Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 508

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Trong gian phòng nhỏ, Chương Tư Mẫn và Đường Tiến đã hoàn thành bước đầu của việc đo huyết áp cho bệnh nhân, trọng tài ghi chép đứng bên cạnh cũng gật đầu một cái, đánh điểm tối đa cho thao tác *****ên trên giấy.Bên cạnh đội đại diện của Đại học Bắc Đại là gian phòng của Học viện Y học. Bên ngoài, Hoàng Thụy đang tập trung tưởng tượng, bỗng nghe thấy âm thanh từ bên cạnh truyền đến.Cô gái này đang đồng bộ thao tác!"Thậm chí... phán đoán của cô ấy còn nhanh hơn cả người thi đấu bên trong phòng!"Lợi hại như vậy mà chỉ là dự bị thôi sao? Sao không tự mình lên đấu?Hoàng Thụy nhịn không được liền quay đầu nhìn qua người con gái bên cạnh,"Xin chào đồng chí, tôi tên là Hoàng Thụy, sinh viên năm nhất Học viện Y học."Người tài giỏi luôn thu hút lẫn nhau.Sự xuất hiện của Hoàng Thụy đã gián đoạn việc đọc đề của Triệu Uyển Thanh, cô nhìn sang người con gái này, gật đầu với cô ấy,"Xin chào, tôi là Triệu Uyển Thanh, học chuyên ngành Y học Ngoại khoa của Đại học Bắc Đại.""Triệu Uyển Thanh?" Hoàng Thụy bất thình lình tăng cao âm lượng.Trọng tài duy trì trật tự ngoài sân nhìn cô ấy một cái, Hoàng Thụy ngay lập tức che miệng lại.Nhưng đôi mắt của cô ấy đầy sự ngạc nhiên và kính trọng.Hóa ra cô chính là Triệu Uyển Thanh!Hoàng Thụy đi theo học ngành chỉnh hình ngoại khoa với giáo sư ở Học viện Y học, cô và Triệu Uyển Thanh đều là người cùng ngành.Trong lịch sử Y học Ngoại khoa ở tương lai, có bốn người sáng lập. Giáo sư Chu là một trong số đó, ông đã thành lập khoa Y học Ngoại khoa *****ên ở Trung Quốc.Ba người còn lại, một người thành lập khoa chỉnh hình ngoại khoa ở Bệnh viện Y khoa Hoa Tây, một người thành lập ngoại khoa chỉnh hình phục hồi ở Thượng Hải, và cuối cùng là giáo sư Tống Nghiêm Thanh, ông đã thành lập khoa ngoại chỉnh hình ở Bệnh viện Bắc Kinh, khoa này sau đó phát triển thành Bệnh viện khoa ngoại chỉnh hình Toàn quốc nổi tiếng của tương lai.Và người thầy của Hoàng Thụy, giáo sư Tống, chính là giáo sư Tống Nghiêm Thanh.Hoàng Thụy biết đến Triệu Uyển Thanh từ trên một quyển tập san.Ngày đó, sau khi hết tiết học, giáo sư Tống gọi cô ấy đến văn phòng, đưa cho cô ấy một tập san y học: "Hoàng Thụy, em xem thật kỹ bài viết *****ên, xem xong thì nói cho tôi biết ý kiến của em!"Hoàng Thụy cầm quyển tập san về nhà mình, sau khi xem xong mới hiểu ra.Bản luận văn này có liên quan đến chuyên ngành của cô ấy nhưng lại chỉ nói về mỗi khoa ngoại chỉnh hình.Hoàng Thụy thật sự không hiểu vì sao giáo sư lại bảo cô ấy đọc bài viết này, cuối cùng cô ấy vẫn nói ra nghi vấn của mình với giáo sư.Nhưng giáo sư Tống chỉ nói một câu : "Tác giả của bài viết này cũng là sinh viên chuyên khoa ngoại chỉnh hình như em."DTVChỉ một câu như thế khiến mọi ý nghĩ trước đó tồn tại trong đầu Hoàng Thụy bị sụp đổ.Cũng khiến cô ấy cảm thấy xấu hổ.Mọi người đều là sinh viên chuyên ngành nhưng cô ấy chỉ mới học tập nội dung trong sách giáo khoa, trong khi người ta đã bước một bước dài như thế, còn có thể viết luận văn.Mấu chốt nhất chính là bài luận văn được viết rất tốt, nghe nói phòng thí nghiệm Bắc Đại bên kia đã bắt đầu tiếp nhận lời đề nghị trong luận văn của cô.Từ ngày đó trở đi, ba chữ "Triệu Uyển Thanh" giống như một hạt giống đã mọc rễ trong lòng Hoàng Thụy.Cũng đều là hạt giống nhưng có thể kết ra quả đầy sự ghen tị, hận thù hoặc có thể trở thành hình mẫu để thúc đẩy bản thân mình trưởng thành hơn.Mà Triệu Uyển Thanh và Hoàng Thụy mà nói họ thuộc vế sau.Thế là khi Hoàng Thụy nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, cuối cùng hình mẫu cô ấy đã chôn giấu rất sâu trong lòng mình đã xuất hiện trong đời thực, rồi dần dần chồng lên cô gái xinh đẹp trước mắt cô ấy.Dưới sự nghi ngờ của Triệu Uyển Thanh, Hoàng Thụy nhanh chóng điều chỉnh biểu lại biểu cảm trên mặt mình, cô ấy trịnh trọng vươn tay ra: "Triệu Uyển Thanh, chào cậu! Tôi cũng là sinh viên chuyên khoa ngoại chỉnh hình, tôi đã đọc luận văn của cậu."

Trong gian phòng nhỏ, Chương Tư Mẫn và Đường Tiến đã hoàn thành bước đầu của việc đo huyết áp cho bệnh nhân, trọng tài ghi chép đứng bên cạnh cũng gật đầu một cái, đánh điểm tối đa cho thao tác *****ên trên giấy.

Bên cạnh đội đại diện của Đại học Bắc Đại là gian phòng của Học viện Y học. Bên ngoài, Hoàng Thụy đang tập trung tưởng tượng, bỗng nghe thấy âm thanh từ bên cạnh truyền đến.

Cô gái này đang đồng bộ thao tác!

"Thậm chí... phán đoán của cô ấy còn nhanh hơn cả người thi đấu bên trong phòng!"

Lợi hại như vậy mà chỉ là dự bị thôi sao? Sao không tự mình lên đấu?

Hoàng Thụy nhịn không được liền quay đầu nhìn qua người con gái bên cạnh,"Xin chào đồng chí, tôi tên là Hoàng Thụy, sinh viên năm nhất Học viện Y học."

Người tài giỏi luôn thu hút lẫn nhau.

Sự xuất hiện của Hoàng Thụy đã gián đoạn việc đọc đề của Triệu Uyển Thanh, cô nhìn sang người con gái này, gật đầu với cô ấy,"Xin chào, tôi là Triệu Uyển Thanh, học chuyên ngành Y học Ngoại khoa của Đại học Bắc Đại."

"Triệu Uyển Thanh?" Hoàng Thụy bất thình lình tăng cao âm lượng.

Trọng tài duy trì trật tự ngoài sân nhìn cô ấy một cái, Hoàng Thụy ngay lập tức che miệng lại.

Nhưng đôi mắt của cô ấy đầy sự ngạc nhiên và kính trọng.

Hóa ra cô chính là Triệu Uyển Thanh!

Hoàng Thụy đi theo học ngành chỉnh hình ngoại khoa với giáo sư ở Học viện Y học, cô và Triệu Uyển Thanh đều là người cùng ngành.

Trong lịch sử Y học Ngoại khoa ở tương lai, có bốn người sáng lập. Giáo sư Chu là một trong số đó, ông đã thành lập khoa Y học Ngoại khoa *****ên ở Trung Quốc.

Ba người còn lại, một người thành lập khoa chỉnh hình ngoại khoa ở Bệnh viện Y khoa Hoa Tây, một người thành lập ngoại khoa chỉnh hình phục hồi ở Thượng Hải, và cuối cùng là giáo sư Tống Nghiêm Thanh, ông đã thành lập khoa ngoại chỉnh hình ở Bệnh viện Bắc Kinh, khoa này sau đó phát triển thành Bệnh viện khoa ngoại chỉnh hình Toàn quốc nổi tiếng của tương lai.

Và người thầy của Hoàng Thụy, giáo sư Tống, chính là giáo sư Tống Nghiêm Thanh.

Hoàng Thụy biết đến Triệu Uyển Thanh từ trên một quyển tập san.

Ngày đó, sau khi hết tiết học, giáo sư Tống gọi cô ấy đến văn phòng, đưa cho cô ấy một tập san y học: "Hoàng Thụy, em xem thật kỹ bài viết *****ên, xem xong thì nói cho tôi biết ý kiến của em!"

Hoàng Thụy cầm quyển tập san về nhà mình, sau khi xem xong mới hiểu ra.

Bản luận văn này có liên quan đến chuyên ngành của cô ấy nhưng lại chỉ nói về mỗi khoa ngoại chỉnh hình.

Hoàng Thụy thật sự không hiểu vì sao giáo sư lại bảo cô ấy đọc bài viết này, cuối cùng cô ấy vẫn nói ra nghi vấn của mình với giáo sư.

Nhưng giáo sư Tống chỉ nói một câu : "Tác giả của bài viết này cũng là sinh viên chuyên khoa ngoại chỉnh hình như em."

DTV

Chỉ một câu như thế khiến mọi ý nghĩ trước đó tồn tại trong đầu Hoàng Thụy bị sụp đổ.

Cũng khiến cô ấy cảm thấy xấu hổ.

Mọi người đều là sinh viên chuyên ngành nhưng cô ấy chỉ mới học tập nội dung trong sách giáo khoa, trong khi người ta đã bước một bước dài như thế, còn có thể viết luận văn.

Mấu chốt nhất chính là bài luận văn được viết rất tốt, nghe nói phòng thí nghiệm Bắc Đại bên kia đã bắt đầu tiếp nhận lời đề nghị trong luận văn của cô.

Từ ngày đó trở đi, ba chữ "Triệu Uyển Thanh" giống như một hạt giống đã mọc rễ trong lòng Hoàng Thụy.

Cũng đều là hạt giống nhưng có thể kết ra quả đầy sự ghen tị, hận thù hoặc có thể trở thành hình mẫu để thúc đẩy bản thân mình trưởng thành hơn.

Mà Triệu Uyển Thanh và Hoàng Thụy mà nói họ thuộc vế sau.

Thế là khi Hoàng Thụy nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, cuối cùng hình mẫu cô ấy đã chôn giấu rất sâu trong lòng mình đã xuất hiện trong đời thực, rồi dần dần chồng lên cô gái xinh đẹp trước mắt cô ấy.

Dưới sự nghi ngờ của Triệu Uyển Thanh, Hoàng Thụy nhanh chóng điều chỉnh biểu lại biểu cảm trên mặt mình, cô ấy trịnh trọng vươn tay ra: "Triệu Uyển Thanh, chào cậu! Tôi cũng là sinh viên chuyên khoa ngoại chỉnh hình, tôi đã đọc luận văn của cậu."

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Trong gian phòng nhỏ, Chương Tư Mẫn và Đường Tiến đã hoàn thành bước đầu của việc đo huyết áp cho bệnh nhân, trọng tài ghi chép đứng bên cạnh cũng gật đầu một cái, đánh điểm tối đa cho thao tác *****ên trên giấy.Bên cạnh đội đại diện của Đại học Bắc Đại là gian phòng của Học viện Y học. Bên ngoài, Hoàng Thụy đang tập trung tưởng tượng, bỗng nghe thấy âm thanh từ bên cạnh truyền đến.Cô gái này đang đồng bộ thao tác!"Thậm chí... phán đoán của cô ấy còn nhanh hơn cả người thi đấu bên trong phòng!"Lợi hại như vậy mà chỉ là dự bị thôi sao? Sao không tự mình lên đấu?Hoàng Thụy nhịn không được liền quay đầu nhìn qua người con gái bên cạnh,"Xin chào đồng chí, tôi tên là Hoàng Thụy, sinh viên năm nhất Học viện Y học."Người tài giỏi luôn thu hút lẫn nhau.Sự xuất hiện của Hoàng Thụy đã gián đoạn việc đọc đề của Triệu Uyển Thanh, cô nhìn sang người con gái này, gật đầu với cô ấy,"Xin chào, tôi là Triệu Uyển Thanh, học chuyên ngành Y học Ngoại khoa của Đại học Bắc Đại.""Triệu Uyển Thanh?" Hoàng Thụy bất thình lình tăng cao âm lượng.Trọng tài duy trì trật tự ngoài sân nhìn cô ấy một cái, Hoàng Thụy ngay lập tức che miệng lại.Nhưng đôi mắt của cô ấy đầy sự ngạc nhiên và kính trọng.Hóa ra cô chính là Triệu Uyển Thanh!Hoàng Thụy đi theo học ngành chỉnh hình ngoại khoa với giáo sư ở Học viện Y học, cô và Triệu Uyển Thanh đều là người cùng ngành.Trong lịch sử Y học Ngoại khoa ở tương lai, có bốn người sáng lập. Giáo sư Chu là một trong số đó, ông đã thành lập khoa Y học Ngoại khoa *****ên ở Trung Quốc.Ba người còn lại, một người thành lập khoa chỉnh hình ngoại khoa ở Bệnh viện Y khoa Hoa Tây, một người thành lập ngoại khoa chỉnh hình phục hồi ở Thượng Hải, và cuối cùng là giáo sư Tống Nghiêm Thanh, ông đã thành lập khoa ngoại chỉnh hình ở Bệnh viện Bắc Kinh, khoa này sau đó phát triển thành Bệnh viện khoa ngoại chỉnh hình Toàn quốc nổi tiếng của tương lai.Và người thầy của Hoàng Thụy, giáo sư Tống, chính là giáo sư Tống Nghiêm Thanh.Hoàng Thụy biết đến Triệu Uyển Thanh từ trên một quyển tập san.Ngày đó, sau khi hết tiết học, giáo sư Tống gọi cô ấy đến văn phòng, đưa cho cô ấy một tập san y học: "Hoàng Thụy, em xem thật kỹ bài viết *****ên, xem xong thì nói cho tôi biết ý kiến của em!"Hoàng Thụy cầm quyển tập san về nhà mình, sau khi xem xong mới hiểu ra.Bản luận văn này có liên quan đến chuyên ngành của cô ấy nhưng lại chỉ nói về mỗi khoa ngoại chỉnh hình.Hoàng Thụy thật sự không hiểu vì sao giáo sư lại bảo cô ấy đọc bài viết này, cuối cùng cô ấy vẫn nói ra nghi vấn của mình với giáo sư.Nhưng giáo sư Tống chỉ nói một câu : "Tác giả của bài viết này cũng là sinh viên chuyên khoa ngoại chỉnh hình như em."DTVChỉ một câu như thế khiến mọi ý nghĩ trước đó tồn tại trong đầu Hoàng Thụy bị sụp đổ.Cũng khiến cô ấy cảm thấy xấu hổ.Mọi người đều là sinh viên chuyên ngành nhưng cô ấy chỉ mới học tập nội dung trong sách giáo khoa, trong khi người ta đã bước một bước dài như thế, còn có thể viết luận văn.Mấu chốt nhất chính là bài luận văn được viết rất tốt, nghe nói phòng thí nghiệm Bắc Đại bên kia đã bắt đầu tiếp nhận lời đề nghị trong luận văn của cô.Từ ngày đó trở đi, ba chữ "Triệu Uyển Thanh" giống như một hạt giống đã mọc rễ trong lòng Hoàng Thụy.Cũng đều là hạt giống nhưng có thể kết ra quả đầy sự ghen tị, hận thù hoặc có thể trở thành hình mẫu để thúc đẩy bản thân mình trưởng thành hơn.Mà Triệu Uyển Thanh và Hoàng Thụy mà nói họ thuộc vế sau.Thế là khi Hoàng Thụy nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, cuối cùng hình mẫu cô ấy đã chôn giấu rất sâu trong lòng mình đã xuất hiện trong đời thực, rồi dần dần chồng lên cô gái xinh đẹp trước mắt cô ấy.Dưới sự nghi ngờ của Triệu Uyển Thanh, Hoàng Thụy nhanh chóng điều chỉnh biểu lại biểu cảm trên mặt mình, cô ấy trịnh trọng vươn tay ra: "Triệu Uyển Thanh, chào cậu! Tôi cũng là sinh viên chuyên khoa ngoại chỉnh hình, tôi đã đọc luận văn của cậu."

Chương 508