Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 580

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Về việc trang hoàng cửa hàng lẩu, Triệu Uyển Thanh vẫn vẽ bản vẽ sơ bộ trước, sau đó toàn bộ ném hết cho Lâm Thiệu Hoa.Tầng một quay mặt ra đường, Triệu Uyển Thanh muốn biến nó thành một khu ăn uống mở, khoảng cách giữa các bàn cách nhau một khoảng nhất định, nhưng cũng không cách quá xa nhau.Triệu Uyển Thanh cũng không biết thói quen ăn lẩu của người khác là gì, nhưng theo như bản thân cô thì cô tương đối thích ăn lẩu ở khu ăn uống có nhiều người hơn.Đặc biệt là trong dịp Tết, cực kỳ náo nhiệt, bầu không khí vô cùng vui vẻ.Ở tầng trên, Triệu Uyển Thanh quyết định biến nó thành khu vực ăn uống riêng tư có vách ngăn, có thể đáp ứng nhu cầu của một số khách hàng thích không gian ăn uống yên tĩnh hoặc cần trò chuyện riêng với khách hàng.Tất nhiên, giá cả phòng riêng cũng sẽ đắt hơn một chút so với ở tầng 1.Sau khi hoàn thành bước đầu xây dựng cửa hàng lẩu, Triệu Uyển Thanh lại dành tâm sức cho cuộc sống chăm chỉ ngày nào cũng đến thư viện.Sau khi cô học xong hai tuần lý thuyết, hôm nay, giáo sư Chu trực tiếp dẫn cô đến bệnh viện."Giai đoạn này cũng không cần làm việc gì cả, chỉ cần cùng thầy đi vòng quanh kiểm tra phòng trước, học được quy trình..." Giáo sư Chu bình tĩnh nói, nhưng lại không biết trong lòng Triệu Uyển Thanh đang tràn đầy sóng gió.Nghiên cứu sinh mới nhập học nửa tháng đã đưa đến bệnh viện thực tập???Chuyện này không hợp lý đúng chứ?!Theo kinh nghiệm kiếp trước của Triệu Uyển Thanh, học kỳ thứ hai khi học nghiên cứu sinh, cô mới chính thức được đi theo giáo viên hướng dẫn đến bệnh viện thực tập.Trên thực tế, Triệu Uyển Thanh cũng không nhớ nhầm, chuyện này đúng là không hợp lý.Nhưng... Giáo sư Chu lại cảm thấy rất hợp lý nha!Trong mắt của giáo sư Chu, một thiên tài y học đầy tài năng như Triệu Uyển Thanh thì làm sao có thể đào tạo giống như những sinh viên bình thường khác được chứ?Cần thiết dùng phương pháp đào tạo đặc thù!Nếu không chính là phí hoài tài năng trời phú!Vì vậy, kể từ ngày hôm đó, Triệu Uyển Thanh bắt đầu cuộc sống nghiên cứu sinh nửa đi học, nửa thực tập.Khoác lên mình chiếc áo blouse trắng đã lâu không được mặc trong phòng thay đồ, Triệu Uyển Thanh nhìn dáng vẻ trẻ trung xinh đẹp của bản thân trong gương, âm thầm giơ ngón tay cái lên: "Khoa chỉnh hình, cuối cùng tôi cũng trở lại rồi!"Lần *****ên đến bệnh viện thực tập, Triệu Uyển Thanh cũng không cần phải làm những công việc phức tạp gì.Cô cùng với những sinh viên khác do giáo sư Chu dạy cùng đi kiểm tra phòng bệnh, sắp xếp phân loại các ca bệnh, kiếp trước trong quá trình thực tập, Triệu Uyển Thanh đã làm những việc này vô số lần, sau khi một lần nữa lặp lại 'sự tra tấn' thì Triệu Uyển Thanh vẫn như cũ suôn sẻ hoàn thành những việc này.Hiện giờ giáo sư Chu đang làm giáo sư hướng dẫn cho tổng cộng sáu sinh viên, ngoài Triệu Uyển Thanh, nghiên cứu sinh mới này ra thì còn có hai nghiên cứu sinh năm hai và hai nghiên cứu sinh năm ba cùng với một tiến sĩ.Trong sáu người này, chỉ có hai cô gái, ngoài Triệu Uyển Thanh thì người còn lại một đàn chị là nghiên cứu sinh năm ba, tên là Dương Tư. Bốn người còn lại đều là con trai.Triệu Uyển Thanh nhìn kỹ một lượt, thấy rằng tóc của năm vị đàn anh đàn chị này đều khá dày, nhìn qua trông không giống như bị tàn phá bởi y học.Trong lòng Triệu Uyển Thanh thầm nói chuyện này không hợp lý.Nghĩ đến kiếp trước khi còn là sinh viên đại học thường xuyên có khá nhiều các chị em bị rụng tóc, lúc lên đến nghiên cứu sinh, những người bị rụng tóc xung quanh cô có thể nói là vươn tay một cái có thể túm được cả đống.Dưới sự giới thiệu của giáo sư Chu, Triệu Uyển Thanh đã tiến lên chào hỏi năm vị đàn anh đàn chị này, thái độ của mọi người đều khá thân thiện.Chỉ có vị đàn chị tên Dương Tư kia, không biết là do tính cách vốn lạnh lùng, hay là không thích Triệu Uyển Thanh, cho nên sắc mặt lúc nào cũng lạnh lùng.DTVSau mấy ngày thực tập trong bệnh viện, Triệu Uyển Thanh cũng đã thích nghi hoàn toàn với cuộc sống như vậy.

Về việc trang hoàng cửa hàng lẩu, Triệu Uyển Thanh vẫn vẽ bản vẽ sơ bộ trước, sau đó toàn bộ ném hết cho Lâm Thiệu Hoa.

Tầng một quay mặt ra đường, Triệu Uyển Thanh muốn biến nó thành một khu ăn uống mở, khoảng cách giữa các bàn cách nhau một khoảng nhất định, nhưng cũng không cách quá xa nhau.

Triệu Uyển Thanh cũng không biết thói quen ăn lẩu của người khác là gì, nhưng theo như bản thân cô thì cô tương đối thích ăn lẩu ở khu ăn uống có nhiều người hơn.

Đặc biệt là trong dịp Tết, cực kỳ náo nhiệt, bầu không khí vô cùng vui vẻ.

Ở tầng trên, Triệu Uyển Thanh quyết định biến nó thành khu vực ăn uống riêng tư có vách ngăn, có thể đáp ứng nhu cầu của một số khách hàng thích không gian ăn uống yên tĩnh hoặc cần trò chuyện riêng với khách hàng.

Tất nhiên, giá cả phòng riêng cũng sẽ đắt hơn một chút so với ở tầng 1.

Sau khi hoàn thành bước đầu xây dựng cửa hàng lẩu, Triệu Uyển Thanh lại dành tâm sức cho cuộc sống chăm chỉ ngày nào cũng đến thư viện.

Sau khi cô học xong hai tuần lý thuyết, hôm nay, giáo sư Chu trực tiếp dẫn cô đến bệnh viện.

"Giai đoạn này cũng không cần làm việc gì cả, chỉ cần cùng thầy đi vòng quanh kiểm tra phòng trước, học được quy trình..." Giáo sư Chu bình tĩnh nói, nhưng lại không biết trong lòng Triệu Uyển Thanh đang tràn đầy sóng gió.

Nghiên cứu sinh mới nhập học nửa tháng đã đưa đến bệnh viện thực tập???

Chuyện này không hợp lý đúng chứ?!

Theo kinh nghiệm kiếp trước của Triệu Uyển Thanh, học kỳ thứ hai khi học nghiên cứu sinh, cô mới chính thức được đi theo giáo viên hướng dẫn đến bệnh viện thực tập.

Trên thực tế, Triệu Uyển Thanh cũng không nhớ nhầm, chuyện này đúng là không hợp lý.

Nhưng... Giáo sư Chu lại cảm thấy rất hợp lý nha!

Trong mắt của giáo sư Chu, một thiên tài y học đầy tài năng như Triệu Uyển Thanh thì làm sao có thể đào tạo giống như những sinh viên bình thường khác được chứ?

Cần thiết dùng phương pháp đào tạo đặc thù!

Nếu không chính là phí hoài tài năng trời phú!

Vì vậy, kể từ ngày hôm đó, Triệu Uyển Thanh bắt đầu cuộc sống nghiên cứu sinh nửa đi học, nửa thực tập.

Khoác lên mình chiếc áo blouse trắng đã lâu không được mặc trong phòng thay đồ, Triệu Uyển Thanh nhìn dáng vẻ trẻ trung xinh đẹp của bản thân trong gương, âm thầm giơ ngón tay cái lên: "Khoa chỉnh hình, cuối cùng tôi cũng trở lại rồi!"

Lần *****ên đến bệnh viện thực tập, Triệu Uyển Thanh cũng không cần phải làm những công việc phức tạp gì.

Cô cùng với những sinh viên khác do giáo sư Chu dạy cùng đi kiểm tra phòng bệnh, sắp xếp phân loại các ca bệnh, kiếp trước trong quá trình thực tập, Triệu Uyển Thanh đã làm những việc này vô số lần, sau khi một lần nữa lặp lại 'sự tra tấn' thì Triệu Uyển Thanh vẫn như cũ suôn sẻ hoàn thành những việc này.

Hiện giờ giáo sư Chu đang làm giáo sư hướng dẫn cho tổng cộng sáu sinh viên, ngoài Triệu Uyển Thanh, nghiên cứu sinh mới này ra thì còn có hai nghiên cứu sinh năm hai và hai nghiên cứu sinh năm ba cùng với một tiến sĩ.

Trong sáu người này, chỉ có hai cô gái, ngoài Triệu Uyển Thanh thì người còn lại một đàn chị là nghiên cứu sinh năm ba, tên là Dương Tư. Bốn người còn lại đều là con trai.

Triệu Uyển Thanh nhìn kỹ một lượt, thấy rằng tóc của năm vị đàn anh đàn chị này đều khá dày, nhìn qua trông không giống như bị tàn phá bởi y học.

Trong lòng Triệu Uyển Thanh thầm nói chuyện này không hợp lý.

Nghĩ đến kiếp trước khi còn là sinh viên đại học thường xuyên có khá nhiều các chị em bị rụng tóc, lúc lên đến nghiên cứu sinh, những người bị rụng tóc xung quanh cô có thể nói là vươn tay một cái có thể túm được cả đống.

Dưới sự giới thiệu của giáo sư Chu, Triệu Uyển Thanh đã tiến lên chào hỏi năm vị đàn anh đàn chị này, thái độ của mọi người đều khá thân thiện.

Chỉ có vị đàn chị tên Dương Tư kia, không biết là do tính cách vốn lạnh lùng, hay là không thích Triệu Uyển Thanh, cho nên sắc mặt lúc nào cũng lạnh lùng.

DTV

Sau mấy ngày thực tập trong bệnh viện, Triệu Uyển Thanh cũng đã thích nghi hoàn toàn với cuộc sống như vậy.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Về việc trang hoàng cửa hàng lẩu, Triệu Uyển Thanh vẫn vẽ bản vẽ sơ bộ trước, sau đó toàn bộ ném hết cho Lâm Thiệu Hoa.Tầng một quay mặt ra đường, Triệu Uyển Thanh muốn biến nó thành một khu ăn uống mở, khoảng cách giữa các bàn cách nhau một khoảng nhất định, nhưng cũng không cách quá xa nhau.Triệu Uyển Thanh cũng không biết thói quen ăn lẩu của người khác là gì, nhưng theo như bản thân cô thì cô tương đối thích ăn lẩu ở khu ăn uống có nhiều người hơn.Đặc biệt là trong dịp Tết, cực kỳ náo nhiệt, bầu không khí vô cùng vui vẻ.Ở tầng trên, Triệu Uyển Thanh quyết định biến nó thành khu vực ăn uống riêng tư có vách ngăn, có thể đáp ứng nhu cầu của một số khách hàng thích không gian ăn uống yên tĩnh hoặc cần trò chuyện riêng với khách hàng.Tất nhiên, giá cả phòng riêng cũng sẽ đắt hơn một chút so với ở tầng 1.Sau khi hoàn thành bước đầu xây dựng cửa hàng lẩu, Triệu Uyển Thanh lại dành tâm sức cho cuộc sống chăm chỉ ngày nào cũng đến thư viện.Sau khi cô học xong hai tuần lý thuyết, hôm nay, giáo sư Chu trực tiếp dẫn cô đến bệnh viện."Giai đoạn này cũng không cần làm việc gì cả, chỉ cần cùng thầy đi vòng quanh kiểm tra phòng trước, học được quy trình..." Giáo sư Chu bình tĩnh nói, nhưng lại không biết trong lòng Triệu Uyển Thanh đang tràn đầy sóng gió.Nghiên cứu sinh mới nhập học nửa tháng đã đưa đến bệnh viện thực tập???Chuyện này không hợp lý đúng chứ?!Theo kinh nghiệm kiếp trước của Triệu Uyển Thanh, học kỳ thứ hai khi học nghiên cứu sinh, cô mới chính thức được đi theo giáo viên hướng dẫn đến bệnh viện thực tập.Trên thực tế, Triệu Uyển Thanh cũng không nhớ nhầm, chuyện này đúng là không hợp lý.Nhưng... Giáo sư Chu lại cảm thấy rất hợp lý nha!Trong mắt của giáo sư Chu, một thiên tài y học đầy tài năng như Triệu Uyển Thanh thì làm sao có thể đào tạo giống như những sinh viên bình thường khác được chứ?Cần thiết dùng phương pháp đào tạo đặc thù!Nếu không chính là phí hoài tài năng trời phú!Vì vậy, kể từ ngày hôm đó, Triệu Uyển Thanh bắt đầu cuộc sống nghiên cứu sinh nửa đi học, nửa thực tập.Khoác lên mình chiếc áo blouse trắng đã lâu không được mặc trong phòng thay đồ, Triệu Uyển Thanh nhìn dáng vẻ trẻ trung xinh đẹp của bản thân trong gương, âm thầm giơ ngón tay cái lên: "Khoa chỉnh hình, cuối cùng tôi cũng trở lại rồi!"Lần *****ên đến bệnh viện thực tập, Triệu Uyển Thanh cũng không cần phải làm những công việc phức tạp gì.Cô cùng với những sinh viên khác do giáo sư Chu dạy cùng đi kiểm tra phòng bệnh, sắp xếp phân loại các ca bệnh, kiếp trước trong quá trình thực tập, Triệu Uyển Thanh đã làm những việc này vô số lần, sau khi một lần nữa lặp lại 'sự tra tấn' thì Triệu Uyển Thanh vẫn như cũ suôn sẻ hoàn thành những việc này.Hiện giờ giáo sư Chu đang làm giáo sư hướng dẫn cho tổng cộng sáu sinh viên, ngoài Triệu Uyển Thanh, nghiên cứu sinh mới này ra thì còn có hai nghiên cứu sinh năm hai và hai nghiên cứu sinh năm ba cùng với một tiến sĩ.Trong sáu người này, chỉ có hai cô gái, ngoài Triệu Uyển Thanh thì người còn lại một đàn chị là nghiên cứu sinh năm ba, tên là Dương Tư. Bốn người còn lại đều là con trai.Triệu Uyển Thanh nhìn kỹ một lượt, thấy rằng tóc của năm vị đàn anh đàn chị này đều khá dày, nhìn qua trông không giống như bị tàn phá bởi y học.Trong lòng Triệu Uyển Thanh thầm nói chuyện này không hợp lý.Nghĩ đến kiếp trước khi còn là sinh viên đại học thường xuyên có khá nhiều các chị em bị rụng tóc, lúc lên đến nghiên cứu sinh, những người bị rụng tóc xung quanh cô có thể nói là vươn tay một cái có thể túm được cả đống.Dưới sự giới thiệu của giáo sư Chu, Triệu Uyển Thanh đã tiến lên chào hỏi năm vị đàn anh đàn chị này, thái độ của mọi người đều khá thân thiện.Chỉ có vị đàn chị tên Dương Tư kia, không biết là do tính cách vốn lạnh lùng, hay là không thích Triệu Uyển Thanh, cho nên sắc mặt lúc nào cũng lạnh lùng.DTVSau mấy ngày thực tập trong bệnh viện, Triệu Uyển Thanh cũng đã thích nghi hoàn toàn với cuộc sống như vậy.

Chương 580