“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 586
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Kiếp trước, những ca phẫu thuật cấy ghép da cũng không phải là các phẫu thuật có độ khó quá cao trong khoa chỉnh hình, dù sao còn có các loại phẫu thuật khó khăn hơn như gọt xương, nâng mũi.Nhưng ở đây, cấy da là ca phẫu thuật phổ biến thường thấy nhất trong ngoại khoa chỉnh hình, mặc dù thao tác không quá khó, nhưng độ khó chắc chắn cũng không thấp.Giáo sư Chu nhìn cô một lúc lâu, mới cười nói: "Đúng vậy, so với bài luận văn đăng trên báo về việc ứng dụng mô sụn của bản thân để chỉnh hình mũi trước kia của em thì việc cấy da nho nhỏ này có là gì chứ?"Giáo sư Chu vươn tay vỗ vỗ bả vai của cô, ánh sáng trong mắt đặc biệt rực rỡ, nói: "Triệu Uyển Thanh, thầy rất chờ mong một ngày nào đó em có thể thực hiện được ca phẫu thuật này!"DTVTriệu Uyển Thanh bị ánh mắt tràn đầy khen ngợi của giáo sư nhìn, trong lòng cũng bùng lên một ý chí chiến đấu mãnh liệt.Lần này, cô không nói thêm gì nữa.Nhưng trong lòng cô đang hò hét: Thầy ơi, sẽ có một ngày chuyện này thành hiện thực!Ca phẫu thuật của Phòng San xác thật rất thành công, việc hồi phục sau phẫu thuật cũng khá tốt, ngoài vết sẹo để lại trên bắp chân do việc lấy đá ra, thì những chỗ khác đều dần dần hồi phục lại bình thường.Ngày nào Triệu Uyển Thanh cũng đến phòng bệnh thăm cô ấy, mỗi ngày Phòng San đều soi gương, nụ cười trên mặt cô ấy cũng càng ngày càng nhiều.Mỗi lần đầu bếp Phòng và vợ nhìn thấy nụ cười của con gái đều không kìm được rơi nước mắt.Theo vẻ ngoài càng ngày càng tốt lên của Phòng San, bên phía Tứ Xuyên và trùng Khánh cũng truyền đến tin vui.Đầu bếp Phòng cầm lấy lá thư do người thân ở quê gửi cho ông ấy, đọc xong liền rơi nước mắt.Hóa ra là theo từng cuộc kiểm tra do bên trên phái đến, giới quan chức ở Tứ Xuyên và Trùng Khánh đã xảy ra một hồi rung chuyển nhỏ, rất nhiều quan chức lớn nhỏ đều bị cuốn vào chuyện này.Trong đó có cả lãnh đạo của nhà máy nơi Phòng San đã từng làm việc trước đó.Sau khi điều tra rõ hết vụ việc này, sự thật cũng lần lượt lộ ra trước công chúng.Bởi vì lãnh đạo của nhà máy tham ô tiền mua máy móc cho nhà máy, gây ra những thương tật cho các công nhân trong nhà máy, hiện tại đã bị bắt giữ.Phòng San không đợi được lời xin lỗi, nhưng lại đợi được sự thật và bồi thường.Tiền bồi thường nói nhiều cũng không nhiều, ít cũng không ít, là 800 đồng, được gửi đến cùng với bức thư.Cả nhà họ đọc thư, lại nhìn 800 tệ này, nỗi bất bình đè nén trong lòng mấy năm nay cuối cùng cũng tan biến...Khi Triệu Uyển Thanh nghe tin gia đình nhà họ Phòng nhận được tiền bồi thường, không khỏi vui mừng một lúc lâu.Lâm Thiệu Hoa véo má cô: "Vui đến vậy à?"Triệu Uyển Thanh lớn tiếng nói: "Tất nhiên rồi! Chuyện về những tên quan lại tham ô cuối cùng nhận được trừng phạt thích đáng nghe rất là tuyệt vời!"Lâm Thiệu Hoa chỉ mỉm cười, cũng không nói gì cả.Thế giới này cũng không phải là toàn màu trắng, nhưng tuyệt đối cũng không phải chỉ có một màu đen nhánh.Giây phút này, Lâm Thiệu Hoa dường như từ biểu cảm trên mặt của vợ mình hiểu được một ý nghĩa khác của con đường làm quan.Điều gì trên thế giới này là điều tốt đẹp nhất?Đất nước hòa bình thịnh vượng là điều tốt đẹp nhất trên thế gian này.Sự tồn tại của họ, ngoài việc đấu tranh cho sự hòa bình và thịnh vượng của đất nước ra, còn là để bảo vệ nụ cười trên khuôn mặt của mỗi một người dân trên đất nước này.
Kiếp trước, những ca phẫu thuật cấy ghép da cũng không phải là các phẫu thuật có độ khó quá cao trong khoa chỉnh hình, dù sao còn có các loại phẫu thuật khó khăn hơn như gọt xương, nâng mũi.
Nhưng ở đây, cấy da là ca phẫu thuật phổ biến thường thấy nhất trong ngoại khoa chỉnh hình, mặc dù thao tác không quá khó, nhưng độ khó chắc chắn cũng không thấp.
Giáo sư Chu nhìn cô một lúc lâu, mới cười nói: "Đúng vậy, so với bài luận văn đăng trên báo về việc ứng dụng mô sụn của bản thân để chỉnh hình mũi trước kia của em thì việc cấy da nho nhỏ này có là gì chứ?"
Giáo sư Chu vươn tay vỗ vỗ bả vai của cô, ánh sáng trong mắt đặc biệt rực rỡ, nói: "Triệu Uyển Thanh, thầy rất chờ mong một ngày nào đó em có thể thực hiện được ca phẫu thuật này!"
DTV
Triệu Uyển Thanh bị ánh mắt tràn đầy khen ngợi của giáo sư nhìn, trong lòng cũng bùng lên một ý chí chiến đấu mãnh liệt.
Lần này, cô không nói thêm gì nữa.
Nhưng trong lòng cô đang hò hét: Thầy ơi, sẽ có một ngày chuyện này thành hiện thực!
Ca phẫu thuật của Phòng San xác thật rất thành công, việc hồi phục sau phẫu thuật cũng khá tốt, ngoài vết sẹo để lại trên bắp chân do việc lấy đá ra, thì những chỗ khác đều dần dần hồi phục lại bình thường.
Ngày nào Triệu Uyển Thanh cũng đến phòng bệnh thăm cô ấy, mỗi ngày Phòng San đều soi gương, nụ cười trên mặt cô ấy cũng càng ngày càng nhiều.
Mỗi lần đầu bếp Phòng và vợ nhìn thấy nụ cười của con gái đều không kìm được rơi nước mắt.
Theo vẻ ngoài càng ngày càng tốt lên của Phòng San, bên phía Tứ Xuyên và trùng Khánh cũng truyền đến tin vui.
Đầu bếp Phòng cầm lấy lá thư do người thân ở quê gửi cho ông ấy, đọc xong liền rơi nước mắt.
Hóa ra là theo từng cuộc kiểm tra do bên trên phái đến, giới quan chức ở Tứ Xuyên và Trùng Khánh đã xảy ra một hồi rung chuyển nhỏ, rất nhiều quan chức lớn nhỏ đều bị cuốn vào chuyện này.
Trong đó có cả lãnh đạo của nhà máy nơi Phòng San đã từng làm việc trước đó.
Sau khi điều tra rõ hết vụ việc này, sự thật cũng lần lượt lộ ra trước công chúng.
Bởi vì lãnh đạo của nhà máy tham ô tiền mua máy móc cho nhà máy, gây ra những thương tật cho các công nhân trong nhà máy, hiện tại đã bị bắt giữ.
Phòng San không đợi được lời xin lỗi, nhưng lại đợi được sự thật và bồi thường.
Tiền bồi thường nói nhiều cũng không nhiều, ít cũng không ít, là 800 đồng, được gửi đến cùng với bức thư.
Cả nhà họ đọc thư, lại nhìn 800 tệ này, nỗi bất bình đè nén trong lòng mấy năm nay cuối cùng cũng tan biến...
Khi Triệu Uyển Thanh nghe tin gia đình nhà họ Phòng nhận được tiền bồi thường, không khỏi vui mừng một lúc lâu.
Lâm Thiệu Hoa véo má cô: "Vui đến vậy à?"
Triệu Uyển Thanh lớn tiếng nói: "Tất nhiên rồi! Chuyện về những tên quan lại tham ô cuối cùng nhận được trừng phạt thích đáng nghe rất là tuyệt vời!"
Lâm Thiệu Hoa chỉ mỉm cười, cũng không nói gì cả.
Thế giới này cũng không phải là toàn màu trắng, nhưng tuyệt đối cũng không phải chỉ có một màu đen nhánh.
Giây phút này, Lâm Thiệu Hoa dường như từ biểu cảm trên mặt của vợ mình hiểu được một ý nghĩa khác của con đường làm quan.
Điều gì trên thế giới này là điều tốt đẹp nhất?
Đất nước hòa bình thịnh vượng là điều tốt đẹp nhất trên thế gian này.
Sự tồn tại của họ, ngoài việc đấu tranh cho sự hòa bình và thịnh vượng của đất nước ra, còn là để bảo vệ nụ cười trên khuôn mặt của mỗi một người dân trên đất nước này.
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Kiếp trước, những ca phẫu thuật cấy ghép da cũng không phải là các phẫu thuật có độ khó quá cao trong khoa chỉnh hình, dù sao còn có các loại phẫu thuật khó khăn hơn như gọt xương, nâng mũi.Nhưng ở đây, cấy da là ca phẫu thuật phổ biến thường thấy nhất trong ngoại khoa chỉnh hình, mặc dù thao tác không quá khó, nhưng độ khó chắc chắn cũng không thấp.Giáo sư Chu nhìn cô một lúc lâu, mới cười nói: "Đúng vậy, so với bài luận văn đăng trên báo về việc ứng dụng mô sụn của bản thân để chỉnh hình mũi trước kia của em thì việc cấy da nho nhỏ này có là gì chứ?"Giáo sư Chu vươn tay vỗ vỗ bả vai của cô, ánh sáng trong mắt đặc biệt rực rỡ, nói: "Triệu Uyển Thanh, thầy rất chờ mong một ngày nào đó em có thể thực hiện được ca phẫu thuật này!"DTVTriệu Uyển Thanh bị ánh mắt tràn đầy khen ngợi của giáo sư nhìn, trong lòng cũng bùng lên một ý chí chiến đấu mãnh liệt.Lần này, cô không nói thêm gì nữa.Nhưng trong lòng cô đang hò hét: Thầy ơi, sẽ có một ngày chuyện này thành hiện thực!Ca phẫu thuật của Phòng San xác thật rất thành công, việc hồi phục sau phẫu thuật cũng khá tốt, ngoài vết sẹo để lại trên bắp chân do việc lấy đá ra, thì những chỗ khác đều dần dần hồi phục lại bình thường.Ngày nào Triệu Uyển Thanh cũng đến phòng bệnh thăm cô ấy, mỗi ngày Phòng San đều soi gương, nụ cười trên mặt cô ấy cũng càng ngày càng nhiều.Mỗi lần đầu bếp Phòng và vợ nhìn thấy nụ cười của con gái đều không kìm được rơi nước mắt.Theo vẻ ngoài càng ngày càng tốt lên của Phòng San, bên phía Tứ Xuyên và trùng Khánh cũng truyền đến tin vui.Đầu bếp Phòng cầm lấy lá thư do người thân ở quê gửi cho ông ấy, đọc xong liền rơi nước mắt.Hóa ra là theo từng cuộc kiểm tra do bên trên phái đến, giới quan chức ở Tứ Xuyên và Trùng Khánh đã xảy ra một hồi rung chuyển nhỏ, rất nhiều quan chức lớn nhỏ đều bị cuốn vào chuyện này.Trong đó có cả lãnh đạo của nhà máy nơi Phòng San đã từng làm việc trước đó.Sau khi điều tra rõ hết vụ việc này, sự thật cũng lần lượt lộ ra trước công chúng.Bởi vì lãnh đạo của nhà máy tham ô tiền mua máy móc cho nhà máy, gây ra những thương tật cho các công nhân trong nhà máy, hiện tại đã bị bắt giữ.Phòng San không đợi được lời xin lỗi, nhưng lại đợi được sự thật và bồi thường.Tiền bồi thường nói nhiều cũng không nhiều, ít cũng không ít, là 800 đồng, được gửi đến cùng với bức thư.Cả nhà họ đọc thư, lại nhìn 800 tệ này, nỗi bất bình đè nén trong lòng mấy năm nay cuối cùng cũng tan biến...Khi Triệu Uyển Thanh nghe tin gia đình nhà họ Phòng nhận được tiền bồi thường, không khỏi vui mừng một lúc lâu.Lâm Thiệu Hoa véo má cô: "Vui đến vậy à?"Triệu Uyển Thanh lớn tiếng nói: "Tất nhiên rồi! Chuyện về những tên quan lại tham ô cuối cùng nhận được trừng phạt thích đáng nghe rất là tuyệt vời!"Lâm Thiệu Hoa chỉ mỉm cười, cũng không nói gì cả.Thế giới này cũng không phải là toàn màu trắng, nhưng tuyệt đối cũng không phải chỉ có một màu đen nhánh.Giây phút này, Lâm Thiệu Hoa dường như từ biểu cảm trên mặt của vợ mình hiểu được một ý nghĩa khác của con đường làm quan.Điều gì trên thế giới này là điều tốt đẹp nhất?Đất nước hòa bình thịnh vượng là điều tốt đẹp nhất trên thế gian này.Sự tồn tại của họ, ngoài việc đấu tranh cho sự hòa bình và thịnh vượng của đất nước ra, còn là để bảo vệ nụ cười trên khuôn mặt của mỗi một người dân trên đất nước này.