“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 518
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Trước tiên Triệu Uyển Thanh cẩn thận đặt cơ quan nội tạng vào đúng vị trí, sau đó nhắm ngay vết nứt ở bụng của mô hình, dùng kim tròn khâu vết nứt kín lại.Người quay phim không đổi hướng quay, một mực quay lại tình hình ở đây.Trên màn hình, cô gái mặc áo khoác trắng, trên đầu mang mũ xanh, bàn tay cầm kim tròn đảo qua đảo lại như một con bướm đang vờn bông hoa.Thời gian trôi qua khoảng ba mươi giây, Triệu Uyển Thanh đã hoàn thành khâu lại."Kéo cắt!" Cô lại đưa vươn tay một lần nữa.Ở kiếp trước cô đã thực hiện thao tác này vô số lần, giờ phút này giống như cô đang ở trong phòng phẫu thuật mà bên cạnh cô chính là các đồng nghiệp trong ekip của mình.Từ lúc Triệu Uyển Thanh bắt đầu khâu, Đường Tiến đã nhanh chóng chuẩn bị dây và kim khâu.Triệu Uyển Thanh cầm kim cắt, ngón tay linh hoạt khâu phần da thịt bên trên, sau cùng là cắt chỉ, lúc này ổ bụng của mô hình đã hoàn hảo như lúc ban đầu.Thời gian còn lại là một phút đồng hồ.Triệu Uyển Thanh không đổi người khác đến mà trực tiếp cầm kim đ.â.m xuyên, tiếp tục hoàn thành thao tác vừa rồi hai người kia chưa kết thúc.Lần này kim đ.â.m xuyên đã đ.â.m vào thành công.Trọng tài nhìn thấy kết quả kim đã đ.â.m vào thì cũng không nói lời nào.Nhưng ông ấy vẫn ghi lại tất cả thao tác vừa rồi của họ vào giấy, còn về việc có trừ điểm hay không phải để tổ trọng tài quyết định.Lúc đồng hồ còn ba mươi giây, khoa y thuộc đại học Bắc Đại đã hoàn thành phần thi.Học viện Y Khoa bên cạnh đã hoàn thành phần thi ở một phút trước, học viện tây y Xuyên Đại Hoa hoàn thành phần thi sát phía sau.Khoa y thuộc đại học Bắc Đại lập tức rớt xuống vị trí thứ ba.Năm người vừa xuống sân thi đấu, Phạm Hòa Bình che miệng khóc nức nở, nước mắt đã cố gắng nén lại cũng không nhịn được nữa mà tuôn ào ào.DTVTrên mặt Phùng Kính Nghiệp như xám tro, môi run rẩy: "Đều tại tôi, nếu không phải do thao tác của tôi sai... Tôi kéo đội của trường chúng ta về sau rồi..."Chương Tư Mẫn nhìn thấy học viện Y Khoa và học viên tây y Xuyên Đại Hoa đã đi ra từ sớm thì hai mắt đỏ lên, tâm trạng rơi xuống cực thấp.Đường Tiến bình tĩnh nhất, anh ta đến an ủi từng đồng đội.Triệu Uyển Thanh thở ra một hơi, nói: "Chuyện ngoài ý muốn không phải chúng ta có thể khống chế nhưng chúng ta đã cố gắng hết sức, chúng ta không thẹn với lương tâm."Huống hồ... Triệu Uyển Thanh cảm thấy họ hoàn toàn không phải không có hy vọng.Sau khi cuộc thi kết thúc, tổ trọng tài sẽ duyệt lại thao tác của mỗi đội, nếu lúc kiểm tra lại thấy có vấn đề thì vẫn có thể sửa điểm.Nếu cửa cuối cùng này của họ không bị trừ điểm, họ vẫn có hy vọng tranh thủ phần thưởng hạng nhất.Năm người ngồi ở khu đợi, trùng hợp lúc này học viện Y Khoa cũng đến đây.Hoàng Thụy chuyển đến bên cạnh Triệu Uyển Thanh, cô ấy nhìn Triệu Uyển Thanh đầy bất ngờ, nói: "Uyển Thanh, thao tác khâu vừa rồi của cậu rất tuyệt vời! Chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã có thể khâu xong, còn hoàn mỹ như vậy!"Vừa rồi trên sân thi xảy ra tình huống đột xuất, không ít người đều vây đến xem náo nhiệt mà cô ấy cũng không ngoại lệ.Đứng cạnh Triệu Uyển Thanh, nhìn Triệu Uyển Thanh thao tác ở cự ly rất gần khiến trong lòng cô ấy vô cùng chấn động.Hoàng Thụy cho rằng bản thân mình đã là sinh viên vượt mức quy định so với các sinh viên khác trong học viện Y Khoa, cho dù là như thế thì ở học kỳ này cô ấy mới bắt đầu tiếp xúc với các thao tác cơ bản của phẫu thuật.Hiện tại xem như đã học xong nhưng vẫn chưa thể thành thục, kết quả làm ra vẫn chưa thể tốt."Cảm ơn!" Triệu Uyển Thanh cười với cô ấy."Hừ! Biết khâu lại là ngon rồi sao? Nếu không phải thao tác không đúng, đội nào chịu đổi thành viên dự bị lên khâu lại mô hình bự nứt ra?Thật sự chưa từng nghe thấy. Ha ha." Tống Viện nhìn thấy dáng vẻ cùng chung chí hướng của hai người họ thì không nhịn được phách lối giễu cợt.Mấy đội khác ngồi gần đó đều nghe được lời này của cô ta, trong đội ngũ cũng có vài tiếng cười nhạo rất khẽ.
Trước tiên Triệu Uyển Thanh cẩn thận đặt cơ quan nội tạng vào đúng vị trí, sau đó nhắm ngay vết nứt ở bụng của mô hình, dùng kim tròn khâu vết nứt kín lại.
Người quay phim không đổi hướng quay, một mực quay lại tình hình ở đây.
Trên màn hình, cô gái mặc áo khoác trắng, trên đầu mang mũ xanh, bàn tay cầm kim tròn đảo qua đảo lại như một con bướm đang vờn bông hoa.
Thời gian trôi qua khoảng ba mươi giây, Triệu Uyển Thanh đã hoàn thành khâu lại.
"Kéo cắt!" Cô lại đưa vươn tay một lần nữa.
Ở kiếp trước cô đã thực hiện thao tác này vô số lần, giờ phút này giống như cô đang ở trong phòng phẫu thuật mà bên cạnh cô chính là các đồng nghiệp trong ekip của mình.
Từ lúc Triệu Uyển Thanh bắt đầu khâu, Đường Tiến đã nhanh chóng chuẩn bị dây và kim khâu.
Triệu Uyển Thanh cầm kim cắt, ngón tay linh hoạt khâu phần da thịt bên trên, sau cùng là cắt chỉ, lúc này ổ bụng của mô hình đã hoàn hảo như lúc ban đầu.
Thời gian còn lại là một phút đồng hồ.
Triệu Uyển Thanh không đổi người khác đến mà trực tiếp cầm kim đ.â.m xuyên, tiếp tục hoàn thành thao tác vừa rồi hai người kia chưa kết thúc.
Lần này kim đ.â.m xuyên đã đ.â.m vào thành công.
Trọng tài nhìn thấy kết quả kim đã đ.â.m vào thì cũng không nói lời nào.
Nhưng ông ấy vẫn ghi lại tất cả thao tác vừa rồi của họ vào giấy, còn về việc có trừ điểm hay không phải để tổ trọng tài quyết định.
Lúc đồng hồ còn ba mươi giây, khoa y thuộc đại học Bắc Đại đã hoàn thành phần thi.
Học viện Y Khoa bên cạnh đã hoàn thành phần thi ở một phút trước, học viện tây y Xuyên Đại Hoa hoàn thành phần thi sát phía sau.
Khoa y thuộc đại học Bắc Đại lập tức rớt xuống vị trí thứ ba.
Năm người vừa xuống sân thi đấu, Phạm Hòa Bình che miệng khóc nức nở, nước mắt đã cố gắng nén lại cũng không nhịn được nữa mà tuôn ào ào.
DTV
Trên mặt Phùng Kính Nghiệp như xám tro, môi run rẩy: "Đều tại tôi, nếu không phải do thao tác của tôi sai... Tôi kéo đội của trường chúng ta về sau rồi..."
Chương Tư Mẫn nhìn thấy học viện Y Khoa và học viên tây y Xuyên Đại Hoa đã đi ra từ sớm thì hai mắt đỏ lên, tâm trạng rơi xuống cực thấp.
Đường Tiến bình tĩnh nhất, anh ta đến an ủi từng đồng đội.
Triệu Uyển Thanh thở ra một hơi, nói: "Chuyện ngoài ý muốn không phải chúng ta có thể khống chế nhưng chúng ta đã cố gắng hết sức, chúng ta không thẹn với lương tâm."
Huống hồ... Triệu Uyển Thanh cảm thấy họ hoàn toàn không phải không có hy vọng.
Sau khi cuộc thi kết thúc, tổ trọng tài sẽ duyệt lại thao tác của mỗi đội, nếu lúc kiểm tra lại thấy có vấn đề thì vẫn có thể sửa điểm.
Nếu cửa cuối cùng này của họ không bị trừ điểm, họ vẫn có hy vọng tranh thủ phần thưởng hạng nhất.
Năm người ngồi ở khu đợi, trùng hợp lúc này học viện Y Khoa cũng đến đây.
Hoàng Thụy chuyển đến bên cạnh Triệu Uyển Thanh, cô ấy nhìn Triệu Uyển Thanh đầy bất ngờ, nói: "Uyển Thanh, thao tác khâu vừa rồi của cậu rất tuyệt vời! Chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã có thể khâu xong, còn hoàn mỹ như vậy!"
Vừa rồi trên sân thi xảy ra tình huống đột xuất, không ít người đều vây đến xem náo nhiệt mà cô ấy cũng không ngoại lệ.
Đứng cạnh Triệu Uyển Thanh, nhìn Triệu Uyển Thanh thao tác ở cự ly rất gần khiến trong lòng cô ấy vô cùng chấn động.
Hoàng Thụy cho rằng bản thân mình đã là sinh viên vượt mức quy định so với các sinh viên khác trong học viện Y Khoa, cho dù là như thế thì ở học kỳ này cô ấy mới bắt đầu tiếp xúc với các thao tác cơ bản của phẫu thuật.
Hiện tại xem như đã học xong nhưng vẫn chưa thể thành thục, kết quả làm ra vẫn chưa thể tốt.
"Cảm ơn!" Triệu Uyển Thanh cười với cô ấy.
"Hừ! Biết khâu lại là ngon rồi sao? Nếu không phải thao tác không đúng, đội nào chịu đổi thành viên dự bị lên khâu lại mô hình bự nứt ra?
Thật sự chưa từng nghe thấy. Ha ha." Tống Viện nhìn thấy dáng vẻ cùng chung chí hướng của hai người họ thì không nhịn được phách lối giễu cợt.
Mấy đội khác ngồi gần đó đều nghe được lời này của cô ta, trong đội ngũ cũng có vài tiếng cười nhạo rất khẽ.
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Trước tiên Triệu Uyển Thanh cẩn thận đặt cơ quan nội tạng vào đúng vị trí, sau đó nhắm ngay vết nứt ở bụng của mô hình, dùng kim tròn khâu vết nứt kín lại.Người quay phim không đổi hướng quay, một mực quay lại tình hình ở đây.Trên màn hình, cô gái mặc áo khoác trắng, trên đầu mang mũ xanh, bàn tay cầm kim tròn đảo qua đảo lại như một con bướm đang vờn bông hoa.Thời gian trôi qua khoảng ba mươi giây, Triệu Uyển Thanh đã hoàn thành khâu lại."Kéo cắt!" Cô lại đưa vươn tay một lần nữa.Ở kiếp trước cô đã thực hiện thao tác này vô số lần, giờ phút này giống như cô đang ở trong phòng phẫu thuật mà bên cạnh cô chính là các đồng nghiệp trong ekip của mình.Từ lúc Triệu Uyển Thanh bắt đầu khâu, Đường Tiến đã nhanh chóng chuẩn bị dây và kim khâu.Triệu Uyển Thanh cầm kim cắt, ngón tay linh hoạt khâu phần da thịt bên trên, sau cùng là cắt chỉ, lúc này ổ bụng của mô hình đã hoàn hảo như lúc ban đầu.Thời gian còn lại là một phút đồng hồ.Triệu Uyển Thanh không đổi người khác đến mà trực tiếp cầm kim đ.â.m xuyên, tiếp tục hoàn thành thao tác vừa rồi hai người kia chưa kết thúc.Lần này kim đ.â.m xuyên đã đ.â.m vào thành công.Trọng tài nhìn thấy kết quả kim đã đ.â.m vào thì cũng không nói lời nào.Nhưng ông ấy vẫn ghi lại tất cả thao tác vừa rồi của họ vào giấy, còn về việc có trừ điểm hay không phải để tổ trọng tài quyết định.Lúc đồng hồ còn ba mươi giây, khoa y thuộc đại học Bắc Đại đã hoàn thành phần thi.Học viện Y Khoa bên cạnh đã hoàn thành phần thi ở một phút trước, học viện tây y Xuyên Đại Hoa hoàn thành phần thi sát phía sau.Khoa y thuộc đại học Bắc Đại lập tức rớt xuống vị trí thứ ba.Năm người vừa xuống sân thi đấu, Phạm Hòa Bình che miệng khóc nức nở, nước mắt đã cố gắng nén lại cũng không nhịn được nữa mà tuôn ào ào.DTVTrên mặt Phùng Kính Nghiệp như xám tro, môi run rẩy: "Đều tại tôi, nếu không phải do thao tác của tôi sai... Tôi kéo đội của trường chúng ta về sau rồi..."Chương Tư Mẫn nhìn thấy học viện Y Khoa và học viên tây y Xuyên Đại Hoa đã đi ra từ sớm thì hai mắt đỏ lên, tâm trạng rơi xuống cực thấp.Đường Tiến bình tĩnh nhất, anh ta đến an ủi từng đồng đội.Triệu Uyển Thanh thở ra một hơi, nói: "Chuyện ngoài ý muốn không phải chúng ta có thể khống chế nhưng chúng ta đã cố gắng hết sức, chúng ta không thẹn với lương tâm."Huống hồ... Triệu Uyển Thanh cảm thấy họ hoàn toàn không phải không có hy vọng.Sau khi cuộc thi kết thúc, tổ trọng tài sẽ duyệt lại thao tác của mỗi đội, nếu lúc kiểm tra lại thấy có vấn đề thì vẫn có thể sửa điểm.Nếu cửa cuối cùng này của họ không bị trừ điểm, họ vẫn có hy vọng tranh thủ phần thưởng hạng nhất.Năm người ngồi ở khu đợi, trùng hợp lúc này học viện Y Khoa cũng đến đây.Hoàng Thụy chuyển đến bên cạnh Triệu Uyển Thanh, cô ấy nhìn Triệu Uyển Thanh đầy bất ngờ, nói: "Uyển Thanh, thao tác khâu vừa rồi của cậu rất tuyệt vời! Chỉ trong thời gian ngắn như vậy đã có thể khâu xong, còn hoàn mỹ như vậy!"Vừa rồi trên sân thi xảy ra tình huống đột xuất, không ít người đều vây đến xem náo nhiệt mà cô ấy cũng không ngoại lệ.Đứng cạnh Triệu Uyển Thanh, nhìn Triệu Uyển Thanh thao tác ở cự ly rất gần khiến trong lòng cô ấy vô cùng chấn động.Hoàng Thụy cho rằng bản thân mình đã là sinh viên vượt mức quy định so với các sinh viên khác trong học viện Y Khoa, cho dù là như thế thì ở học kỳ này cô ấy mới bắt đầu tiếp xúc với các thao tác cơ bản của phẫu thuật.Hiện tại xem như đã học xong nhưng vẫn chưa thể thành thục, kết quả làm ra vẫn chưa thể tốt."Cảm ơn!" Triệu Uyển Thanh cười với cô ấy."Hừ! Biết khâu lại là ngon rồi sao? Nếu không phải thao tác không đúng, đội nào chịu đổi thành viên dự bị lên khâu lại mô hình bự nứt ra?Thật sự chưa từng nghe thấy. Ha ha." Tống Viện nhìn thấy dáng vẻ cùng chung chí hướng của hai người họ thì không nhịn được phách lối giễu cợt.Mấy đội khác ngồi gần đó đều nghe được lời này của cô ta, trong đội ngũ cũng có vài tiếng cười nhạo rất khẽ.