Thẻ sinh viên đâu?" Người gác cổng nghiêm nghị hỏi.Triệu Uyển Thanh lục túi mình, lấy thẻ sinh viên ra.Người gác cổng xem. Ồ, là trường bên cạnh..."Vào đi..." Người gác cổng xuống nước.Triệu Uyển Thanh lấy lại thẻ sinh viên của mình rồi bước vào trường, trên đường đi cô còn nghĩ đến chuyện vừa rồi. Xem ra mấy tin vịt cô xem trên internet ở kiếp trước đều là thật rồi, thì ra sinh viên của hai trường đại học hàng đầu này đúng là có thể liên hệ với nhau.Lúc này đang là giờ tan học, Triệu Uyển Thanh đi trong sân trường của Thanh Hoa, người đến người đi cũng không nhịn được mà nhìn cô nhiều lần hơn. Cũng không phải vì sinh viên của Thanh Hoa nhàm chán thế nào mà chính vì tỉ lệ sinh viên nam nữ của trường học không bằng nhau, nếu là khối xã hội còn có thể thấy nhiều sinh viên nữ nhưng nếu là khối tự nhiên thì cả lớp cũng chỉ có một hai sinh viên nữ.Sinh viên nữ đã ít, sinh viên nữ xinh đẹp càng ít hơn.Mà sinh viên nữ xinh đẹp, còn ăn mặc đẹp lại càng hiếm.Triệu Uyển Thanh đi thẳng vào hệ chính trị, cô đứng trước cửa một lát, rất nhanh sau đó đã nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa.Trong tay anh đang ôm vài cuốn sách, có một nhóm sinh viên nam đang vây quanh anh, dường như mọi người đang nghiêm túc thảo luận gì đó với anh."Xem kìa, dưới gốc cây có một người đẹp!" Một sinh viên nam nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, sau đó đã thành công chuyển chủ đề của mọi người.DTVNhững sinh viên nam vừa nghe anh ta nói đều quay đầu nhìn về phía gốc cây, điểm khác nhau chính là có một số sinh viên nam chỉ nhìn thoáng qua, sau đó quay lại tiếp tục thảo luận chủ đề vừa rồi với Lâm Thiệu Hoa. Trái lại có một số sinh viên nam vừa nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, cả người đều ngây ngẩn, chỉ có bốn từ để miêu tả vẻ mặt của họ ngay lúc này: Gió xuân ấm áp.Lâm Thiệu Hoa cũng không nhìn người đẹp kia, anh chỉ tập trung thảo luận chủ đề với các bạn học cho đến khi kết thúc. Lúc này Lâm Thiệu Hoa mới đi xuống bậc thang.Sau đó, dưới ánh mắt theo dõi của các sinh viên nam kia, họ nhìn thấy người đẹp dưới gốc cây đã đi thẳng đến chỗ Lâm Thiệu Hoa, lúc này anh mới dừng chân, ngẩng đầu nhìn người đến.Là vợ anh.
Cô ấy cũng tự nhận bản thân đã là người từng trải, trước kia đi theo Triệu Uyển Thanh làm nhân viên thu ngân ở Trần Ký, đương nhiên cô ấy biết rất rõ doanh số hàng ngày của Trần Ký thế nào.
Thế nhưng chồng của cô ấy chỉ bày quầy hàng bán mà thôi, làm sao có thể so với người ta mở cửa hàng được chứ?
Triệu Uyển Thanh cũng rất bất ngờ, lợi nhuận thế này còn tốt hơn cô đã dự đoán.
Sau khi hai vợ chồng Triệu đại hết sững sờ, lúc này mới chia lại một nửa lợi nhuận cho Triệu Uyển Thanh.
"Chị cũng không phải ra sức gì cả, sao có thể nhận nhiều lợi nhuận như vậy được?" Triệu Uyển Thanh kiên quyết từ chối nhận 50% lợi nhuận.
Trong chuyện này, cô chỉ đưa ra công thức và máy cán mì, còn về việc kiếm tiền đều do Triệu đại vất vả buôn bán.
Triệu Uyển Thanh rút ra năm đồng, nói: "Chị chỉ lấy năm đồng này, xem như em phân cho chị một phần sáu lợi nhuận."
"Thế này làm sao được? Chị hai, chị vẫn nên lấy về..."
"Em đừng lôi kéo nữa, chị chỉ thu năm đồng này mà thôi."
Triệu đại không còn cách nào, đành phải làm theo lời chị hai mình nói.
Tình hình buôn bán mì khô nóng của Triệu đại đã dần đi vào quỹ đạo, Triệu Uyển Thanh cũng yên tâm mà chuẩn bị công việc làm ăn tiếp theo của mình.
Cô dự định mở một cửa hàng.
Hôm đó tan học về, Triệu Uyển Thanh bước ra khỏi cổng trường mình, rẽ vào con đường đi đến Thanh Hoa.
Người gác cổng ở trường thấy cô ăn mặc thời thượng, dáng người xinh đẹp nên cho rằng cô là người không đứng đắn, lập tức đưa tay ngăn cô lại.
"Thẻ sinh viên đâu?" Người gác cổng nghiêm nghị hỏi.
Triệu Uyển Thanh lục túi mình, lấy thẻ sinh viên ra.
Người gác cổng xem. Ồ, là trường bên cạnh...
"Vào đi..." Người gác cổng xuống nước.
Triệu Uyển Thanh lấy lại thẻ sinh viên của mình rồi bước vào trường, trên đường đi cô còn nghĩ đến chuyện vừa rồi. Xem ra mấy tin vịt cô xem trên internet ở kiếp trước đều là thật rồi, thì ra sinh viên của hai trường đại học hàng đầu này đúng là có thể liên hệ với nhau.
Lúc này đang là giờ tan học, Triệu Uyển Thanh đi trong sân trường của Thanh Hoa, người đến người đi cũng không nhịn được mà nhìn cô nhiều lần hơn. Cũng không phải vì sinh viên của Thanh Hoa nhàm chán thế nào mà chính vì tỉ lệ sinh viên nam nữ của trường học không bằng nhau, nếu là khối xã hội còn có thể thấy nhiều sinh viên nữ nhưng nếu là khối tự nhiên thì cả lớp cũng chỉ có một hai sinh viên nữ.
Sinh viên nữ đã ít, sinh viên nữ xinh đẹp càng ít hơn.
Mà sinh viên nữ xinh đẹp, còn ăn mặc đẹp lại càng hiếm.
Triệu Uyển Thanh đi thẳng vào hệ chính trị, cô đứng trước cửa một lát, rất nhanh sau đó đã nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa.
Trong tay anh đang ôm vài cuốn sách, có một nhóm sinh viên nam đang vây quanh anh, dường như mọi người đang nghiêm túc thảo luận gì đó với anh.
"Xem kìa, dưới gốc cây có một người đẹp!" Một sinh viên nam nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, sau đó đã thành công chuyển chủ đề của mọi người.
DTV
Những sinh viên nam vừa nghe anh ta nói đều quay đầu nhìn về phía gốc cây, điểm khác nhau chính là có một số sinh viên nam chỉ nhìn thoáng qua, sau đó quay lại tiếp tục thảo luận chủ đề vừa rồi với Lâm Thiệu Hoa. Trái lại có một số sinh viên nam vừa nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, cả người đều ngây ngẩn, chỉ có bốn từ để miêu tả vẻ mặt của họ ngay lúc này: Gió xuân ấm áp.
Lâm Thiệu Hoa cũng không nhìn người đẹp kia, anh chỉ tập trung thảo luận chủ đề với các bạn học cho đến khi kết thúc. Lúc này Lâm Thiệu Hoa mới đi xuống bậc thang.
Sau đó, dưới ánh mắt theo dõi của các sinh viên nam kia, họ nhìn thấy người đẹp dưới gốc cây đã đi thẳng đến chỗ Lâm Thiệu Hoa, lúc này anh mới dừng chân, ngẩng đầu nhìn người đến.
Là vợ anh.
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cô ấy cũng tự nhận bản thân đã là người từng trải, trước kia đi theo Triệu Uyển Thanh làm nhân viên thu ngân ở Trần Ký, đương nhiên cô ấy biết rất rõ doanh số hàng ngày của Trần Ký thế nào.Thế nhưng chồng của cô ấy chỉ bày quầy hàng bán mà thôi, làm sao có thể so với người ta mở cửa hàng được chứ?Triệu Uyển Thanh cũng rất bất ngờ, lợi nhuận thế này còn tốt hơn cô đã dự đoán.Sau khi hai vợ chồng Triệu đại hết sững sờ, lúc này mới chia lại một nửa lợi nhuận cho Triệu Uyển Thanh."Chị cũng không phải ra sức gì cả, sao có thể nhận nhiều lợi nhuận như vậy được?" Triệu Uyển Thanh kiên quyết từ chối nhận 50% lợi nhuận.Trong chuyện này, cô chỉ đưa ra công thức và máy cán mì, còn về việc kiếm tiền đều do Triệu đại vất vả buôn bán.Triệu Uyển Thanh rút ra năm đồng, nói: "Chị chỉ lấy năm đồng này, xem như em phân cho chị một phần sáu lợi nhuận.""Thế này làm sao được? Chị hai, chị vẫn nên lấy về...""Em đừng lôi kéo nữa, chị chỉ thu năm đồng này mà thôi."Triệu đại không còn cách nào, đành phải làm theo lời chị hai mình nói.Tình hình buôn bán mì khô nóng của Triệu đại đã dần đi vào quỹ đạo, Triệu Uyển Thanh cũng yên tâm mà chuẩn bị công việc làm ăn tiếp theo của mình.Cô dự định mở một cửa hàng.Hôm đó tan học về, Triệu Uyển Thanh bước ra khỏi cổng trường mình, rẽ vào con đường đi đến Thanh Hoa.Người gác cổng ở trường thấy cô ăn mặc thời thượng, dáng người xinh đẹp nên cho rằng cô là người không đứng đắn, lập tức đưa tay ngăn cô lại."Thẻ sinh viên đâu?" Người gác cổng nghiêm nghị hỏi.Triệu Uyển Thanh lục túi mình, lấy thẻ sinh viên ra.Người gác cổng xem. Ồ, là trường bên cạnh..."Vào đi..." Người gác cổng xuống nước.Triệu Uyển Thanh lấy lại thẻ sinh viên của mình rồi bước vào trường, trên đường đi cô còn nghĩ đến chuyện vừa rồi. Xem ra mấy tin vịt cô xem trên internet ở kiếp trước đều là thật rồi, thì ra sinh viên của hai trường đại học hàng đầu này đúng là có thể liên hệ với nhau.Lúc này đang là giờ tan học, Triệu Uyển Thanh đi trong sân trường của Thanh Hoa, người đến người đi cũng không nhịn được mà nhìn cô nhiều lần hơn. Cũng không phải vì sinh viên của Thanh Hoa nhàm chán thế nào mà chính vì tỉ lệ sinh viên nam nữ của trường học không bằng nhau, nếu là khối xã hội còn có thể thấy nhiều sinh viên nữ nhưng nếu là khối tự nhiên thì cả lớp cũng chỉ có một hai sinh viên nữ.Sinh viên nữ đã ít, sinh viên nữ xinh đẹp càng ít hơn.Mà sinh viên nữ xinh đẹp, còn ăn mặc đẹp lại càng hiếm.Triệu Uyển Thanh đi thẳng vào hệ chính trị, cô đứng trước cửa một lát, rất nhanh sau đó đã nhìn thấy Lâm Thiệu Hoa.Trong tay anh đang ôm vài cuốn sách, có một nhóm sinh viên nam đang vây quanh anh, dường như mọi người đang nghiêm túc thảo luận gì đó với anh."Xem kìa, dưới gốc cây có một người đẹp!" Một sinh viên nam nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, sau đó đã thành công chuyển chủ đề của mọi người.DTVNhững sinh viên nam vừa nghe anh ta nói đều quay đầu nhìn về phía gốc cây, điểm khác nhau chính là có một số sinh viên nam chỉ nhìn thoáng qua, sau đó quay lại tiếp tục thảo luận chủ đề vừa rồi với Lâm Thiệu Hoa. Trái lại có một số sinh viên nam vừa nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, cả người đều ngây ngẩn, chỉ có bốn từ để miêu tả vẻ mặt của họ ngay lúc này: Gió xuân ấm áp.Lâm Thiệu Hoa cũng không nhìn người đẹp kia, anh chỉ tập trung thảo luận chủ đề với các bạn học cho đến khi kết thúc. Lúc này Lâm Thiệu Hoa mới đi xuống bậc thang.Sau đó, dưới ánh mắt theo dõi của các sinh viên nam kia, họ nhìn thấy người đẹp dưới gốc cây đã đi thẳng đến chỗ Lâm Thiệu Hoa, lúc này anh mới dừng chân, ngẩng đầu nhìn người đến.Là vợ anh.