“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 630
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… "Chúng ta là mở nhà máy chứ không phải đi làm từ thiện, có thể kéo người dân trong thôn một chút cùng đi lên, nhưng sẽ không bởi vì như vậy mà giảm đi nguyên tắc, tiêu chuẩn của mình."Triệu Uyển Thanh nhìn em trai của bản thân mình, cười nói,"Được, chuyện này theo lời em nói mà làm đi, đợi về lại thủ đô, chị sẽ nói với Hòa Bình một tiếng."Việc này cũng đã được định ra như vậy, Triệu Nhị lại cùng với Triệu Uyển Thanh nói chuyện khai trương cửa hàng Amanda ở Thượng Hải...Ba đứa nhỏ ở đây chơi nguyên một ngày, mãi đến buổi tối mới bị cha mẹ kéo về nhà.Qua năm mới, chưa tới mười lăm, một nhà Triệu Uyển Thanh lại thu dọn hành lý chuẩn bị lên thủ đô.Trước khi đi, Lâm Thiệu Hoa và Triệu Uyển Thanh vẫn như trước đi sang nhà lớn thăm ông nội Lâm và bà nội Lâm một chút."Ông, bà, hay là năm nay hai người cùng cháu và Thiệu Hoa lên thủ đô đi, ở chung cùng chúng cháu một thời gian, coi như đi du lịch cũng được." Triệu Uyển Thanh ngồi bên cạnh bà Lâm nhẹ nhàng nói.Lời này Triệu Uyển Thanh cũng đã nói với hai ông bà lão nhiều lần, nhưng lần nào hai người cũng đều không đồng ý.Nghe vậy, bà Lâm cố ý xị mặt xuống, ghét bỏ xua tay nói: "Không đi không đi! Ông và bà cháu xương cốt không khỏe, còn đi xa như vậy làm gì? Các cháu ở thủ đô sống tốt như vậy là hai người già chúng ta yên tâm rồi, những cái khác không cần phải lo nghĩ nhiều!"Ông Lâm cũng nhìn Lâm Thiệu Hoa nói: "Ông và bà cháu ở trong nhà cũng rất tốt, ngược lại nếu đi lên thành phố có khi lại không được thoải mái, vậy nên chúng ta không đi."Giống như thuật lại vậy, ngay cả động tác của hai người các lần cũng giống nhau ý đúc.Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lặp lại nhiều lần như vậy thì cũng liếc nhìn Lâm Thiệu Hoa một cái, hai người âm thầm thở dài trong lòng.Hai người đi rồi, ông nội và bà nội Lâm đều thay đổi sắc mặt ngay lập tức."Chúng ta là mở nhà máy chứ không phải đi làm từ thiện, có thể kéo người dân trong thôn một chút cùng đi lên, nhưng sẽ không bởi vì như vậy mà giảm đi nguyên tắc, tiêu chuẩn của mình."Triệu Uyển Thanh nhìn em trai của bản thân mình, cười nói,"Được, chuyện này theo lời em nói mà làm đi, đợi về lại thủ đô, chị sẽ nói với Hòa Bình một tiếng."Việc này cũng đã được định ra như vậy, Triệu Nhị lại cùng với Triệu Uyển Thanh nói chuyện khai trương cửa hàng Amanda ở Thượng Hải...Ba đứa nhỏ ở đây chơi nguyên một ngày, mãi đến buổi tối mới bị cha mẹ kéo về nhà.Qua năm mới, chưa tới mười lăm, một nhà Triệu Uyển Thanh lại thu dọn hành lý chuẩn bị lên thủ đô.Trước khi đi, Lâm Thiệu Hoa và Triệu Uyển Thanh vẫn như trước đi sang nhà lớn thăm ông nội Lâm và bà nội Lâm một chút."Ông, bà, hay là năm nay hai người cùng cháu và Thiệu Hoa lên thủ đô đi, ở chung cùng chúng cháu một thời gian, coi như đi du lịch cũng được." Triệu Uyển Thanh ngồi bên cạnh bà Lâm nhẹ nhàng nói.Lời này Triệu Uyển Thanh cũng đã nói với hai ông bà lão nhiều lần, nhưng lần nào hai người cũng đều không đồng ý.Nghe vậy, bà Lâm cố ý xị mặt xuống, ghét bỏ xua tay nói: "Không đi không đi! Ông và bà cháu xương cốt không khỏe, còn đi xa như vậy làm gì? Các cháu ở thủ đô sống tốt như vậy là hai người già chúng ta yên tâm rồi, những cái khác không cần phải lo nghĩ nhiều!"Ông Lâm cũng nhìn Lâm Thiệu Hoa nói: "Ông và bà cháu ở trong nhà cũng rất tốt, ngược lại nếu đi lên thành phố có khi lại không được thoải mái, vậy nên chúng ta không đi."Giống như thuật lại vậy, ngay cả động tác của hai người các lần cũng giống nhau ý đúc.Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lặp lại nhiều lần như vậy thì cũng liếc nhìn Lâm Thiệu Hoa một cái, hai người âm thầm thở dài trong lòng.Hai người đi rồi, ông nội và bà nội Lâm đều thay đổi sắc mặt ngay lập tức.
"Chúng ta là mở nhà máy chứ không phải đi làm từ thiện, có thể kéo người dân trong thôn một chút cùng đi lên, nhưng sẽ không bởi vì như vậy mà giảm đi nguyên tắc, tiêu chuẩn của mình."
Triệu Uyển Thanh nhìn em trai của bản thân mình, cười nói,"Được, chuyện này theo lời em nói mà làm đi, đợi về lại thủ đô, chị sẽ nói với Hòa Bình một tiếng."
Việc này cũng đã được định ra như vậy, Triệu Nhị lại cùng với Triệu Uyển Thanh nói chuyện khai trương cửa hàng Amanda ở Thượng Hải...
Ba đứa nhỏ ở đây chơi nguyên một ngày, mãi đến buổi tối mới bị cha mẹ kéo về nhà.
Qua năm mới, chưa tới mười lăm, một nhà Triệu Uyển Thanh lại thu dọn hành lý chuẩn bị lên thủ đô.
Trước khi đi, Lâm Thiệu Hoa và Triệu Uyển Thanh vẫn như trước đi sang nhà lớn thăm ông nội Lâm và bà nội Lâm một chút.
"Ông, bà, hay là năm nay hai người cùng cháu và Thiệu Hoa lên thủ đô đi, ở chung cùng chúng cháu một thời gian, coi như đi du lịch cũng được." Triệu Uyển Thanh ngồi bên cạnh bà Lâm nhẹ nhàng nói.
Lời này Triệu Uyển Thanh cũng đã nói với hai ông bà lão nhiều lần, nhưng lần nào hai người cũng đều không đồng ý.
Nghe vậy, bà Lâm cố ý xị mặt xuống, ghét bỏ xua tay nói: "Không đi không đi! Ông và bà cháu xương cốt không khỏe, còn đi xa như vậy làm gì? Các cháu ở thủ đô sống tốt như vậy là hai người già chúng ta yên tâm rồi, những cái khác không cần phải lo nghĩ nhiều!"
Ông Lâm cũng nhìn Lâm Thiệu Hoa nói: "Ông và bà cháu ở trong nhà cũng rất tốt, ngược lại nếu đi lên thành phố có khi lại không được thoải mái, vậy nên chúng ta không đi."
Giống như thuật lại vậy, ngay cả động tác của hai người các lần cũng giống nhau ý đúc.
Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lặp lại nhiều lần như vậy thì cũng liếc nhìn Lâm Thiệu Hoa một cái, hai người âm thầm thở dài trong lòng.
Hai người đi rồi, ông nội và bà nội Lâm đều thay đổi sắc mặt ngay lập tức.
"Chúng ta là mở nhà máy chứ không phải đi làm từ thiện, có thể kéo người dân trong thôn một chút cùng đi lên, nhưng sẽ không bởi vì như vậy mà giảm đi nguyên tắc, tiêu chuẩn của mình."
Triệu Uyển Thanh nhìn em trai của bản thân mình, cười nói,"Được, chuyện này theo lời em nói mà làm đi, đợi về lại thủ đô, chị sẽ nói với Hòa Bình một tiếng."
Việc này cũng đã được định ra như vậy, Triệu Nhị lại cùng với Triệu Uyển Thanh nói chuyện khai trương cửa hàng Amanda ở Thượng Hải...
Ba đứa nhỏ ở đây chơi nguyên một ngày, mãi đến buổi tối mới bị cha mẹ kéo về nhà.
Qua năm mới, chưa tới mười lăm, một nhà Triệu Uyển Thanh lại thu dọn hành lý chuẩn bị lên thủ đô.
Trước khi đi, Lâm Thiệu Hoa và Triệu Uyển Thanh vẫn như trước đi sang nhà lớn thăm ông nội Lâm và bà nội Lâm một chút.
"Ông, bà, hay là năm nay hai người cùng cháu và Thiệu Hoa lên thủ đô đi, ở chung cùng chúng cháu một thời gian, coi như đi du lịch cũng được." Triệu Uyển Thanh ngồi bên cạnh bà Lâm nhẹ nhàng nói.
Lời này Triệu Uyển Thanh cũng đã nói với hai ông bà lão nhiều lần, nhưng lần nào hai người cũng đều không đồng ý.
Nghe vậy, bà Lâm cố ý xị mặt xuống, ghét bỏ xua tay nói: "Không đi không đi! Ông và bà cháu xương cốt không khỏe, còn đi xa như vậy làm gì? Các cháu ở thủ đô sống tốt như vậy là hai người già chúng ta yên tâm rồi, những cái khác không cần phải lo nghĩ nhiều!"
Ông Lâm cũng nhìn Lâm Thiệu Hoa nói: "Ông và bà cháu ở trong nhà cũng rất tốt, ngược lại nếu đi lên thành phố có khi lại không được thoải mái, vậy nên chúng ta không đi."
Giống như thuật lại vậy, ngay cả động tác của hai người các lần cũng giống nhau ý đúc.
Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lặp lại nhiều lần như vậy thì cũng liếc nhìn Lâm Thiệu Hoa một cái, hai người âm thầm thở dài trong lòng.
Hai người đi rồi, ông nội và bà nội Lâm đều thay đổi sắc mặt ngay lập tức.
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… "Chúng ta là mở nhà máy chứ không phải đi làm từ thiện, có thể kéo người dân trong thôn một chút cùng đi lên, nhưng sẽ không bởi vì như vậy mà giảm đi nguyên tắc, tiêu chuẩn của mình."Triệu Uyển Thanh nhìn em trai của bản thân mình, cười nói,"Được, chuyện này theo lời em nói mà làm đi, đợi về lại thủ đô, chị sẽ nói với Hòa Bình một tiếng."Việc này cũng đã được định ra như vậy, Triệu Nhị lại cùng với Triệu Uyển Thanh nói chuyện khai trương cửa hàng Amanda ở Thượng Hải...Ba đứa nhỏ ở đây chơi nguyên một ngày, mãi đến buổi tối mới bị cha mẹ kéo về nhà.Qua năm mới, chưa tới mười lăm, một nhà Triệu Uyển Thanh lại thu dọn hành lý chuẩn bị lên thủ đô.Trước khi đi, Lâm Thiệu Hoa và Triệu Uyển Thanh vẫn như trước đi sang nhà lớn thăm ông nội Lâm và bà nội Lâm một chút."Ông, bà, hay là năm nay hai người cùng cháu và Thiệu Hoa lên thủ đô đi, ở chung cùng chúng cháu một thời gian, coi như đi du lịch cũng được." Triệu Uyển Thanh ngồi bên cạnh bà Lâm nhẹ nhàng nói.Lời này Triệu Uyển Thanh cũng đã nói với hai ông bà lão nhiều lần, nhưng lần nào hai người cũng đều không đồng ý.Nghe vậy, bà Lâm cố ý xị mặt xuống, ghét bỏ xua tay nói: "Không đi không đi! Ông và bà cháu xương cốt không khỏe, còn đi xa như vậy làm gì? Các cháu ở thủ đô sống tốt như vậy là hai người già chúng ta yên tâm rồi, những cái khác không cần phải lo nghĩ nhiều!"Ông Lâm cũng nhìn Lâm Thiệu Hoa nói: "Ông và bà cháu ở trong nhà cũng rất tốt, ngược lại nếu đi lên thành phố có khi lại không được thoải mái, vậy nên chúng ta không đi."Giống như thuật lại vậy, ngay cả động tác của hai người các lần cũng giống nhau ý đúc.Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lặp lại nhiều lần như vậy thì cũng liếc nhìn Lâm Thiệu Hoa một cái, hai người âm thầm thở dài trong lòng.Hai người đi rồi, ông nội và bà nội Lâm đều thay đổi sắc mặt ngay lập tức."Chúng ta là mở nhà máy chứ không phải đi làm từ thiện, có thể kéo người dân trong thôn một chút cùng đi lên, nhưng sẽ không bởi vì như vậy mà giảm đi nguyên tắc, tiêu chuẩn của mình."Triệu Uyển Thanh nhìn em trai của bản thân mình, cười nói,"Được, chuyện này theo lời em nói mà làm đi, đợi về lại thủ đô, chị sẽ nói với Hòa Bình một tiếng."Việc này cũng đã được định ra như vậy, Triệu Nhị lại cùng với Triệu Uyển Thanh nói chuyện khai trương cửa hàng Amanda ở Thượng Hải...Ba đứa nhỏ ở đây chơi nguyên một ngày, mãi đến buổi tối mới bị cha mẹ kéo về nhà.Qua năm mới, chưa tới mười lăm, một nhà Triệu Uyển Thanh lại thu dọn hành lý chuẩn bị lên thủ đô.Trước khi đi, Lâm Thiệu Hoa và Triệu Uyển Thanh vẫn như trước đi sang nhà lớn thăm ông nội Lâm và bà nội Lâm một chút."Ông, bà, hay là năm nay hai người cùng cháu và Thiệu Hoa lên thủ đô đi, ở chung cùng chúng cháu một thời gian, coi như đi du lịch cũng được." Triệu Uyển Thanh ngồi bên cạnh bà Lâm nhẹ nhàng nói.Lời này Triệu Uyển Thanh cũng đã nói với hai ông bà lão nhiều lần, nhưng lần nào hai người cũng đều không đồng ý.Nghe vậy, bà Lâm cố ý xị mặt xuống, ghét bỏ xua tay nói: "Không đi không đi! Ông và bà cháu xương cốt không khỏe, còn đi xa như vậy làm gì? Các cháu ở thủ đô sống tốt như vậy là hai người già chúng ta yên tâm rồi, những cái khác không cần phải lo nghĩ nhiều!"Ông Lâm cũng nhìn Lâm Thiệu Hoa nói: "Ông và bà cháu ở trong nhà cũng rất tốt, ngược lại nếu đi lên thành phố có khi lại không được thoải mái, vậy nên chúng ta không đi."Giống như thuật lại vậy, ngay cả động tác của hai người các lần cũng giống nhau ý đúc.Triệu Uyển Thanh nhìn thấy cảnh tượng trước mắt lặp lại nhiều lần như vậy thì cũng liếc nhìn Lâm Thiệu Hoa một cái, hai người âm thầm thở dài trong lòng.Hai người đi rồi, ông nội và bà nội Lâm đều thay đổi sắc mặt ngay lập tức.