Tác giả:

“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì…

Chương 677

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Còn về phần Triệu Uyển Thanh, khi Lâm Thiệu Hoa đi nhận chức ở Viễn Nam thì cô cũng phải bay về Mỹ để học tiếp chương trình học của mình, tới kỳ nghỉ mới quay trở lại Bắc Kinh.Ngày hôm sau, khi ba đứa trẻ cùng nhau thức dậy liền nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, cả đám đều vui vẻ hét lên, suýt chút nữa hét bay cả nóc nhà.Vừa về nước được mấy ngày, Triệu Uyển Thanh cũng không đi đâu cả, cũng chẳng muốn làm gì, chỉ ở nhà với gia đình.Cô tự mình vào bếp nấu đồ ăn ngon cho cả nhà, bồi bổ lại những phần thịt bị mất trên mặt hơi gầy của đám trẻ.Sau mấy ngày liên tục ăn cơm mẹ nấu, Thang Viên liền ôm bụng từ chối nói: "Con thật sự không thể ăn thêm nữa, ăn thêm nữa đến lúc xuống nước sẽ bị chìm xuống tận đáy mất..."Là thành viên không chính thức của đội tuyển bơi lội quốc gia, chế độ ăn uống và nghỉ ngơi của tiểu Thang Viên hiện tại đều dựa theo tiêu chuẩn của đội.Nếu như béo lên, trong buổi huấn luyện tiếp theo chắc chắn sẽ bị huấn luyện viên mắng mất.Triệu Uyên Thanh ôm lấy thân hình gầy gò của con gái mình, cười nói: "Sao lại chìm xuống đáy chứ? Thang Viên của chúng ta vẫn gầy quá!"Vua cổ động Đoàn Tử ăn một miếng cơm nói: "Vẫn gầy lắm."Màn Thầu cũng nhìn về phía em gái nói: "Đúng vậy."Dưới sự lừa dối của ba người họ, Thang Viên lại cầm thêm một cái đùi gà nữa lên...Trở lại Bắc Kinh, công việc kinh doanh còn tồn đọng khá nhiều, cho nên Triệu Uyển Thanh đã quyết định sẽ giải quyết chúng trong vòng mấy ngày gần đây.Mặc dù nhiều công ty trên danh nghĩa của Triệu Uyển Thanh vẫn đang trong quá trình phát triển, còn rất nhiều việc cần làm, nhưng may mà trước đó Triệu Uyển Thanh đã phân công các chức vụ xử lý rồi.DTVCó những trợ thủ đắc lực này, với tư cách là cổ đông lớn của công ty, Triệu Uyển Thanh chỉ cần thỉnh thoảng đi kiểm tra là được, về phần công việc cụ thể thì không cần cô phải tự mình đi làm.Ở Bắc Kinh gần nửa tháng, Triệu Uyển Thanh đã thu dọn hành lý, dự định sẽ đi về phía Nam.Lần đi phía Nam này không phải đi Dương Thành, mà là đi huyện Viễn Nam thăm người thân.Kể từ khi cô trở về, Lâm Thiệu Hoa đã gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại về nhà, lời trong lời ngoài đều bày tỏ, ám chỉ cô đến huyện Viễn Nam thăm anh ấy.Triệu Uyển Thanh cố ý phớt lờ anh ấy mấy lần, sau đó mới thỏa hiệp.Đoàn Tử và Thang Viên đang cùng với Triệu Uyển Thanh sắp xếp hành lý của mình, bọn nhỏ cũng muốn đi thăm cha mình!Về phần Màn Thầu, lễ khai giảng mùa thu năm nay cậu ấy đã học lớp 11. Hiện tại trường cấp 3 còn chưa có lớp 12, cho nên lớp 11 chính là lớp tốt nghiệp của khóa đó, sắp phải tiến vào lễ rửa tội thi tuyển sinh đại học rồi.Với tư cách là học sinh xuất sắc của trường trung học phổ thông trọng điểm trong thành phố, tất nhiên là Màn Thầu có mặt trong danh sách học thêm ở trường học trong kỳ nghỉ hè."Đợi năm sau con thi đại học xong, muốn đi đâu mẹ đều đi cùng con!" Nhìn sự không tha hiện lên trong mắt của con trai lớn, Triệu Uyển Thanh bước đến vỗ vai an ủi thằng bé.Khóe miệng Màn Thầu khẽ nhếch lên một nụ cười, sau đó nhanh chóng khôi phục vẻ mặt nghiêm túc nói: "Con cũng đâu còn là trẻ con nữa, không cần mẹ phải đi cùng."Triệu Uyển Thanh hừ hừ mấy tiếng, cũng không để ý đến lời nói không thật lòng của con trai mình.Đứa con trai lớn này của cô thực sự giống ba nó cực kỳ!Lúc còn nhỏ, đã bắt đầu bắt chước cha mình nghiêm mặt dọa người rồi!Bây giờ Màn Thầu càng ngày càng trưởng thành, trên người cũng dần dần có bóng dáng của người đàn ông nào đó...Sau khi tạm biệt mọi người trong nhà tại nhà ga, Triệu Uyển Thanh dẫn theo cặp sinh đôi bước lên hành trình du lịch đến huyện Viễn Nam.

Còn về phần Triệu Uyển Thanh, khi Lâm Thiệu Hoa đi nhận chức ở Viễn Nam thì cô cũng phải bay về Mỹ để học tiếp chương trình học của mình, tới kỳ nghỉ mới quay trở lại Bắc Kinh.

Ngày hôm sau, khi ba đứa trẻ cùng nhau thức dậy liền nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, cả đám đều vui vẻ hét lên, suýt chút nữa hét bay cả nóc nhà.

Vừa về nước được mấy ngày, Triệu Uyển Thanh cũng không đi đâu cả, cũng chẳng muốn làm gì, chỉ ở nhà với gia đình.

Cô tự mình vào bếp nấu đồ ăn ngon cho cả nhà, bồi bổ lại những phần thịt bị mất trên mặt hơi gầy của đám trẻ.

Sau mấy ngày liên tục ăn cơm mẹ nấu, Thang Viên liền ôm bụng từ chối nói: "Con thật sự không thể ăn thêm nữa, ăn thêm nữa đến lúc xuống nước sẽ bị chìm xuống tận đáy mất..."

Là thành viên không chính thức của đội tuyển bơi lội quốc gia, chế độ ăn uống và nghỉ ngơi của tiểu Thang Viên hiện tại đều dựa theo tiêu chuẩn của đội.

Nếu như béo lên, trong buổi huấn luyện tiếp theo chắc chắn sẽ bị huấn luyện viên mắng mất.

Triệu Uyên Thanh ôm lấy thân hình gầy gò của con gái mình, cười nói: "Sao lại chìm xuống đáy chứ? Thang Viên của chúng ta vẫn gầy quá!"

Vua cổ động Đoàn Tử ăn một miếng cơm nói: "Vẫn gầy lắm."

Màn Thầu cũng nhìn về phía em gái nói: "Đúng vậy."

Dưới sự lừa dối của ba người họ, Thang Viên lại cầm thêm một cái đùi gà nữa lên...

Trở lại Bắc Kinh, công việc kinh doanh còn tồn đọng khá nhiều, cho nên Triệu Uyển Thanh đã quyết định sẽ giải quyết chúng trong vòng mấy ngày gần đây.

Mặc dù nhiều công ty trên danh nghĩa của Triệu Uyển Thanh vẫn đang trong quá trình phát triển, còn rất nhiều việc cần làm, nhưng may mà trước đó Triệu Uyển Thanh đã phân công các chức vụ xử lý rồi.

DTV

Có những trợ thủ đắc lực này, với tư cách là cổ đông lớn của công ty, Triệu Uyển Thanh chỉ cần thỉnh thoảng đi kiểm tra là được, về phần công việc cụ thể thì không cần cô phải tự mình đi làm.

Ở Bắc Kinh gần nửa tháng, Triệu Uyển Thanh đã thu dọn hành lý, dự định sẽ đi về phía Nam.

Lần đi phía Nam này không phải đi Dương Thành, mà là đi huyện Viễn Nam thăm người thân.

Kể từ khi cô trở về, Lâm Thiệu Hoa đã gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại về nhà, lời trong lời ngoài đều bày tỏ, ám chỉ cô đến huyện Viễn Nam thăm anh ấy.

Triệu Uyển Thanh cố ý phớt lờ anh ấy mấy lần, sau đó mới thỏa hiệp.

Đoàn Tử và Thang Viên đang cùng với Triệu Uyển Thanh sắp xếp hành lý của mình, bọn nhỏ cũng muốn đi thăm cha mình!

Về phần Màn Thầu, lễ khai giảng mùa thu năm nay cậu ấy đã học lớp 11. Hiện tại trường cấp 3 còn chưa có lớp 12, cho nên lớp 11 chính là lớp tốt nghiệp của khóa đó, sắp phải tiến vào lễ rửa tội thi tuyển sinh đại học rồi.

Với tư cách là học sinh xuất sắc của trường trung học phổ thông trọng điểm trong thành phố, tất nhiên là Màn Thầu có mặt trong danh sách học thêm ở trường học trong kỳ nghỉ hè.

"Đợi năm sau con thi đại học xong, muốn đi đâu mẹ đều đi cùng con!" Nhìn sự không tha hiện lên trong mắt của con trai lớn, Triệu Uyển Thanh bước đến vỗ vai an ủi thằng bé.

Khóe miệng Màn Thầu khẽ nhếch lên một nụ cười, sau đó nhanh chóng khôi phục vẻ mặt nghiêm túc nói: "Con cũng đâu còn là trẻ con nữa, không cần mẹ phải đi cùng."

Triệu Uyển Thanh hừ hừ mấy tiếng, cũng không để ý đến lời nói không thật lòng của con trai mình.

Đứa con trai lớn này của cô thực sự giống ba nó cực kỳ!

Lúc còn nhỏ, đã bắt đầu bắt chước cha mình nghiêm mặt dọa người rồi!

Bây giờ Màn Thầu càng ngày càng trưởng thành, trên người cũng dần dần có bóng dáng của người đàn ông nào đó...

Sau khi tạm biệt mọi người trong nhà tại nhà ga, Triệu Uyển Thanh dẫn theo cặp sinh đôi bước lên hành trình du lịch đến huyện Viễn Nam.

Thập Niên 60: Cầm Nhầm Kịch Bản Nữ Phụ Làm GiàuTác giả: Lâm BồTruyện Dị Năng, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Hệ Thống, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không“Đây là điện Diêm Vương sao?”Vẻ mặt của Triệu Uyển Thanh khó có thể tin được mà nhìn lão nhân đen sì đang ngồi trong điện, hai bên người hắn còn có ‘đồ vật” một đen, một trắng đang bay……Hôm nay, cô đi ra ngoài vứt rác, kết quả đi chưa được mấy bước đã bị sét đánh trúng. Sau đó…… Cô liền chết rồi. “Cô không cần hô to gọi nhỏ! Tôi đã điều tra về dương thọ của cô rồi, mới đi bắt cô lại!” Ông lão tự xưng là ‘Diêm Vương gia’ vuốt râu, chậm rãi mở cuốn sổ sinh tử đang bay lơ lửng. “Thế kỷ 21 ……Niên đại 20…… Thuộc Hoa Quốc…… Nhân sĩ Giang Nam…… Triệu Uyển Thanh, tìm được rồi! Hả? Dương thọ của cô……”Diêm Vương gia nhìn lên cuốn sổ sinh tử, mày nhăn thành một đống. Rõ ràng dương thọ của người này chưa hết?Là chỗ nào xảy ra nhầm lẫn rồi?Mấy năm nay, Diêm Vương gia đã trải qua không ít trường hợp đầu thai bằng cách ‘xuyên qua’, ‘trọng sinh’, lập tức hắn đã đưa ra quyết đoán ———— người này khẳng định cũng cần phải trọng sinh!Triệu Uyển Thanh nhìn lão đầu đang múa may cây bút lông viết một câu gì… Còn về phần Triệu Uyển Thanh, khi Lâm Thiệu Hoa đi nhận chức ở Viễn Nam thì cô cũng phải bay về Mỹ để học tiếp chương trình học của mình, tới kỳ nghỉ mới quay trở lại Bắc Kinh.Ngày hôm sau, khi ba đứa trẻ cùng nhau thức dậy liền nhìn thấy Triệu Uyển Thanh, cả đám đều vui vẻ hét lên, suýt chút nữa hét bay cả nóc nhà.Vừa về nước được mấy ngày, Triệu Uyển Thanh cũng không đi đâu cả, cũng chẳng muốn làm gì, chỉ ở nhà với gia đình.Cô tự mình vào bếp nấu đồ ăn ngon cho cả nhà, bồi bổ lại những phần thịt bị mất trên mặt hơi gầy của đám trẻ.Sau mấy ngày liên tục ăn cơm mẹ nấu, Thang Viên liền ôm bụng từ chối nói: "Con thật sự không thể ăn thêm nữa, ăn thêm nữa đến lúc xuống nước sẽ bị chìm xuống tận đáy mất..."Là thành viên không chính thức của đội tuyển bơi lội quốc gia, chế độ ăn uống và nghỉ ngơi của tiểu Thang Viên hiện tại đều dựa theo tiêu chuẩn của đội.Nếu như béo lên, trong buổi huấn luyện tiếp theo chắc chắn sẽ bị huấn luyện viên mắng mất.Triệu Uyên Thanh ôm lấy thân hình gầy gò của con gái mình, cười nói: "Sao lại chìm xuống đáy chứ? Thang Viên của chúng ta vẫn gầy quá!"Vua cổ động Đoàn Tử ăn một miếng cơm nói: "Vẫn gầy lắm."Màn Thầu cũng nhìn về phía em gái nói: "Đúng vậy."Dưới sự lừa dối của ba người họ, Thang Viên lại cầm thêm một cái đùi gà nữa lên...Trở lại Bắc Kinh, công việc kinh doanh còn tồn đọng khá nhiều, cho nên Triệu Uyển Thanh đã quyết định sẽ giải quyết chúng trong vòng mấy ngày gần đây.Mặc dù nhiều công ty trên danh nghĩa của Triệu Uyển Thanh vẫn đang trong quá trình phát triển, còn rất nhiều việc cần làm, nhưng may mà trước đó Triệu Uyển Thanh đã phân công các chức vụ xử lý rồi.DTVCó những trợ thủ đắc lực này, với tư cách là cổ đông lớn của công ty, Triệu Uyển Thanh chỉ cần thỉnh thoảng đi kiểm tra là được, về phần công việc cụ thể thì không cần cô phải tự mình đi làm.Ở Bắc Kinh gần nửa tháng, Triệu Uyển Thanh đã thu dọn hành lý, dự định sẽ đi về phía Nam.Lần đi phía Nam này không phải đi Dương Thành, mà là đi huyện Viễn Nam thăm người thân.Kể từ khi cô trở về, Lâm Thiệu Hoa đã gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại về nhà, lời trong lời ngoài đều bày tỏ, ám chỉ cô đến huyện Viễn Nam thăm anh ấy.Triệu Uyển Thanh cố ý phớt lờ anh ấy mấy lần, sau đó mới thỏa hiệp.Đoàn Tử và Thang Viên đang cùng với Triệu Uyển Thanh sắp xếp hành lý của mình, bọn nhỏ cũng muốn đi thăm cha mình!Về phần Màn Thầu, lễ khai giảng mùa thu năm nay cậu ấy đã học lớp 11. Hiện tại trường cấp 3 còn chưa có lớp 12, cho nên lớp 11 chính là lớp tốt nghiệp của khóa đó, sắp phải tiến vào lễ rửa tội thi tuyển sinh đại học rồi.Với tư cách là học sinh xuất sắc của trường trung học phổ thông trọng điểm trong thành phố, tất nhiên là Màn Thầu có mặt trong danh sách học thêm ở trường học trong kỳ nghỉ hè."Đợi năm sau con thi đại học xong, muốn đi đâu mẹ đều đi cùng con!" Nhìn sự không tha hiện lên trong mắt của con trai lớn, Triệu Uyển Thanh bước đến vỗ vai an ủi thằng bé.Khóe miệng Màn Thầu khẽ nhếch lên một nụ cười, sau đó nhanh chóng khôi phục vẻ mặt nghiêm túc nói: "Con cũng đâu còn là trẻ con nữa, không cần mẹ phải đi cùng."Triệu Uyển Thanh hừ hừ mấy tiếng, cũng không để ý đến lời nói không thật lòng của con trai mình.Đứa con trai lớn này của cô thực sự giống ba nó cực kỳ!Lúc còn nhỏ, đã bắt đầu bắt chước cha mình nghiêm mặt dọa người rồi!Bây giờ Màn Thầu càng ngày càng trưởng thành, trên người cũng dần dần có bóng dáng của người đàn ông nào đó...Sau khi tạm biệt mọi người trong nhà tại nhà ga, Triệu Uyển Thanh dẫn theo cặp sinh đôi bước lên hành trình du lịch đến huyện Viễn Nam.

Chương 677