“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…
Chương 651
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cửa hàng trong tòa nhà cho người khác thuê thì ai thuê mà không giống nhau? Nhưng bên kia cố tình cũng đã nói rõ lý do, dù thêm tiền cũng không cho bọn cô thuê...Không phải là có người muốn quấy rối bọn họ chứ?A."Mấy người đó đâu? Đưa em đi gặp bọn họ!" Triệu Uyển Thanh cùng Bao Đại Đầu hùng hực đi đến tòa nhà.Thấy vậy, Phạm Hòa Bình tìm kiếm xung quanh, sau đó lấy sào áo bên cạnh giá treo, cũng chậm rãi đuổi theo...Khi Phạm Hòa Bình đến, Triệu Uyển Thanh cùng Bao Đại Đầu đã chặn giám đốc tòa nhà và nhân viên quản lý ở tầng trên cùng."Cửa hàng vốn đã được cho thuê. Tại sao Amanda của chúng tôi lại bị từ chối? Hôm nay giám đốc không đưa ra lời giải thích hợp lý. Tôi sẽ không ngần ngại khiếu nại về vấn đề này với toàn thành phố hoặc trên các phương tiện truyền thông đâu!"Giám đốc hiển nhiên không ngờ rằng họ sẽ trực tiếp chặn cửa, còn dám đối cứng với ông ta như thế này.DTVTuy trong lòng cảm thấy chột dạ, nhưng ngoài mặt ông ta vẫn giả vờ bình tĩnh: "Đây là quy định nội bộ của bên chúng tôi, chúng tôi có quyền lựa chọn thương nhân cho thuê..."Ông ta còn chưa nói xong, Triệu Uyển Thanh cười lạnh một tiếng: "Vậy lý do là gì?""Không thể trả lời!" Giám đốc trừng mắt nhìn, khi nhìn thấy Phạm Hòa Bình ôm một cây sào phơi quần áo ở phía sau, không khỏi rụt người lại: "Nếu như các cô lại gây sự, tôi sẽ lập tức gọi bảo vệ, đừng nói là chờ đến tuần sau, ngay hôm nay tôi vẫn có thể đuổi các cô ra khỏi cửa hàng!"Phạm Hòa Bình vung cây sào, tức giận đến mức nhăn cả mũi, nhưng lời ông ta nói thực sự khiến cô ấy e ngại, cô lặng lẽ buông cây sào quần áo xuống."Được, vậy chúng ta hãy đợi xem!" Triệu Uyển Thanh vươn tay chỉ vào ông ta, sau đó nghiêm mặt mang hai 'tiểu đệ' rồi rời tòa cao tầng.Nhìn thấy ba người đã rời đi, giám đốc khẽ vuốt ngực, hồi lâu sau mới bình tĩnh lại.Thực ra ông ta không cố ý làm khó người thương nhân này, nhưng ai bảo việc kinh doanh của họ lại phát triển như vậy chứ?Họ không phải là những người duy nhất bán thời trang cho phụ nữ trong tòa nhà này, nhưng sau khi Amanda gia nhập, thương hiệu này đã lấy đi hút đi rất nhiều khách hàng từ các cửa hàng thời trang nữ khác.Có người hài lòng, tất nhiên sẽ có những người không được như ý.Một trong những cửa hàng quần áo nữ trang bị xuống dốc, có bà chủ là người tình của ông giám đốc, hai người bọn họ đã qua lại với nhau được vài năm.Lần này công việc kinh doanh bị chèn ép, đương nhiên bà chủ cửa hàng đó không vui, vì vậy cô ta liền nỉ non xúi giục ông ta.Để đổi lấy niềm vui của người đẹp, ông giám đốc đã một tay xử lý sự việc.Dù sao cửa hàng trong bách hóa cho ai thuê cũng được, tiền thuê có cao bao nhiêu cũng không liên quan gì đến tiền lương của ông ta, cho nên ông ta mới không chút lưu tình mà đuổi Amanda đi.Ở tầng dưới, mấu người Triệu Uyển Thanh về cửa hàng.Triệu Uyển Thanh không nói lời nào, hai người còn lại cũng không dám lên tiếng.Phạm Hòa Bình ngước mắt nhìn Triệu Uyển Thanh, nhớ lại cách vừa rồi cô ấy chỉ vào người kia thì cô ấy biết rằng Triệu Uyển Thanh đang rất tức giận.Tất nhiên, việc chỉ tay vào người khác là bất lịch sự, Phạm Hòa Bình chưa bao giờ thấy Triệu Uyển Thanh làm hành động như vậy, có thể thấy được cô chán ghét người giám đốc đó đến mức nào."Bây giờ phải làm sao? Quảng cáo sẽ được tung ra vào tuần sau, nhưng địa chỉ cửa hàng của chúng ta đã viết trên đó rồi". Bao Đại Đầu vò đầu bứt tai, cố hết sức nghĩ biện pháp đối phó, miệng không ngừng nhấp nháy.Ở cuối đoạn quảng cáo, vị trí của cửa hàng Amanda ở Thượng Hải đã được đánh dấu đặc biệt, để khách hàng có thể dễ dàng nhìn thấy quảng cáo và tìm đến mua sắm.Bây giờ địa điểm cửa hàng của họ đã tạm thời thay đổi, chẳng phải là uổng công quảng bá sao?
Cửa hàng trong tòa nhà cho người khác thuê thì ai thuê mà không giống nhau? Nhưng bên kia cố tình cũng đã nói rõ lý do, dù thêm tiền cũng không cho bọn cô thuê...
Không phải là có người muốn quấy rối bọn họ chứ?
A.
"Mấy người đó đâu? Đưa em đi gặp bọn họ!" Triệu Uyển Thanh cùng Bao Đại Đầu hùng hực đi đến tòa nhà.
Thấy vậy, Phạm Hòa Bình tìm kiếm xung quanh, sau đó lấy sào áo bên cạnh giá treo, cũng chậm rãi đuổi theo...
Khi Phạm Hòa Bình đến, Triệu Uyển Thanh cùng Bao Đại Đầu đã chặn giám đốc tòa nhà và nhân viên quản lý ở tầng trên cùng.
"Cửa hàng vốn đã được cho thuê. Tại sao Amanda của chúng tôi lại bị từ chối? Hôm nay giám đốc không đưa ra lời giải thích hợp lý. Tôi sẽ không ngần ngại khiếu nại về vấn đề này với toàn thành phố hoặc trên các phương tiện truyền thông đâu!"
Giám đốc hiển nhiên không ngờ rằng họ sẽ trực tiếp chặn cửa, còn dám đối cứng với ông ta như thế này.
DTV
Tuy trong lòng cảm thấy chột dạ, nhưng ngoài mặt ông ta vẫn giả vờ bình tĩnh: "Đây là quy định nội bộ của bên chúng tôi, chúng tôi có quyền lựa chọn thương nhân cho thuê..."
Ông ta còn chưa nói xong, Triệu Uyển Thanh cười lạnh một tiếng: "Vậy lý do là gì?"
"Không thể trả lời!" Giám đốc trừng mắt nhìn, khi nhìn thấy Phạm Hòa Bình ôm một cây sào phơi quần áo ở phía sau, không khỏi rụt người lại: "Nếu như các cô lại gây sự, tôi sẽ lập tức gọi bảo vệ, đừng nói là chờ đến tuần sau, ngay hôm nay tôi vẫn có thể đuổi các cô ra khỏi cửa hàng!"
Phạm Hòa Bình vung cây sào, tức giận đến mức nhăn cả mũi, nhưng lời ông ta nói thực sự khiến cô ấy e ngại, cô lặng lẽ buông cây sào quần áo xuống.
"Được, vậy chúng ta hãy đợi xem!" Triệu Uyển Thanh vươn tay chỉ vào ông ta, sau đó nghiêm mặt mang hai 'tiểu đệ' rồi rời tòa cao tầng.
Nhìn thấy ba người đã rời đi, giám đốc khẽ vuốt ngực, hồi lâu sau mới bình tĩnh lại.
Thực ra ông ta không cố ý làm khó người thương nhân này, nhưng ai bảo việc kinh doanh của họ lại phát triển như vậy chứ?
Họ không phải là những người duy nhất bán thời trang cho phụ nữ trong tòa nhà này, nhưng sau khi Amanda gia nhập, thương hiệu này đã lấy đi hút đi rất nhiều khách hàng từ các cửa hàng thời trang nữ khác.
Có người hài lòng, tất nhiên sẽ có những người không được như ý.
Một trong những cửa hàng quần áo nữ trang bị xuống dốc, có bà chủ là người tình của ông giám đốc, hai người bọn họ đã qua lại với nhau được vài năm.
Lần này công việc kinh doanh bị chèn ép, đương nhiên bà chủ cửa hàng đó không vui, vì vậy cô ta liền nỉ non xúi giục ông ta.
Để đổi lấy niềm vui của người đẹp, ông giám đốc đã một tay xử lý sự việc.
Dù sao cửa hàng trong bách hóa cho ai thuê cũng được, tiền thuê có cao bao nhiêu cũng không liên quan gì đến tiền lương của ông ta, cho nên ông ta mới không chút lưu tình mà đuổi Amanda đi.
Ở tầng dưới, mấu người Triệu Uyển Thanh về cửa hàng.
Triệu Uyển Thanh không nói lời nào, hai người còn lại cũng không dám lên tiếng.
Phạm Hòa Bình ngước mắt nhìn Triệu Uyển Thanh, nhớ lại cách vừa rồi cô ấy chỉ vào người kia thì cô ấy biết rằng Triệu Uyển Thanh đang rất tức giận.
Tất nhiên, việc chỉ tay vào người khác là bất lịch sự, Phạm Hòa Bình chưa bao giờ thấy Triệu Uyển Thanh làm hành động như vậy, có thể thấy được cô chán ghét người giám đốc đó đến mức nào.
"Bây giờ phải làm sao? Quảng cáo sẽ được tung ra vào tuần sau, nhưng địa chỉ cửa hàng của chúng ta đã viết trên đó rồi". Bao Đại Đầu vò đầu bứt tai, cố hết sức nghĩ biện pháp đối phó, miệng không ngừng nhấp nháy.
Ở cuối đoạn quảng cáo, vị trí của cửa hàng Amanda ở Thượng Hải đã được đánh dấu đặc biệt, để khách hàng có thể dễ dàng nhìn thấy quảng cáo và tìm đến mua sắm.
Bây giờ địa điểm cửa hàng của họ đã tạm thời thay đổi, chẳng phải là uổng công quảng bá sao?
Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Cửa hàng trong tòa nhà cho người khác thuê thì ai thuê mà không giống nhau? Nhưng bên kia cố tình cũng đã nói rõ lý do, dù thêm tiền cũng không cho bọn cô thuê...Không phải là có người muốn quấy rối bọn họ chứ?A."Mấy người đó đâu? Đưa em đi gặp bọn họ!" Triệu Uyển Thanh cùng Bao Đại Đầu hùng hực đi đến tòa nhà.Thấy vậy, Phạm Hòa Bình tìm kiếm xung quanh, sau đó lấy sào áo bên cạnh giá treo, cũng chậm rãi đuổi theo...Khi Phạm Hòa Bình đến, Triệu Uyển Thanh cùng Bao Đại Đầu đã chặn giám đốc tòa nhà và nhân viên quản lý ở tầng trên cùng."Cửa hàng vốn đã được cho thuê. Tại sao Amanda của chúng tôi lại bị từ chối? Hôm nay giám đốc không đưa ra lời giải thích hợp lý. Tôi sẽ không ngần ngại khiếu nại về vấn đề này với toàn thành phố hoặc trên các phương tiện truyền thông đâu!"Giám đốc hiển nhiên không ngờ rằng họ sẽ trực tiếp chặn cửa, còn dám đối cứng với ông ta như thế này.DTVTuy trong lòng cảm thấy chột dạ, nhưng ngoài mặt ông ta vẫn giả vờ bình tĩnh: "Đây là quy định nội bộ của bên chúng tôi, chúng tôi có quyền lựa chọn thương nhân cho thuê..."Ông ta còn chưa nói xong, Triệu Uyển Thanh cười lạnh một tiếng: "Vậy lý do là gì?""Không thể trả lời!" Giám đốc trừng mắt nhìn, khi nhìn thấy Phạm Hòa Bình ôm một cây sào phơi quần áo ở phía sau, không khỏi rụt người lại: "Nếu như các cô lại gây sự, tôi sẽ lập tức gọi bảo vệ, đừng nói là chờ đến tuần sau, ngay hôm nay tôi vẫn có thể đuổi các cô ra khỏi cửa hàng!"Phạm Hòa Bình vung cây sào, tức giận đến mức nhăn cả mũi, nhưng lời ông ta nói thực sự khiến cô ấy e ngại, cô lặng lẽ buông cây sào quần áo xuống."Được, vậy chúng ta hãy đợi xem!" Triệu Uyển Thanh vươn tay chỉ vào ông ta, sau đó nghiêm mặt mang hai 'tiểu đệ' rồi rời tòa cao tầng.Nhìn thấy ba người đã rời đi, giám đốc khẽ vuốt ngực, hồi lâu sau mới bình tĩnh lại.Thực ra ông ta không cố ý làm khó người thương nhân này, nhưng ai bảo việc kinh doanh của họ lại phát triển như vậy chứ?Họ không phải là những người duy nhất bán thời trang cho phụ nữ trong tòa nhà này, nhưng sau khi Amanda gia nhập, thương hiệu này đã lấy đi hút đi rất nhiều khách hàng từ các cửa hàng thời trang nữ khác.Có người hài lòng, tất nhiên sẽ có những người không được như ý.Một trong những cửa hàng quần áo nữ trang bị xuống dốc, có bà chủ là người tình của ông giám đốc, hai người bọn họ đã qua lại với nhau được vài năm.Lần này công việc kinh doanh bị chèn ép, đương nhiên bà chủ cửa hàng đó không vui, vì vậy cô ta liền nỉ non xúi giục ông ta.Để đổi lấy niềm vui của người đẹp, ông giám đốc đã một tay xử lý sự việc.Dù sao cửa hàng trong bách hóa cho ai thuê cũng được, tiền thuê có cao bao nhiêu cũng không liên quan gì đến tiền lương của ông ta, cho nên ông ta mới không chút lưu tình mà đuổi Amanda đi.Ở tầng dưới, mấu người Triệu Uyển Thanh về cửa hàng.Triệu Uyển Thanh không nói lời nào, hai người còn lại cũng không dám lên tiếng.Phạm Hòa Bình ngước mắt nhìn Triệu Uyển Thanh, nhớ lại cách vừa rồi cô ấy chỉ vào người kia thì cô ấy biết rằng Triệu Uyển Thanh đang rất tức giận.Tất nhiên, việc chỉ tay vào người khác là bất lịch sự, Phạm Hòa Bình chưa bao giờ thấy Triệu Uyển Thanh làm hành động như vậy, có thể thấy được cô chán ghét người giám đốc đó đến mức nào."Bây giờ phải làm sao? Quảng cáo sẽ được tung ra vào tuần sau, nhưng địa chỉ cửa hàng của chúng ta đã viết trên đó rồi". Bao Đại Đầu vò đầu bứt tai, cố hết sức nghĩ biện pháp đối phó, miệng không ngừng nhấp nháy.Ở cuối đoạn quảng cáo, vị trí của cửa hàng Amanda ở Thượng Hải đã được đánh dấu đặc biệt, để khách hàng có thể dễ dàng nhìn thấy quảng cáo và tìm đến mua sắm.Bây giờ địa điểm cửa hàng của họ đã tạm thời thay đổi, chẳng phải là uổng công quảng bá sao?