“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 634
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… "Trong đại sảnh có thể bày 10 cái bàn, mỗi bàn có thể ngồi được 3-4 người, tính ra có thể chứa được khoảng 30-40 người, sức chứa tốt hơn so với việc bày hàng của em trước đây nhiều." Triệu Uyển Thanh chỉ vào đại sảnh phân tích.Trước đây khi Triệu Đại đệ ra ngoài bày quán, cũng chỉ có thể kê tổng cộng ba chiếc bàn nhỏ, còn là loại bàn rất nhỏ, nếu nhiều thì anh ấy cũng không thể mang theo được. Điều này cũng khiến cho một nhóm khách hàng của anh ấy đều phải đứng ăn trước quán mì khô nóng.May mà mì của anh ấy rất ngon, khẩu phần đều rất đầy đủ, cho nên những khách hàng khó tính ngày mới Không để ý chuyện này."Đợi khi nào em thuê cửa hàng này, ngoài bán mì khô nóng ra, con có thể bán thêm những món ăn sáng khác, điều này cũng sẽ tăng lên đáng kể phạm vi lợi nhuận của em."Nếu như chỉ bán mì khô nóng, thì những người không thích ăn mì sẽ không đến cửa hàng này.Nhưng nếu như đổi thành cửa hàng bán đồ ăn sáng, chủ yếu bán mì khô nóng, cũng bán thêm các món ăn sáng khác, như vậy có thể mở rộng phạm vi khách hàng.Dù sao ai mà chẳng phải ăn sáng?"Tiền thuê mỗi tháng của cửa hàng này hết bao nhiêu?" Triệu Uyển Thanh hỏi.Đổng Hiểu Hà: "Mười hai đồng một tháng."Mỗi tháng 12 đồng, khoản tiền này ở Bắc Kinh quả thực không hề rẻ.Triệu Uyển Thanh quan sát đường phố xung quanh cửa hàng, cùng dòng người qua lại nói: "12 đồng cũng đáng giá, dù sao cũng có nhiều người đi qua đi lại trên con đường này như vậy, lúc chúng ta đến đây, chị còn để ý thấy gần chỗ này có mấy tòa nhà cao tầng, nơi này nhất định sẽ có rất nhiều người."Những lời này của Triệu Uyển Thanh khiến Triệu Đại đệ và Đổng Hiểu Hà cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, hai người lập tức quyết định thuê cửa hàng nhỏ này.Sau khi thuê cửa hàng xong, lại đi mua thêm vài bộ bàn ghế, cửa hàng bán đồ ăn sáng của Triệu Đại đệ lập tức có thể khai trương.Tên của cửa hàng là do Đổng Hiểu Hà đặt: cửa hàng ăn sáng Cát Tường.Tùy tiện mua một tấm bảng gỗ rẻ tiền, Triệu Uyển Thanh dùng bút lông viết vài chữ to trên đó rồi treo lên.Cửa hàng ăn sáng Cát Tường vừa khai trương, những khách hàng cũ từng ăn mì khô nóng của Triệu Đại đệ lập tức kéo đến. Có những khách hàng cũ ủng hộ việc kinh doanh, việc làm ăn của cửa hàng ăn sáng Cát Tường mới khai trương cũng khá tốt.Sau mấy ngày khai trương, cửa hàng ăn sáng đã tích lũy được danh tiếng tốt trong mấy khu gần đó.Món mì khô nóng thì khỏi phải bàn, làm món ăn đặc sắc trong cửa hàng, ai đến cũng phải gọi một bát nếm thử. Nếu có người không thích em mì, cũng không sao cả, trong cửa hàng còn bán cả bánh bao, màn thầu, sủi cảo, cơm chiên trứng.DTVTriệu Đại đệ nghe lời gợi ý của Triệu Uyển Thanh, lúc mới bắt đầu kinh doanh đã tung ra hơn 20 loại món ăn sáng, mãi đến một tuần sau khi bán mới thay đổi.10 loại *****ên bán chạy sẽ được giữ lại, còn những loại xếp sau sẽ không được làm và bán nữa.Phương pháp này trực tiếp để cho thị trường giúp họ chọn lựa menu bữa sáng, vừa có thể tránh phiền phức, vừa có thể kiếm được tiền.Cứ như vậy, Triệu Đại đệ càng ngày càng bận rộn hơn, trời chưa sáng đã phải dậy nấu mì và làm bữa sáng, ngoài giữa buổi sáng và giữa buổi chiều, thì những thời điểm khác trong cửa hàng cơ bản rất đông người.Mặc dù gọi là cửa hàng bán đồ ăn sáng, nhưng buổi trưa và buổi tối cũng có khách hàng đến để ăn mì khô nóng, nếu đã mở cửa buôn bán thì cũng không thể nào đuổi khách đi đúng không?
"Trong đại sảnh có thể bày 10 cái bàn, mỗi bàn có thể ngồi được 3-4 người, tính ra có thể chứa được khoảng 30-40 người, sức chứa tốt hơn so với việc bày hàng của em trước đây nhiều." Triệu Uyển Thanh chỉ vào đại sảnh phân tích.
Trước đây khi Triệu Đại đệ ra ngoài bày quán, cũng chỉ có thể kê tổng cộng ba chiếc bàn nhỏ, còn là loại bàn rất nhỏ, nếu nhiều thì anh ấy cũng không thể mang theo được. Điều này cũng khiến cho một nhóm khách hàng của anh ấy đều phải đứng ăn trước quán mì khô nóng.
May mà mì của anh ấy rất ngon, khẩu phần đều rất đầy đủ, cho nên những khách hàng khó tính ngày mới Không để ý chuyện này.
"Đợi khi nào em thuê cửa hàng này, ngoài bán mì khô nóng ra, con có thể bán thêm những món ăn sáng khác, điều này cũng sẽ tăng lên đáng kể phạm vi lợi nhuận của em."
Nếu như chỉ bán mì khô nóng, thì những người không thích ăn mì sẽ không đến cửa hàng này.
Nhưng nếu như đổi thành cửa hàng bán đồ ăn sáng, chủ yếu bán mì khô nóng, cũng bán thêm các món ăn sáng khác, như vậy có thể mở rộng phạm vi khách hàng.
Dù sao ai mà chẳng phải ăn sáng?
"Tiền thuê mỗi tháng của cửa hàng này hết bao nhiêu?" Triệu Uyển Thanh hỏi.
Đổng Hiểu Hà: "Mười hai đồng một tháng."
Mỗi tháng 12 đồng, khoản tiền này ở Bắc Kinh quả thực không hề rẻ.
Triệu Uyển Thanh quan sát đường phố xung quanh cửa hàng, cùng dòng người qua lại nói: "12 đồng cũng đáng giá, dù sao cũng có nhiều người đi qua đi lại trên con đường này như vậy, lúc chúng ta đến đây, chị còn để ý thấy gần chỗ này có mấy tòa nhà cao tầng, nơi này nhất định sẽ có rất nhiều người."
Những lời này của Triệu Uyển Thanh khiến Triệu Đại đệ và Đổng Hiểu Hà cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, hai người lập tức quyết định thuê cửa hàng nhỏ này.
Sau khi thuê cửa hàng xong, lại đi mua thêm vài bộ bàn ghế, cửa hàng bán đồ ăn sáng của Triệu Đại đệ lập tức có thể khai trương.
Tên của cửa hàng là do Đổng Hiểu Hà đặt: cửa hàng ăn sáng Cát Tường.
Tùy tiện mua một tấm bảng gỗ rẻ tiền, Triệu Uyển Thanh dùng bút lông viết vài chữ to trên đó rồi treo lên.
Cửa hàng ăn sáng Cát Tường vừa khai trương, những khách hàng cũ từng ăn mì khô nóng của Triệu Đại đệ lập tức kéo đến. Có những khách hàng cũ ủng hộ việc kinh doanh, việc làm ăn của cửa hàng ăn sáng Cát Tường mới khai trương cũng khá tốt.
Sau mấy ngày khai trương, cửa hàng ăn sáng đã tích lũy được danh tiếng tốt trong mấy khu gần đó.
Món mì khô nóng thì khỏi phải bàn, làm món ăn đặc sắc trong cửa hàng, ai đến cũng phải gọi một bát nếm thử. Nếu có người không thích em mì, cũng không sao cả, trong cửa hàng còn bán cả bánh bao, màn thầu, sủi cảo, cơm chiên trứng.
DTV
Triệu Đại đệ nghe lời gợi ý của Triệu Uyển Thanh, lúc mới bắt đầu kinh doanh đã tung ra hơn 20 loại món ăn sáng, mãi đến một tuần sau khi bán mới thay đổi.
10 loại *****ên bán chạy sẽ được giữ lại, còn những loại xếp sau sẽ không được làm và bán nữa.
Phương pháp này trực tiếp để cho thị trường giúp họ chọn lựa menu bữa sáng, vừa có thể tránh phiền phức, vừa có thể kiếm được tiền.
Cứ như vậy, Triệu Đại đệ càng ngày càng bận rộn hơn, trời chưa sáng đã phải dậy nấu mì và làm bữa sáng, ngoài giữa buổi sáng và giữa buổi chiều, thì những thời điểm khác trong cửa hàng cơ bản rất đông người.
Mặc dù gọi là cửa hàng bán đồ ăn sáng, nhưng buổi trưa và buổi tối cũng có khách hàng đến để ăn mì khô nóng, nếu đã mở cửa buôn bán thì cũng không thể nào đuổi khách đi đúng không?
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… "Trong đại sảnh có thể bày 10 cái bàn, mỗi bàn có thể ngồi được 3-4 người, tính ra có thể chứa được khoảng 30-40 người, sức chứa tốt hơn so với việc bày hàng của em trước đây nhiều." Triệu Uyển Thanh chỉ vào đại sảnh phân tích.Trước đây khi Triệu Đại đệ ra ngoài bày quán, cũng chỉ có thể kê tổng cộng ba chiếc bàn nhỏ, còn là loại bàn rất nhỏ, nếu nhiều thì anh ấy cũng không thể mang theo được. Điều này cũng khiến cho một nhóm khách hàng của anh ấy đều phải đứng ăn trước quán mì khô nóng.May mà mì của anh ấy rất ngon, khẩu phần đều rất đầy đủ, cho nên những khách hàng khó tính ngày mới Không để ý chuyện này."Đợi khi nào em thuê cửa hàng này, ngoài bán mì khô nóng ra, con có thể bán thêm những món ăn sáng khác, điều này cũng sẽ tăng lên đáng kể phạm vi lợi nhuận của em."Nếu như chỉ bán mì khô nóng, thì những người không thích ăn mì sẽ không đến cửa hàng này.Nhưng nếu như đổi thành cửa hàng bán đồ ăn sáng, chủ yếu bán mì khô nóng, cũng bán thêm các món ăn sáng khác, như vậy có thể mở rộng phạm vi khách hàng.Dù sao ai mà chẳng phải ăn sáng?"Tiền thuê mỗi tháng của cửa hàng này hết bao nhiêu?" Triệu Uyển Thanh hỏi.Đổng Hiểu Hà: "Mười hai đồng một tháng."Mỗi tháng 12 đồng, khoản tiền này ở Bắc Kinh quả thực không hề rẻ.Triệu Uyển Thanh quan sát đường phố xung quanh cửa hàng, cùng dòng người qua lại nói: "12 đồng cũng đáng giá, dù sao cũng có nhiều người đi qua đi lại trên con đường này như vậy, lúc chúng ta đến đây, chị còn để ý thấy gần chỗ này có mấy tòa nhà cao tầng, nơi này nhất định sẽ có rất nhiều người."Những lời này của Triệu Uyển Thanh khiến Triệu Đại đệ và Đổng Hiểu Hà cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều, hai người lập tức quyết định thuê cửa hàng nhỏ này.Sau khi thuê cửa hàng xong, lại đi mua thêm vài bộ bàn ghế, cửa hàng bán đồ ăn sáng của Triệu Đại đệ lập tức có thể khai trương.Tên của cửa hàng là do Đổng Hiểu Hà đặt: cửa hàng ăn sáng Cát Tường.Tùy tiện mua một tấm bảng gỗ rẻ tiền, Triệu Uyển Thanh dùng bút lông viết vài chữ to trên đó rồi treo lên.Cửa hàng ăn sáng Cát Tường vừa khai trương, những khách hàng cũ từng ăn mì khô nóng của Triệu Đại đệ lập tức kéo đến. Có những khách hàng cũ ủng hộ việc kinh doanh, việc làm ăn của cửa hàng ăn sáng Cát Tường mới khai trương cũng khá tốt.Sau mấy ngày khai trương, cửa hàng ăn sáng đã tích lũy được danh tiếng tốt trong mấy khu gần đó.Món mì khô nóng thì khỏi phải bàn, làm món ăn đặc sắc trong cửa hàng, ai đến cũng phải gọi một bát nếm thử. Nếu có người không thích em mì, cũng không sao cả, trong cửa hàng còn bán cả bánh bao, màn thầu, sủi cảo, cơm chiên trứng.DTVTriệu Đại đệ nghe lời gợi ý của Triệu Uyển Thanh, lúc mới bắt đầu kinh doanh đã tung ra hơn 20 loại món ăn sáng, mãi đến một tuần sau khi bán mới thay đổi.10 loại *****ên bán chạy sẽ được giữ lại, còn những loại xếp sau sẽ không được làm và bán nữa.Phương pháp này trực tiếp để cho thị trường giúp họ chọn lựa menu bữa sáng, vừa có thể tránh phiền phức, vừa có thể kiếm được tiền.Cứ như vậy, Triệu Đại đệ càng ngày càng bận rộn hơn, trời chưa sáng đã phải dậy nấu mì và làm bữa sáng, ngoài giữa buổi sáng và giữa buổi chiều, thì những thời điểm khác trong cửa hàng cơ bản rất đông người.Mặc dù gọi là cửa hàng bán đồ ăn sáng, nhưng buổi trưa và buổi tối cũng có khách hàng đến để ăn mì khô nóng, nếu đã mở cửa buôn bán thì cũng không thể nào đuổi khách đi đúng không?