Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 561

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Từ rất lâu trước kia cô đã biết trí thông minh của Màn Thầu vượt qua người bình thường nên lúc Màn Thầu muốn nhảy lớp cô cũng chỉ hơi bất ngờ mà thôi, sau đó vẫn có thể nhanh chóng tiếp nhận.Thế nhưng Thang Viên và Đoàn Tử cũng có thể nhảy lớp sao?Cũng không phải cô là người mẹ hay chê bai con mình, chỉ là trong tiềm thức của mình, cô chưa bao giờ cho rằng Đoàn Tử và Thang Viên thông minh như Màn Thầu.Lâm Thiệu Hoa: "Được. Cứ dựa theo sắp xếp của nhà trường, chúng tôi làm phụ huynh sẽ làm theo quyết định của nhà trường."Từ Mỹ Kiều thấy hai người đã đồng ý thì lập tức nói: "Vậy thì tốt rồi. Ngày mai hai người dẫn hai đứa bé đến trường thi, thi xong trường học bên này sẽ lập tức ra quyết định cho hai đứa bé nhảy mấy lớp.Sau khi hai người quay về nhà, hai đứa bé sinh đôi đã chạy đến vây quanh họ, há miệng hỏi cô giáo gọi đến làm gì.Triệu Uyển Thanh nhìn hai đứa bé ngây thơ, trong mắt là vẻ trông chờ thì trong lòng chợt nghĩ ra một trò thú vị."Đương nhiên là vì có việc tốt rồi! Cô giáo nói ngày mai các con phải vào trường thi bổ sung, mục đích của cuộc thi này để xem xét cho các con nhảy lớp." Mẹ già từ ái Triệu Uyển Thanh duỗi hai cánh tay ra, mỗi tay sờ gương mặt một đứa bé, trên mặt cô còn mang nụ cười hả hê.Nhưng không ngờ nghe được tin tức này, hai đứa bé lại không hề thấy không vui mà còn nhảy lên."Quá tốt rồi! Cuối cùng con cũng có thể nhảy lớp! Con cũng phải giống anh Màn Thầu, một lần phải nhảy đến lớp năm." Thang Viên giơ cánh tay lên hô hào.Đoàn Tử đả kích em gái mình: "Cũng không nhất định đâu, anh cả thông minh như vậy, em lại không được thông minh như anh ấy..."Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trên mặt cậu là nụ cười vui vẻ.Triệu Uyển Thanh: "..."Không ngờ hai đứa là anh em sinh đôi như thế.Ngày hôm sau, Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa dẫn hai anh em sinh đôi đến trường tiến hành làm bài thi bổ sung.Thời gian làm bài thi không dài, cũng chỉ nửa tiếng, chỉ kiểm tra ngữ văn và toán.Không tới một giờ sau, Từ Mỹ Kiều đã gọi họ bước vào.Lúc họ bước vào, chỉ thất trong văn phòng có mấy vị giáo viên, nhìn qua giống mấy vị lãnh đạo.Điểm thi bổ sung của Đoàn Tử và Thang Viên đều là điểm tuyệt đối, lãnh đạo nhà trường và các giáo viên chủ nhiệm, giáo viên bộ môn đều đề nghị cho hai đứa bé nhảy thẳng lên lớp năm, lớp chuẩn bị tốt nghiệp.Ánh mắt hiệu trưởng nhìn hai đứa bé sinh đôi như nhặt được bảo vật: "Những năm gần đây, trường chúng ta chưa từng có học sinh ưu tú thế này, còn là hai người. Lần trước là bạn học Lâm Khải. Đúng rồi, đó cũng là con trai của hai vị! Hai vị đồng thì đúng là có cách dạy con, thật sự không hổ là sinh viên Thanh Hoa Bắc Đại."Chờ chúng lên lớp năm, tôi sẽ sắp xếp để giáo viên tốt nhất trường hướng dẫn cho chúng, tranh thủ sang năm thi tốt nghiệp tiểu học sẽ đạt được thành tích tốt giống như bạn học Lâm Khải trước đây."Sau khi nhận được quyết định cho nhảy lớp, một nhà bốn người rời khỏi trường học.Bước ra khỏi trường, Triệu Uyển Thanh vẫn cảm thấy không được chân thật lắm... Hạnh phúc đến quá nhanh, quá mãnh liệt.Nhà cô có ba đứa bé, thế mà cả ba đều có IQ yêu nghiệt.Rốt cuộc đây là may mắn kiểu gì thế này? Cho dù có rút thẻ cũng không thể nào rút được ba thẻ siêu hiếm liên tiếp như vậy!Nói về IQ, cho dù là bản thân cô ở kiếp trước hay nguyên chủ, cả hai đều không được gọi là IQ yêu nghiệt... Vậy sự thật chỉ có một.Cô nhìn người đàn ông cao lớn, tuấn tú bên cạnh mình, trút hết công lao lên người anh."Cha đứa nhỏ, anh rất tài!" Triệu Uyển Thanh kéo Lâm Thiệu Hoa, dựa đầu vào vai anh.Bên chân, hai đứa bé thấy dáng vẻ cha mẹ mình thân mật với nhau thì đều che miệng, cong mắt cười.Đoàn Tử giơ tay lên: "Con muốn đến quán ăn!"Thang Viên cũng làm theo: "Con muốn ăn mì thịt dê!"DTVĐôi nam nữ đang ôm nhau hơi buông lỏng, mỗi người nắm tay một đứa bé, cưng chiều nói: "Được!"

Từ rất lâu trước kia cô đã biết trí thông minh của Màn Thầu vượt qua người bình thường nên lúc Màn Thầu muốn nhảy lớp cô cũng chỉ hơi bất ngờ mà thôi, sau đó vẫn có thể nhanh chóng tiếp nhận.

Thế nhưng Thang Viên và Đoàn Tử cũng có thể nhảy lớp sao?

Cũng không phải cô là người mẹ hay chê bai con mình, chỉ là trong tiềm thức của mình, cô chưa bao giờ cho rằng Đoàn Tử và Thang Viên thông minh như Màn Thầu.

Lâm Thiệu Hoa: "Được. Cứ dựa theo sắp xếp của nhà trường, chúng tôi làm phụ huynh sẽ làm theo quyết định của nhà trường."

Từ Mỹ Kiều thấy hai người đã đồng ý thì lập tức nói: "Vậy thì tốt rồi. Ngày mai hai người dẫn hai đứa bé đến trường thi, thi xong trường học bên này sẽ lập tức ra quyết định cho hai đứa bé nhảy mấy lớp.

Sau khi hai người quay về nhà, hai đứa bé sinh đôi đã chạy đến vây quanh họ, há miệng hỏi cô giáo gọi đến làm gì.

Triệu Uyển Thanh nhìn hai đứa bé ngây thơ, trong mắt là vẻ trông chờ thì trong lòng chợt nghĩ ra một trò thú vị.

"Đương nhiên là vì có việc tốt rồi! Cô giáo nói ngày mai các con phải vào trường thi bổ sung, mục đích của cuộc thi này để xem xét cho các con nhảy lớp." Mẹ già từ ái Triệu Uyển Thanh duỗi hai cánh tay ra, mỗi tay sờ gương mặt một đứa bé, trên mặt cô còn mang nụ cười hả hê.

Nhưng không ngờ nghe được tin tức này, hai đứa bé lại không hề thấy không vui mà còn nhảy lên.

"Quá tốt rồi! Cuối cùng con cũng có thể nhảy lớp! Con cũng phải giống anh Màn Thầu, một lần phải nhảy đến lớp năm." Thang Viên giơ cánh tay lên hô hào.

Đoàn Tử đả kích em gái mình: "Cũng không nhất định đâu, anh cả thông minh như vậy, em lại không được thông minh như anh ấy..."

Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trên mặt cậu là nụ cười vui vẻ.

Triệu Uyển Thanh: "..."

Không ngờ hai đứa là anh em sinh đôi như thế.

Ngày hôm sau, Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa dẫn hai anh em sinh đôi đến trường tiến hành làm bài thi bổ sung.

Thời gian làm bài thi không dài, cũng chỉ nửa tiếng, chỉ kiểm tra ngữ văn và toán.

Không tới một giờ sau, Từ Mỹ Kiều đã gọi họ bước vào.

Lúc họ bước vào, chỉ thất trong văn phòng có mấy vị giáo viên, nhìn qua giống mấy vị lãnh đạo.

Điểm thi bổ sung của Đoàn Tử và Thang Viên đều là điểm tuyệt đối, lãnh đạo nhà trường và các giáo viên chủ nhiệm, giáo viên bộ môn đều đề nghị cho hai đứa bé nhảy thẳng lên lớp năm, lớp chuẩn bị tốt nghiệp.

Ánh mắt hiệu trưởng nhìn hai đứa bé sinh đôi như nhặt được bảo vật: "Những năm gần đây, trường chúng ta chưa từng có học sinh ưu tú thế này, còn là hai người. Lần trước là bạn học Lâm Khải. Đúng rồi, đó cũng là con trai của hai vị! Hai vị đồng thì đúng là có cách dạy con, thật sự không hổ là sinh viên Thanh Hoa Bắc Đại.

"Chờ chúng lên lớp năm, tôi sẽ sắp xếp để giáo viên tốt nhất trường hướng dẫn cho chúng, tranh thủ sang năm thi tốt nghiệp tiểu học sẽ đạt được thành tích tốt giống như bạn học Lâm Khải trước đây."

Sau khi nhận được quyết định cho nhảy lớp, một nhà bốn người rời khỏi trường học.

Bước ra khỏi trường, Triệu Uyển Thanh vẫn cảm thấy không được chân thật lắm... Hạnh phúc đến quá nhanh, quá mãnh liệt.

Nhà cô có ba đứa bé, thế mà cả ba đều có IQ yêu nghiệt.

Rốt cuộc đây là may mắn kiểu gì thế này? Cho dù có rút thẻ cũng không thể nào rút được ba thẻ siêu hiếm liên tiếp như vậy!

Nói về IQ, cho dù là bản thân cô ở kiếp trước hay nguyên chủ, cả hai đều không được gọi là IQ yêu nghiệt... Vậy sự thật chỉ có một.

Cô nhìn người đàn ông cao lớn, tuấn tú bên cạnh mình, trút hết công lao lên người anh.

"Cha đứa nhỏ, anh rất tài!" Triệu Uyển Thanh kéo Lâm Thiệu Hoa, dựa đầu vào vai anh.

Bên chân, hai đứa bé thấy dáng vẻ cha mẹ mình thân mật với nhau thì đều che miệng, cong mắt cười.

Đoàn Tử giơ tay lên: "Con muốn đến quán ăn!"

Thang Viên cũng làm theo: "Con muốn ăn mì thịt dê!"

DTV

Đôi nam nữ đang ôm nhau hơi buông lỏng, mỗi người nắm tay một đứa bé, cưng chiều nói: "Được!"

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Từ rất lâu trước kia cô đã biết trí thông minh của Màn Thầu vượt qua người bình thường nên lúc Màn Thầu muốn nhảy lớp cô cũng chỉ hơi bất ngờ mà thôi, sau đó vẫn có thể nhanh chóng tiếp nhận.Thế nhưng Thang Viên và Đoàn Tử cũng có thể nhảy lớp sao?Cũng không phải cô là người mẹ hay chê bai con mình, chỉ là trong tiềm thức của mình, cô chưa bao giờ cho rằng Đoàn Tử và Thang Viên thông minh như Màn Thầu.Lâm Thiệu Hoa: "Được. Cứ dựa theo sắp xếp của nhà trường, chúng tôi làm phụ huynh sẽ làm theo quyết định của nhà trường."Từ Mỹ Kiều thấy hai người đã đồng ý thì lập tức nói: "Vậy thì tốt rồi. Ngày mai hai người dẫn hai đứa bé đến trường thi, thi xong trường học bên này sẽ lập tức ra quyết định cho hai đứa bé nhảy mấy lớp.Sau khi hai người quay về nhà, hai đứa bé sinh đôi đã chạy đến vây quanh họ, há miệng hỏi cô giáo gọi đến làm gì.Triệu Uyển Thanh nhìn hai đứa bé ngây thơ, trong mắt là vẻ trông chờ thì trong lòng chợt nghĩ ra một trò thú vị."Đương nhiên là vì có việc tốt rồi! Cô giáo nói ngày mai các con phải vào trường thi bổ sung, mục đích của cuộc thi này để xem xét cho các con nhảy lớp." Mẹ già từ ái Triệu Uyển Thanh duỗi hai cánh tay ra, mỗi tay sờ gương mặt một đứa bé, trên mặt cô còn mang nụ cười hả hê.Nhưng không ngờ nghe được tin tức này, hai đứa bé lại không hề thấy không vui mà còn nhảy lên."Quá tốt rồi! Cuối cùng con cũng có thể nhảy lớp! Con cũng phải giống anh Màn Thầu, một lần phải nhảy đến lớp năm." Thang Viên giơ cánh tay lên hô hào.Đoàn Tử đả kích em gái mình: "Cũng không nhất định đâu, anh cả thông minh như vậy, em lại không được thông minh như anh ấy..."Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trên mặt cậu là nụ cười vui vẻ.Triệu Uyển Thanh: "..."Không ngờ hai đứa là anh em sinh đôi như thế.Ngày hôm sau, Triệu Uyển Thanh và Lâm Thiệu Hoa dẫn hai anh em sinh đôi đến trường tiến hành làm bài thi bổ sung.Thời gian làm bài thi không dài, cũng chỉ nửa tiếng, chỉ kiểm tra ngữ văn và toán.Không tới một giờ sau, Từ Mỹ Kiều đã gọi họ bước vào.Lúc họ bước vào, chỉ thất trong văn phòng có mấy vị giáo viên, nhìn qua giống mấy vị lãnh đạo.Điểm thi bổ sung của Đoàn Tử và Thang Viên đều là điểm tuyệt đối, lãnh đạo nhà trường và các giáo viên chủ nhiệm, giáo viên bộ môn đều đề nghị cho hai đứa bé nhảy thẳng lên lớp năm, lớp chuẩn bị tốt nghiệp.Ánh mắt hiệu trưởng nhìn hai đứa bé sinh đôi như nhặt được bảo vật: "Những năm gần đây, trường chúng ta chưa từng có học sinh ưu tú thế này, còn là hai người. Lần trước là bạn học Lâm Khải. Đúng rồi, đó cũng là con trai của hai vị! Hai vị đồng thì đúng là có cách dạy con, thật sự không hổ là sinh viên Thanh Hoa Bắc Đại."Chờ chúng lên lớp năm, tôi sẽ sắp xếp để giáo viên tốt nhất trường hướng dẫn cho chúng, tranh thủ sang năm thi tốt nghiệp tiểu học sẽ đạt được thành tích tốt giống như bạn học Lâm Khải trước đây."Sau khi nhận được quyết định cho nhảy lớp, một nhà bốn người rời khỏi trường học.Bước ra khỏi trường, Triệu Uyển Thanh vẫn cảm thấy không được chân thật lắm... Hạnh phúc đến quá nhanh, quá mãnh liệt.Nhà cô có ba đứa bé, thế mà cả ba đều có IQ yêu nghiệt.Rốt cuộc đây là may mắn kiểu gì thế này? Cho dù có rút thẻ cũng không thể nào rút được ba thẻ siêu hiếm liên tiếp như vậy!Nói về IQ, cho dù là bản thân cô ở kiếp trước hay nguyên chủ, cả hai đều không được gọi là IQ yêu nghiệt... Vậy sự thật chỉ có một.Cô nhìn người đàn ông cao lớn, tuấn tú bên cạnh mình, trút hết công lao lên người anh."Cha đứa nhỏ, anh rất tài!" Triệu Uyển Thanh kéo Lâm Thiệu Hoa, dựa đầu vào vai anh.Bên chân, hai đứa bé thấy dáng vẻ cha mẹ mình thân mật với nhau thì đều che miệng, cong mắt cười.Đoàn Tử giơ tay lên: "Con muốn đến quán ăn!"Thang Viên cũng làm theo: "Con muốn ăn mì thịt dê!"DTVĐôi nam nữ đang ôm nhau hơi buông lỏng, mỗi người nắm tay một đứa bé, cưng chiều nói: "Được!"

Chương 561