Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 583

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… "Tiểu Phạm đến chơi à." Mẹ Triệu cũng cười tủm tỉm chào hỏi, ánh mắt khẽ liếc qua liếc lại giữa con gái lớn và người đàn ông kia một chút, sau đó khóe miệng cong cong đi vào cửa hàng.Kể từ khi Phạm Vệ Thành đến nhà chơi thì cứ cách mấy ngày là anh ấy lại chạy đến Trần Ký chơi, lần nào cũng dẫn theo con trai mình, nói là muốn mua bánh cho cậu nhóc.Lúc đầu đúng là đến để mua bánh, nhưng sau đó lại bắt đầu nói chuyện với chị cả Triệu.Cho nên mỗi lần đến đây, Triệu Đại tỷ trực tiếp đưa hai cha con họ đến sân sau, để cho họ ngồi chơi ở sân sau.Mẹ Triệu vẫn luôn lặng yên theo dõi, thậm chí còn nói bóng nói gió hỏi thăm về tình hình của Phạm Vệ Thành.Từng ly hôn.Ừm, đúng là thích hợp một cách kỳ lạ với cô con gái từng ly hôn này của bà ấy.Vì vậy, dưới sự dặn dò của mẹ Triệu, cả cha Triệu và mẹ Lâm đang làm việc ở cửa hàng của Trần Ký đều giả vờ như không biết, cho hai người họ một không gian riêng để ở chung.Chị cả Triệu đang say mê làm bánh ở trong bếp, trên người vẫn đeo chiếc tạp dề màu hồng mà Triệu Uyển Thanh đặt làm cho cô ấy, trên đầu còn đội một chiếc mũ đầu bếp màu hồng giống như thợ bánh phương Tây hay đội, trên người mặc một chiếc áo sơ mi dệt kim màu trà sữa, bên dưới mặc một chiếc quần jean ngố.Những bộ quần áo này đều là do Triệu Uyển Thanh chọn cho cô ấy, mặc trên người của chị cả Triệu khiến cả người cô ấy trông thon thả hơn.Chị cả Triệu lớn hơn Triệu Uyển Thanh gần ba tuổi, mặc dù đã từng kết hôn, nhưng chưa từng sinh con, cho nên vẻ ngoài của cô ấy trông trẻ hơn so với những người phụ nữ cùng tuổi.Hơn nữa kể từ khi ly hôn, cuộc sống của cô ấy ở nhà mẹ đẻ thoải mái hơn rất nhiều, tự kiếm được tiền, ăn uống tử tế, tự nhiên sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều.Phạm Vệ Thành để con trai chơi một mình trong sân, bản thân thì dựa vào khung cửa nhìn người phụ nữ đang cúi người làm bánh trong bếp."Em có mệt không? Nếu mệt thì thì nghỉ một lúc đi." Phạm Vệ Thành hỏi cô ấy.Phạm Vệ Thành cảm giác bản thân gần đây giống như bị ma ám vậy, cũng không biết là do cái miệng bị ma ám hay là trái tim của anh ấy bị ma ám, nhưng dù sao anh ấy cũng muốn đến đây."Tiểu Phạm đến chơi à." Mẹ Triệu cũng cười tủm tỉm chào hỏi, ánh mắt khẽ liếc qua liếc lại giữa con gái lớn và người đàn ông kia một chút, sau đó khóe miệng cong cong đi vào cửa hàng.Kể từ khi Phạm Vệ Thành đến nhà chơi thì cứ cách mấy ngày là anh ấy lại chạy đến Trần Ký chơi, lần nào cũng dẫn theo con trai mình, nói là muốn mua bánh cho cậu nhóc.Lúc đầu đúng là đến để mua bánh, nhưng sau đó lại bắt đầu nói chuyện với chị cả Triệu.Cho nên mỗi lần đến đây, Triệu Đại tỷ trực tiếp đưa hai cha con họ đến sân sau, để cho họ ngồi chơi ở sân sau.Mẹ Triệu vẫn luôn lặng yên theo dõi, thậm chí còn nói bóng nói gió hỏi thăm về tình hình của Phạm Vệ Thành.Từng ly hôn.Ừm, đúng là thích hợp một cách kỳ lạ với cô con gái từng ly hôn này của bà ấy.Vì vậy, dưới sự dặn dò của mẹ Triệu, cả cha Triệu và mẹ Lâm đang làm việc ở cửa hàng của Trần Ký đều giả vờ như không biết, cho hai người họ một không gian riêng để ở chung.Chị cả Triệu đang say mê làm bánh ở trong bếp, trên người vẫn đeo chiếc tạp dề màu hồng mà Triệu Uyển Thanh đặt làm cho cô ấy, trên đầu còn đội một chiếc mũ đầu bếp màu hồng giống như thợ bánh phương Tây hay đội, trên người mặc một chiếc áo sơ mi dệt kim màu trà sữa, bên dưới mặc một chiếc quần jean ngố.Những bộ quần áo này đều là do Triệu Uyển Thanh chọn cho cô ấy, mặc trên người của chị cả Triệu khiến cả người cô ấy trông thon thả hơn.Chị cả Triệu lớn hơn Triệu Uyển Thanh gần ba tuổi, mặc dù đã từng kết hôn, nhưng chưa từng sinh con, cho nên vẻ ngoài của cô ấy trông trẻ hơn so với những người phụ nữ cùng tuổi.Hơn nữa kể từ khi ly hôn, cuộc sống của cô ấy ở nhà mẹ đẻ thoải mái hơn rất nhiều, tự kiếm được tiền, ăn uống tử tế, tự nhiên sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều.Phạm Vệ Thành để con trai chơi một mình trong sân, bản thân thì dựa vào khung cửa nhìn người phụ nữ đang cúi người làm bánh trong bếp."Em có mệt không? Nếu mệt thì thì nghỉ một lúc đi." Phạm Vệ Thành hỏi cô ấy.Phạm Vệ Thành cảm giác bản thân gần đây giống như bị ma ám vậy, cũng không biết là do cái miệng bị ma ám hay là trái tim của anh ấy bị ma ám, nhưng dù sao anh ấy cũng muốn đến đây.

"Tiểu Phạm đến chơi à." Mẹ Triệu cũng cười tủm tỉm chào hỏi, ánh mắt khẽ liếc qua liếc lại giữa con gái lớn và người đàn ông kia một chút, sau đó khóe miệng cong cong đi vào cửa hàng.

Kể từ khi Phạm Vệ Thành đến nhà chơi thì cứ cách mấy ngày là anh ấy lại chạy đến Trần Ký chơi, lần nào cũng dẫn theo con trai mình, nói là muốn mua bánh cho cậu nhóc.

Lúc đầu đúng là đến để mua bánh, nhưng sau đó lại bắt đầu nói chuyện với chị cả Triệu.

Cho nên mỗi lần đến đây, Triệu Đại tỷ trực tiếp đưa hai cha con họ đến sân sau, để cho họ ngồi chơi ở sân sau.

Mẹ Triệu vẫn luôn lặng yên theo dõi, thậm chí còn nói bóng nói gió hỏi thăm về tình hình của Phạm Vệ Thành.

Từng ly hôn.

Ừm, đúng là thích hợp một cách kỳ lạ với cô con gái từng ly hôn này của bà ấy.

Vì vậy, dưới sự dặn dò của mẹ Triệu, cả cha Triệu và mẹ Lâm đang làm việc ở cửa hàng của Trần Ký đều giả vờ như không biết, cho hai người họ một không gian riêng để ở chung.

Chị cả Triệu đang say mê làm bánh ở trong bếp, trên người vẫn đeo chiếc tạp dề màu hồng mà Triệu Uyển Thanh đặt làm cho cô ấy, trên đầu còn đội một chiếc mũ đầu bếp màu hồng giống như thợ bánh phương Tây hay đội, trên người mặc một chiếc áo sơ mi dệt kim màu trà sữa, bên dưới mặc một chiếc quần jean ngố.

Những bộ quần áo này đều là do Triệu Uyển Thanh chọn cho cô ấy, mặc trên người của chị cả Triệu khiến cả người cô ấy trông thon thả hơn.

Chị cả Triệu lớn hơn Triệu Uyển Thanh gần ba tuổi, mặc dù đã từng kết hôn, nhưng chưa từng sinh con, cho nên vẻ ngoài của cô ấy trông trẻ hơn so với những người phụ nữ cùng tuổi.

Hơn nữa kể từ khi ly hôn, cuộc sống của cô ấy ở nhà mẹ đẻ thoải mái hơn rất nhiều, tự kiếm được tiền, ăn uống tử tế, tự nhiên sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều.

Phạm Vệ Thành để con trai chơi một mình trong sân, bản thân thì dựa vào khung cửa nhìn người phụ nữ đang cúi người làm bánh trong bếp.

"Em có mệt không? Nếu mệt thì thì nghỉ một lúc đi." Phạm Vệ Thành hỏi cô ấy.

Phạm Vệ Thành cảm giác bản thân gần đây giống như bị ma ám vậy, cũng không biết là do cái miệng bị ma ám hay là trái tim của anh ấy bị ma ám, nhưng dù sao anh ấy cũng muốn đến đây.

"Tiểu Phạm đến chơi à." Mẹ Triệu cũng cười tủm tỉm chào hỏi, ánh mắt khẽ liếc qua liếc lại giữa con gái lớn và người đàn ông kia một chút, sau đó khóe miệng cong cong đi vào cửa hàng.

Kể từ khi Phạm Vệ Thành đến nhà chơi thì cứ cách mấy ngày là anh ấy lại chạy đến Trần Ký chơi, lần nào cũng dẫn theo con trai mình, nói là muốn mua bánh cho cậu nhóc.

Lúc đầu đúng là đến để mua bánh, nhưng sau đó lại bắt đầu nói chuyện với chị cả Triệu.

Cho nên mỗi lần đến đây, Triệu Đại tỷ trực tiếp đưa hai cha con họ đến sân sau, để cho họ ngồi chơi ở sân sau.

Mẹ Triệu vẫn luôn lặng yên theo dõi, thậm chí còn nói bóng nói gió hỏi thăm về tình hình của Phạm Vệ Thành.

Từng ly hôn.

Ừm, đúng là thích hợp một cách kỳ lạ với cô con gái từng ly hôn này của bà ấy.

Vì vậy, dưới sự dặn dò của mẹ Triệu, cả cha Triệu và mẹ Lâm đang làm việc ở cửa hàng của Trần Ký đều giả vờ như không biết, cho hai người họ một không gian riêng để ở chung.

Chị cả Triệu đang say mê làm bánh ở trong bếp, trên người vẫn đeo chiếc tạp dề màu hồng mà Triệu Uyển Thanh đặt làm cho cô ấy, trên đầu còn đội một chiếc mũ đầu bếp màu hồng giống như thợ bánh phương Tây hay đội, trên người mặc một chiếc áo sơ mi dệt kim màu trà sữa, bên dưới mặc một chiếc quần jean ngố.

Những bộ quần áo này đều là do Triệu Uyển Thanh chọn cho cô ấy, mặc trên người của chị cả Triệu khiến cả người cô ấy trông thon thả hơn.

Chị cả Triệu lớn hơn Triệu Uyển Thanh gần ba tuổi, mặc dù đã từng kết hôn, nhưng chưa từng sinh con, cho nên vẻ ngoài của cô ấy trông trẻ hơn so với những người phụ nữ cùng tuổi.

Hơn nữa kể từ khi ly hôn, cuộc sống của cô ấy ở nhà mẹ đẻ thoải mái hơn rất nhiều, tự kiếm được tiền, ăn uống tử tế, tự nhiên sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều.

Phạm Vệ Thành để con trai chơi một mình trong sân, bản thân thì dựa vào khung cửa nhìn người phụ nữ đang cúi người làm bánh trong bếp.

"Em có mệt không? Nếu mệt thì thì nghỉ một lúc đi." Phạm Vệ Thành hỏi cô ấy.

Phạm Vệ Thành cảm giác bản thân gần đây giống như bị ma ám vậy, cũng không biết là do cái miệng bị ma ám hay là trái tim của anh ấy bị ma ám, nhưng dù sao anh ấy cũng muốn đến đây.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… "Tiểu Phạm đến chơi à." Mẹ Triệu cũng cười tủm tỉm chào hỏi, ánh mắt khẽ liếc qua liếc lại giữa con gái lớn và người đàn ông kia một chút, sau đó khóe miệng cong cong đi vào cửa hàng.Kể từ khi Phạm Vệ Thành đến nhà chơi thì cứ cách mấy ngày là anh ấy lại chạy đến Trần Ký chơi, lần nào cũng dẫn theo con trai mình, nói là muốn mua bánh cho cậu nhóc.Lúc đầu đúng là đến để mua bánh, nhưng sau đó lại bắt đầu nói chuyện với chị cả Triệu.Cho nên mỗi lần đến đây, Triệu Đại tỷ trực tiếp đưa hai cha con họ đến sân sau, để cho họ ngồi chơi ở sân sau.Mẹ Triệu vẫn luôn lặng yên theo dõi, thậm chí còn nói bóng nói gió hỏi thăm về tình hình của Phạm Vệ Thành.Từng ly hôn.Ừm, đúng là thích hợp một cách kỳ lạ với cô con gái từng ly hôn này của bà ấy.Vì vậy, dưới sự dặn dò của mẹ Triệu, cả cha Triệu và mẹ Lâm đang làm việc ở cửa hàng của Trần Ký đều giả vờ như không biết, cho hai người họ một không gian riêng để ở chung.Chị cả Triệu đang say mê làm bánh ở trong bếp, trên người vẫn đeo chiếc tạp dề màu hồng mà Triệu Uyển Thanh đặt làm cho cô ấy, trên đầu còn đội một chiếc mũ đầu bếp màu hồng giống như thợ bánh phương Tây hay đội, trên người mặc một chiếc áo sơ mi dệt kim màu trà sữa, bên dưới mặc một chiếc quần jean ngố.Những bộ quần áo này đều là do Triệu Uyển Thanh chọn cho cô ấy, mặc trên người của chị cả Triệu khiến cả người cô ấy trông thon thả hơn.Chị cả Triệu lớn hơn Triệu Uyển Thanh gần ba tuổi, mặc dù đã từng kết hôn, nhưng chưa từng sinh con, cho nên vẻ ngoài của cô ấy trông trẻ hơn so với những người phụ nữ cùng tuổi.Hơn nữa kể từ khi ly hôn, cuộc sống của cô ấy ở nhà mẹ đẻ thoải mái hơn rất nhiều, tự kiếm được tiền, ăn uống tử tế, tự nhiên sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều.Phạm Vệ Thành để con trai chơi một mình trong sân, bản thân thì dựa vào khung cửa nhìn người phụ nữ đang cúi người làm bánh trong bếp."Em có mệt không? Nếu mệt thì thì nghỉ một lúc đi." Phạm Vệ Thành hỏi cô ấy.Phạm Vệ Thành cảm giác bản thân gần đây giống như bị ma ám vậy, cũng không biết là do cái miệng bị ma ám hay là trái tim của anh ấy bị ma ám, nhưng dù sao anh ấy cũng muốn đến đây."Tiểu Phạm đến chơi à." Mẹ Triệu cũng cười tủm tỉm chào hỏi, ánh mắt khẽ liếc qua liếc lại giữa con gái lớn và người đàn ông kia một chút, sau đó khóe miệng cong cong đi vào cửa hàng.Kể từ khi Phạm Vệ Thành đến nhà chơi thì cứ cách mấy ngày là anh ấy lại chạy đến Trần Ký chơi, lần nào cũng dẫn theo con trai mình, nói là muốn mua bánh cho cậu nhóc.Lúc đầu đúng là đến để mua bánh, nhưng sau đó lại bắt đầu nói chuyện với chị cả Triệu.Cho nên mỗi lần đến đây, Triệu Đại tỷ trực tiếp đưa hai cha con họ đến sân sau, để cho họ ngồi chơi ở sân sau.Mẹ Triệu vẫn luôn lặng yên theo dõi, thậm chí còn nói bóng nói gió hỏi thăm về tình hình của Phạm Vệ Thành.Từng ly hôn.Ừm, đúng là thích hợp một cách kỳ lạ với cô con gái từng ly hôn này của bà ấy.Vì vậy, dưới sự dặn dò của mẹ Triệu, cả cha Triệu và mẹ Lâm đang làm việc ở cửa hàng của Trần Ký đều giả vờ như không biết, cho hai người họ một không gian riêng để ở chung.Chị cả Triệu đang say mê làm bánh ở trong bếp, trên người vẫn đeo chiếc tạp dề màu hồng mà Triệu Uyển Thanh đặt làm cho cô ấy, trên đầu còn đội một chiếc mũ đầu bếp màu hồng giống như thợ bánh phương Tây hay đội, trên người mặc một chiếc áo sơ mi dệt kim màu trà sữa, bên dưới mặc một chiếc quần jean ngố.Những bộ quần áo này đều là do Triệu Uyển Thanh chọn cho cô ấy, mặc trên người của chị cả Triệu khiến cả người cô ấy trông thon thả hơn.Chị cả Triệu lớn hơn Triệu Uyển Thanh gần ba tuổi, mặc dù đã từng kết hôn, nhưng chưa từng sinh con, cho nên vẻ ngoài của cô ấy trông trẻ hơn so với những người phụ nữ cùng tuổi.Hơn nữa kể từ khi ly hôn, cuộc sống của cô ấy ở nhà mẹ đẻ thoải mái hơn rất nhiều, tự kiếm được tiền, ăn uống tử tế, tự nhiên sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều.Phạm Vệ Thành để con trai chơi một mình trong sân, bản thân thì dựa vào khung cửa nhìn người phụ nữ đang cúi người làm bánh trong bếp."Em có mệt không? Nếu mệt thì thì nghỉ một lúc đi." Phạm Vệ Thành hỏi cô ấy.Phạm Vệ Thành cảm giác bản thân gần đây giống như bị ma ám vậy, cũng không biết là do cái miệng bị ma ám hay là trái tim của anh ấy bị ma ám, nhưng dù sao anh ấy cũng muốn đến đây.

Chương 583