Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 617

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Dù sao tiền lỗ từ việc giảm giá bán ra cũng đã có Tưởng Tuyết bí mặt bù đắp cho hắn ta.Như vậy, người mất tiền vì lỗ vẫn chỉ có một mình Tưởng Tuyết.Tưởng Tuyết, người mất tiền, hàng ngày đều theo dõi diễn biến của sản phẩm thời trang Amanda trên thị trường. Khi bắt đầu giảm giá, quả nhiên như dự đoán sản phẩm của Amanda thực sự không bán được, dần dần ngay cả người buôn cũng không còn nhập hàng bên đó nữa.Sau đó, Tưởng Tuyết nghe nói rằng Triệu Uyển Thanh và Phạm Hòa Bình cùng đi bày hàng trên phố.Cùng ngày đó, Tưởng Tuyết lại bỏ ra hai ngàn đồng để đưa cho Hứa Khánh Tài,"Tiếp tục giảm giá! Bọn họ sẽ không chịu nổi mấy ngày nữa đâu!"Đã rơi vào tình thế phải ra phố bày hàng, có thể tưởng tượng được kho hàng của họ còn bao nhiêu món đồ không thể bán được!Hàng tồn trong kho, nếu không giảm giá, đến khi hết mùa thì chắc chắn sẽ phải giảm giá!Chỉ cần họ giảm giá, thì chắc chắn sẽ lỗ.Một công ty nhỏ như Amanda với vốn đăng ký chỉ có năm ngàn đồng, làm sao chịu nổi thiệt hại như vậy?Vậy là, Tưởng Tuyết chờ đợi, chờ đợi hơn một tuần mà vẫn chưa thấy tin tức về việc Amanda buộc phải giảm giá.Nhưng từ lời các nhân viên nhà máy, cô ta đã nghe được tin Amanda sẽ bắt đầu sản xuất lô đồ mùa xuân!"Quần áo của họ đã bán xong hết rồi à?!" Tưởng Tuyết không thể tin được nhìn Hứa Khánh Tài.Hứa Khánh Tài sắc mặt cũng có vẻ không tốt, trong lòng hắn ta cũng rất muốn tận dụng người em gái họ này để làm cho đối thủ cạnh tranh Amanda thất bại."Có thể là vậy, không thì từ đâu có tiền để làm đồ mùa xuân? Chắc chắn là họ đã hoàn vốn..."Tưởng Tuyết như bị sét đánh ngang tai, nhất thời nổi điên lên vậy, nói rằng không có khả năng nhưng lại bị Hứa Khánh Tài lạnh lùng cắt ngang: "Làm sao không thể? Không chừng họ có con đường khác chăng? Lúc trước đáng ra anh không nên tin lời nói của em! Bây giờ thì sao? Không thể đánh bại họ, ngược lại là đã làm tiếng xấu của xưởng mình lan xa trong ngành thời trang ở Dương Thành! Ngày hôm qua khi nhà máy muốn mua nguyên liệu đã bị chặn đường."

Dù sao tiền lỗ từ việc giảm giá bán ra cũng đã có Tưởng Tuyết bí mặt bù đắp cho hắn ta.

Như vậy, người mất tiền vì lỗ vẫn chỉ có một mình Tưởng Tuyết.

Tưởng Tuyết, người mất tiền, hàng ngày đều theo dõi diễn biến của sản phẩm thời trang Amanda trên thị trường. Khi bắt đầu giảm giá, quả nhiên như dự đoán sản phẩm của Amanda thực sự không bán được, dần dần ngay cả người buôn cũng không còn nhập hàng bên đó nữa.

Sau đó, Tưởng Tuyết nghe nói rằng Triệu Uyển Thanh và Phạm Hòa Bình cùng đi bày hàng trên phố.

Cùng ngày đó, Tưởng Tuyết lại bỏ ra hai ngàn đồng để đưa cho Hứa Khánh Tài,"Tiếp tục giảm giá! Bọn họ sẽ không chịu nổi mấy ngày nữa đâu!"

Đã rơi vào tình thế phải ra phố bày hàng, có thể tưởng tượng được kho hàng của họ còn bao nhiêu món đồ không thể bán được!

Hàng tồn trong kho, nếu không giảm giá, đến khi hết mùa thì chắc chắn sẽ phải giảm giá!

Chỉ cần họ giảm giá, thì chắc chắn sẽ lỗ.

Một công ty nhỏ như Amanda với vốn đăng ký chỉ có năm ngàn đồng, làm sao chịu nổi thiệt hại như vậy?

Vậy là, Tưởng Tuyết chờ đợi, chờ đợi hơn một tuần mà vẫn chưa thấy tin tức về việc Amanda buộc phải giảm giá.

Nhưng từ lời các nhân viên nhà máy, cô ta đã nghe được tin Amanda sẽ bắt đầu sản xuất lô đồ mùa xuân!

"Quần áo của họ đã bán xong hết rồi à?!" Tưởng Tuyết không thể tin được nhìn Hứa Khánh Tài.

Hứa Khánh Tài sắc mặt cũng có vẻ không tốt, trong lòng hắn ta cũng rất muốn tận dụng người em gái họ này để làm cho đối thủ cạnh tranh Amanda thất bại.

"Có thể là vậy, không thì từ đâu có tiền để làm đồ mùa xuân? Chắc chắn là họ đã hoàn vốn..."

Tưởng Tuyết như bị sét đánh ngang tai, nhất thời nổi điên lên vậy, nói rằng không có khả năng nhưng lại bị Hứa Khánh Tài lạnh lùng cắt ngang: "Làm sao không thể? Không chừng họ có con đường khác chăng? Lúc trước đáng ra anh không nên tin lời nói của em! Bây giờ thì sao? Không thể đánh bại họ, ngược lại là đã làm tiếng xấu của xưởng mình lan xa trong ngành thời trang ở Dương Thành! Ngày hôm qua khi nhà máy muốn mua nguyên liệu đã bị chặn đường."

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Dù sao tiền lỗ từ việc giảm giá bán ra cũng đã có Tưởng Tuyết bí mặt bù đắp cho hắn ta.Như vậy, người mất tiền vì lỗ vẫn chỉ có một mình Tưởng Tuyết.Tưởng Tuyết, người mất tiền, hàng ngày đều theo dõi diễn biến của sản phẩm thời trang Amanda trên thị trường. Khi bắt đầu giảm giá, quả nhiên như dự đoán sản phẩm của Amanda thực sự không bán được, dần dần ngay cả người buôn cũng không còn nhập hàng bên đó nữa.Sau đó, Tưởng Tuyết nghe nói rằng Triệu Uyển Thanh và Phạm Hòa Bình cùng đi bày hàng trên phố.Cùng ngày đó, Tưởng Tuyết lại bỏ ra hai ngàn đồng để đưa cho Hứa Khánh Tài,"Tiếp tục giảm giá! Bọn họ sẽ không chịu nổi mấy ngày nữa đâu!"Đã rơi vào tình thế phải ra phố bày hàng, có thể tưởng tượng được kho hàng của họ còn bao nhiêu món đồ không thể bán được!Hàng tồn trong kho, nếu không giảm giá, đến khi hết mùa thì chắc chắn sẽ phải giảm giá!Chỉ cần họ giảm giá, thì chắc chắn sẽ lỗ.Một công ty nhỏ như Amanda với vốn đăng ký chỉ có năm ngàn đồng, làm sao chịu nổi thiệt hại như vậy?Vậy là, Tưởng Tuyết chờ đợi, chờ đợi hơn một tuần mà vẫn chưa thấy tin tức về việc Amanda buộc phải giảm giá.Nhưng từ lời các nhân viên nhà máy, cô ta đã nghe được tin Amanda sẽ bắt đầu sản xuất lô đồ mùa xuân!"Quần áo của họ đã bán xong hết rồi à?!" Tưởng Tuyết không thể tin được nhìn Hứa Khánh Tài.Hứa Khánh Tài sắc mặt cũng có vẻ không tốt, trong lòng hắn ta cũng rất muốn tận dụng người em gái họ này để làm cho đối thủ cạnh tranh Amanda thất bại."Có thể là vậy, không thì từ đâu có tiền để làm đồ mùa xuân? Chắc chắn là họ đã hoàn vốn..."Tưởng Tuyết như bị sét đánh ngang tai, nhất thời nổi điên lên vậy, nói rằng không có khả năng nhưng lại bị Hứa Khánh Tài lạnh lùng cắt ngang: "Làm sao không thể? Không chừng họ có con đường khác chăng? Lúc trước đáng ra anh không nên tin lời nói của em! Bây giờ thì sao? Không thể đánh bại họ, ngược lại là đã làm tiếng xấu của xưởng mình lan xa trong ngành thời trang ở Dương Thành! Ngày hôm qua khi nhà máy muốn mua nguyên liệu đã bị chặn đường."

Chương 617